Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh

Chương 220: Lúc tiến hành xem mắt




Editor: Puck - 

Tô Song Song nhìn chằm chằm Chiến Hâm như vậy hồi lâu, Chiến Hâm giống như không nhìn thấy nghi ngờ khiếp sợ trong đôi mắt nhỏ của Tô Song Song, lại rút ra vài tấm hình, đặt trước mặt Tô Song Song.

“Mấy người này, chị đều biết, tài hoa hạng nhất, hơn nữa người này, vẽ mâng, đồng hành cùng em, tiếng nói chung nhiều!” Lần đầu tiên Chiến Hâm bà tám như vậy, giống như làm bà mai, đề cử cho Tô Song Song.

Tô Song Song nhìn lướt qua, trong hình là một người đàn ông đầu tóc lộn xộn, cười khan một tiếng, không biết có phải do ở bên cạnh Tần Mặc đã lâu rồi không, nhìn người đàn ông khác giống như nhìn cặn bã!

“Chị họ, em còn chưa ly hôn!” Tô Song Song thật sự cảm thấy chị họ của mình hơi căng rồi, bắt đầu phản kháng ở phạm vi nhỏ.

Chiến Hâm vừa nghe, nhíu mày, bắt đầu giáo dục Tô Song Song: “Tần Mặc là người đàn ông như thế nào? Anh ta có thể tin được, heo mẹ cũng có thể leo cây! Chị thấy em và cậu ta ở cùng với nhau, nhất định chỉ vì thân phận của em!”

“Thân phận của em?” Tô Song Song mơ hồ, bây giờ cô thân một người nghèo tay trắng, sống tiếp như vậy, phải dựa vào Tần Mặc mà sống.

“Tô Song Song em đừng quên, trên người em cũng có dòng máu nhà họ Chiến, nhà họ Tần và nhà họ Chiến luôn bất hòa, Tần Mặc kết hôn kỳ quái với em như vậy, chị sợ tương lai em bị thua thiệt!”

“!” Bị Chiến Hâm nói như thế, trong lòng Tô Song Song run lên, chỉ có điều vừa nghĩ tới mẹ của mình đã bị nhà họ Chiến đuổi ra khỏi cửa, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng tiến vào cửa chính nhà họ Chiến cặn bã, nhà họ Tần cũng không cần thiết phải phí hơi sức lớn như vậy.

Hơn nữa, Tô Song song nghĩ đến mình và Tần Mặc trải qua nhiều chuyện như vậy, càng thêm cảm thấy Chiến Hâm nói là đầm rồng hang hổ.

Chỉ có điều người chị họ này của cô, đặc biệt quật cường, nhận đúng chuyện gì, chỉ một đường đi tới, Tô Song Song ngẫm nghĩ, vẫn cảm thấy nên uyển chuyển từ chối. die nd da nl e q uu ydo n

“Chị họ, trên người em có phải có cất giấu bảo tảng gì của nhà họ Chiến không?” Tô Song Song thử hỏi Chiến Hâm một câu.

Chiến Hâm vừa nghe, chân mày nhíu lại thật sâu, ánh mắt nhìn Song Song cũng mang theo một chút ghét bỏ, cô nói: “Song Song, em vẽ manga vẽ đến ngu? Còn bảo tàng, giờ đã là thời đại nào rồi!”

“Vậy là được rồi! Chị họ, em chính là đống cặn bã bị trục xuất khỏi nhà họ Chiến, ngay cả nhà cũ cũng chưa từng đi vào, Tần Mặc tính toán gì ở em! Chẳng lẽ còn định bắt cóc em tống tiền nhà họ Chiến?”

“... Cái này...” Chiến Hâm suy nghĩ một chút, nhìn lên nhìn xuống Tô Song Song, quả thật cô nhóc này một người nghèo tay trắng, không có gì cả, cũng không có gì tốt để người ta lợi dụng.

Nhưng mà Chiến Hâm chính là nghĩ không ra, trí thông minh của Tô Song Song tuyệt cao, nhưng cũng ngốc, trừ bỏ manga ra cũng chỉ biết những công thức kia, chỉ số cảm xúc vốn ở cấp bậc nửa tàn phế, dáng vẻ không tệ, nhưng nhiều phụ nữ đẹp mắt hơn quyến rũ hơn con bé nhiều.

Vậy nếu như Tần Mặc không có mục đích, rốt cuộc là mắt bị mù rồi mới có thể nhìn trúng con bé!

