Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối

Chương 35: Tử chiến(Trận chiến cuối cùng)(9)




Nàng đâu rồi?....Tại sao ta không thấy nàng?...Nàng có ra trận mà...Không lẽ nàng bị thương ư?...Ôi...Mong nàng không sao...

_Chủ nhân,chúng ta sẽ phá vòng vây chứ?-Bạch kỳ mã lên tiếng.

_À..Ừ,dĩ nhiên.Xông vào cổng thành đi.

_Tuân lệnh.

Uỳnh!

Bạch kỳ mã sử dụng phép thuật mở đường cho binh đoàn thần linh giờ đây chỉ còn một nửa sau đợt tấn công khủng khiếp từ trên tường thành.

_Muốn vào được thành phải qua ta trước đã. -Hỏa sói bước ra,sau lưng là binh đoàn ác thú chầu chực nhảy xổ ra tấn công.

"Gọi bạch báo.Có đối thủ cho cậu đây"

Một con báo trắng hiện lên,sau lưng là những chiến binh tay cầm vũ khí nhuộm đỏ máu.

_Đối thủ của mi là ta.

_Được lắm.Mời xuất chiêu.

Xẹt!

Bạch báo biến mất,để lại trên người hỏa sói là những vết cắt sâu hoắm rỏ máu.

_Hừ,mi làm ta nổi giận rồi đấy.

Graoooooooo!

Hỏa sói gầm lên một tiếng động trời.

Bùm!Ầm!Uỳnh!

Sau đó là hàng loạt những tiếng nổ vang lên.

Hỏa sói đã quyết định dùng đến phép thuật hủy diệt để kết thúc đối thủ,nhưng bạch báo không phải tay vừa,nên chỉ bị thương khắp người.

_Mi may mắn đấy.Chưa kẻ nào còn sống sau khi nhận chúng đâu.

Phía tây...

Hắc phụng vẫn tiếp tục chống chọi với binh đoàn cung thủ do phụng hoàng chỉ huy.Chúng rất mạnh,làm không ít phụng hoàng của binh đoàn bóng tối bị thương.

Kreccccccc!

Hắc phụng nổi giận.

Vù!Phập!Uỳnh!

Lông vũ của hắc phụng liên tiếp phóng ra,cắm vào người binh đoàn cung thủ,làm chúng bị thương không ít.

Phập!Uỳnh!

Lần này đến lượt lông vũ của phụng hoàng phóng ra,làm hắc phụng dù đã mở kết giới bảo vệ nhưng cũng bị thương.

_Mi khá lắm.

Xoẹt!Ầm!

Mưa tên lửa phóng xuống,làm máu phụng hoàng lại tiếp tục rơi.

_Đúng là mi không phải tay vừa.Mưa tên lửa chưa ai có diễm phúc được chứng kiến nó mà còn tồn tại đâu.

Phía đông...

Bùm!Xoẹt!Uỳnh!

Hắc long và thiêng long đang đánh nhau kịch liệt.Những tiếng nổ vang lên khắp một khoảng trời.

_Mi đúng là mạnh thật đấy.Càng vui!

_Để xem mi còn vui nổi không?

Dứt lời,hắc long tung ra một luồng sáng.Luồng sáng ấy rọi qua người thiêng long,bỏ lại một vũng máu rộng trên nền đất.

_Mạnh..mạnh quá.

_Mi cũng khá lắm đấy.Dính đòn ấy mà còn sống,ta mới chỉ gặp một mình mi thôi đấy nhé.

Phía bắc...

_Này hắc kỳ lân,ổn chứ?-Blood hỏi.

_Ta còn đứng đây là biết không sao rồi.À mà anh là ai thế?

_Bạn của nữ hoàng.Biết thế đủ rồi.

_Ừ.-Dứt lời,Blood gọi lưỡi hái của mình ra.

_Hắc kỳ lân,ta đếm đến 3,nhảy lên ngay tức thì,nhé!

_Ừ.

_Một,hai,ba!

Xoẹt!

Luỡi hái lướt qua một khoảng rộng,sau đó trên mặt đất là những thây người bị cắt đứt nằm la liệt khắp nơi.Khủng khiếp...

_Chà,anh mạnh thật đấy.Đúng là bạn của chủ nhân.-Hắc kỳ lân đáp xuống,nói với giọng thán phục.

_Có gì đâu,vài việc có thể giúp được cô ấy thôi.

_Nhưng vẫn còn chuyện phải làm đấy.Đừng dùng chiêu ấy nữa,nhanh quá.Nhanh quá thì không vui,phải không?

_Ừ.

Lợi thế nằm trong tay bóng tối...Kết thúc lại không thể ngờ...Ôi định mệnh...

(to be continued)

_