Mộ Sắc Thần Quang

Chương 73: Thân phận . . .




Đây tuyệt đối là Robert Alan chưa bao giờ thấy qua, mười tám năm, cậu chưa bao giờ nhìn thấy Robert có khí tức và… sức mạnh khủng bố như thế.

Khí tức như vậy, Alan chỉ từng nhìn thấy trên người Tam đại trưởng lão Volturi, Robert hiện tại tuy không bằng ba ma cà rồng ngàn năm kia, nhưng cũng không kém quá xa.

Người thanh niên tóc đen mắt đen, người thanh niên dùng hoàng tử làm dòng họ, dung mạo y tuấn mỹ tuyệt tục như con của thần bóng đêm, nhưng giờ phút này lại hung ác khó coi, bạo ngược đáng sợ càng giống Ma Vương đến từ Địa ngục!

Không hiểu sao, Alan có chút lo sợ không yên, phảng phất như chưa bao giờ thật sự quen biết Robert, cha của cậu, người thân cận nhất trên thế giới này!

Đôi mắt đen sắc bén chậm rãi đảo qua phù thủy và Ma cà rồng, nhìn thấy con của mình bị Edward bảo vệ sau lưng, trong đôi mắt Robert hiện lên một tia bi ai khó hiểu, tiếp đó lại nhanh chóng chuyển thành phẫn nộ ngập trời!

“Chúng mi bọn Ma cà rồng dơ bẩn ti tiện này!” ngữ điệu vì phẫn nộ mà có chút run rẩy từ đôi môi hoàn mỹ của Robert phun ra, lộ vẻ một mảnh băng hàn lạnh buốt!

“Cả gan dám… dám dụ dỗ con trai bảo bối của ta!!!!” Ngữ điệu cất cao, lần này là sát khí không gì sánh kịp!

“Ngài Prince, xin nghe tôi nói!” Carlisle cảm thấy không đúng, ngài Robert – Prince tuyệt đối không phải người thường, uy áp khủng bố còn hơn cả một phù thủy như Alan, nhưng lại hoàn toàn không giống phù thủy, ngược lại… Ngược lại có chút tương tự khí tức của ma cà rồng!

Phải giúp y bình tĩnh lại trước khi hoàn toàn mất đi lý trí, mặc dù không biết Robert – Prince đến tột cùng có quyền năng như thế nào, nhưng Carlisle vẫn cảm thấy rất kiêng kị!

Ông ta muốn giết Edward, thậm chí là tất cả mọi người trừ Alan ra!

Nhìn sát khí và khí tức thô bạo càng ngày càng bốc lên cao Robert không che dấu chút nào, Carlisle vô thức dời một bước đền gần Edward.

“Đi chết đi! Lũ ma cà rồng dơ bẩn!” Robert bạo a một tiếng, một quyền mạnh đập vào Edward!

“Cha, đừng mà!” Dùng sức mạnh của con người công kích Ma cà rồng, Robert không sợ tay mình gãy hết sao?

Đương nhiên, Alan còn chưa kịp thích ứng Robert lúc này như hai người khác nhau ngày thường, đã quên sức mạnh và… hơi thở không giống con người của Robert lúc phá vỡ cửa chính biệt thự vừa rồi!

Robert như rất ít sử dụng sức mạnh này, nắm tay y vung ra lập tức bị ma cà rồng bắt được.

Bị sức mạnh ẩn chứa kinh người này đánh sâu vào lui lại hai bước, Edward thầm giật mình, hắn vừa rồi là toàn lực ứng phó, nhưng sức mạnh của Robert lúc này dường như hoàn toàn không thua ma cà rồng!

“Cha, đừng mà!!!” Alan đứng lên, gắt gao kéo ống tay áo của y.

Nhìn gương mặt mang theo chút sợ hãi, chút khẩn cầu của con trai nhìn mình, Robert không khỏi hơi mềm lòng.

