Mục Thần Ký

Chương 796: Người thắng trận cuối cùng




Tần Mục suy nghĩ tới xuất thần.

Một người là nữ tử tuyệt sắc đột nhiên xuất hiện, Địa Mẫu sinh ra ở Nguyên Quân Nguyên Giới.

Một người là Hạo Thiên Tôn đứng đầu Bán Thần, Thiên Đế của Thiên Đình Bán Thần.

Một người là đứng đầu sinh linh hậu thiên, minh chủ Thiên Minh, Vân Thiên Tôn Thiên Đế của Thiên Đình Nhân tộc.

Ở thời điểm Thiên Đế vô địch nhất, cũng là thời điểm Bán Thần cùng sinh linh hậu thiên chém giết thảm khốc nhất, bọn họ bày một cái bẫy cho Thiên Đế.

Thiên Công, Thổ Bá, Địa Mẫu ở bên trong hình tượng này, đều không có chút hào quang nào.

Không chỉ có như vậy, khiến người ta khiếp sợ tới cực độ chính là, Thiên Đế chuyển thế vốn là một chuyện bí mật, nhưng lại bị người khác biết được!

Điều khiến cho Tần Mục cảm thấy đáng sợ hơn chính là, Vân Thiên Tôn cùng Hạo Thiên Tôn hai đối thủ một mất một còn này không ngờ liên thủ!

Bọn họ liên thủ là chuyện không có khả năng xảy ra nhất, hai bên có thâm cừu đại hận, làm sao có thể để thù hận như vậy sang một bên liên thủ đối phó với Thiên Đế?

Thù hận của sinh linh hậu thiên cùng Bán Thần đã là thù hận của người đi săn và con mồi, thù hận của nô lệ cùng chủ nô.

Theo hai bên quật khởi, tranh đấu với nhau, thù hận chỉ càng lúc càng lớn.

Ngoại trừ hận lớn của chủng tộc ra, giữa Vân Thiên Tôn cùng Hạo Thiên Tôn còn có thâm cừu đại hận đến từ vụ án Ngự Thiên Tôn bị giết, theo lý mà nói, Vân Thiên Tôn không có khả năng cùng Hạo Thiên Tôn liên thủ.

Nhưng những chuyện nhìn như không thể nào lại phát sinh.

Khiến cho Tần Mục sợ hãi nhất chính là, bọn họ hiển nhiên là sớm vạch ra kế hoạch, rất sớm cũng đã liên kết lại cùng một chỗ, cái gọi là chém giết giữa Bán Thần cùng sinh linh hậu thiên đều là làm cho Thiên Đế nhìn, để cho Thiên Đế buông lỏng cảnh giác đối với bọn họ.

Mà trong thời gian này, rốt cuộc có bao nhiêu sinh linh hậu thiên và Bán Thần vì vậy phải chết đi?

Sinh linh chết đi, chỉ sợ không có cách nào đánh giá được!

Hai bên núi thây biển máu là gương mặt của Vân Thiên Tôn và Hạo Thiên Tôn, gương mặt lạnh đến mức không có bất kỳ nhiệt độ nào.

- Hai người bọn họ khiến người ta khủng hoảng...

Tần Mục rùng mình một cái, cố gắng trấn tĩnh lại.

Giọng nói của Thiên Công truyền đến:

-... Trong trận chiến ấy, Thiên Đế chết, bị bọn họ liên thủ đánh cho tan thành mây khói. Ta không biết vì sao Địa Mẫu phải làm như vậy, cũng không biết Địa Mẫu có ra tay hay không, thật ra lúc đó chúng ta đều có tâm tư riêng của mình. Hắc hắc, Cổ Thần đại công vô tư chỉ là lời khen nhầm của đám phàm phu tục tử đối với chúng ta mà thôi. Ngươi càng hiểu chúng ta, lại càng phát hiện tư tâm của chúng ta, Cổ Thần chúng ta cũng không vẻ vang giống như các ngươi tưởng tượng. Nhi tử của Tần gia, sau khi ngươi biết Cổ Thần chúng ta xử sự, lại chắc hẳn có chút đề phòng đối với chúng ta.

Tần Mục thở hắt ra một hơi, lẩm bẩm nói:

- Thảo nào, thảo nào Yến Khấp Linh lại bảo ta cẩn thận Thiên Minh, cẩn thận Thiên Công Thổ Bá, đề phòng Địa Mẫu, thì ra là thế...

