Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 316: Tất cả của cha đều là của con




Ngày hôm sau, là cuối tuần, hôm nay Lam Hân không có việc gì, nên đã ngủ đến khi tự tỉnh dậy.

Sau khi tỉnh dậy thì đã sắp chín giờ rồi.

Cô thức dậy vệ sinh cá nhân, hôm nay không dự định chạy thể dục buổi sáng, mà lại có ý định tìm hiểu Lý Nghệ Na, sau đó cô hoàn thành chủ đề của bản thân mình!

Sau khi vệ sinh xong, cô mở máy tính ra, mở trình duyệt, tìm thông tin của Lý Nghệ Na.

Cần thận mở trình duyệt một cách cẩn thận!

“Mẹ ơi!” Lam Tử Kỳ hét ở bên ngoài.

Lam Hân quay đầu nhìn, cười nhẹ nhàng, phù thủy bé nhỏ của họ thức dậy rồi.

Cô đứng dậy đi mở cửa, ánh mặt trời sáng sớm soi qua lớp rèm dày bên khung cửa sổ, ánh sáng lốm đốm, rải rác khắp nơi!

Lam Hân mở cửa ra, thấy Lam Tử Kỳ mang theo một chiếc túi nhỏ, cô chau mày, hỏi: “Kỳ Kỳ, con muốn ra ngoài sao?”

“Vâng!” Lam Tử Kỳ mỉm cười gật đầu: “Mẹ, cho con ít tiền, con và anh cả đến thư viện trung tâm thành phố đọc sách, ở nhà cả ngày, rất chán!”

Lam Hân nghe xong, có chút không yên tâm nói: “tụi con có thể xem TV ở nhà mà?”

“Mẹ, không phải mẹ nói xem TV không tốt cho mắt sao? Với lại xem tivi không có hứng thú mấy, anh cả thích đọc sách, con thích không khí trong tiệm sách, nên muốn xem sách về tranh vẽ.” Lam Tử Kỳ khuôn mặt nghiêm túc.

Lam Hân có chút bắt lực nhìn con bé, quay người lại, lấy ít tiền tiêu vặt và hai trăm tệ từ trong túi ra, “nè, Kỳ Kỳ, tiền ăn và tiền mua sách, nhớ chú ý an toàn nhé!”

Lam Tử Kỳ lập tức mở cánh tay của mình: “Cảm ơn mẹ! Mẹ đừng lo, con và anh cả đều rất thông minh, sẽ không bị bắt cóc đâu.

Với lại ngoài cửa có trạm xe buýt, đi lại cũng rất thuận tiện!”

Lam Tử Kỳ nói, lắc lắc tay mẹ rồi quay người chạy xuống cầu thang, dáng người nhỏ bé vui vẻ đó, khiến Lam Hân mỉm cười bắt lực.

Lam Hân quay người, đặt tâm vào thiết kế một lần nữa, không thể thoát mình ra!

Phải đến hơn 11 giờ, Thẩm Giai Kỳ gửi wechat bảo cô xuống dùng bữa, cô mới đứng dậy đi xuống.

Sau một buổi sáng đánh bóng, thiết kế của cô đã bắt đầu hình thành!

Cô hài lòng nhìn, quay người đi xuống cầu thang để dùng bữa!

Tiểu Tuấn và Kỳ Kỳ đều không ở nhà, chỉ có Lam Hân và Thẩm Giai Kỳ dùng bữa cùng nhau.

Lam Hân mỉm cười: “Giai Kỳ, món canh sườn này của cô rất ngon, bây giờ cô đang mang thai, cũng phải uống nhiều hơn chút!”

“Được!” Thẩm Giai Kỳ mỉm cười rồi gật đầu, hỏi cô: “Lam Lam, chút nữa cô có thời gian không?”

Lam Hân nói: “muốn đi ra ngoài sao?”

“Ừm! Tôi thấy một gian hàng ở trên mạng, rất thích hợp để mở tiệm, tôi muốn đi qua đó để xem!”

Lam Hân mỉm cười: “được, chút nữa tôi sẽ đi cùng cô, xe của chú Dịch ở đây, chìa khóa cũng đưa cho tôi, chút nữa tôi sẽ lái xe đưa cô đi, không cần phải đi tàu điện ngầm nữa.”

“Ừm!” Thẩm Giai Kỳ nhìn cô cảm kích cười, cô ấy phải làm việc gì đó nhanh chóng mới được, nếu không, cuộc sống của cô và em bé sau này sẽ rất khó khăn!

Sau khi hai người ăn xong, Lam Hân liền lái xe ra ngoài.

Xe cô tấp nập, người đến kẻ đi, phải tận dụng lợi thế của thành phố phồn hoa này.

Lam Hân mở điều hướng và lái xe suốt chặng đường.

Vừa nhìn, cũng không xa, ngay phía sau khu vực nơi họ sinh sống, đi xe buýt thì cũng tầm năm trạm mà thôi!

Lái xe qua đó sẽ càng nhanh hơn!

Lam Hân đỗ xe, cả hai đi xuống nhìn xung quanh một lượt, kiến trúc sang trọng này, mang hình thức của một con phố thương mại.

