Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 166: 166. Còn không rời đi liền để nước trôi đi




“Vợ, anh thật sự không biết bà cô kia làm gì cả!” Vũ Khánh Cương bỏ điện thoại xuống liền nhào tới Hứa Tư Văn, tư thế hận không thể lập tức chứng minh mình là vô tội.

Hắn cảm thấy mình quả thực không thể oan hơn nữa, người ngồi ở trong nhà, phiền phức tự tìm tới cửa!

“Vậy sao cô ta lại chỉ tên điểm họ tìm anh?” Kỳ thực Hứa Tư Văn biết Vũ Khánh Cương nhất định là vô tâm, có điều dạy dỗ không khắc sâu, hắn liền không biết giữ một khoảng cách với người ta.

Đương nhiên, mấy cái khoảng cách bình thường, Hứa Tư Văn tin tưởng Vũ Khánh Cương tuyệt đối có thể nắm giữ đúng mực, nhưng có vài lúc, không phải bạn nắm giữ đúng mực, đối phương liền có thể biết bạn có ý gì, rất nhiều lúc, những người kia tình nguyện giả vờ ngây ngốc, cũng muốn dán lên người bạn.

“Anh nào biết được!” Vũ Khánh Cương xoay quanh Hứa Tư Văn giống như chú chó bự không ăn được xương: “Cái này không phải là bới lông tìm vết sao!”

“Anh đó!” Hứa Tư Văn cũng bị xoay tới xoay lui đến choáng váng: “Chính anh xử lý cho tốt đi, hiện giờ người trong công ty đều chờ xem biểu hiện của anh đó.”

“Vậy còn em?” Vũ Khánh Cương xoa xoa đầu ngón tay, đáng thương trông mong nhìn Hứa Tư Văn, nếu như vợ không để ý, nhiều người hơn nữa xem trò vui thì cũng có tác dụng gì?

“Em đương nhiên là người đầu tiên nhìn chằm chằm anh rồi!” Hứa Tư Văn trắng mắt liếc Vũ Khánh Cương một cái, lời này còn cần hỏi à?

“Ha ha… Vợ em không tức giận à?” Vũ Khánh Cương nghe lời nói của Hứa Tư Văn liền lập tức mặt mày hớn hở.

“Cái này phải xem anh xử lý như thế nào, nếu như em không hài lòng…” Hứa Tư Văn đứng dậy đi tới cửa, lúc sắp ra cửa quay đầu nhẹ nhàng nở nụ cười với Vũ Khánh Cương, trong khoảnh khắc đó phong tình vô hạn: “… Liền xuống đất nằm, chịu khổ đi!”

Vũ Khánh Cương: “…!”

Tâm tình Hứa Tư Văn đã tốt trở lại, toàn thân đều đang bốc lên bong bóng vui sướng, y ở công ty nhàm chán muốn chết, ngẫu nhiên tìm Vũ Khánh Cương điều hoà sinh hoạt một chút, thay đổi tâm tình tốt.

Đúng!

Mọi người không có nhìn lầm đâu!

Bây giờ Hứa Tư Văn bị Vũ Khánh Cương chiều lên tận trời, y có thể không biết cách làm người của Vũ Khánh Cương sao? Y cố ý đi tìm Vũ Khánh Cương tra hỏi, sau đó nhìn Vũ đại lão hổ vây quanh y đủ loại lấy lòng, thuận tiện còn có thể khiến ông chủ Vũ nhớ kỹ giáo huấn, lần sau không thể tái phạm!

Hứa Tư Văn ngẫu nhiên đùa giỡn ông chủ Vũ một chút, quả thực là hữu ích cả người khỏe mạnh mà!

Y thì tâm tình tốt, đổi lại là Vũ Khánh Cương nóng nảy.

Ông chủ Vũ là ai?

Có thể dùng một cái xuất thân quê mùa, nắm chắc Đông Bắc Hổ lớn như vậy, có thể là người đơn giản sao? Dù có là một người đơn giản, cũng bị hiện thực dạy dỗ đến không đơn giản.

Huống chi Vũ Khánh Cương vốn cũng không phải thành thật như biểu hiện bên ngoài.