Hắn rốt cuộc đã hiểu rõ.

Phía sau Yến Khấp Linh chính là Thiên Đế, Thiên Đế chết, có liên quan đến chuyện Thiên Công, Thổ Bá, Địa Mẫu khoanh tay đứng nhìn, Thiên Minh lại trực tiếp động thủ đối với Thiên Đế.

- Như vậy, Địa Mẫu chính mình nói mình đã chết ở trong tay của Thiên Minh, vì sao Nguyên Mộc của nàng lại rơi vào chỗ của Thiên Đế?

Tần Mục nghĩ mãi vẫn không hiểu được.

Đột nhiên, Thiên Công tiếp tục nói:

- Sau khi Thiên Đế chết, phát sinh một chuyện kỳ quái. Vì chuyện này khiến cho ta không biết ba Thiên Đình Tiêu Long Hán ai mới là người thắng trận cuối cùng.

Tần Mục vội vàng nói:

- Chuyện gì?

Thiên Công nói:

- Sau khi Thiên Đế bị giết, Vân Thiên Tôn và Hạo Thiên Tôn đều nhanh chóng chạy tới Thiên Đình, tốc độ của hai người này cực nhanh, khi đó, tu vi của bọn họ đã vô cùng bất phàm. Điều khiến cho ta không hiểu là Vân Thiên Tôn lúc đó hóa thành dáng vẻ của Hạo Thiên Tôn, hai người hình như đều đang liều mạng chạy, cố gắng chạy tới Thiên Đình trước đối phương. Sau đó ta suy nghĩ cẩn thận...

Ánh mắt của hắn kỳ lạ, khẽ nói:

- Bọn họ là đi tranh đoạt thân thể của Thiên Đế.

Thân thể của Tần Mục chấn động mạnh.

- Tin tức Thiên Đế băng hà vẫn không có truyền đi, là bởi vì Thiên Đế tuy rằng chết, nhưng Thiên Đế trong Thiên Đình lại còn sống.

Ánh mắt Thiên Công có chút mờ mịt, đến:

- Vân Thiên Tôn cùng Hạo Thiên Tôn nhanh như điện chớp chạy tới Thiên Đình, tất nhiên là vì nắm giữ thân thể của Thiên Đế. Nắm giữ thân thể của Thiên Đế, bọn họ lại nắm giữ quyền thế quyền uy của Thiên Đế, áp chế đối phương lại dễ dàng như trở bàn tay. Thử suy nghĩ một chút, còn có chuyện đoạt quyền dễ dàng hơn như vậy sao? Nhưng ta lại không nhìn thấy cuối cùng là ai nhận được thân thể của Thiên Đế.

Tần Mục ngây ra như phỗng, sau một lúc lâu, hỏi:

- Vân Thiên Tôn hóa thành dáng vẻ của Hạo Thiên Tôn? Hắn là biến hóa thế nào?

Thiên Công không đáp.

Đại Phạm Thiên Vương Phật thở dài, vị lão phật này mặt ủ mày chau, nói:

- Ta truyền cho hắn. Hắn là người đứng đầu Nhân tộc, minh chủ Thiên Minh, hắn muốn giúp Nhân tộc nâng cao lòng tin, biến hóa thành Mục Thiên Tôn và Tần Thiên Tôn đã biến mất. Hắn tới tìm ta, ta tất nhiên là cam tâm tình nguyện truyền thụ cho hắn. Lúc đó Nhân tộc rất thảm...

Tần Mục suy nghĩ một lát, đột nhiên nói:

- Như vậy Vân Thiên Tôn thật sự là Nhân tộc sao?

Đại Phạm Thiên Vương Phật giật mình, hiểu rõ ý tứ của hắn, lắc đầu nói:

- Ta không biết được rõ ràng.

Tần Mục nhìn về phía Thiên Công, Thiên Công cũng lắc đầu, nói:

- Ta cũng không biết hắn là Nhân tộc hay Bán Thần, hắn vẫn luôn là gương mặt của Nhân tộc. Chỉ có điều...

Hắn dừng lại một lát, nói:

- Hạo Thiên Tôn cũng vẫn luôn là gương mặt của Nhân tộc.

Xung quanh hoàn toàn im lặng.

