Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 436: Cảm giác được cái gì 2




“Cảm giác được nó trong lòng bàn tay tôi nhảy lên.”

Ngũ Y Y mặt dày cắn răng nói ra.

Mẹ ơi, có trời đất chứng giám, cô có thể chết đi vài chục lần nha.

Rất mất mặt.

“Còn có không?”

“Còn có?

“Còn cảm giác được cái gì?”

“A… này này… còn rất lớn.” Ngũ Y Y bất chấp …. Nhắm mắt lại rống to.

Chết đi chết đi.

“Ha ha….” cô nghe được tiếng cười của Hoắc Phi Đạt xấu xa vang lên.

Đáng chết, Hoắc Phi Đạt đúng là gian trá, phải từng bước một bắt cô nói chuyện mất mặt như vậy anh ta mới hài lòng.

cô muốn giết chết anh ta.

“Ha ha, nha đầu, không thể tưởngtượng được em thế nhưng lại háo sắc như vậy.

Ầm.

Ngũ Y Y mở to hai mắt.

Trời đất ơi, người này có nói đạo lý hay không a…?

Những lời này là do anh ta lòng dạ đen tối bắt cô nói ra!

Thế nào đổ tới đổ lui, đổ lại thành cô háo sắc chứ?

“họ Hoắc kia, anh thật quá đáng.”

“Ha ha … nhưng mà … tôi thích em như vậy …..”

Hoắc Phi Đạt thoải mái nói một câu. Sau đó ôm chặt Ngũ Y Y.

Hoắc Phi Đạt cười trông thật mê người.

Bờ môi của anh ta thật gợi cảm.

Hoắc Phi Đạt áp người xuống hôn nồng nhiệt, hôn đến thật triền miên …

Ngũ Y Y côn người, hai bàn tay nhỏ bé vẻ loạn trên người Hoắc Phi Đạt, nhịn không được hôn đáp trả lại anh.

Dù sao ngủ cũng đều ngủ qua rồi. chuyện nên làm hai người bọn họ cũng đã làm tất cả rồi, như vậy cô còn dè dặt cái gì nữa.

Người đàn ông này đã là của cô rồi.

cô đã dùng qua rồi.

Đánh dấu ấn của cô rồi.!

Ngũ Y Y bị Hoắc Phi Đạt trêu chọc cả người nóng lên, máu trong người ngày càng nóng lên.

cô không được, hai móng vuốt nhỏ vẻ lung tung, hận không thể cùng anh hòa làm một.

“Tôi muốn …”

Ngũ Y Y thật không ngờ chính cô lại nói ra những lời không biết xấu hổ như thế.

Quả nhiên là người phụ nữ làm qua những chuyện kịch liệt kia, một khi bị khai phá thì không thể vãn hồi, đều sẽ nhanh chóng biến thành bộ dạng dục nữ.

Cả người Ngũ Y Y ngứa ngáy, móng vuốt nhỏ sờ soạn đai lưng của Hoắc Phi Đạt, uốn éo cơ thể: “Nóng quá, khó chịu quá, tôi muốn .. “

Trong mắt Hoắc Phi Đạt nhóm lên hai ngọn lửa dục vọng.

Đáng chết, anh càng muốn.

Anh ăn cơ thể cô mới à nghiện.

Anh cuồng nhiệt hôn cô, vuốt ve cơ thể cô, phía dưới bành trướng nóng lên như bàn ủi!

“Y Y, Y Y … tiểu yêu tinh câu dẫn người này…. Tôi chịu hết nổi rồi .. .. .”

Ngũ Y Y đột nhiên cười xấu xa, đôi mắt quyến rũ giọng nói nỉ non “Chú, đưa người ta đi thôi ….”

Đôi mắt Hoắc Phi Đạt nhợt nhíu lại, lửa giận vang khắp nơi.

“Vật nhỏ! Lại trêu chọc tôi! Lại gọi tôi là chú?”

Ngũ Y Y không thể nói nữa, cô bị Hoắc Phi Đạt hôn nồng nhiệt.

Hai người giống như hai con rắn nồng nhiệt, ở trên lộn xộn, cọ sát, vặn vẹo.

Hai người bị vây trong trạng thái không thể khống chế được, ngọn lửa dục vọng vây quanh đến cực điểm.

Bốp!

Hoắc Phi Đạt chợt bắt được bàn tay nhỏ bé của Ngũ Y Y, rời khỏi môi cô, thở hào hển từng ngụm.

rõ ràng trong ánh mắt anh đều là lửa nóng, nhưng lí trí nói “không thể”

Ngũ Y Y mở to hai mắt đến cực độ:

“Cái gì?”

Anh ta nói cái gì?

Cái gì không thể?