“Chị họ! Chị họ!” Tô Song Song thấy vẻ mặt rối rắm khổ sở của Chiến Hâm, không nhịn được gọi hai tiếng.

Chiến Hâm lấy lại tinh thần, nhìn Tô Song Song, lại quan sát từ trên xuống dưới, vẫn cảm thấy con bé cái gì cũng không đúng, vẫn không yên lòng.

Cô nhét toàn bộ hình Tô Song Song đặt trên bàn vào tay con bé, giống như nửa ra lệnh nói: “Mau chọn ba tấm! Chuẩn bị tình huống bất cứ lúc nào!”

“Chị họ, như vậy không tốt đâu! Nếu không chờ ngày nào đó em và Tần Mặc ly hôn, em lại chọn?” Tô Song Song chỉ có thể theo Chiến Hâm nói, nếu không ứng với tính tình của chị ấy, nếu hôm nay không đồng ý, chị ấy sẽ ép cô xem mắt với năm mươi người đàn ông này trong một lần.

“Em có ngốc không vậy? Bị Tần Mặc đùa bỡn đủ rồi, cậu ta ly hôn, vẫn là Vương lão ngũ kim cương độc thân, em thì sao? Hoa tàn ít bướm đấy! Ai muốn?”

“...” Tô Song Song nhìn Chiến Hâm, thật sự muốn hỏi có phải chị bị cái gì kích thích không, sao đột nhiên từ một bạch cốt tinh biến thành một người hài hước rồi?

“Chị họ, nếu không chờ một chút? Nói không chừng chúng em sẽ không ly hôn!” Tô Song Song cười híp mắt thử thăm dò, vẫn không quên thận trọng nhìn sắc mặt Chiến Hâm.

Chiến Hâm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trợn mắt nhìn Tô Song Song, “Chị đây đều vì tốt cho em, sao em cứ ngốc như vậy? Đàn ông đều không thể dựa vào! Mau chọn! Không chọn, chị sẽ để em xem mắt với năm mươi người đàn ông này trong một lần!”

“Đừng! Chị họ, em sai rồi!” Tô Song Song vội vàng lắc đầu, cúi đầu tùy tiện rút ra ba tấm trong năm mươi tấm, cung kính đẩy tới trước mặt Chiến Hâm.

Chiến Hâm nhìn lướt qua, lúc này mới hài lòng, ngay sau đó cô cầm lên, lật lại, sau khi nhìn số điện thoại thì gọi tới.

Tô Song Song vừa thấy đã tê dại rồi, cô chỉ muốn ứng phó với Chiến Hâm một chút mà thôi, không định dùng thân phận phụ nữ đã lập gia đình đi xem mắt! Đây không phải là chơi người ta sao?

Chiến Hâm lại trợn mắt nhìn Tô Song Song, rõ ràng chuyện như vậy không có thương lượng! Từ nhỏ Tô Song Song đã sợ Chiến Hâm, bị chị ấy trừng cho như vậy, cũng không dám nói gì. [email protected]

Cô thò đầu rụt cổ ngoan ngoãn ngồi xuống, vừa nghĩ, mình có thể vừa gặp mặt đã nói kết hôn rồi, hù đối phương sợ chạy mất, cũng không có vấn đề gì, sau đó cô cũng đối phó được với Chiến Hâm, nghĩ như vậy, trong nháy mắt Tô Song Song bình tĩnh lại.

Khi Chiến Hâm đang hẹn người, điện thoại của Tô Song Song reo lên, cô cúi đầu xem xét, là tin nhắn của Tần Mặc, mấy chữ đơn giản, phong cách Tần thị.

“Ở đâu, đón em không?”

Tô Song Song đảo đảo mắt, đột nhiên nghĩ định trêu chọc Tần Mặc, cẩn thận liếc mắt nhìn Chiến Hâm, thấy chị ấy tập trung gọi điện thoại, không để ý đến mình, vội vàng nhanh chóng nhắn lại cho Tần Mặc một tin nhắn.

“Em đang xem mắt! Ba trai đẹp!”

Tần Mặc chính là trở lại một giây, trực tiếp gọi điện thoại tới, lúc này Tô Song Song mới hơi chột dạ, đang định lặng lẽ nhận, ai biết Chiến Hâm một phát chộp lấy điện thoại của cô, lanh lẹ tắt máy.

“Chị họ à!”

