Mị Vương Sủng Thê (Y Phi Kinh Thế)

Chương 122: Tràng Săn Thú Lạc Hà Sơn






Dịch giả: SaSaaaaLạc Hà sơn, nằm ở phía Đông Phong Bác quốc, phía sau hoàng cung, khu vực núi non rộng lớn, khoảng cách lại không xa, cho nên mỗi một lần hoàng thất săn thú đều sẽ ở chỗ này tổ chức.

Lúc Bách Lý Hồng Trang đến Lạc Hà Sơn, xa xa liền thấy san sát mấy chục cái lều trại, Quốc kì Phong Bác Quốc đang bay phấp phới trong gió.

Bọn thị vệ tuần tra xung quanh một cách nghiêm ngặt, các nha hoàn ở trong các lều trại đi lại bận rộn.

Xe ngựa Thần Vương phủ từ từ đi tới lều trại, cơ hồ mọi người đều ngưng lại nhìn.


Hôm qua Lý Thừa Càn ở Thần Vương phủ chịu nhục đều truyền vào trong tai tất cả mọi người ở đây, tuy rằng Lý Thừa Càn cũng đã tận lực phong tỏa tin tức, nhưng vẫn bị một ít người chú ý đến.

Từ sau khi Lý Ngọc Nguyệt trở thành Thái Tử Phi tương lai, một nhà phủ Thừa tướng luôn luôn bị người chú ý.

Lý Ngọc Nguyệt ngày thường luôn luôn cao điệu lại đột ngột đóng cửa không ra ngoài, chuyện này làm cho mọi người tò mò cho rằng có điều kì quặc bên trong.

Nhưng do Lý Thừa Càn cáo già che đậy không lọt một giọt nước ra ngoài, làm người không có biện pháp nhìn lén.

Bách Lý Ngọc Nhan đối Lý Ngọc Nguyệt càng là tập trung chú ý, do Lý Ngọc Nguyệt đoạt đi vị trí mà nàng tâm tâm niệm niệm muốn.

Lúc trước Lý Ngọc Nguyệt luôn chạy đến trước mặt nàng đắc ý, hiện tại Lý Ngọc Nguyệt đột nhiên điệu thấp tuyệt đối không phải phong cách của nàng.

Trải qua nàng tìm hiểu một phen, quả nhiên phát hiện phủ Thừa tướng chặt chẽ chú ý động thái Thần Vương phủ, càng ở lúc Đế Bắc Thần cùng Bách Lý Hồng Trang hồi phủ là chạy đến Thần Vương phủ ngay lập tức.


Nàng nghe được tin tức liền lập tức chạy tới nơi, muốn biết trong đó sâu xa, lại thấy Lý Thừa Càn kéo Lý Ngọc Nguyệt cuống quít mà đi ra Thần Vương phủ, trên mặt đất hiện rõ vết máu thể hiện ra là Lý Ngọc Nguyệt bị thương.

Tuy rằng không rõ Lý Thừa Càn cùng Lý Ngọc Nguyệt vì cái gì muốn đi Thần Vương phủ, nhưng Lý Ngọc Nguyệt ở Thần Vương phủ bị thương là chuyện ván đã đóng thuyền.

Bất luận là Lý Ngọc Nguyệt hay là Bách Lý Hồng Trang đều là người mà Bách Lý Ngọc Nhan chán ghét, cho nên biết được việc này đầu tiên nàng liền đã đem việc này tuyên dương đi ra ngoài.

Tương lai Thái Tử Phi ở Thần Vương phủ bị đánh, Thần Vương Phi lại là tiền nhiệm Thái Tử Phi, việc này thật sự quá mức sốt dẻo, cho nên hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

“Nguyên bản ta nghe nói Lý Ngọc Nguyệt tiêu phí không ít công phu để có thể ở trên hoàng thất săn thú lấy được biểu hiện tốt, hôm nay lại không có đến, chắc là hôm qua ở Thần Vương phủ bị đánh thương thế quá mức nghiêm trọng.

”“Bất luận là Thần Vương gia hay là Thần Vương Phi sau khi thành thân lúc tác phong đều khác so với dĩ vãng, không giống như trước kia dễ khi dễ.

”“Lý thừa tướng đã tới, Bách Lý Hồng Trang cũng vừa đến nhất định sẽ có trò hay để xem, thật đúng là làm người chờ mong a!”……Mọi người nghị luận nhiều, trong mắt đều là lập loè quang mang hưng phấn, loại trò hay bình thường rất khó để nhìn thấy a.


Bách Lý Ngọc Nhan càng là hưng phấn, chuyện này hoàn toàn là từ nàng đạo diễn, lúc trước Bách Lý Hồng Trang đối nàng như vậy, lúc này đây nàng nhất định sẽ làm Bách Lý Hồng Trang cũng không trải qua tốt.

Theo hạ nhân một tiếng nhắc nhở, Bách Lý Hồng Trang chậm rãi đi xuống xe ngựa.

Tầm mắt bên trong, một cái thật lớn tràng săn thú xuất hiện ở trước mặt nàng, hàng rào màu vàng đem nơi này bao vây, khắp nơi đều biểu lộ ra hoa lệ tôn quý.

Hoàng thất săn thú thời gian là ba ngày, lều trại phía sau còn lại là để mọi người nghỉ ngơi sử dụng, giờ phút này săn thú chuẩn bị bắt đầu khai mạc, cho nên đại gia sớm đã tụ tập ở tràng săn thú.

Mọi người nhìn Bách Lý Hồng Trang chậm rãi đi tới, trong mắt không hẹn mà cùng ập lên quang mang kinh diễm.

( tấu chương xong ).