Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê

Chương 146: Ai mới là NO. 1 thật sự




Edit: Small

Mộ Đình Tiêu dựa vào lan can sân thượng, mỉm cười nhìn Tinh Thần, hỏi: "Rất vui vẻ?"

"Đương nhiên, cuối cùng cũng treo biển hoạt động, sẽ không còn là xưởng nhỏ trong miệng người khác nữa mà là công ty khoa học công nghệ có bảng hiệu. Lần sau còn ai nói em là xưởng nhỏ, em liền lấy bảng hiệu ra lóe mù người đó. "

Cánh môi Mộ Đình Tiêu chứa ý cười càng sâu.

"Ừm, thấy em có sức sống như vậy, tôi yên tâm rồi."

Tinh Thần xoay người, dùng đôi mắt trong veo nhìn anh, hỏi: "Anh lo cho em? Em rất tốt nha, có anh bên cạnh, thân thể ông nội khỏe mạnh, công ty hoạt động thuận lợi, tất cả mọi thứ đều rất tốt. Đời này, em nhất định phải sống thật tốt."

"Cái gì đời này, nói ngốc gì vậy." Tầng cao nhất buổi đêm gió to, Mộ Đình Tiêu đem áo khoác phủ thêm cho cô: "Đúng rồi, thi đấu robot Đế Đại, em tham gia?"


"Đương nhiên, cơ hội tốt như vậy, em nhất định phải tham gia."

"Chủ đề cuộc thi là AI thông minh."

"Em biết, nhưng không có cách nào, ngay cả ông trời cũng giúp Cảnh Thần Diễn, chẳng những là lĩnh vực cậu ta am hiểu, còn là AI thông minh cậu ta chinh phục đã lâu nữa. Từ bên ngoài, em một chút ưu thế cũng không có, nhưng anh yên tâm, em sẽ không nhận thua như vậy."

"Cậu ta nói cái gì mà cả đời này em cũng không thể thắng được cậu ta, em sẽ cho cậu ta nhìn thấy cái gì gọi là hiện thực vả mặt. Trong lĩnh vực chuyên môn của cậu ta, em muốn chiến thẳng để sau này cậu ta còn dám kiêu ngạo trước mặt em nữa không."

Cô rất tự tin.

Tống Tinh Thần hiện giờ, so với ở thành phố S càng là giương nanh múa vuốt hùng hổ doạ người hơn, giống như thay đổi thành người khác vậy, cực kỳ hăng hái, tràn đầu sức sống.


Khuôn mặt Mộ Đình Tiêu nhìn sườn mặt đường nét hoàn mỹ của cô, môi mỏng mỉm cười: "Tôi có thể giúp em cái gì?"

"Trước mắt thì chưa có, nhưng mà còn thiết bị lần trước nói với anh."

"Đã lấy được, đang chuẩn bị vận chuyển bằng đường không đến đây, thiết bị đặc thù cần phải đi theo đường khác bình thường."

"Em hiểu."

"Tháng sau là sinh nhật 21 tuổi của tôi, tôi muốn làm một bữa tiệc ở nhà thuỷ tạ."

Tinh Thần cũng đã nghe nói Mộ Đình Tiêu và Mộ lão cãi nhau, có lẽ là chuyện lần trước để ông nội Tống đi nhà thuỷ tạ, tác hợp cô và Mộ Lệ Sâm khiến Mộ Đình Tiêu tức giận.

Nghe nói anh đã dọn ra nhà thuỷ tạ, lúc này chẳng lẽ đã làm hòa?

"Anh và Mộ lão..."

"Tôi vẫn đang ở  bên ngoài, mỗi ngày ông ấy đều gọi điện làm phiền tôi nên không nhận...."

"Mộ Đình Tiêu, anh không phải luôn nói em trẻ con sao? Sao anh với Mộ lão cũng trẻ con như vậy, dù sao ông ấy rất thương anh, hà tất phải giận dỗi với ông ấy."