Liên tiếp bị nữ nhân cưỡi lên cổ mà ị mà tiểu, chủ nghĩa đại nam tử của Vũ Khánh Cương triệt để bạo phát, nhấc điện thoại liền trực tiếp gọi cho tổng giám bảo an.

“Ông chủ?” Tổng giám bảo an nhận điện thoại còn rất kinh ngạc, ông chủ bọn họ bình thường sẽ không tìm bảo an, đều là hắn đuổi theo an bài bảo vệ cho ông chủ, tuy rằng chính ông chủ không để ý, nhưng hắn không thể không chú ý, phải biết bọn họ đã từng âm thầm chặn lại không ít kẻ không có ý tốt rồi.

Một khi ông chủ ra ngoài, hắn liền bắt đầu căng thẳng thần kinh, mãi đến khi ông chủ trở về, hắn mới coi như giải trừ cảnh báo.

“Ở chỗ bảo vệ không phải có cái gì, cái gì mà phun nước, cái thứ có thể phun rất mạnh đó gọi là cái gì?”

“Súng bắn nước cao áp, là trang bị phòng ngừa bạo lực.”

“Đúng!” Vũ Khánh Cương vỗ bàn một cái: “Chính là súng bắn nước cao áp!”

“Súng bắn nước cao áp thì làm sao?” Đầu tổng giám bảo an mơ hồ, súng bắn nước cao áp là thứ mà bọn họ đã trang bị ngay từ lúc mới đầu, ngoại trừ phòng ngừa bạo lực còn có thể dập lửa, nhất cử lưỡng tiện.

Chỉ là tiêu tốn hơi cao, cơ mà ông chủ có tiền, đồng ý yêu cầu của bọn họ vô cùng sảng khoái, có điều thứ này bọn họ cũng không phải trang bị không, phòng ngừa chu đáo thôi, lo trước khỏi hoạ

“Lấy thứ đó, đem ra ngoài cửa chỉnh cái con nhỏ kia đi!”

Tổng giám bảo an: “…?”

Vũ Khánh Cương ra lệnh rất, thô, bạo!

Có điều ai bảo hắn là ông chủ chứ? Hơn nữa mấy người bảo vệ vô cùng chán ghét vị tiểu thư không mời mà tới này, bởi vì vị tiểu thư này thoạt nhìn là một thiên kim nhà giàu, nhưng vừa mở miệng liền biến thân thành bà thím!

Có người nhìn cô ta, cô ta liền nhổ nước miếng về phía người kia; có người dám huýt sáo với cô ta, cô ta liền chỉ vào người ta mắng lên, cái gì thô tục cũng có thể nói ra được, mắng đối phương đến máu chó đầy đầu!

Gặp phải người tính khí không tốt, hai người liền mắng lộn, chỉ là không dám động thủ…

Ngày hôm nay cô ta lại tới nữa, càng ăn mặc mát mẻ, trang điểm cũng là càng vẽ càng yêu tinh, giống như làm theo phép mà đến trước cửa sổ phòng bảo vệ, hơi cúi người xuống, khe ngực lập tức xuất hiện: “Chào ngài, tôi tìm Vũ Khánh Cương tiên sinh, xin hỏi có thể để tôi đi vào không?”

Tuy rằng mỗi ngày đều bị cự tuyệt, có điều cô ta không ngại mỗi ngày đến đều hỏi một lần, quả là chân thành, kiên định; nước chảy đá mòn, thừng cưa gỗ đứt! Sắt cũng có thể mài thành kim…

Bảo vệ cúi đầu không nhìn tới cô ta: “Vị tiểu thư này, cô đã liên tiếp đến ba ngày, ông chủ chúng tôi thật sự không quen biết cô cũng sẽ không gặp cô, đừng lẩn quẩn ở cửa nữa, nếu như còn không nghe khuyến cáo, chúng tôi sẽ áp dụng thủ đoạn cứng rắn, mời tiểu thư rời đi.”

Lời nói cứng rắn, ngữ điệu cũng không phập phồng, giống như giọng đọc điện tử máy móc.