Thiên Công nói:

- Ta chỉ biết trên Đế Tọa của Long Hán Thiên Đình, Thiên Đế ngồi đó đã không phải là Thiên Đế thật sự, nhưng không biết ngồi ở chỗ đó chính là người nào trong hai người bọn họ. Bởi vì, sau đó, biến cố càng lúc càng nhiều, sau đó Tiêu Hán Thiên Đình bị tiêu diệt, Long Tiêu Thiên Đình cũng không có tồn tại được bao lâu lại bước Tiêu theo dấu chân của Hán Thiên Đình, cũng bị tiêu diệt. Lại càng về sau, Thiên Đình cổ xưa càng lên càng cao, Nguyên Đô cách xa đại chiến sau đó lại biến thành Đại Khư, mãi đến khi Xích Hoàng từ trong đống đổ nát của Nguyên Đô quật khởi...

Xích Hoàng suy nghĩ xuất thần, nói:

- Thời điểm đó Đại Khư hoàn toàn hỗn loạn, vô cùng nguy hiểm, ta cũng vô số lần tìm đường sống trong chỗ chết. Lúc còn trẻ, ta thích xông vào khắp nơi, nhìn thấy rất nhiều di tích của hai Thiên Đình, có một ngày ta thấy một tượng thần ba đầu sáu tay, gương mặt đã mơ hồ không thể nhận ra. Ta đột nhiên có cảm giác, ngồi ở dưới tượng đá một lúc lâu, cuối cùng tìm hiểu ra con đường của chính mình.

Trong đầu Tần Mục ầm ầm, khàn giọng nói:

- Là tượng đá của ta sao?

- Không nhìn thấy rõ gương mặt.

Xích Hoàng lắc đầu nói.

Trong đầu Tần Mục đần độn, Thiên Công đám người lộ ra thật sự quá nhiều tin tức, điên cuồng đánh loạn, khiến cho trong lúc nhất thời hắn không có cách nào tiêu hóa được.

Đột nhiên, hắn nhớ tới một chuyện, vội vàng nói:

- Đế hậu nương nương thì sao? Tỷ muội của Đế hậu không phải còn ở Thiên Đình sao? Bất luận là Hạo Thiên Tôn hay Vân Thiên Tôn chiếm thân thể của Thiên Đế, khẳng định không thể gạt được tỷ muội của Đế hậu! Các nàng vì sao không có vạch trần?

Thiên Công nói:

- Nhi tử của Tần gia, ngươi không cảm thấy kỳ quái, tin tức Thiên Đế chuyển thế lộ ra thế nào sao? Thân thể của Thiên Đế bị chiếm cứ, không thể gạt được tỷ muội của Đế hậu, chuyện Thiên Đế chuyển thế tất nhiên cũng không gạt được các nàng.

Tay phải Tần Mục xoa trán, đi tới đi lui quanh bàn đá, đi tới Đại Nhật Tinh Quân thấy đầu choáng mắt hoa.

Đột nhiên, hắn dừng bước nói:

- Như vậy thắng lợi nhất định là Hạo Thiên Tôn! Nếu như là Vân Thiên Tôn, tỷ muội Đế hậu không thể không vạch trần, dù sao Vân Thiên Tôn cùng các nàng không có bất kỳ liên quan!

Đột nhiên, Thổ Bá thản nhiên nói:

- Ngươi có thể khẳng định Vân Thiên Tôn cùng tỷ muội của Đế hậu không có liên quan sao? Vân Thiên Tôn nói không chừng là nhi tử của các nàng, dù sao lúc đó Cổ Thần chuyển thế rất nhiều.

Tần Mục ngẩn người một lát, cảm thấy suy nghĩ có chút không đủ dùng.

Thiên Công do dự một chút, nói:

- Thật ra trước đó còn có một lần sự kiện Đế hậu bị tập kích. Lúc trước, tiểu điểu nhi nói qua chuyện này, hắn nói trong chuyện này có lộ ra sự cổ quái...

Vẻ mặt Đại Nhật Tinh Quân buồn bã giống như đưa đám.

Thiên Công đang muốn nói, Thổ Bá đột nhiên nói:

- Đạo hữu, ngươi nói đã quá nhiều rồi. Chuyện Thiên Đế đã nói xong, lại không nhất thiết phải nói thêm nữa mới phải.

