Mục Thần Ký

Chương 1014: Lại Vào Hậu Cung Của Thiên Đế (2)




Hai người bọn họ rơi vào trong luân hồi, Hư Thiên Tôn chuyển thế hóa thành một Thần Vương, dưới trướng có Thần Ma trăm vạn, Hỏa Thiên Tôn cũng chuyển thế hóa thành một Thần Vương, hai thần quốc ở giữa thù hận rất sâu, riêng phần mình dẫn binh tiến đánh đối phương, chém giết thảm liệt.

Thế giới Luân Hồi đáng sợ nhất chính là lúc rơi vào trong luân hồi, thần thức cường đại của Tạo Vật Chủ

thay đổi ký ức luân hồi của người rơi vào, dù Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn, nhất thời không tra cũng bị

thế giới Luân Hồi sửa lại ký ức.

Trong trí nhớ Hai Thiên Tôn bị xuyên tạc tràn đầy cừu hận đối với địch phương, bởi vậy ra tay đánh nhau, giết đến long trời lở đất.

Năm đó, lúc Khai Hoàng lần đầu tiên tới nơi này cũng ngã vào trong thế giới Luân Hồi, nương tựa theo đạo tâm của mình xông vào.

Mà Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn thì vận khí tốt hơn Khai Hoàng một chút, dù sao cũng là hai đại Thiên Tôn giáng lâm, bọn hắn chiến đấu bộc phát ra uy năng vượt qua mức cực hạn có thể chịu đựng của thế giới Luân Hồi, giết đỏ cả mắt hai người lập tức phát hiện sau khi bọn hắn chém giết trăm vạn đại quân Thần Ma lại cứng lại ở đó!

Không những trăm vạn Thần Ma bị định trụ, thậm chí ngay cả mỗi bách tính trong thần quốc của mỗi người bọn họ cũng đều cứng ở một chỗ, phi cầm tẩu thú cũng đều riêng phần mình bị định trụ.

Quỷ dị không gì sánh được chính là trên trời chim bay còn lơ lửng ở trên bầu trời, làm ra giương cánh bay lượn, con báo bôn tẩu vọt ở giữa không trung, lại không rơi xuống đất, thậm chí ngay cả từng giọt nước ở

thác nước cũng đứng im cũng phiêu phù ở nguyên địa!

Càng quỷ dị hơn là, khi bọn hắn đình chỉ giao thủ, thế gian vạn vật bắt đầu ầm ầm vận chuyển lại, nhưng mà vận chuyển vẫn còn có chút không quá linh hoạt.

Thần Ma theo bọn hắn chém giết ở chiến trường thân hình chợt trái chợt phải, lơ lửng không cố định, thậm chí có chút Thần Ma nửa người trên tách rời với nửa người, vẫn còn đang dũng mãnh đánh tới đối thủ, doạ người không gì sánh được!

Bọn hắn còn chứng kiến tình cảnh càng quái quỷ, chim bay trên trời bay lên hai cánh bay mất, thân chim con lưu lại tại chỗ, không nói được khủng bố và buồn cười thế nào!

Đến một bước này, bọn hắn mới biết được thế giới này cũng không phải là chân thực, chính là Tạo Vật Chủ xuyên tạc trí nhớ của bọn hắn, hai người vẫn không cách nào biết được mình là ai, thế là cùng một chỗ tìm kiếm biện pháp phá vỡ thế giới này.

Bọn hắn khổ tìm không có kết quả, quyết định cuối cùng đại chiến một trận, triệt để đè sập thế giới quỷ

dị này.

Chính là trận chiến này, dẫn đến hai đại Thiên Tôn đều bị thương nặng, nhưng cũng rốt cục thoát ra khỏi thế giới Luân Hồi.

Nháy mắt nhảy ra khỏi thế giới Luân Hồi, hai người lập tức khôi phục ký ức của mình, nhưng mà bọn hắn còn chưa kịp xông ra khỏi gian phòng đã thấy ngoài cửa phòng Tần Mục trực tiếp đóng cửa phòng lại, làm cho bọn hắn không khỏi rùng mình!

Cũng may bọn hắn mở cửa phòng đằng sau rốt cục có thể đi ra khỏi gian phòng quỷ dị này, nhưng mà Tần Mục và hai người bên cạnh hắn đã không thấy bóng dáng.

- Mục Thiên Tôn trong lúc chúng ta bị nhốt, chẳng lẽ đã từng tiến vào Vô Ưu Hương?

Hư Thiên Tôn đạm mạc nói:

- Bên cạnh hắn có hai người một nam một nữ, mà trước đó khi chúng ta đi vào phòng, bên cạnh hắn rõ ràng chỉ có một người Lạc Vô Song, hai người này từ đâu mà đến?

Hỏa Thiên Tôn lắc đầu nói:

- Cái này thì không biết, chỉ có thể hỏi hắn một chút mới biết được. Hắn nhất định là đi vào trong phòng.

