Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 2033: Tiểu Quai, ta đau ~ 33




Edit: hhhhhh

Beta: Ngân Minn

Chờ Tô Yên uống xong, nhiệm vụ của An Đồng cũng hoàn thành.

Hắn chỉ cúi đầu, sau đó thối lui, không nói gì.

Tô Cổ mở miệng

"Điện Kim Huyền có rất nhiều người. Người trêи Cửu Trọng Thiên cũng tới."

Nửa câu sau của Tô Cổ mới là trọng điểm.

Ngàn năm trước đã xảy ra chuyện gì, Tô Cổ cũng không nắm rõ.

Chỉ nghe lời đồn đại bên ngoài, lúc gặp lại thì Tô Yên đã thương tích đầy mình.

Tô Cổ cũng đoán được, việc Tô Yên tróc thần hồn có liên quan tới người trêи Cửu Trọng Thiên.

Tô Yên đứng dậy, nói

"Đi thôi"

Tiểu Hồng tự động nắm tay nàng

"Đi đâu?"

"Tới điện Kim Huyền, xem hắn đăng cơ Tôn chủ."

Tiểu Hồng ngoan ngoãn gật đầu

"Em cũng đi, em cũng đi."

Vừa nói, vừa tung ta tung tăng đi theo.

Đi đến cửa điện Kim Huyền.

Tô Yên vừa xuất hiện, bảy tám cặp mắt trong đại sảnh đều nhìn nàng.

Trong điện cũng không có cảnh tượng hoành tráng như trong dự đoán.

Tô Cổ thấy vậy, mày giật giật.

Nghĩ tới tính cách của nam nhân kia.... có vẻ thế này không quá hợp với hắn ta.

Tô Yên dẫm lên thảm đỏ bước vào.

Đến một bàn không có người rồi ngồi xuống.

Tô Cổ, Tiểu Hồng cũng ngồi xuống.

Tô Cổ liếc nhìn Tô Yên, nhàn nhạt mở miệng

"Đây không giống như tiệc đăng cơ, giống yến tiệc riêng hơn."

Một lát sau, Đường Nhất đi tới.

Hắn cười ôn hòa, nói

"Tô Yên cô nương đã đỡ hơn chưa?"

Tô Yên sửng sốt.

Đường Nhất cười càng ôn hòa

"Thiếu chủ có mượn Tôn chủ một ít thuốc bổ để chữa bệnh. Cho nên ta biết chút ít."

Tô Yên gật đầu.

"Ừm."

Đang định nói chuyện tiếp, một luồng hơi thở quen thuộc mạnh mẽ từ cửa ập đến.

Tiếp đó nghe thấy một giọng nói tươi cười

"Bảo sao cảm thấy rất quen thuộc, hóa ra là chủ thần Tô Yên a."

Giọng nói vừa dứt, nữ tử kia dừng một chút

"Ồ, cũng không đúng, phải nói, là nhân loại Tô Yên. Dù sao, thân phận Chủ thần của ngươi cũng đã bị tước đoạt."

Vừa dứt lời, liền nghe được tiếng lục lạc vang lên.

Người nọ một thân áo bào trắng, chân đeo lục lạc bước tới chỗ Tô Yên.

Là vị chủ thần thứ tư, Giffy.

Nàng ta kéo ghế, ngồi bên cạnh Tô Yên.

Một tay chống cằm, nhìn nàng, đánh giá từ trêи xuống dưới, biểu tình nghiền ngẫm.

Lúc này, lại có một giọng nói lạnh băng từ cửa truyền tới

"Giffy."

Giọng nói đó vừa dứt, Giffy liền thu liễm ánh mắt.

Đứng dậy, khom lưng nói

"Chủ Thần đại nhân!"

Khi cô ta gọi lên bốn chữ này thì nhìn về phía Tô Yên.

Ý đồ muốn nhìn thấy một chút biểu tình mất tự nhiên trêи mặt cô.

Cả người Diệp Thiên Linh tản ra cao lãnh thánh khiết, kéo bàn ở vị trí đối diện Tô Yên ra rồi ngồi xuống.

Đôi mắt kim sắc của Diệp Thiên Linh nhìn Tô Yên.

Hai vị Chủ Thần đứng đầu, ngàn năm không gặp.

Hiện giờ, cuộc hội ngộ lịch sử này thế nhưng lại xảy ra ở Thâm Uyên Ma Vực.

Giffy đứng bên cạnh uốn éo cơ thể.

Bưng chén trà trước mặt lên.

Lục lạc trêи chân leng keng rung động.

Cô ta mở miệng

"Thật không thể tin được, sẽ có một ngày ta gặp lại ngươi."

Cô ta dừng một chút, thấp giọng nói

"Tróc thần hồn, một kiếm xuyên tim thế nhưng vẫn không chết. Thật không hổ là người từng đứng đầu vị trí Chủ Thần a."

Tiểu Hồng mở túi tiền bên hông Tô Cổ, ăn vụng điểm tâm giấu bên trong.

Miệng đầy bột mì, nhìn Giffy, lên tiếng

"Hai cái bánh bao trước ngực ngươi sắp rơi ra rồi, ngươi vẫn nên quản tốt hai cái màn thầu của mình đi!"

Giọng nói đột ngột vang lên, còn là giọng nói của một đứa trẻ con, vang vọng điện Kim Huyền.

"Phốc!"

Có người không nhịn nổi, phun luôn ngụm trà trong miệng ra.