Nó còn chưa từng để ý đến cha nó như vậy nữa!

Nghĩ vậy, Robert nhìn gương mặt tuấn mỹ tuyệt tục của Edward, giờ phút này đang vẻ mặt thâm tình nhìn con trai bảo bối của mình, lửa giận không khỏi lại bùng cháy.

Khổ khổ cực cực nuôi con mười tám năm, đảo mắt một cái lại bị người ta bắt cóc, mà còn là ma cà rồng+ đồng tính luyến ái mình ghét nhất nữa chứ!

Trong nhất thời, sắc mặt Robert lại trở nên hung ác lần nữa, thậm chí còn ghê hơn vừa rồi, nhất thời không phân rõ đến tột cùng là vì phẫn hận Edward dụ dỗ con của y đi lên con đường đồng tính luyến ái hay vì ghen tị với Edward mà phẫn nộ nữa!

Đúng vậy, là ghen.

Không có cách nào, ‘con dâu mẹ chồng’ vốn từ trước đến giờ khó ở chung, người thế tục như thế, sinh vật phi nhân loại cũng như thế.

Tâm tính của Robert, nói nghiêm trọng một chút, thì gọi là tình tiết luyến tử.

Điều này cũng khó trách! Alan – Prince là thân nhân duy nhất của Robert – Prince trên đời, vợ sau khi qua đời, Robert trút hết tất cả yêu thương của mình lên đứa con trai này, tuy quanh năm ở bên ngoài, nhưng tuyệt đối thương yêu đến tận xương tủy.

Hiện tại, thằng con mình luôn thương yêu nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, cảm thấy nó vĩnh viễn sẽ không rời khỏi mình, bởi vì sẽ vĩnh viễn không lớn lên, đột nhiên xuất hiện một thằng oắt chia xẻ tình cảm của con trai với mình, thậm chí có xu hướng muốn chiếm giữ, có thể không đả kích y sao? Đây cũng là nguyên nhân làm xuất hiện cái gọi là ‘Vấn đề mẹ chồng nàng dâu’ a ~~~

‘Quan hệ Mẹ chồng nàng dâu’ trong thế tục như thế, hiện tại ‘Mẹ chồng nàng dâu’ Robert và Edward cũng như thế! Nhìn đứa con mình coi như tâm can bảo bối khẩn trương cho một thằng con trai khác, thậm chí còn chưa từng khẩn trương với mình như vậy bao giờ! Có thể lý giải, Robert ngoài phẫn nộ, lại bắt đầu ghen tị!

Đến đây, Edward bị Robert tuyên án hai tội lớn!

Một: dụ con ta, bẽ cong thằng con trai bình thường của ta, làm con ta sa vào đồng tính luyến ái ta chán ghét nhất!

Hai: vẫn là dụ con ta, làm nó ‘Có vợ quên cha!’ còn lo cho mi hơn cả ta!

Hai điểm này thôi, cũng đủ làm Robert hận Edward đến tận xương, mà trong hai điểm, thực tế điểm thứ hai là không thể tha thứ nhất!

Quỷ hút máu chết tiệt, dám đoạt địa vị độc nhất vô nhị trong lòng nhi tử bảo bối của ta—— đáng chết!

Nghĩ đến đây, Robert vốn vì Alan có chút mềm lòng lại lần nữa lửa giận tăng vọt!

Phản! Phản! Bây giờ liền vì thằng quỷ hút máu này mà phản kháng cha nó, sau này để chúng càng thân cận, ta đây người cha này còn có chỗ đứng sao! Thằng quỷ hút máu này tuyệt không thể tha!

“Con tránh ra trước!” Robert đối mặt với Ma cà rồng đoạt con cưng, quả thật muốn đánh cho một trận nhừ tử, liền nhấc Alan lên vung một cái.

