Nam Chủ, Ngươi Đừng Đuổi Theo Ta Nữa

Chương 45: Thật Giả Chi Kính




Sau đó mỗi ngày đúng sáng trưa tối thời điểm Lý Dật đều mang cơm và một chén thuốc nhỏ đến cho nam chủ. Sau mấy ngày thân thể Mộ Dung Huyền hoàn toàn khang phục.


Thân thể khang phục sau Mộ Dung Huyền cũng không rời đi gian nhà này mà ở lại sống với Lý Dật. Lý Dật bên ngoài theo kịch tình tỏ vẻ ngươi muốn ở thì ở, ta không có ý kiến. Nhưng bên trong thì sóng trào liên tục.


Nam chủ, ngươi cứ tiếp tục như vậy theo kịch tình đi xuống đi, đừng đi lệch hướng, y không muốn bị phạt năm năm giam trong phòng tối chịu tra tấn đâu.


Lý Dật âm thầm cầu nguyện trong lòng.


Nhưng nếu để Lý Dật biết bản thân y bị hộ thống nhiệm vụ lừa khéo chắc chắn sẽ rất khí đây. Thức ra mấu chốt để một thế giới bị hủy diệt chính là nhân vật chính của thế giới đó chết.


Lúc đó cứu nam chủ chính là mấu chốt quan trọng hoàn thành nhiệm vụ. Còn thay thế làm thầy thuốc á? Ha hả, ta cho ngươi một cái ha ha, nhiệm vụ đó không hoàn thành cũng không sao, chỉ là khấu trừ một ít tích phân cùng giáng cấp mà thôi, không nguy hiểm tính mạng. Nhưng cốt truyện chẳng phải là diễn ra càng đúng thì thu hoạch năng lượng càng nhiều sao? Vì vậy phía trên mới ra mức phạt mang tính uy hiếp nhưng cũng là tràn đầy bẫy rập chỉ chờ kí chủ lọt hố.


Chuyện này hệ thống sẽ không nói cho Lý Dật biết, dù sao... như vậy hiệu quả không phải tốt hơn sao?


Lý Dật như cũ bình thường sống qua ngày cùng với nam chủ. Y dù sao y cũng sống bình dân như thế này quen rồi. Hồi trước Lý Dật mĩ danh là lữ hành thực ra là lang bạt khắp nơi, đôi khi ngủ ở một sơn động nào đó trong rừng hoặc là ngủ nhờ nhà dân. Vậy nên bây giờ sống ở đây cũng không có gì khác mấy, có điều cơm ngày ba bữa là do y nấu, nằm trên giường bên cạnh còn có thêm một cái dáng người nhỏ nhắn nam chủ mà thôi.


Sau đó Lý Dật theo cốt truyền giả vờ bắt đầu xem nam chủ như người nhà, dạy cho nam chủ về các loại dược, công dụng và sự nguy hiểm của chúng, cách chế dược, độc khác nhau. Lý Dât cũng dần dần mà dưỡng nam chủ người có thịt lên, chiều cao cũng tăng, dáng người cũng không còn ngày xưa nhỏ bé, tuy nhiên vẫn là thấp hơn y gần một cái đầu.


Qua thời gian, Lý Dật càng ngày càng cảm thấy nam chủ dần dần tín nhiệm bản thân, cốt truyện tiếp theo cũng chuẩn bị phá triển. Lý Dật làm một chút tiểu xảo, khiến cho bản thân bệnh cũ tái phái, càng ngày càng suy nhược.


Thế rồi một năm cũng trôi qua, ly ngày mà kẻ thù diệt tộc của nam chủ càng ngày càng gần. Lý Dật liền biết bản thân nhiệm vụ nhanh muốn hoàn thành, ly nam chủ cũng càng ngày càng gần. Lý Dật đảo có chút tiếc nuối, người y tổn công ròng rã một năm mới vỗ béo lên một chút lại sắp phải gầy lại, đảo có chút không nỡ. Đây là tình thương của cha nổi lên chứ không phải cái gì mẫu tính nghe chưa!


Nhưng cái này cảm xúc cũng không theo Lý Dật lâu lắm. Chung quy... Lý Dật cũng là nhận biết đến, một kẻ mạnh đứng trên đỉnh nhân sinh không chỉ cần có tài năng mà còn cần phải chịu gian khổ và dẫm lên hàng trăm mạng người.


Cuối cùng, ngày mà Lý Dật mong nhớ đã lâu tới.


Trong một gian nhà nhỏ hẹp, hai hắc y nhân cùng hai tuấn mĩ nam tử đối diện.


