Nắm Lấy Vì Sao Ôm Em Vào Lòng

Chương 12: 12: Nghĩa Vụ Làm Vợ





Thẩm Tinh nhận lấy bản hợp đồng, đọc lướt qua trên đó cũng không có nhiều điều , chỉ vỏn vẹn bốn điều mà thôi.
Thứ nhất, sau hai năm hợp đồng sẽ tự động mất đi hiệu lực, đến lúc đó, cả hai tự do, nam cưới nữ gả, không liên quan với nhau.
Thứ hai trong quá trình thực hiện hợp đồng, đối với gia đình hai bên và bên ngoài bên B cần phối hợp với vô điều kiện với bên A.
Thứ ba, trong thời gian hợp đồng có điều kiện, bên B cần sống tại Mặc Viên, mỗi năm bên A sẽ cho bên B 1 triệu USD phí sinh hoạt
Thứ tư trong thời gian hợp đồng, bên B không thể có tình yêu và hôn nhân tự do, đồng thời, cần thiết thực hiện nghĩa vụ làm vợ .
.....
Thẩm Tinh xem xong, trợn mắt há hốc mồm.
Mặc Quân Đình nói, “Nếu như cô còn có điều kiện gì có thể nói ra, tôi sẽ xét suy xét.”
Thẩm Tinh chỉ vào bản hợp đồng : " Trừ hai điều kiện ban đầu ra mấy cái khác đều không ổn"
"Không ổn chỗ nào"
Thẩm Tinh: " Điều kiện số ba anh không cần thiết cho tôi sinh hoạt phí.

Khi trao đổi cùng Lạc Dư tôi đã lấy rồi.
Điều kiện số bốn yêu cầu thứ nhất không thành vấn đề nhưng việc thực hiện nghĩa vụ làm vợ là như thế nào, tôi cũng không phải vợ của anh."

Mặc Quân Đình khuôn mặt vẫn lạnh lùng như cũ:" Việc tôi cho cô sinh hoạt phí đơn giản vì người giao dịch với tôi là cô còn về việc cô và Lạc Dư trao đổi lợi ích những gì tôi không quan tâm.
Còn về việc thực hiện nghĩa vụ làm vợ, đôi khi trước mặt cha mẹ tôi, chúng ta cần phải có một số hành động hơi quá, đó chẳng phải cần thiết sao"
Nghe anh nói xong Thẩm Tinh mới biết mình hiểu lầm:" Nhưng đó không phải thuộc về điều kiện số hai sao, cần gì rắc rối như vậy chứ".
Mặc Quân Đình lại thản nhiên:" Tôi là thương nhân, làm gì cũng nên rõ ràng một chút".
Thôi nghe xong thì oán thầm sao anh không viết luôn cái nghĩa vụ thê tử gì đó là gì luôn đi.
Mặc Quân Đình liếc qua dường như đã biết cô đang nghĩ gì, anh dựa vào ghế :" Nếu tôi đã làm cô hiểu lầm một điều gì đó thì cho tôi xin lỗi".
Thẩm Tinh đỏ mặt muốn mắng người.

Anh có cần phải nói toạc ra như thế không.
"Vậy cô có kí hay không, bây giờ tôi phải đi làm rồi"
Thẩm Tinh cầm cấy bút trên bàn nhanh chóng kí xuống.

Cô thầm trách mình lúc trước có phải não đi ngủ hay không mà lại đồng ý với Lạc Dư để đến bây giờ chọc phải con sói già này.


Chính xác là sói già a, cô cảm thấy mình giống như một von thỏ con đã rơi vào miệng sói rồi.
Mặc Quân Đình nhận lấy bản hợp đồng trực tiếp nhìn xuống phần tên Thẩm Tinh.

Anh đọc thầm cái tên này như thể muốn khắc sâu vào trong não bộ vậy.

Ừm người đẹp như tên vậy.

Anh lại đánh giá chữ viết của cô, cũng không tệ thanh tú có lực xem ra từ nhỏ đã được rèn giũa cẩn thận.
Anh bỏ nó vào trong ngăn tủ sau đó kéo lại, thấy cô vẫn nhìn mình anh hỏi:" Cô còn vấn đề gì sao".
Thẩm Tinh thuận tiện nói muốn có một phòng luyện đàn với anh.

Mặc Quân Đình cũng không keo kiệt trực tiếp đồng ý.
Không còn việc gì nữa hai người tính giải tán ai làm việc người đó, thì đột nhiên Mặc Quân Đình gọi cô lại.
"Đúng rồi thứ sáu tuần này cô có rảnh không "
Thẩm Tinh suy nghĩ một chút rồi gật đầu :" Có"
" Vậy hôm đó cô để lịch trống đi chúng ta sẽ về nhà chính ăn cơm".
Nhà chính trong miệng anh có lẽ là nhà họ Mặc, Thẩm Tinh cũng không có ý kiến gật đầu.
"Được tôi biết rồi"..