Nàng Của Anh

Chương 97: Thích Mì!






Nói xong, Tô Trà Trà xoay người dứt khoát rời đi, để lại Chiến Mẫn Quân bàng hoàng tại chỗ, vẻ mặt thất thân và mất mát !
Lục Minh Thành đưa Uyển Dư và hai đứa nhỏ trở về căn hộ nhỏ của họ, khi họ đến căn hộ nhỏ, Diệp Gia Bảo liên bí mật kéo Lục Minh Thành vào phòng ngủ của mình: "Ông chú, cháu có một thứ rất quan trọng muốn cho chú xem!"
Nhìn thấy Diệp Gia Bảo bộ dạng như mang theo một bí mật lớn, Lục Minh Thành không khỏi bị câu dẫn đến hứng thú: "Cái gì vậy?"
Diệp Gia Bảo không lập tức nói mà lại lật ra chiếc điện thoại nhỏ của chính mình: "Ông chú, chú xeml"
Thứ mà Diệp Gia Bảo đưa cho Lục Minh Thành xem chính là hồ sơ ghi chép bệnh án.

Lần trước khi cậu bé tìm hiểu tài liệu đen của Diệp Hiểu Khê, cậu bé đã bôi đen hệ thống bệnh viện nơi mà Diệp Hiểu Khê phá thai.

Lúc đó cậu bé không chú ý lắm, nhưng sau này mới phát hiện thời gian mà Diệp Hiểu Khê phá thai là vào cái đêm ngày 8 tháng 6 năm năm trước.

Diệp Hiểu Khê đêm đó không thể nào cùng với ông chú sinh em bé được.

Đối chiếu với thời gian trong hồ sơ ghi chép bệnh án điện tử này, Lục Minh Thành có thể thấy rõ Diệp Hiểu Khê vào cái đêm đó đã tiếp nhận phẫu thuật gì.


Lúc nhìn thấy hồ sơ ghi chép bệnh án , lông mày Lục Minh Thành không khỏi cau lại, không đợi anh lên tiếng thì Diệp Gia Bảo đã nhanh chóng nói: "Ông chú, người trong hồ sơ ghi chép bệnh án này chính là dì Diệp, không phải là người khác cùng tên cùng họ với dì ấy.

"
Ngập ngừng một chút, Diệp Gia Bảo lại nghiêm túc nói: "Ông chú, cháu nghe Bối Bối nói vào cái đêm ngày 8 tháng 6 năm 2015 đó, chú và dì Diệp đã sinh em bé, nhưng cháu đã tra trên mạng rôi, thời gian phá thai không thể sinh em bé được, chính vì vậy cái đêm đó chú không thể nào cùng với dì Diệp sinh em bé!"
Lục Minh Thành không có ngốc, cái điểm nhận biết căn bản này anh vẫn rất rõ.

Đọc tiếp tại TАмliπh247.

me nhé !Nếu như nói vào cái đêm đó Diệp Hiểu Khê thật sự phá thai trong bệnh viện, vậy người phụ nữ giúp anh giải thuốc là ai chứ?! Nhìn khuôn mặt nhỏ bé của Diệp Gia Bảo gần như cùng một khuôn đúc ra với mình, trong đầu Lục Minh Thành đột nhiên nảy ra một ý nghĩ rất khó tin.

Người phụ nữ vào cái đêm đó, không phải là Uyển Dư chứ? Nhưng gân như ngay lập tức, Lục Minh Thành lại phủ nhận ý kiến này, nếu người phụ nữ đêm đó là Uyển Dư, vậy người phụ nữ vui vẻ cùng Hàn Tịnh lại là ai? ! Hàn Tịnh cũng đã làm xét nghiệm quan hệ cha con với hai đứa nhỏ rồi, hai đứa nhỏ là con của Hàn Tịnh,vì vậy vào cái đêm đó Uyển Dư đã ở trong phòng cùng với Hàn Tịnh.

"Chuyện này chú sẽ điều tra rõ ràng.

"
Nói xong, Lục Minh Thành liên điện cho Uông Thiếp.

"Điều tra xem năm năm trước, người phụ nữ ở trong phòng tôi rốt cuộc là ai"
Trên đường trở về căn hộ nhỏ, cả hai đứa nhỏ đều kêu đói, chúng muốn ăn hamburger, Uyển Dư đã cùng bọn nhỏ ăn hamburger rồi nên bây giờ không cần phải nấu cơm nữa.

Trời đã khuya, Uyển Dư liền gọi điện cho Tô Trà Trà, Tô Trà Trà nói tối nay cô sẽ không về.

Uyển Dư rất buồn ngủ rồi, cô muốn trở về phòng để ngủ, nhưng Lục Minh Thành bây giờ vẫn còn ở trong căn hộ nhỏ, có anh ở đây cô thực sự ngủ không được nha.

Nhìn thấy Lục Minh Thành từ trong phòng của hai đứa nhỏ đi ra, Uyển Dư vội vàng chào hỏi: "Cậu trẻ, chuyện tối hôm nay thực sự cảm ơn anh, thời gian cũng không còn sớm nữa, anh mau về nghỉ ngơi đi.

