Mở Nhầm Cửa Không Gian

Chương 62-2




"Nó cùng chúng ta không thân,làm gì cần phải quan tâm chúng ta?" Vô Ninh cười hì hì,khi hắn biết con của An Khắc,Clovis có con hắn chính là cao hứng không nói nên lời, cho các ngươi không tiếp thu người An Khắc thích nếu không phải An Khắc sinh ra Clovis,thì con của Clovis tiểu tinh linh cũng không có,lúc trước đám người này đều trong lòng oán hận nói những lời ác độc với An Khắc cũng chỉ có mỗi hắn đứng về phía y.

"Sẽ quen thôi." An Hoa cười,y đương nhiên hiểu ý nghĩa lời nói của Vô Ninh nhưng y cũng sẽ không trách hắn,đây là đứa con của bạn tốt của y.

An Lạc Vũ bị Clovis ôm vào trong ngực,y từ trước đến nay vẫn chưa từng làm qua một hành động lớn mật như vậy trước mặt ai,huống chi đây là một đoàn người y không có quen biết,hưng phấn qua đi,An Lạc Vũ thẹn thùng đỏ mặt chôn sâu vào lòng ngực của Clovis.

Qua một hồi lâu,An Lạc Vũ cuối cùng cũng bình tĩnh lại,ngẩng đầu nhìn Clovis lại nhìn bốn phía,không thấy ai chê cười bản thân,đột nhiên y phát hiện không thấy Lam Mao đâu,An Lạc Vũ nhìn về nơi xa,tim thiếu chút nữa cũng nhảy ra ngoài.

An Lạc Vũ hô lớn:"Lam Mao trở về."

Vào thời điểm Lam Mao hái quả,trái thật lớn của sinh mệnh thụ bị Lam Mao hái xuống,một chạch cây rậm rạp oán hận đánh về phía Lam Mao,đem toàn bộ thân mình đều ghé vào quả lục sắc bộ dáng giống như không trả trái thề không bỏ qua.

Lam Mao bị chạch cây của sinh mệnh thụ tát một phát liền rơi xuống đất,mọi người ở ngoài kết giới nhìn thấy tim cũng muốn nhảy ngược.

Lúc này Lam Mao trên mặt đất cấm lấy quả bay nhanh về phía An Lạc Vũ,chạch cây của sinh mệnh thụ vẫn không chịu từ bỏ cơ hội giáo huấn đứa nhỏ lại thêm một cái tát lên người Lam Mao,Lam Mao giống như một mũi tên thẳng táp bắn về phương hướng của An Lạc Vũ.

An Lạc Vũ hét lớn,tâm đều nhấc lên:"A,Lam Mao,Clovis."

An Khắc buồn cười nhìn chồng cùng đứa con lo lắng giải thích nói:"Đừng lo lắng,sinh mệnh thụ sẽ thật không làm tiểu tinh linh bị thương,bất quá đứa nhỏ xác thật có một chút lòng tham,nguyên bản một tiểu tinh linh chỉ có thể hái một trái trên cây sinh mệnh,nó ngược lại một lúc hái cả ba lần."

Nghe lời giải thích của An Khắc,An Lạc Vũ cũng thoáng an tâm.

Mắt thấy Lam Mao liền đụng phải kết giới thì một tiểu tinh linh kim sắc xuất hiện,dễ dàng tiếp nhận được Lam Mao đang bay về hướng kết giới.

"Ta lại lần nữa có thể thấy hoàng tộc tiểu tinh linh." An Hoa khóe mắt ướt ướt,đã bao nhiêu lâu y chưa nhìn thấy tiểu tinh linh hoàng tộc,đứa con nhỏ nhất của y cũng chẳng phải là An Nhưng,là một tiểu tinh linh hoàng tộc nhưng là cuối cùng không thể an toàn sinh hạ,hiện tại hai đứa nhỏ này y nhất định sẽ dùng cả tính mạng của mình để bảo vệ chúng an toàn sinh ra.

"Baba,daddy,Lam Mao,chúng ta làm sao lại đến cấm địa tinh linh tộc?" Hắc Mao có chút khó hiểu,nó mới vừa tỉnh lại liền nhìn thấy Lam Mao bị sinh mệnh thụ đánh đến bay.

"Hắc Mao con không sao,tốt quá." An Lạc Vũ cao hứng nói,y vẫn không quá hiểu vì sao mọi người lại nói Hắc Mao xảy ra chuyện,không phải hiện tại Hắc Mao rất tốt sao? Tuy rằng y có chút không quen nhìn tiểu Hắc Mao hiện tại.

An Lạc Vũ nhìn tiểu tinh linh trong tay hỏi:"Hắc Mao con sao lại biến thành vậy?" Nếu không có ai nói cho y biết,y tuyệt đối không dám nhận đây là Hắc Mao,hiện tại đứa nhỏ có đôi mắt màu vàng,tóc cũng là màu vàng mà đôi cánh móng tay móng chân nhỏ cũng là vàng nốt nhìn sao cũng không giống Hắc Mao.

"Baba không thích nhan sắc này? Hắc Mao biến lại là được." Hắc Mao đem em trai đặt vào trong tay An Lạc Vũ,chốc lát tóc dài màu vàng liền biến thành thuần đen,trong nháy mắt An Lạc Vũ nhìn thấy Hắc Mao biến dị đã trở lại quen thuộc.

Hắc Mao trở lại bình thường trong mắt An Lạc Vũ quay đầu lại nhìn về An Hoa dò hỏi:"Chào ngài tinh linh điện hạ,vì sao baba của ta đến nơi này?".

An Hoa nhìn Hắc Mao rồi nói:"Mẫu phụ ngươi không đủ năng lượng để gánh vác ngươi cùng Lam Mao,vì vậy ta đem các ngươi đến tàng cây sinh mệnh,nếu có thể ta hi vọng trước tiên các ngươi có thể rời khỏi cơ thể mẫu phụ các ngươi,hiện tại các ngươi cần phải dựng dục lớn lên ở sinh mệnh thụ."

"Này phải hỏi baba ta,điện hạ."

"Đúng,đúng vậy,phải hỏi baba của chúng ta." Lam Mao cũng nói,nó một chút cũng không muốn rời khỏi baba,huống chi vừa rồi nó còn bị sinh mệnh thụ tát một cái,nó thực mang thù.

An Lạc Vũ nghe không hiểu cái gì mà trước tiên rời khỏi thân thể,cái gì là gọi dựng dục sinh mệnh thụ? Bọn họ là muốn cướp con y sao? Đây là vấn đề An Lạc Vũ vẫn luôn lo lắng.