Gương mặt Mộ Đình Tiêu lạnh lẽo, xoay người nhìn tòa nhà đã lên neon nơi xa, giọng điệu quạnh quẽ nói: "Chuyện khác tôi đều có thể cho ông ấy, dù ông có bảo tôi đi làm chuyện đi ngược lại với ý muốn của tôi, tôi cũng sẽ đi làm. Nhưng chỉ duy nhất chuyện này, tôi tuyệt đối không thể tha thứ cho ông, tác hợp em với Mộ Lệ Sâm, ông ấy tại sao không nghĩ lại, rằng tôi vì sao ở lại thành phố S trong thời gian dài."

"Có lẽ, ông ấy không biết em thích anh."

Mộ Đình Tiêu nhíu mày, không tiếp lời.

Gia chủ Mộ gia không có chút mắt nhìn này, anh căn bản không tin.

Tinh Thần đến gần anh, kéo kéo ống tay áo anh: "Đừng nóng giận, cũng đừng tức giận với Mộ lão, chuyện đã qua rồi. Hiện giờ ở Mộ gia, Mộ Lệ Sâm đang đắc ý hô mưa gọi gió, anh hãy coi đó là Mộ lão mà hãy cho Mộ Lệ Sâm vài phần lạnh nhạt đi."
Mộ Đình Tiêu nắm ngược lại lấy tay Tinh Thần: "Tôi sẽ không để em chịu thiệt thòi."

"Em không thiệt thòi mà."

"Tống lão gia tử lo em ở bên tôi sẽ chịu thiệt thòi."

"Sao có thể chứ, anh tốt với em như vậy, sao em sẽ chịu thiệt thòi. Ông nội nói Mộ gia có sản nghiệp lớn, sợ nội đấu gia tộc lan đến gần em? Yên tâm, em không dễ bị ức hiếp như vậy, hơn nữa anh ở bên em, em cái gì cũng không sợ."

Mộ Đình Tiêu nhìn đôi mắt sáng trong của Tinh Thần, gió thổi rối tóc dài cô, cô cứ như vậy bình tĩnh nhìn, rất tin tưởng anh.

Anh duỗi tay vuốt mái tóc dài cô: "Tôi biết."

Từ lúc bắt đầu, anh liền biết, khi hai mắt nhìn nhau, trong mắt cô tất cả đều là hình ảnh ngược của anh.

Anh ôm cô vào trong ngực, nói: "Cho tôi một chút thời gian, tôi sẽ công bố với bên ngoài rằng em là bạn gái của tôi." Sẽ không để cô giống anh, trốn dưới bóng râm.
Tinh Thần nghe vậy, lập tức nở nụ cười ông chặt lấy anh.

"Vâng vâng, em đều nghe anh, anh cuối cùng cũng thừa nhận, thật tốt quá, hôm nay thật vui vẻ."

Công ty khai trương, anh cuối cùng cũng bày tỏ.

Không có nghi thức long trọng gì, không có cảnh tượng  đẹp đẽ đặc sắc nào, ở trên sân thượng, lại trở thành ký ức khó quên nhất trong đời này của cô.

Ở phía xa, ánh đèn vẫn tiếp tục chiếu sáng, Tinh Thần và Mộ Đình Tiêu được ánh đèn mười chiếu lên từ mấy toà nhà cao chọc trời vây quanh vây thành vòng.

Hai người gắt gao ôm chặt nhau.

......

Mấy người Tinh Thần bắt đầu từ lắp rắp chạy thử robot, từng chút chinh phục được.

Một tuần sau, cuộc thi robot của lớp chính thức bắt đầu.

Tổng cộng có bốn chi đội tham gia, mà ngày thi đấu chính thức đó, Cảnh Thần Diễn vậy mà nghỉ học không đến, không biết là khinh thường tham gia hay thật sự có việcc.
Bốn đội dự thi trong lớp biến thành ba đội.

Mà trong ba đội, trong hôm thi đấu của hai đội khác, một robot không nhúc nhích, không đứng dậy hoạt động.

Một đội khác, máy móc bị trục trặc tạm thời, sửa nửa ngày cũng không được đến tận lúc hết giờ... Cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ tuyên bố bỏ quyền.

Mà đội của Tinh Thần thăng cấp một cách khó hiểu, cùng với đội của Cảnh Thần Diễn cùng nhau tham gia vòng loại của cuộc thi robot cấp trường ba ngày sau.

Lần thắng này rất may mắn.

Vòng loại của cuộc thi robot cấp trường tổng cộng có bốn hạng mục.