Ánh mắt hai người rơi vào trên ba gian phòng ở cuối Hư Không Kiều này, khóe mắt đều nhảy lên, ba gian phòng này, quả thực làm cho tim bọn hắn đập nhanh, không muốn lại lần nữa bước vào trong đó.

Thực lực của Tạo Vật Chủ chưa chắc sẽ vượt qua bọn hắn, nhưng loại thủ đoạn thần thức công kích này lại làm cho bọn hắn khó lòng phòng bị!

Hư Thiên Tôn cau mày nói:

- Lấy thực lực của chúng ta, chỉ sợ không cách nào thăm dò đến Vô Ưu Hương, nếu Hỏa Thiên Tôn từng ở

nơi này tao ngộ qua Khai Hoàng, như vậy Vô Ưu Hương nhất định là trốn ở chỗ này. Hiện tại, chúng ta làm sao trở về mới là vấn đề.

Đột nhiên, trong lòng Hỏa Thiên Tôn khẽ nhúc nhích, đóng cửa phòng, lại lần nữa mở cửa phòng, chỉ thấy bên trong xuất hiện một thế giới khác, đó là thế giới hắc ám, tràn đầy hỗn loạn ma tính.

Một ma nhãn to lớn xuất hiện ở sâu trong bóng tối, cực kỳ khổng lồ, lộc cộc một chút quay lại, quét về

phía bọn hắn!

Khóe mắt Hỏa Thiên Tôn run lên, đang muốn đóng cửa phòng, Hư Thiên Tôn lại đẩy hắn bàn tay ra đi vào trong phòng, thản nhiên nói:

- Thiên Đình Hư Thiên Tôn, tham kiến Thổ Bá.

Hỏa Thiên Tôn chần chờ một chút, kiên trì đi vào theo, sau lưng cửa phòng đóng lại.

Mà đổi thành một bên, Tần Mục cước đạp thực địa, đi chưa được mấy bước, đã thấy phía trước oanh bay cỏ mọc liễu xanh thành ấm, khắp nơi hồ nước óng ánh sáng long lanh xuất hiện trước mắt của hắn.

Khóe mắt Tần Mục run lên, thầm nghĩ trong lòng không ổn, vội vàng xoay người, muốn trở về cuối cùng Hư Không Kiều, đã thấy cửa phòng kia chẳng biết lúc nào tự động đóng lại.

Cái trán Tần Mục toát ra mồ hôi lạnh, nhưng vào lúc này, chỉ nghe một thanh âm dễ nghe êm tai truyền đến, cười tủm tỉm nói:

- Thời gian từng nghe nói Mục Thiên Tôn nhìn trộm các phi tử trong hậu cung của Thiên Đế bệ hạ tắm rửa, quả nhiên là không biết xấu hổ, bản cung vẫn chưa tin, không ngờ lại thật có thể gặp được Mục Thiên Tôn!

Tần Mục xoay người lại, đã thấy một quý phi đang mặc y phục đỏ thẫm lộ hai vai trắng đi tới, búi tóc cao ngất, bộ ngực sữa nửa lộ, giày dưới chân cũng là Đăng Vân Ngoa, đế giày rất cao, ước chừng bốn tấc, đi trên đường đăng đăng rung động.

Trong lòng Tần Mục khẽ nhúc nhích, nữ tử này là Tường Thiên Phi trong cung, cũng là trong Thập Thiên Tôn Tường Thiên Tôn, hắn đã từng hoài nghi Thiên Phi là Đế Hậu hoặc là Nguyên Mẫu phu nhân.

Sau lưng Tường Thiên Phi từng đầu băng rua chầm chậm phiêu diêu chuyển động, mặt mày mà sáng như

tuyết, ánh mắt đầu tiên rơi trên người Tần Mục, lập tức lại bị Lãng Uyển Thần Vương hấp dẫn, ánh mắt nhìn chằm chằm nàng, không thể chuyển dời ánh mắt.

Lãng Uyển Thần Vương bị nàng nhìn có chút buồn bực, lấy ra tấm gương ra soi, không nhìn ra mình khác bình thường ở chỗ nào.

- Tuyệt, Tuyệt Vô Trần!

Tường Thiên Phi hồn bay phách lạc, kinh ngạc nói:

- Tuyệt Vô Trần, ngươi còn dám xuất hiện?

- Tường Thiên Tôn không phải Nguyên Mẫu phu nhân, cũng không phải Đế Hậu. Nguyên Mẫu phu nhân chính là Tuyệt Vô Trần, Đế Hậu cũng biết việc này, nếu như Tường Thiên Phi là một trong các nàng thì sẽ

không nói loại lời này.

Tần Mục đột nhiên ngây dại:

- Như vậy Tường Thiên Phi là ai? Chẳng lẽ là..

Trong lòng của hắn sinh ra một ý nghĩ hoang đường.