Tô Song Song còn chưa kịp nói gì, Chiến Hâm đã trợn mắt nhìn cô, ra lệnh: “Tần Mặc đúng không, không nhận, nếu có thể khuấy đảo khiến hai người không có kết quả, chị coi như công đức viên mãn, tránh cho tương lai em chịu khổ!”

“Chị họ à!”

“Câm miệng, em chờ đó!” Chiến Hâm nói xong nhét điện thoại di động của Tô Song Song vào trong giỏ xách của mình, còn dùng ánh mắt uy hiếp Tô Song Song, để cho cô đàng hoàng ngây ngô.

Vào lúc này Tô Song Song thật sự như kiến bò trên chảo nóng rồi, y theo tính tình của Tần Mặc, cô tùy tiện tắt điện thoại của anh, còn nguyên nhân, đây không phải là tiết tấu về nhà từng phút một sẽ bị ngược đãi thành mạnh sao!

Cô định giật lại điện thoại di động, nhưng e ngại uy quyền của Chiến Hâm, hơn nữa cô biết Chiến Hâm thật lòng nghĩ vì cô, chỉ có điều phương pháp của chị ấy không đúng lắm, cô cũng không nhẫn tâm nổi giận cướp lại điện thoại di động.

Tính toán giãy giụa cuối cùng của Tô Song Song bỏ xuống, làm ra vẻ đáng thương, nhìn Chiến Hâm, nói: “Chị họ, bây giờ em đã kết hôn, như vậy không tốt, đây không phải đùa bỡn người ta sao!”

“Đã kết hôn thì thế nào? Trong nhóm chị có nhiều người kết hôn, vẫn còn rất nhiều lốp dự phòng, tình huống như em vậy càng nên chuẩn bị một người, nếu không về sau làm như thế nào?”

“...” Tô Song Song thật sự muốn hỏi chị họ của cô, rốt cuộc là cái nhóm gì, khó trách được đến tuổi này rồi mà chị ấy còn chưa lập gia đình, đều là người như vậy, nếu là cô cô cũng sẽ không tin hôn nhân.

“Chị họ!” Tô Song Song định nói tiếp gì đó, Chiến Hâm đột nhiên đứng lên, hướng ra cửa vẫy vẫy tay, Tô Song Song quay đầu nhìn lại, thấy một người đàn ông đi tới cửa, rõ ràng nhìn quen mắt, là người đàn ông ở trong hình.

Tô Song Song lập tức trợn tròn mắt, hoàn toàn không ngờ người xem mắt tới nhanh như vậy, cô xoay người định chạy đi, Chiến Hâm lại giống như biết hành động mờ ám của cô, quay đầu lại lườm cô một cái: “Nếu em định bỏ chạy, chị sẽ đến nhà em chặn em!” di@en*dyan(lee^qu.donnn)

Tô Song Song theo bản năng ngồi xuống ghế, cười lấy lòng với Chiến Hâm, nói giỡn sao, nếu để Tần Mặc biết Chiến Hâm mang theo cô đi xem mắt, vậy từng phút đồng hồ là đại chiến thế kỷ!

Tô Song Song ngồi ở trên ghế 囧 囧 một lúc, người đàn ông xem mắt đã tới, Tô Song Song theo lễ phép đứng lên, ngẩng đầu nhìn, hơi sửng sốt, tại sao lại là người đàn ông chuồng gà!

Người đàn ông đối diện ăn mặc rất tùy ý, da màu lúa mạch khỏe mạnh do được ánh sáng mặt trời chiếu vào, tóc rất loạn, hơi dài, tùy tiện tết một bím tóc ở phía sau gáy, hết sức tùy ý.

Ánh mắt anh ta dài nhỏ, có bọng mắt *, nhìn thấy Tô Song Song lễ phép cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng, xem ra ngược lại là người rất ôn hòa.

(*) Nguyên gốc 卧蚕 (nằm tằm): là từ người Trung Quốc dùng để hình dung mắt, tương đối chuẩn xác sinh động, hình dung bọng mắt dưới mí mắt mang hình dáng giống như một con tằm nằm ngang, cười lên mới rõ ràng, khiến ánh mắt trở nên đáng yêu. Trên cơ bản người có nằm tằm thoạt nhìn như ánh mắt biết cười, là ánh mắt vô cùng có sức quyến rũ. Nằm tằm giống như má lúm đồng tiền, tần suất xuất hiện trong mọi người rất cao, nhưng có người rõ ràng, có người không rõ ràng. (Baike)

Trong mắt Tô Song Song đầy áy náy! Định nói lời thật ngay bây giờ, nhưng bị Chiến Hâm ép ở ngay bên cạnh nhìn, cũng nghiêm chỉnh, chỉ có thể gãi gãi đầu, đưa tay ra lễ phép bắt tay một cái với anh ta.

