Nàng Muốn Cùng Ta Ly Hôn

Chương 67: Em Không Thể Để Em Ấy Thất Vọng






"Sao chị có thời gian rảnh gọi cho em vậy? Không phải đang bận giải quyết những tin đồn đầy bất lợi trên mạng sao?" Kỷ Dao Quang lười biếng dựa sô pha, trong giọng tràn ngập sư trêu chọc.

Cô vẫn luôn chú ý động thái trên mạng, nhìn đám người đầy lòng căm phẫn lần nữa đứng thành hàng, thứ nhất cảm thấy buồn cười, thứ hai cảm thấy sảng khoái.
Nick Rễ Bản Lam Trên Ngai Vàng thoạt nhìn thì lo lắng cho nguyên sang, thân phận thật sự bị đào ra, còn không phải là người của tiệm cơm Thử Tâm An sao? Cũng khó trách lời nào cũng bên vực An Mộ Ngọc cùng làm khó dễ Kỷ Dao Quang, này rốt cuộc là mưu kế của ai không cần nghĩ cũng biết.

Giả nhu nhược đã không làm nên chuyện, An Mộ Ngọc chỉ có thể chui vào không góc không lên tiếng, mà cư dân mạng cũng đào những đoạn về nàng khi tham gia Khách Sạn Thời Gian.

Dầm mưa ra ngoài là giả, còn ánh mắt hung ác tràn ngập hận ý với Siren cùng những lời lẽ khinh thường kích thích cư dân mạng khởi xướng hashtag #An Mộ Ngọc cút khỏi giới giải trí#, #An Mộ Ngọc cút khỏi giới mỹ thực#.

An Mộ Ngọc vừa tiến vào giới giải trí không lâu cũng đã nổi danh, Thịnh Đường muốn bảo vệ nghệ sĩ của mình không tránh khỏi bị cư dân mạng công kích, cuối cùng chỉ có thể im lặng.

"Trong điện thoại không thể nói rõ, chị nếu có thời gian vậy đến nhà em một chuyện." Nghe thấy, Kỷ Dao Quang cười nhẹ nói.

Lúc trước Tô Từ gửi tin nhắn nhờ cô chiếu cố sư muội tân nhân, hiện tại nàng nhìn ra một ít manh mối, không còn bảo cô trợ giúp An Mộ Ngọc mà tập trung vào mối quan hệ không thể hiểu được giữa các cô.

Gác máy, cô ôm lấy Siren đang chạy loạn trong nhà vào lòng, xoa đầu, nhỏ giọng nói: "Sao lại chạy loạn, là vì Thường Du không ở nhà? Hiện tại là mèo võng hồng phải có chút tự giác của võng hồng* biết không?" Siren không phản ứng, thậm chí khi cô chụp, còn nhe răng trợn mắt, mặt đầy vẻ không vui.


*võng hồng: chỉ những người nổi tiếng trên mạng
- --------- Kỷ bảo bảo tâm lớn, có tiện tì muốn hại chị! Chị còn chụp ảnh mèo!
- --------- Siren của tôi uy vũ!
- --------- Siren điện hạ bị sợ hãi, vì sao tôi càng nhìn càng thấy nó đẹp, là thẩm mỹ của tôi bắt đầu có vấn đề sao?
- --------- Đúng vậy.

- --------- Không, cô là xuyên qua bên ngoài nhìn thấy bản chất, nó lớn lên xấu nhưng tâm hồn đẹp!
Fans rất nhanh từ hỏa chiến trở về Weibo của Kỷ Dao Quang, khen Siren tâm hồn đẹp.

Kỷ Dao Quang ban đầu lướt bình luận còn cảm thấy thú vị sau đó chậm rãi thở dài.

Thường Du nói sẽ thảo luận kế hoạch du lịch với cô lại bị Kiều Tây gọi đi ra ngoài, rõ ràng vừa từ tổ tiết mục ra, nàng đã bắt đầu bận rộn.

Tiếng chuông cửa vang lên kéo cô khỏi trạng thái nhàm chán, nhìn qua mắt mèo thấy bóng người quen thuộc, Kỷ Dao Quang mở cửa cho Tô Từ vào.