“Ồ ồ!” Cô gái cắm kính râm của mình trên đỉnh đầu, lộ ra một đôi mắt to vẽ trang điểm màu lam đậm: “Bổn tiểu thư ngược lại muốn lĩnh giáo một phen, cái gì là thủ đoạn cứng rắn hả?”

Nói chuyện biến đổi bất ngờ, làm nũng khiến bảo vệ nổi da gà lên từng hột từng hột, trong lòng căm tức muốn chết: nếu cô nghe không rõ tiếng người, vậy thì đừng trách chúng tôi không khách khí!

Cô gái xoay eo lắc mông tiêu sái đi đến cạnh cửa xe thể thao của mình, nhìn cánh cửa trước mắt, nghĩ tới buổi tối ngày hôm ấy, nam nhân kia thô rống quát lui hai tên tiểu lưu manh, quan trọng nhất đó là, nam nhân không cần báo đáp, càng không có bị mị lực của cô ta làm cho mê hoặc, tác phong nhất mực quân tử, lúc đi thậm chí không có để lại họ tên.

Nha!

Phẩm chất đáng quý hiếm thấy cỡ nào?

Trương Lam Tương cảm thấy cô đã gặp Romeo định mệnh rồi!

Trong nhà để cô đến tân thành Lan châu, mượn quan hệ với người anh trai cùng cha khác mẹ đã bị đuổi ra khỏi gia tộc, tiếp cận Hứa Tư Văn, dù cho không thể trở thành người một nhà, cũng phải khiến Hứa Tư Văn thay đổi cái nhìn với Trương gia.

Nhưng mà Hứa Tư Văn là cái thứ gì?

Ở trên đường liền không nhìn tới sự tồn tại của cô ta.

Nam nhân như vậy mới không lọt nổi mắt xanh của cô ta đâu!

Vũ Khánh Cương thì không giống như vậy, cô ta từng thấy bức ảnh của Vũ Khánh Cương, người ở trên đó khí vũ hiên ngang, toàn thân đều tràn đầy vị nam nhân!

Lại từng trợ giúp cô ta, bọn họ có duyên phận bao nhiêu?

Cho nên Trương Lam Tương một lòng một dạ canh giữ ở cửa lớn, chỉ muốn gặp được Vũ Khánh Cương, cô tin chắc Vũ Khánh Cương sẽ giống cô, nhất kiến chung tình với cô!

Vì thế, mỗi ngày cô đều ăn mặc thật xinh đẹp, cố gắng khiến cho cái nhìn đầu tiên Vũ Khánh Cương liền có thể nhìn thấy chính mình xinh đẹp nhất! “Tiểu thư, mời cô lái xe rời khỏi phạm vi cao ốc VT, không thì sẽ dùng cái danh xâm nhập để tiến hành đuổi đi!” Bảo vệ dựa theo quy trình, cho đủ thời gian và nhắc nhở, để tránh khỏi sau này bị người ta gây phiền phức.

Ông chủ từng nói, đứng ở bên có lý, có thể ra sức làm, sau khi làm, còn có thể không cần chùi mông.

Trươn Lam Tương đang ảo tưởng không thôi, không phản ứng tới nhắc nhở của bảo vệ, hơn nữa hai ngày nay cô ta đến cửa, đều có mấy người chuyên môn nhìn cô ta, canh giữ ở gần đó, đặc biệt là một ít người không đứng đắn, đều háo sắc…

Bảo vệ rốt cuộc thống khoái ném micro trong tay xuống, nhấc súng bắn nước cao áp đã sớm chuẩn bị xong, đồng bạn đứng trước cái van liền ra sức vặn mở chốt.

Một dòng nước lớn bằng cánh tay phóng lên cao!

Hai phòng bảo vệ mỗi phòng một súng bắn nước, tổng cộng là hai cái súng bắn nước đồng thời phun nước, bọt nước giữa trời hạ xuống, gây nên vô số tiếng kêu! “A!” “Ối!” “Tui kháo!” “Mẹ nó!” “Tao X!”

