Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối

Chương 30




Cần phải làm thế sao?...Thật sự phải làm thế sao?...Ta không muốn...Nếu ta làm thế thì,có lẽ ta cũng không xứng đáng tồn tại nữa...Làm sao đây?...

_Cháu ổn chứ,Oscan?

_Chào chú Andre.

_Ừm.Cháu đã biết mọi chuyện rồi phải không?

_Vâng.

_Và cháu đã đồng ý?

_Vâng.

Một tình yêu thanh khiết,trong sáng đến thế mà sắp bị tan vỡ ư?Tại sao lúc nào cũng như thế?Định mệnh...Thở dài...

_Sao chú lại thở dài?Lẽ ra chú phải vui vì mọi chuyện sắp kết thúc chứ.

_Vui ư?Cháu bảo là vui?Phải đối mặt với chính đứa con gái yêu thương,phải đối mặt với đồng loại của mình,cháu bảo là vui?

Thở dài...

_Vui chứ ạ.Cháu sắp có thể gặp lại cô ấy.Cháu sắp có thể kết thúc mọi chuyện.Cháu sắp có thể chấm dứt quãng thời gian đau khổ này...

_Oscan...Thật ra cháu không cần phải như thế này.Reven mà thấy cháu như thế này,chắc hẳn nó sẽ buồn lắm đấy.

Cha xin lỗi...Con gái của ta...Ta đoán quả không sai...Nhưng ta lại không thể ngăn được nó...

Reven?Người con gái ta yêu thương nhất...Người duy nhất làm ta cảm thấy hạnh phúc...Thế mà giờ đây ta sắp phải làm tổn thương nàng...Ôi...

_Chú Andre...

_Huh?

_Thần linh thật ích kỷ phải không?

_Cháu cũng nghĩ vậy ư?

_Họ chỉ biết nghĩ đến mình thôi.Thực ra,kẻ đáng trách là thế giới thần linh.Chính họ đã làm cho Reven trở thành như bây giờ.Nếu cháu là Reven,có lẽ cháu đã không chịu nổi những áp lực như thế.

_Cháu hiểu thì tốt,nhưng có hiểu thì cũng chẳng làm được gì nữa.Đúng là chúng ta phải giành lại thế giới,và cách duy nhất là hạ gục Reven.Ta chẳng muốn làm điều này chút nào cả.Thế giới cứ ở trong tay quỷ sứ cũng vẫn tốt hơn ở trong tay thần linh.

_Có thể...

Những người can trường nhất cũng lên tiếng chỉ trích sự thật..."Thần linh là thế sao?"...Vị kỷ...Độc ác...Tàn nhẫn còn hơn cả ác quỷ...Không xứng đáng được cứu rỗi...Không xứng đáng...

(to be continued…)