Quan hệ hiện tại cũng hai người cũng không còn là quan hệ hợp tác.

"Siren béo hơn nhiều." Tô Từ vào phòng, chuyện đầu tiên là đặt thức ăn mèo sang một bên, tìm kiếm Siren không an phận.


Ngón tay chọc bụng nó, giọng có vài phần ghét bỏ.

"Béo chút mới tốt." Kỷ Dao Quang đáp: "Đã xấu thành như vậy, nếu còn gầy trơ xương, không phải quá đáng sợ sao? Em chuẩn bị rời đi một khoảng thời gian, Siren giao cho chị."
"Đi đâu?" Tô Từ ngồi đối diện Kỷ Dao Quang, giọng bình đạm như bạn cũ trò chuyện.

"Tìm việc vui." Kỷ Dao Quang vứt mị nhãn, thấy Tô Từ ghét bỏ, mới nghiêng đầu cười nói: "Tô tỷ, chờ em trở về sẽ giải ước với Thịnh Đường, chị thật sự không suy xét kiến nghị lần trước của em sao? Ăn máng khác ở Bắc Đẩu, sẽ không bạc đãi chị."
"Em cho rằng chị để ý chút đãi ngộ này sao?" Tô Từ lườm Kỷ Dao Quang, nói thế nào cũng ở chung nhiều năm, tinh lực của nàng hầu như đều đặt trên người gia hỏa không làm người bớt lo này, còn cô thì hay rồi, xuất thân như vậy còn gạt mình, một hai dốc sức lang bạt trong giới, cuối cùng còn không phải trở về sao? Thổn thức thở dài, nói: "Nói chính sự đi, em cùng An Mộ Ngọc có xích mích sao? Em ấy đắc tội em?"
"Chị đừng nói là đến đây nói giúp cho cô ta nha?" Kỷ Dao Quang nhìn Tô Từ.

"Em ấy là nghệ sĩ dưới trướng của chị." Tô Từ cười khổ, trầm mặc một lúc nói: "Em ấy không thích hợp trong giới này, công ty thật sự là ném một nan đề cho chị mà."
"Bất quá chỉ là một nan đề thôi, không muốn giải quyết thì đá cho người khác." Kỷ Dao Quang nhẹ nhàng nói: "Nói thế nào chị cũng là người có chút tư lịch trong công ty, cũng người đại diện khác đổi thủ hạ cũng không phải không thể.

Hơn nữa, lúc trước giao An Mộ Ngọc cho chị, còn không phải trông cậy cô ta có thể hot sao? Nhưng tình huống hiện tại, hiển nhiên không có khả năng, chị hà tất phải để cô ta bên mình?"
Tô Từ trợn to mắt nhìn Kỷ Dao Quang: "Ý em là......"
"Em nói thẳng với chị." Kỷ Dao Quang vẫn mỉm cười, trong mắt chứa sự tàn nhẫn cùng hờ hững: "Cô ta không thể ở được trong giới này nữa, không ai dám để cô ta đi đóng phim, huống chi một chút kỹ thuật diễn cô ta cũng không có.


Võng hồng, không, phải nói võng hắc càng hợp với cô ta.

Cô ta bôi đen em thì thôi, vì sao còn mơ ước Thường Du? Chị cảm thấy em có thể để cô ta ở lại khoảng cách gần như vậy sao?"
"Thì ra là vậy." Tô Từ không nhịn được bật cười, "Thì ra là ngay từ đầu là chị sai, lúc trước chị thấy Lục Dư Thanh cùng Thường Du đều chuyển phát cho tiệm cơm của An Mộ Ngọc còn tưởng bọn em rất thân.