Lực đạo vừa đủ khiến Alan bay lên không mấy mét, rồi thuận thuận lợi lợi ngồi lên ghế sa lon, đừng nói ngã bị thương, cả một điểm chấn động cũng không có, không thể không nói độ khống chế lực đạo của Robert đã đạt đến một cảnh giới tinh tế.

“Alan!” các ma cà rồng cùng kêu to!

Xem ra Robert vừa rồi nghe được cũng không nhiều, hiện tại Alan không chỉ có một mình, trong bụng còn mang một nhân sự cần ‘chú ý Độ cao ‘! Không ổn một cái, động thai hoặc sảy thai thì làm sao bây giờ!

“Mi còn muốn đụng con ta!” Nhìn Alice cùng Esme cùng lúc thăm dò xem Alan có bị đụng tới chỗ nào không, Edward dưới tình thế cấp bách cũng tiến lên, lại bị Robert nắm cổ tay, biểu đạt tuyệt đối sẽ không cho hắn bất kì khả năng tiếp tục ‘Tai họa’ con trai bảo bối của mình nữa!

“Robert, con…” Edward dưới tình thế cấp bách muốn giải thích: “Con thật sự thích… Không, con thật sự yêu Alan, bây giờ em ấy đã…”

“Im miệng!” Robert lập tức sôi máu, lại bị Edward tranh thủ giãy cổ tay, một bước nhảy nhào đến bên cạnh Alan, luống cuống tay chân kiểm tra phù thủy có bị thương hay không một hồi.

“Mi còn dám sờ loạn!” Nhìn ma cà rồng dám táo tợn trước mặt ông dê con ông, Robert lập tức nổi điên, cũng vọt lên.

Vừa rồi chiêu ‘Thẩy người lên cao’ độ chính xác thật tốt kia của Robert trực tiếp làm Alan sợ cháng váng, cũng không phải phù thủy nhát gan hoặc năng lực thừa nhận quá kém, mà là hiện tại trong bụng còn thêm một người, mấy ngày nay thân thể lại bắt đầu không khỏe, cho nên lo sẽ bị ảnh hưởng, khó tránh khỏi khẩn trương, cho nên vừa rồi Robert ra tay kích thích trực tiếp làm Alan cho sợ cháng váng, vô thức liền bảo vệ bụng của mình, cả Edward xông lên ôm cậu kiểm tra một hồi cũng chưa lấy lại tinh thần.

Nhìn cha cùng Edward một trái một phải đứng bên cạnh mình, Robert tuy hung ác trừng Edward, nhưng hình như cũng cảm thấy mình vừa rồi hơi làm càn, hiện tại đang lo lắng nhìn cậu.

Một lúc sau, Alan phục hồi tinh thần lại, thì thào mở miệng: “Mọi người…”

Quả thực còn sợ hơn cả chịu sự tra tấn của hắc ma vương năm đó, ngay vừa rồi, cậu quả thực cảm thấy trái tim mình muốn nhảy ra ngoài!

Mà bây giờ… phù thủy mắt đen phục hồi tinh thần nhụt chí buông ra hai cánh tay bảo vệ bụng, vô lực ngã lên sofa.

“Alan, em sao vậy? trời ạ!” Edward khẩn trương nhìn Alan, sợ cậu có nguy hiểm gì.

“Cậu có cảm thấy không thoải mái không, Alan…” Thân là bác sĩ, Carlisle lo lắng nhìn phù thủy mắt đen trở lại vô lực, ngồi phịch trên ghế sa lon.

“Tôi không sao.” Alan lúc này thật muốn cứ như vậy mà bất tỉnh, thế thì cậu khỏi đối mặt với rất nhiều thứ, tỷ như cha và —— cha đứa nhỏ trong bụng này!