Ba người ngồi xuống, Tô Song Song theo bản năng liếc nhìn Chiến Hâm, trong lòng nóng nảy! Tại sao chị ấy còn chưa đi! Chị ấy đi rồi cô sẽ trực tiếp lật mặt, tránh cho người ta lúng túng như vậy.

Ai biết bọn họ vừa mới ngồi xuống, người đàn ông đối diện đã cười híp mắt nói: “Xin lỗi, tôi đã có vợ chưa cưới, tới xem mắt do bị bắt buộc!”

“!” Tô Song Song sững sờ, nhưng trong lòng mừng như điên! Nhưng lại không tiện biểu đạt ra ngoài, chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối.

Chiến Hâm có tính khí dữ dội, nghe xong nổi giận trong nháy mắt, vỗ bàn một cái, cũng không để ý hình tượng hay không hình tượng gì nữa rồi, gào to một tiếng: “Cậu có vợ chưa cưới còn đi xem mắt, tìm đánh phải không?”

Tô Song Song nghe những lời này, cảm giác mình thua thiệt trong lòng! Có lỗi nhìn thoáng qua người đàn ông ngồi đối diện, vẫn có nụ cười ngây ngốc vẻ mặt ôn hòa.

Cô cũng là người đã kết hôn rồi còn đi xem mắt nha! Thua thiệt cho chị họ cô còn dõng dạc chỉ trích người ta như vậy, thật sự là đời người bưu hãn không cần giải thích!

“Xin lỗi, xin lỗi!” Người đàn ông đối diện thấy Chiến Hâm nổi giận, đứng dậy thi lễ một cái, mặc cho Chiến Hâm quở trách.

Cuối cùng Tô Song Song thật sự không nhìn nổi, cảm thấy mấy lời quở trách kia của Chiến Hâm đều có thể đặt lên người mình, hơn nữa cô là phụ nữ đã lập gia đình còn đi xem mắt, tình tiết càng thêm ác liệt.

Cô vội vàng túm lấy Chiến Hâm, làm người hòa giải cười ha ha nói: “Chị họ, người ta đều có chút bất đắc dĩ chứ sao! Đừng làm hỏng hòa khí!”

Chiến Hâm bị Tô Song Song lôi kéo như vậy, hình như mới nhớ tới, cô em họ của cô thật ra là người phụ nữ đã lập gia đình, thái độ hơi hòa hoãn xuống, gật gật đầu, coi như rất cho Tô Song Song mặt mũi.

“Vậy cậu đi nhanh đi! Nhìn chướng mắt!” Chiến Hâm hừ lạnh một tiếng, dáng vẻ hết sức kiêu ngạo.

Người đàn ông đối diện vẫn cười khiêm tốn như cũ, dáng vẻ không có vấn đề gì, móc ra hai trăm đồng từ trong túi áo, để lên bàn, cười ha hả nói: “Hôm nay tôi thanh toán!”

Chiến Hâm lập tức liếc xéo mắt, Tô Song Song sợ Chiến Hâm sẽ cầm tiền ném lên mặt người ta, vội vàng cầm hai trăm đồng trên bàn lên, nhét vào trong tay đối phương, ra hiệu bằng mắt cho anh ta, kêu anh ta chạy mau, nếu không không phải là nước miếng, mà sẽ bị quả đấm.

Năng lực lĩnh ngộ của người đàn ông đối diện rất cao, thấy Tô Song Song nháy mắt, khẽ mỉm cười, cầm tiền mang theo áy náy thi lễ, xoay người rời đi.

Anh ta vừa đi, Tô Song Song thở phào nhẹ nhõm, chỉ có điều giọng điệu này còn chưa nhổ ra, Chiến Hâm đã mở điện thoại, liên lạc với một người khác rồi.

Tô Song Song nhìn dáng vẻ Chiến Hâm tích cực chủ động và chuẩn bị chiến tranh, cô vô lực ngồi xuống ghế, thật muốn ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng; “Ông trêu chọc gì tôi vậy! Sao tất cả bên cạnh đều là đóa hoa tuyệt thế! Ngay cả bà chị họ bình thường cũng không bình thường!”