Vì vậy nương quan hệ của em đẩy An Mộ Ngọc vào tổ tiết mục Khách Sạn Thời Gian, không nghĩ đến gặp nhiều chuyện như vậy."
"Nếu nói không oán trách tuyệt đối là gạt người, nhưng chị thật sự không biết chuyện." Kỷ Dao Quang lắc đầu cười nhạo: "Em sẽ không trợ giúp An Mộ Ngọc, còn chị, nếu chị giúp cô ta cũng không sao, dù sao cũng là chuyện công tác, tuy rằng em không muốn nhìn trường hợp như vậy."
"Em yên tâm, chị biết làm thế nào." Tô Từ cười, đùa: "Dù sau này em về Bắc Đẩu, chúng ta vẫn là bạn, nếu một ngày nào đó chị bị Thịnh Đường đuổi ra ngoài nghèo đến mức ngủ vòm cầu, chờ đại tiểu thư em đến giải cứu chị."
Kỷ Dao Quang chớp mắt nói: "Hoan nghênh chị đi ăn máng khác bất cứ lúc nào."
- ------------------------------------------
Cây bút xoay tròn trên ngón tay, cuối cùng rơi xuống mặt giấy trắng, tạo một đường không đều trên giấy.

Lại sắp vượt qua một ngày bận rộn, sau khi ký liên tiếp mấy nghệ sĩ, hiếm khi có thời gian thở dốc.

Thường Du xoa hai mắt, nhìn khung ảnh trên bàn phát ngốc chốc lát, nghĩ đến vị kia thế nào cũng không an phận nằm trong nhà lướt điện thoại, thường xuyên châm dầu vào ngôn luận trên mạng sao?
"Kiều tỷ, mọi hoạt động tháng tới của em đều đẩy, em có việc riêng cần làm." Thường Du bỗng ngẩng đầu nhìn Kiều tây đang xem văn kiện.

Cuối cùng cũng biết nghỉ ngơi? Kiều Tây có chút kinh ngạc, lại thoải mái nhiều hơn, nàng gật đầu cười nói: "Được, em phải dẫn bảo bảo nhà em ra ngoài thư giãn." Vừa dứt lời, nàng bỗng nhớ đến một thư mời, mở điện thoại nhìn, biểu tình khó xử.

"Sao vậy?" Thường Du nhìn nàng muốn nói lại thôi, có chút nghi hoặc hỏi.


Kiều Tây trầm mặc, khẽ thở dài nói: "Tạp chí M đưa thư mời đến, thời gian là tuần sau, em muốn cự tuyệt sao?" Nàng thấy Thường Du nghe thấy tạp chí M thì mắt sáng ngời, sau đó dần ảm đạm.

"Đẩy." Chữ này không mang theo cảm xúc gì, Kiều Tây nhìn Thường Du quan sát một ít cảm xúc của nàng, thế nào cũng sẽ có một chút tiếc nuối? Tạp chí M là tạp chí nổi tiếng toàn cầu nhất, nhân vật trong nước có thể lên bìa của nó vô cùng ít ỏi, dù không đạt được giải thưởng gì, nhưng cũng là một cách để chứng minh thực lực, có vài người cả đời cũng không nhận được thư mời này.

Nhưng Thường Du cố tình cự tuyệt.

Kiều Tây thử hỏi: "Không thể dời thời gian chờ chụp xong sao?"
Thường Du lắc đầu, hơi nhấp môi, tựa lưng vào ghế như đang thư giãn.

Trong đầu hiện những hình ảnh vụn vặt, có một số việc không chỉ Kỷ Dao Quang mà cả nàng cũng muốn biết.

Tiếp tục kéo, Kỷ Dao Quang rất có thể sẽ nửa đêm tỉnh giấc vì lo sợ bất an.

Nàng không biết là sai ở chỗ nào, nhìn người bên cạnh nửa đêm bừng tỉnh cuộn tròn thân mình, cảm giác bất lực, nôn nóng thổi qua thân, nàng ngoài ôm chặt người vào lòng chỉ có thể để tiếng thở dài hòa vào đêm tối.

"Em hẹn người." Thường Du nói: "Hơn nữa Dao Quang mong đợi chuyến này rất lâu, em không thể để em ấy thất vọng."
Là đại sư của Nguyệt Thần Điện? Khi nào Thường Du cũng tin chuyện này? Lúc trước khi giúp nàng khắp nơi dò hỏi, Kiều Tây đã rất thắc mắc, chẳng qua không biết nên mở miệng thế nào.

Nhìn Thường Du, Kiều Tây hơi gật đầu, không khuyên giải, nàng biết Thường Du có sự lựa chọn của mình: "Như vậy cũng tốt, nếu quyết định như vậy thì ném chuyện này sau đầu đi, chúc em cùng Dao Quang đi vui vẻ.".