Nhìn thấy con mình không có việc gì, Robert nắm chặt cổ áo ma cà rồng, trong con ngươi màu đen cháy bừng lửa hận hừng hực: “Ta nói rồi, không cho phép mi đụng con của ta… Mi muốn chết hả? Edward – Cullen, đừng tưởng Alan che chở mi thì ta không làm gì được mi! Ta muốn giết mi…” Hai tay y siết mạnh, trực tiếp xách cả người ma cà rồng lên, đập vào tấm tường bên cạnh.

“Đừng, Robert!” Alan kinh ngạc nhìn cha của mình. Vừa rồi coi như bỏ qua, hiện tại Robert lại trực tiếp đánh Edward, cha… cha thật sự có năng lực đánh nhau với ma cà rồng ư!

“Ầm ầm!” Vách tường bị nện ra một lỗ lớn, gạch đá bay loạn, mà cả tường thủy tinh cứng cũng bị sức mạnh khổng lồ đập vào tạo nên một vết nứt thật lớn!

“Phanh ——!”đánh Edward lên tường xong, Robert tiếp đó lại ném vai qua, đập mạnh đầu Edward xuống đất, sức mạnh kinh khủng thậm chí làm gương mặt cứng như đá của ma cà rồng toét ra mấy vết rách!

“Alan…” Alice không thể tin nhìn Robert: “Cậu… cha cậu, ý tớ là Robert ổng… ổng có thật là con người không!”

“… Có thể đi.” Mà cả Alan, người con trai ruột thịt cũng không dám khẳng định!

Robert càng đánh càng hăng, Edward vốn còn tự định có cần hạ thủ lưu tình không, dù sao cũng là nhạc phụ đại nhân. Nhưng mà, hắn rất nhanh phát hiện, dù hắn liều mạng dùng lực toàn thân, cũng không cách nào trở người lại dưới tayi Robert!

“Ngạch ——” cổ Edward bị hai tay Robert siết chặt, chỉ đợi vặn một cái thôi, ma cà rồng nhất định sẽ đầu thân chia cách!

“Ngài Prince! Xin nhẹ tay a!” Bọn Emmett thấy không ổn, đều nhào tới ôm lấy.

Đây quả là cuộc chiến nghiêng về một bên, Edward căn bản không phản kháng được gì, trực tiếp bị Robert đè đánh, mà cả Jasper cùng Emmett nhào đến giải cứu, ba người họ bất quá cũng gắng gượng ngang tay, hơn nữa nhìn ra Robert rõ ràng còn chiếm thượng phong!

Ba ma cà rồng cùng một Robert hư hư thực thực ‘Phi nhân loại’ đánh nhau trong biệt thự, các ma cà rồng còn lại cùng phù thủy thì sững sờ đứng nhìn, giống như bị choáng váng!

Cùng lúc đó, biệt thự trong rừng vốn to lớn thanh u, dưới cuộc chiến tàn khốc này mà dần dần bị phá huỷ!

“Dừng tay! Dừng tay cho tôi!” Alan nhìn không được nữa, phất đũa phép một cái: “Impedimenta!”

Những người đang ôm nhau vật lộn bị một sức mạnh kỳ dị cưỡng chế tách ra, đũa phép của Alan chỉ vào cổ phóng đại tiếng nói.

“Ma pháp!” ánh mắt Robert sáng lên, thất thanh la: “Huyết mạch thức tỉnh, Alan, con làm hồi sinh huyết mạch phù thủy gia tộc chúng ta!”

Huyết mạch phù thủy gia tộc?! Alan trong lòng khựng lại, nhìn về phía Robert.

“Ông ấy là Ma cà rồng! Ông ấy cũng là Ma cà rồng!” Higuma một mực quan sát đột nhiên mở miệng nói, kết quả lại bạo phát một tin tức còn chấn động hơn nữa.

“Cha của ngài là Ma cà rồng, chủ nhân!” Higuma nói với Alan không thể tin nổi: “Ông ta là Ma cà rồng, không… Phải nói, ông ta là một Ma cà rồng không hoàn chỉnh!”