Hai hắc y nhân kia là ma giáo tu luyện người, đối phó với hai cái người thường quả thực dễ dàng. Chẳng bao lâu đã bắt đến Mộ Dung Huyền cùng Lý Dật.


"Nói, Thật Giả Chi Kính ở đâu?" Một hắc y nhân hướng Mộ Dung Huyền lạnh giọng nói.


Mộ Dung Huyền cùng Lý Dật vừa nghe trong tâm liền nổi lên phản ứng.


Lý Dật nghe xong trong lòng liền nổi lên một cỗ mạc danh quả nhiên là vậy.


Trong nguyên tác tác giả không có đề cập đến nguyên do Mộ Dung gia bị diệt cũng như nguyền gốc của Thật Giả Chi Kính. Nhưng một độc giả tinh tế như Lý Dật đương nhiên sớm phá hiện ra ám chỉ trong những lời văn của tác giả về Thật Giả Chi Kính.


Tỉ như trong đoạn nói về cuộc chiến suýt nữa sảy ra giữa Thiên Đạo và vị kia có nhắc tới một đoạn như sau: [[Là thật là giả, khoảng cách giữa hai cái này thật ra rất mỏng manh, chỉ đẩy nhẹ một chút liền đổ. Mà tất cả nhân loại trên thế giới này mỗi ngày đều nói thật và nói dối rất nhiều lần. Đem chúng nó chuyển thành năng lượng cấp cho ta,ngươi nghĩ... có thể đánh bại một ta như vậy sao?]] Hay như một quẻ sư từng nói: [[ Sinh ra đã có dị tượng, nhưng cũng chẳng phải phúc, thật giả lẫn lộn hóa thành năng lượng, một đứa bé như vậy chịu đủ sao?]]


Từ những gì suy ra, Thật Giả Chi Kính chính là Thiên Đạo tác phẩm. Bởi vì không biết tại sao thất lạc liền chuyền tay nhau tới rồi trên người Mộ Dung Huyền, mang đến huyết tinh cho cả gia tộc. Cũng là thứ quan trọng nhất khiến cho nam chủ ngày sau xưng bá cả thế giới. Nếu là Thật Giả Chi Kính ở trong người nam chủ vậy thì những cái hố của tác giác lúc trước không phải không lấp mà là đã được tính kế sẵn. Quả nhiên 'Bất Hỉ Bất Tiếu' văn luôn là như vậy đầy logic và độc giả phải đủ tinh tế cùng IQ để có thể chạm đến được những tinh hoa trong văn của tác giả.


Còn Mộ Dung Huyền thì càng không phải nói, hắn từ nhỏ đến giờ đã làm quá mười giấc mơ giống nhau. Trong mơ cảnh thế giới chia làm hai loại màu sắc, màu xám và màu trắng. Có hai cái bóng mờ đứng ở đó, mỗi người một thế giới. Nhìn cái bóng ở thế giới màu trắng có vẻ yếu ớt hơn cái bóng ở thế giới màu xám rất nhiều lần. Bịn họ luôn nói 'Ta là thật' 'Ta là giả' rất nhiều lần, sau đó lại đồng thanh nói 'Chúng ta là Thật Giả Chi Kính'.


Tuy không thường xuất hiện nhưng chúng cũng đủ làm Mộ Dung Huyền khắc sâu vào trong đầu những lời nói đó.


Bây giờ nghe hắc y nhân nói, Mộ Dung Huyền đã khẳng định đến nguyên do cả gia tộc bị sát hại đến một con chó cũng không tha!
______________________________________


Góc tác giả:


TieuThanh: Dự định ban đầu tác dụng của Thật Giả Chi Kính là phát hiện ra thật giả. Tính là Lý Dật dùng tích phân mua được trong thương thành khi cùng nam chủ lẫn trong ảo cảnh sau này. Nhưng một ngày ta bỗng nhiên nhớ đến cốt truyện cũ kia về nam chủ lại có một cái hố quá sâu đó là không nhắc tới tại sao Mộ Dung gia bị diệt. Bởi vậy nên ta quyết định dùng Thật Giả Chi Kính lấp đi vào, thêm vào một ít tác dụng để trông nó thực ngưu bức!!! Thực ra là còn một hố nữa đó là tại sao ma giáo có thể biết được Thật Giả Chi Kính ở Mộ Dung gia mà đi tàn sát, lại còn muộn như vậy. Hơn nữa mấy kẻ chính phái kia lại không biết. Chuyện này thì ta sẽ lấp ở một chương nào đó sắp tới. Còn bây giờ thì... No nha.


Hảo, chương mới đã đăng, đại gia hảo ngoạn nha. Tối an ^^