Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1986: Một đóa vang vang hoa hồng 90




Hạ Thanh đang nghĩ ngợi, mặc kệ anh ta nói ai cũng một ngụm nước phun chết anh ta, kết quả người ta phong độ nhẹ nhàng hỏi cô, tôi thế nào? Kia trương tuấn dật mặt đang ở trước mắt, Hạ Thanh trong lòng lộp bộp một chút, sớm liền chuẩn bị tốt ứng phó đối với lời nói như vậy mà một chữ cũng không có thể nói ra.

Bằng lương tâm nói, An Tiêu Dao trông rất đẹp trai, mặc dù không phù hợp với khiếu thẩm mỹ của cô, nhưng cũng không giống như Lục Trăn hào hoa phong nhã, Long Tứ rõ ràng như củ ấu vậy, nhưng mà, bọn họ lại không có một loại tao nhã, lộ ra mấy phần cảm giác đàn ông đẹp trai cổ điển.

Thuộc về loại hình càng nhìn càng hấp dẫn, đẹp được không thể tưởng.

Nhưng mà, chính là không đúng khiếu thẩm mỹ của cô.

Dáng người, gầy gò cao ngất, muốn cao có cao, muốn bắp thịt có bắp thịt, nhưng cô không có thích cao to uy mãnh, cô thích dáng người như Long Tứ vậy, Hạ Thanh nhìn anh từ trên xuống dưới, đột nhiên phát giác, dáng người này nhìn cũng rất thuận mắt.

Ừ, vừa mắt hơn.

Hạ cô nương âm thầm suy nghĩ, loại dáng người có sức bật này, công phu trên giường không tệ đi.

Phi phi phi, ngu xuẩn Hạ Thanh cô đang suy nghĩ cái gì a a a a a.

Người ta công phu trên giường có được hay không cùng cô có một xu quan hệ sao????

Hạ Thanh muốn hỏng mất.

Tính cách thẳng thắn của cô nương, xưa nay vấn đề suy nghĩ cũng là đơn giản mà thô bạo, mà lại nắm lấy chỗ hiểm.

Gương mặt một trận vặn vẹo, An Tiêu Dao thấy sắc mặt của cô thay đổi nhiều màu sắc, nhịn không được nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ, nếu bình thường, đây cũng coi là thăm dò ý tứ của bạn gái, bà cô này là ý tứ hài lòng hay là không hài lòng????

"Hạ Thanh?" An Tiêu Dao kêu một tiếng.

Hạ Thanh phục hồi tinh thần lại, "A?"

"A cái gì a, hỏi cô nói..."

"Tôi không thích kiểu này." xưa nay Hạ Thanh nói thẳng thẳng, cô muốn theo đuổi một ai, cô sẽ trực tiếp nói, hi, tôi thích anh, anh thích tôi không? Không thích? Điều đó không quan trọng, chúng ta có thể bồi dưỡng, tôi có thể theo đuổi anh.

Nếu có người theo đuổi cô, cô không thích, cô trực tiếp sẽ nói, tôi không thích anh.

Cô không biết An Tiêu Dao rốt cuộc có ý gì, trong lòng cũng vô cùng rối rắm, thầm nghĩ cô có phải quá thẳng thắn hay không, nhưng mà nhìn An Tiêu Dao cười như không cười, cũng không giống bộ dáng bị thương, Hạ Thanh sẽ không rối rắm.

Cô quả nhiên là suy nghĩ nhiều.

Suy nghĩ nhiều.

Nếu quả thật có ý tứ với cô, bị cự tuyệt, không phải là vẻ mặt này.

Người ta căn bản không sao cả, trong lòng của Hạ Thanh nổi lên một cơn giận dữ không thể kiểm soát, mẹ kiếp con mẹ nó, có ý gì a, trêu chọc cô chơi rất vui sao?

An Tiêu Dao nghiêng đầu, "Cô cảm thấy tôi không xứng với cô?"

"Tôi nói, tôi không thích kiểu người như vậy." Hạ Thanh nói, đột nhiên trợn tròn mắt, không thể tin hỏi, "Anh chẳng lẽ coi trọng tôi, này, đây là trò đùa cấp vũ trụ, anh cũng đừng trêu chọc tôi."

"Anh cảm thấy anh là kiểu người thích của tôi"

"Không phải!" Hạ Thanh không hề nghĩ ngợi, như đinh đóng cột, anh thích kiểu như chị hai của cô.

"Đây không phải kết thúc." An Tiêu Dao buông tay, trên mặt cười đến ôn nhuận như gió, trong lòng âm thầm nghiến răng, đem thẩm mỹ méo mó của Hạ Thanh gia hỏa tổ tông mười tám đời hầu hạ, đứa trẻ này thời kỳ trưởng thành gặp nhiều biến cố mới có thẩm mỹ méo mó như thế a.

Mối tình đầu gặp gỡ một cái hố hàng là cuộc sống bi thảm bao nhiêu a, sẽ có ảnh hưởng tới mắt nhìn đàn ông của cô ấy hay không!!!

Đương nhiên, trong lòng Tiêu Dao ca ca mặc kệ nhiều rít gào, trên mặt cô tuyệt đối nhìn không ra.

"Làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng rằng anh xem trọng tôi đây." Hạ Thanh biểu tình thành khẩn, anh ta tuyệt đối là dọa.

"Tôi xem trọng cô, cô như vậy... Không thể tiếp nhận?"