Thiên Công tỉnh ngộ lại, thúc giục:

- Nhi tử của Tần gia, ngươi cần phải đi, không nên cứ mãi tới quấy rầy sự thanh tịnh của chúng ta. Ngươi biết được quá nhiều, nếu biết được quá nhiều đối với ngươi cũng bất lợi.

Tần Mục hoảng hốt vội nói:

- Ta còn có một chuyện không giải thích được! Chỉ cần Thiên Công giải thích cho ta nghi hoặc về chuyện này, ta lại không quấy rầy các vị thanh tu.

Thiên Công không kiên nhẫn, nói:

- Ngươi nói đi.

- Nếu Thiên Đế chết, thân thể của Thiên Đế cũng bị chiếm đoạt, như vậy Yến Khấp Linh là thế nào?

Tần Mục nhanh chóng nói:

- Yến Khấp Linh rõ ràng chính là truyền nhân của Thiên Đế, tinh luyện các loại đại đạo, thậm chí còn nắm giữ thần thông lớn đạo thứ nhất. Hơn nữa, lần này nàng bởi vì Nguyên Giới phá phong đi tới nơi này, mang đến Nguyên Mộc và Địa Mẫu Nguyên Quân mới, hiển nhiên Nguyên Mộc và Địa Mẫu mới không phải do nàng có khả năng bồi dưỡng đi ra, nhất định là Thiên Đế ở sau lưng ra tay. Như vậy, Thiên Đế thật sự còn sống không?

Thiên Công trợn tròn hai mắt, quát lên:

- Ta làm sao biết được? Việc này ta cũng không nghĩ ra, ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây? Bỏ đi, bỏ đi. Không đi nữa, thả ca ca ngươi ra ngoài, trấn áp ngươi ở chỗ này!

Hài nhi đầu to mừng rỡ, vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Sắc mặt của Tần Mục tối sầm, biết không có khả năng hỏi thêm được điều gì, chỉ đành phải thu hồi thần thức bất diệt của mình.

Cạnh bàn đá, Thiên Công và Thổ Bá lại ngồi xuống, Đại Nhật Tinh Quân vội vàng nhường chỗ, đứng ở bên cạnh.

Thiên Công nói:

- Sự kiện đế hậu bị tập kích chắc hẳn có liên lụy không lớn, vì sao đạo hữu không cho ta nói?

Dung Nham Thổ Bá nói:

- Ngươi nói cho hắn biết nhiều chuyện như vậy, dễ dàng mang đến cho hắn nhiều nguy hiểm hơn. Thế đạo này, biết được càng nhiều bị chết càng nhanh.

Dứt lời, hắn liếc mắt nhìn Đại Nhật Tinh Quân.

Đại Nhật Tinh Quân im lặng, xoa xoa sau lưng của mình, mở mở mỏ chim, nhưng không có lên tiếng.

- Hơn nữa, thứ đạo hữu ngươi biết cũng chính là vốn liếng.

Thổ Bá tiếp tục nói:

- Ngươi nhìn U Đô của ta, ta mượn lực lượng của hắn diệt trừ sạch sẽ thế lực của Thiên Đình. Đạo hữu, ngươi chỉ lo miệng lưỡi nhanh nhẹn, chưa từng nghĩ tới Huyền Đô của ngươi còn có không biết bao nhiêu thế lực Thiên Đình đóng quân ở trên người ngươi. Ngươi không muốn mượn sức hắn, giúp ngươi diệt trừ những tai họa ngầm này sao?

Thiên Công cứng họng, sau một lúc lâu, ha ha nói:

- Ngươi là người thành thật sao? Đạo hữu, nếu như ngươi người thành thật, ta chọc thủng một lỗ lớn trên trời!

Gương mặt Dung Nham Thổ Bá đều là nham thạch, không nhìn ra biểu tình, buồn bã nói:

- Ta là người đứng đầu U Đô, ma đạo bản nguyên, tất nhiên biết một ít thủ đoạn.

Thiên Công cười nói:

- Xem ra, ta cũng cần mời hắn đi Huyền Đô một chuyến. Ha ha ha...

Tần Mục ngồi ở trên đầu của Long Kỳ Lân, tự mình trị liệu thương thế, rất nhanh vết thương trên người đã giảm bớt bảy tám phần, đột nhiên hắn nhớ tới một chuyện:

- Thổ Bá khó nói chuyện, nhưng Thiên Công rất dễ nói chuyện, ta quên hỏi Thiên Công, chúc phúc Địa Mẫu dành cho ta biến thành hào quang, rốt cuộc có phải là thủ đoạn để Địa Mẫu Nguyên Quân quản ta hay không!