Lam Hân cười: “Giai Kỳ, nơi như vậy có thể bán hàng ăn không?”

Thẩm Giai Kỳ đã có rất nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực này, cô ấy nhìn xung quanh và nói: “Lam Lam, có thẻ, tôi bán chợ đêm, đây cũng có chợ đêm, nơi này rất phồn hoa, người sống ở đây cũng đông, chỉ sợ tiền thuê nhà sẽ rất tốn kém!”

Lam Hân cũng đã nghĩ đến vấn đề này, “vậy thì chúng ta đi xem trước hãng nói!”

“Ừm!” Thảm Giai Kỳ gật gật đầu, mở điện thoại di động của mình để điều hướng, cả hai đi đến phía đích của mình!

Điện thoại của Lam Hân bỗng nhiên reo lên, cô lầy điện thoại ra nhìn, mỉm cười và trả lời.

“Alo! Cha, mọi người chơi có vui không, đã ăn chưa?”

Dịch Thiên Kỳ nghe tiếng cha ngọt ngào này, lập tức cảm nhận được sự hạnh phúc ngọt ngào tràn đến con tim: “Lam Lam, ta và mẹ con đã ăn rồi, bây giờ đang tính ra bờ biển chơi, mẹ con nói không yên tâm con, nên ta gọi điện hỏi con, bây giờ đang làm gì?”

“Ò!I Cha, con đã là mẹ của ba đứa con rồi, lại không phải là một đứa trẻ, hai người yên tâm đi chơi đi, đừng lo lắng con, bây giờ con với Giai Kỳ đang đi tìm tiệm đấy?”

“Tìm tiệm để làm gì?” Dịch Thiên Kỳ tò mò hỏi.

“Cha, Giai Kỳ muốn mở tiệm ăn, vừa hay chợ đêm ở đây có một cửa hàng, nên bọn con qua đây xem xem.”

“Ò, tiệm ở đó rất có giá trị thương mại và giá thuê đặc biệt đắt tiền!”

Lam Hân nói: “Cha, xem trước hãng nói, nếu như nó quá đắt, thì bọn con sẽ kiếm chỗ khác.”

“Nhóc con, lại quên thân phận của ta rồi? Khu mà tụi con đến, cũng là địa bàn của ta, con gửi cho ta cửa hàng mà Giai Kỳ thích đi.” Giọng điệu của Dịch Thiên Kỳ có chút trách móc.

Lam Hân chỉ có thể mỉm cười bất lực, người cha này của cô quả thật lợi hại!

Ngay cả khu này đều là sản nghiệp của ông ấy, quả thật là không thẻ tin đượ!

c “Được, cha, nhưng như vậy sẽ làm phiền tuần trăng mật của cha và mẹ rồi?” Lam Hân cười đùa.

“Ừm! Chuyện mà con gái ta quan tâm đến, người làm cha như ta đương nhiên phải dành vài phút cho con gái rồi.” Giọng điệu của Dịch Thiên Kỳ đầy sủng ngọt.

“HÀ ha…… ” Lam Hân xúc động trước giọng điệu chân thành đó, nụ cười nhẹ nhàng phát ra từ trái tim, mềm mại khiến mọi người không thể rời mắt.

“Được, cha, chút nữa con sẽ gửi nó cho cha.”

Lam Hân nói thêm vài lời trước khi cúp máy.

Lam Hân nói: “Giai Kỳ, cô gởi vị trí của cửa hàng qua wechat cho tôi, tôi gửi cho cha tôi, ông ấy nói khu vực này là của ông ấy, chúng ta không cần mỗi ngày đều ra ngoài để tìm nữa.”

“Vậy sao được sao có thể phiền chú Dịch được?” Thẩm Giai Kỳ cười, nhưng vẫn gửi địa chỉ cho Lam Hân.

Lam Hân mỉm cười: “Giai Kỳ, đối với cha mà nói chuyện này rất dễ dàng, nhưng đối với chúng ta, nó thực sự có chút khó khăn, bây giờ cô đang mang thai, không được để quá mệt mỏi, nếu cha có thể giúp đỡ, như vậy cô có thể thoải mái hơn!”

Lam Hân vừa nói, vừa gửi địa chỉ cho Dịch Thiên Kỳ.

Không quá mười giây, Dịch Thiên Kỳ liền gọi đến: “Lam Lam, vị trí này không tồi, vừa hay mấy ngày trước chủ cửa hàng này không thể trả tiền thuê nhà, nên đã niêm phong cửa hàng lại, vừa hay thích hợp cho Giai Kỳ mở tiệm rồi.

Hai con cứ trực tiếp đi thẳng qua, để ta gọi cho trợ lý, bảo cậu ta qua đó, con nói với Giai Kỳ, nó là bạn con, cha giảm cho nó nữa năm tiền thuê, tiền thuê nhà là 250..

một năm.”

“Wow! Cha, hay là cũng tặng cho con một cái?” Lam Hân hào hứng hỏi.

“Nhóc con, bây giờ con là con gái của ta, tất cả mọi thứ của ta đều là của con, nói xem, con muốn cửa hàng ở chỗ nào.”