Robot đấu bóng đá, robot dưới nước, robot trên không, cuối cùng là robot đấu trường.

Hình thức thi đấu là rút thăm, phân biệt làm vòng loại, bán kết, trận chung kết...

Đội Tinh Thần bằng khả năng tích trữ điện năng mạnh mẽ mà trong thi đấu bóng đá, thi đấu trên không đại sát tứ phương, nhảy vào bán kết.
Bọn họ có tổng cộng là bảy đội, điểm của đội Tinh Thần trong các hạng mục đều dẫn đầu vị trí thứ nhất.

Tiếp theo, ngày hôm sau là bán kết.

Thi đấu bán kết được tiếng hành trong sân vận động của trường.

Đấu bán kết tổng cộng có tám đội, chọn bốn đội xuất sắc nhất vào vòng trong rồi lại tiến hành loại ra chỉ còn hai đội chiến thắng cuối cùng, và sẽ vào vòng chun kết.

Trận bán kết hôm sau, sân vận động chật ních học sinh đến xem, vì Tinh Thần và Cảnh Thần Diễn ở lễ trao giải thượng đã buông lời đánh cược dằn mặt nhau, nên trên mạng đang đưa tin che trời lấp đất về hiệp đầu trong cuộc thi đấu của hai người, là cuộc thi robot Đế Đại.

Lần thi đấu này có độ chú ý rất lớn trên mạng.

Trận bán kết, tỷ lệ hai người rút thăm sẽ gặp nhau là rất lớn, hiệp đầu của cuộc so đấu hấp dẫn rất nhiều truyền thông đến trường học theo dõi.
Tại hiện trường biển người tấp nập.

Cho dù số liệu đấu vòng loại của Tinh Thần không tồi, nhưng người xem trọng cô là rất ít, mười người xem ở đây thì cũng đã có chín người cho rằng Cảnh Thần Diễn thắng.

Trước khi trận đấu bắt đầu nhóm truyền thông nhóm vì xào nóng đề tài này, thậm chí đã bắt đầu đưa tin.

Tiêu đề viết ra cũng rất khó chịu:

Hai đại thiên tài nghiên cứu khoa học trẻ tuổi, ai mới là NO. 1 thật sự, hiệp so đấu thứ nhất, sợ rằng Tống Tinh Thần sẽ thua và chấm hết.

Hoa khôi Đế Đại  VS thiên tài Trung Khoa Viện, chờ xem hoa khôi thất bại ra sao.

Cuộc đánh cược tại lễ trao giải chính thức bắt đầu, trong cuộc thi đấu robot Tống Tinh Thần khó chống lại được Cảnh Thần Diễn, rớt khỏi vòng bán kết.

Thi còn chưa thi, gì mà đã bại trận, kết cục thất bại cái gì... Nhìn mà rất bực bội!
Thậm chí còn phóng viên được phân ra ngoài cửa phát sóng trực tiếp: "Các bạn khán giả, chào buổi chiều, cuộc thi Robot Châu Á - Thái Bình Dương lần thứ 35, khu vực thi đấu Đế Đại đã tiến vào giai đoạn thi vòng hai. Cuộc thi bởi vì có Cảnh Thần Diễn và Tống Tinh Thần tham gia, nên trên internet có độ chú ý rất lớn."

"Dù là truyền thông hay cư dân mạng, hay chính học sinh của trường đều cho rằng hôm nay Tống Tinh Thần sẽ thua bởi Cảnh Thần Diễn. Dưới tình huống áp lực lớn như vậy, chúng ta hãy phỏng vấn Tống Tinh Thần để hỏi xem, đối với lần thi đấu này tất cả mọi người cho rằng cô ấy sẽ thua, vậy cô ấy thấy như nào?"

Hổ Nữu nghe xong trực tiếp mắng: "Thi cũng chưa thi liền đã cho rằng chúng ta thua, thua cái em gái ."

Âu Dương Phúc Thụy lắc đầu với cô:  "Đừng nói thô tục, có truyền thông sẽ theo dõi toàn bộ hành trình."
Hổ Nữu: "Thật bực mình~"

An Ninh: "Nhưng vẫn phải mỉm cười với máy quay."

"Ô ~ cười không nổi, mình sợ thua!"

Tinh Thần: "..."