"
Lời nói của Uyển Dư rất tế nhị, nhưng rõ ràng là đang đuổi khéo Lục Minh Thành.


Cô cứ nghĩ sau khi mình đã nói như vậy thì Lục Minh Thành sẽ biết ý mà rời đi, ai ngờ được Lục Minh Thành vậy mà lại thản nhiên ngồi lên ghế sofa trong phòng khách.

"Tôi đói rồi.

"
"Hả?"
Uyển Dư ngây cả mặt, anh đói thì về nhà ăn cơm, liên quan gì đến cô chứ! Sau khi phản ứng lại, Uyển Dư mỉm cười nói với anh: "Cậu trẻ, thật sự ngại quá, bởi vì giúp tôi đón Bảo Bảo và Bối Bối trở về mà hoãn bữa tối của anh.

Anh nhanh về nhà ăn cơm tối đi, đêm nay thực sự làm phiền anh rồi.

"
"Tôi ở đây ăn.

"
Lục Minh Thành vẫn ngồi trên ghế sofa như cũ, bộ dạng này rõ ràng là muốn ở đây không đi mà.

"Hả?"
Uyển Dư một lân nữa bị sửng sốt, cô thực sự hoài nghi tai mình có vấn đề mà.

Cậu trẻ không phải trong video điện thoại nói cô cút đi sao, bộ dạng rất ghét cô làm gián đoạn chuyện tốt của mình mà, sao bây giờ lại ở trong căn hộ nhỏ của cô không đi chứ? Chẳng lẽ cậu trẻ đói đến ngốc rồi? Tính cách của Uyển Dư thực ra khá quyết đoán, nhưng khí chất của Lục Minh Thành lại quá mạnh, ở trước mặt anh khiến quán tính của cô luôn yếu ớt đến đáng thương, não của cô hết lân này đến lân khác bị đoản mạch.

Giờ phút này cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ là cảm thấy cậu trẻ đêm nay đã giúp cô chuyện lớn như vậy, nếu như anh cứ nhất quyết ở lại chỗ cô ăn cơm thì cô cũng không thể để anh bụng đói được.

Uyển Dư đi tới tủ lạnh, tất cả những thứ mà Tô Trà Trà mua ở siêu thị hôm nay đều bị vứt trên đường rôi, đồ trong tủ lạnh ít đến đáng thương, chỉ có một ít rau xanh, trứng và một nắm mì.

Cậu trẻ lại không thích ăn mỳ.

Uyển Dư đóng tủ lạnh: "Cậu trẻ, ở đây tôi chỉ còn mỳ mà thôi, anh hình như không thích ăn mỳ lắm, hay là tôi gọi đồ ăn ngoài giúp anh nhé,"
Nói xong Uyển Dư mở App muốn đặt đồ ăn ngoài cho Lục Minh Thành.


Nghĩ chút cô vẫn nhìn anh hỏi "Cậu trẻ, anh thích ăn gì?"
"Mỹ"
"Hả?"
Uyển Dư cảm thấy Lục Minh Thành đúng là tinh thần phân liệt mà, không phải anh đã từng nói anh không thích ăn mỳ sao, vậy mà bây giờ còn muốn ăn.

Có điêu Uyển Dư rất nhanh liên yên tâm, cậu trẻ cũng từng có nói anh muốn ăn Quý Ngôn mà, cuối anh anh cũng đâu có ăn đâu! Lòng dạ đàn ông đúng là mò kim đáy biển, nếu không dò ra được cô cũng không rảnh mà lãng phí công sức đi đoán ý anh.

Nếu anh muốn ăn my, vậy cô sẽ đi nấu là xong thôi mà, dù gì nấu cho anh bát mỳ cô cũng không thiếu đi miếng thịt nào.

Uyển Dư động tác rất thuần thục, rất nhanh một bát mỳ trứng cùng rau xanh đã được đưa đến trước mặt Lục Minh Thành "Cậu trẻ, mỳ xong rồi.

"
"Ừm"
Lục Minh Thành cầm đũa chậm rãi ăn, động tác của anh cao quý tao nhã và đẹp đẽ, bát mỳ này bị ăn anh giống như là món ăn của đầu bếp thượng hạng.

Thật ra Uyển Dư còn đang có chút lo lắng mỳ cô nấu sẽ bị Lục Minh Thành chê bai, không ngờ đến anh lại ăn sạch sành sanh bát mỹ lớn như vậy.

Nhìn cái bát sạch sẽ trước mặt Lục Minh Thành, trong lòng Uyển Dư liên cảm thấy có chút tội lỗi khó tả.

Tối nay cậu trẻ đã giúp cô chuyện lớn đến vậy mà cô lại khiến cho anh đói đến mức này, sớm biết thì đã trên đường đưa cho anh một chiếc hamburger rồi.

Có điều cậu trẻ bây giờ ăn ăn cũng ăn no rồi, anh giờ đã có thể về nhà được chưa?