Người qua đường xem náo nhiệt, sắc lang đê tiện, mặc kệ là vô tình hay là cố ý, phàm là tụ tập ở cửa, cố ý không nghe khuyên ngăn lưu lại trong phạm vi cao ốc VT, tất cả đều bị súng bắn nước cao áp làm cho ướt đẫm!

Mọi người lập tức giải tán, bọn họ chỉ là xem náo nhiệt mà thôi, không nghe khuyên ngăn là có tội thì phải chịu, không thể nói lý với Đông Bắc Hổ được, trước đây cũng không phải chưa từng nghe nói, Đông Bắc Hổ trực tiếp đưa một nữ nhân gây chuyện ở ngoài cửa vào trong ngục giam.

Công ty như vậy ai dám chọc? Chọc nổi sao?

Cho nên bọn họ không dám đi tranh luận, sợ mình cũng bị Đông Bắc Hổ đưa vào đó, tự nhận xui xẻo nhanh chóng tản đi ai về nhà nấy.

Xui xẻo nhất phải kể tới Trương Lam Tương đứng ở cửa bày tạo hình.

Quần áo cô ta rất mát mẻ, bị nước xối một cái, quả thực đường cong lồ lộ!

Dáng tóc bị huỷ, quần áo ướt đẫm, trang điểm trên mặt cũng lem nhem, ngay cả trong xe thể thao mui trần cũng mợ nó đọng nước rồi! “A!” Tiếng thét chói tai này còn cao cấp hơn so với mấy người đi đường vừa nãy, sắc bén, cao vút, bảo vệ cảm thấy màng nhĩ của mình cũng sắp thủng rồi.

Toàn thân Trương Lam Tương đều tức giận run lên, đưa tay chỉ vào bảo vệ, nhưng nhìn tới đầu ngón tay còn nhỏ nước, mà súng bắn nước trong tay bảo vệ sau khi đã giải tán đám người vây xem, toàn bộ quay đầu nhắm ngay cô ta! “Còn không rời đi liền để nước trôi đi!” Bảo vệ cảm thấy đặc biệt hả giận! “Mấy người! Mấy người dám!” Từ nhỏ đến lớn Trương Lam Tương chưa từng bị người ta đối xử như thế!

Cô ta không uy hiếp còn may, vừa nói như vậy, bảo vệ càng không khách khí, mắt thấy người ở cửa đã sắp sửa mở van nước ra.

Trương Lam Tương vừa thấy đối phương thực sự là không khách khí, nhanh chóng kéo mở cửa xe ngồi xuống, bất đắc dĩ phát hiện xe thể thao mui trần căn bản không thể chặn nước mà!

Hơn nữa ngồi trên ghế lái, phát hiện trong xe đều ướt bẹp, dưới chân đạp đều là nước, không có một chỗ khô ráo! “Còn không đi nữa, liền xả nước!” Bảo vệ vừa thấy cô ta lên xe, liền biết hữu hiệu, giống như dọa người mà kéo súng bắn nước ra phía trước.

Trương Lam Tương nghiến răng nghiến lợi khởi động xe, may mà xe thể thao mui trần của cô ta không rẻ, cho dù toàn thân đều ướt đẫm, vẫn có thể khởi động lái đi.

Chờ cô ta đi rồi, đám tiểu tử bảo vệ sướng đến phát rồ, từng người từng người nhiệt tình mười phần cất rồng nước đi, súng bắn nước tốt như vậy, đồng thời rất hả hê gọi điện thoại tranh công đòi thưởng với ông chủ và tổng giám đốc.

Vũ Khánh Cương vừa nghe phiền phức được giải quyết, rất hào phóng thêm một tháng tiền thưởng cho tất cả mọi người ở bộ an ninh, không chỉ riêng bảo vệ, mà là toàn thể đều có, Vũ Khánh Cương đối với an ninh vẫn luôn là hào phóng nhất, nói với phòng tài vụ thêm tiền thưởng cho nhóm an ninh, Vũ Khánh Cương cúp điện thoại liền vui vẻ đi tìm vợ khoe khoang, nhóm an ninh tìm ông chủ là hắn tranh công đòi phần thưởng, hắn liền đi tìm vợ tranh công đòi thưởng…

Hết chương 166