Mỗi Ngày Đều Muốn Cùng Đại Lão Ly Hôn

Chương 8: Chương 4-2





«Ngự Tiên Truyện» đúng hạn khởi động máy, Khương Bích Tuyết sử dụng một tuần này để đọc kịch bản, cũng đem nguyên tác đọc hai lần. Lần đầu tiên diễn nữ chính, cô còn cảm thấy có chút không chân thật, lại sợ chính mình ở trước màn ảnh biểu hiện không tốt, cho nên giai đoạn trước khi quay chuẩn bị tương đối tỉ mỉ.

Vương Yến Bình sắp xếp xe chuyên dùng cùng trợ lý cho cô, trợ lý là một chàng trai có khuôn mặt trẻ con, tên là Mạch Hiểu Đông, cười rộ lên có cái răng nanh, căn bản nhìn không ra 25 tuổi.

Vào ngày «Ngự Tiên Truyện» khởi động máy, Khương Bích Tuyết dậy sớm, Mạch Hiểu Đông lái xe đến đón cô đi tới phim trường.

Từ trang viên của Hàn gia đến phim trường đại khái mất khoảng một giờ đi xe, lúc Khương Bích Tuyết đến phim trường cũng chỉ mới hơn 8 giờ một chút.

«Ngự Tiên Truyện» là một bộ phim đề tài huyền huyễn, các cảnh hiệu ứng đặc biệt hầu hết được xử lý ở phần hậu kỳ, do đó 70% cảnh phim đều được thực hiện trong studio, chi phí rất lớn cho việc dàn dựng địa điểm.

Diễn viên phần lớn cũng là diễn cảnh trước phông xanh, thập phần khảo nghiệm khả năng diễn xuất.


Nghi thức khởi động máy diễn ra ở bên ngoài trường quay, kết thúc nghi thức, ê-kíp đến thông báo Khương Bích Tuyết đi trang điểm.

Phòng trang điểm và phòng thay đồ nằm trong một căn nhà nhỏ bên ngoài trường quay, cách trường quay tầm 100 mét.

Mạch Hiểu Đông cầm ô đi theo phía sau cô, sợ cô bị cháy nắng.

Khương Bích Tuyết quay đầu lại nói: "Hiểu Đông, gần như vậy, không cần phải bung dù."

"Hôm nay tia cực tím rất mạnh, vì vậy vẫn nên che lại." Hắn sớm nghe nói Khương Bích Tuyết khó hầu hạ, trước kia đã sa thải vài nữ trợ lý, cho nên vẫn luôn thật cẩn thật, sợ chọc cô không cao hứng.

Khương Bích Tuyết nhìn ra được hắn thật câu nệ, "Không cần quá mức câu nệ, ngày thường cậu như thế nào, ở trước mặt tôi giống như vậy là được."

Mạch Hiểu Đông cười cười, lộ ra răng nanh, "Vâng, Tuyết tỷ."

Đi đến trước cửa phòng trang điểm, Khương Bích Tuyết dừng lại bước chân, phòng trang điểm này cũng được dựng tạm thời, cách âm cực kém, mọi người bên trong đang bàn luận về cô.

"Mọi người xem bộ phim mới của Khương Bích Tuyết chưa?"

"Xem rồi, kỹ năng diễn xuất thật đáng xấu hổ, nghe nói rating thấp ở mức kỷ lục."


"Haizzz, đúng là số mệnh tốt, kỹ năng diễn xuất như vậy cũng có thể được làm nữ chính."

"Chỉ hy vọng tâm trạng cô ta tốt một chút, đừng gây tai họa cho bộ phim này của chúng ta."

Khương Bích Tuyết trực tiếp đẩy cửa bước vào, trên mặt không có một tia tức giận, ngược lại thật bình tĩnh, giống như cô căn bản không nghe thấy bọn họ vừa mới bàn luận cái gì.

Sắc mặt của các vai phụ trong phòng trang điểm đều xanh mét, không phải cô đang tham gia nghi thức khởi động máy sao? Như thế nào nhanh như vậy?

Khương Bích Tuyết nhìn một vòng, khí định thần nhàn nói: "Không gõ cửa liền trực tiếp đi vào, không quấy rầy đến các vị chứ."

Mọi người đều chột dạ, một người trong số họ vội vàng xua tay, "Không có việc gì, không quấy rầy."

Lúc này, chuyên viên trang điểm đứng ra hóa giải sự ngượng ngùng, "Bích Tuyết muốn trang điểm sao?"


Khương Bích Tuyết gật đầu, "Vâng."

Lập tức có người nhường chỗ ngồi trang điểm, nịnh hót nói: "Tuyết tỷ, chị ngồi chỗ này không?"

Khương Bích Tuyết nhìn thoáng qua nữ diễn viên vừa mới nhường chỗ, cô ấy mới trang điểm được một nửa, "Tôi sẽ chờ mọi người hoàn thành, cũng không có gì đặc biệt."

Chuyên viên trang điểm nói: "Không phải đặc biệt, cô vốn dĩ chính là nữ chính, đợi lát nữa sẽ có cảnh quay, theo lý nên trang điểm trước."

"Nếu là như vậy, vậy để tôi trước đi." Khương Bích Tuyết không kiêu ngạo không siểm nịnh mà bước tới ngồi xuống, chuyên viên trang điểm vội vàng tiến lên, trang điểm cho cô.

Những vai phụ có liên quan trong phòng trang điểm cũng không dám thở mạnh.