Hắn bị Thiên Công đuổi đi ra, lúc này cũng không tiện lại trở vào hỏi thăm, chỉ đành phải thôi, thầm nghĩ:

- Hay là tạm thời quay về Duyên Khang một chuyến trước, để cho tiều phu lão sư kiểm tra một chút. Tầm mắt kiến thức của hắn cao hơn ta gấp trăm lần, nhất định có thể nhìn ra manh mối. Nhưng nếu thật sự là thủ đoạn giám sát theo dõi, như vậy chúc phúc của các thần chỉ đối với Ngự Thiên Tôn sợ cũng cần phải loại bỏ...

Hắn tìm kiếm ở trong túi Thao Thiết một hồi, cuối cùng ở trong góc tìm được lệnh bài và thánh chỉ Thiên Đế do Thiên Đế ban tặng cho Mục Thiên Tôn.

Tần Mục do dự không quyết, Yến Khấp Linh nói chúc phúc của Thiên Đế lại giấu ở trong lệnh bài Mục Thiên Tôn và thánh chỉ Thiên Đế, như vậy mình có nên mở thánh chỉ, nhận được chúc phúc của Thiên Đế này hay không?

Nếu là thủ đoạn quản chế, hành tung của mình chẳng phải sẽ rơi vào trong mắt của Thiên Đế không biết sống hay chết kia sao?

Hắn trầm ngâm một lát, lại nhét lệnh bài Mục Thiên Tôn và thánh chỉ Thiên Đế vào trong túi Thao Thiết:

- Đợi đến khi tiều phu lão sư kiểm tra chúc phúc của Địa Mẫu xong, lại quyết định sau! Nhận được chúc phúc của Thiên Đế, tất nhiên là có thêm một phần thủ đoạn bảo toàn tính mạng, nhưng Thiên Đế tâm ý khó lường, không biết là họa hay phúc. Dù sao cũng có vết xe đổ của Ngự Thiên Tôn.

Hắn phát động Phách Thể Tam Đan Công, đột nhiên trong cơ thể truyền đến sáu tiếng chấn động, linh thai, ngũ diệu, lục hợp, thất tinh, thiên nhân và thần tàng sinh tử ầm ầm mở ra!

Nguyên thần của hắn sừng sững ở trên đại lục lục hợp, bên cạnh là Kiến Mộc cao bằng nhật nguyệt, ở dưới chân của hắn lại một mảnh tối tăm, đó là U Đô.

Thần tàng sinh tử thông sinh tử, cái thần tàng này chạy thẳng tới U Đô!

- Người đứng ở trong thiên địa, đỉnh đầu là trời, dưới chân là đất, trên lại thành thần, dưới lại thành ma, vốn có hai mặt Thần và Ma. Như vậy... mặt đối lập của thần tàng sinh tử, chính là thần tàng Huyền Đô!

Nguyên thần của Tần Mục nghịch chuyển, đột nhiên chỉ nghe tiếng nổ ầm ầm ầm truyền đến, ma đạo thần tàng đều mở ra, chạy thẳng tới Thiên Nhân thần tàng, tiếp theo lại là một bức tường thành bao quanh, ánh sáng vô biên từ trong tòa thần tàng này chiếu qua, cùng thần tàng sinh tử U Đô chiếu vào nhau!

Tần Mục cúi đầu nhìn lại Huyền Đô mình đạp ở dưới chân, đột nhiên ánh mắt hắn dại ra, nghĩ đến một chuyện vô cùng quan trọng.

- Con người vốn có hai mặt Thần và Ma, chẳng phải là nói người người đều có thể mở ra thần đạo thần tàng và ma đạo thần tàng sao?

Hắn ngẩn người một lát, đột nhiên thân thể kích động run rẩy:

- Như vậy không có tiền bối mở ma đạo thần tàng sao? Nếu đúng là sự thật, ta có phải là người đầu tiên? Đúng đúng! Thần tàng có thể di truyền, chỉ cần đi sinh một hài tử lại hiểu rõ! Ừ, sinh ra thế nào... Quốc sư từng sinh, đi hỏi quốc sư!