Này Oan Gia!! Tôi Không Bị Ngốc

Chương 39: 39: Con Muốn Kết Hôn!





- Gì cơ...? Nó như không tin vào tai mình
- Ryn, em đồng ý làm bạn gái của anh nhé? Hắn vẫn kiên nhẫn nói lại một lần nữa với nó.

Đây là lời tỏ tình đầu tiên trong đời hắn, nếu với tính cách trước kia của hắn mà nó lại chậm chạp như vậy thì hắn sẽ liền dứt áo bỏ đi như chưa nói gì rồi.

Nhưng lần này thì khác, nó đã thay đổi hắn, khiến hẵn có thể chịu đựng, nhẫn nại hơn rất nhiều lần!
Thấy hắn như vậy nó càng không cam lòng nói..
- Tôi sắp phải kết hôn với người khác rồi..!
- Em làm bạn gái của anh đi rồi mình kết hôn với nhau, nhà họ Dương ít nhiều gì cũng cũng hơn nhà họ Cố đó nên chắc ba mẹ em sẽ không phản đối đâu! Rồi sau này...nếu em cảm thấy không hạnh phúc và tìm được một nửa thật sự của mình...em có thể đề nghị ly hôn...anh nhất định sẽ cho em được tự do..! Nhưng nhà em vẫn sẽ luôn có vốn đầu tư ổn định! Nói đến đây mắt hắn liền có chút long lanh rồi lại nhanh chóng biến mất, hắn không muốn nó phải suy nghĩ nhiều.

Nghe hắn nói xong nó càng bất ngờ hơn nữa, lòng không khỏi dấy lên một cảm giác chua xót! Hắn chấp nhận hi sinh và đánh đổi hạnh phúc của đời mình chỉ để cứu nó thoát khỏi hợp đồng tình yêu mà ba mẹ nó đã đưa ra.

Không tranh dành cho mình bất cứ thứ gì cả! Tất cả từng câu từng chữ hắn nói và từng thứ hắn làm...đều là vì nó! Chỉ vì muốn nó được tự do, hạnh phúc! Mặc dù hạnh phúc của nó có thể không có hắn..nhưng chỉ cần có thể làm cho nó điều gì hắn cũng không hề từ chối! Thì ra...điều mà Kai không nói ra được với nó, chính là như vậy sao? Nó thật sự có chút xúc động rồi! Mắt nó ngân ngấn lệ, hắn thấy vậy liền sợ nó khóc mà đứng dậy di chuyển qua ghế bên cạnh nó ngồi mà ôm lấy mặt nó dự định nước mắt nó chực trào thì hắn sẽ gạt đi ngay! Điều gì đã khiến hắn yêu nó nhiều tới vậy? Nó không kìm được nữa liền nhào luôn vào lòng hắn mà khóc không ngừng nói:
- Em đồng ý! Em đồng ý!
Hắn nghe vậy liền mỉm cười, đưa tay lên xoa đầu nó và thở phào nhẹ nhõm.
- Được rồi! Có anh ở đây, đừng khóc! Hắn dịu dàng nói.
Nó nghe vậy càng khóc to hơn làm hắn bất lực không thể nói gì thêm, chỉ ngồi yên đó làm chỗ dựa cho nó.

Đến khi nó khóc đã rồi, thì mới ngước đôi mắt ướt nhẹp lên nhìn hắn, hắn mỉm cười rồi lau đi giọt lệ vẫn còn vươn trên mắt nó rồi nói:
- Người gì mà khóc xấu thế này!
Nó nghe vậy liền phì cười, hi vọng là...nó sẽ chọn đúng người!
- Về thưa chuyện lại với ba mẹ em đi, ba ngày nữa anh sẽ qua đó chào hỏi rồi định ngày đưa em về có được không? Hắn nhìn nó ánh mắt cực kì chân thành.
Nó liền gật đầu đồng ý, thế là cả hai ngồi ăn vui vẻ sau đó mới ra về.

Hôm đó nó về nhà khá muộn! Nhưng thấy nó về với gương mặt vẫn còn ẩn hiện ý chút vui vẻ thì Kai đã biết hắn thành công rồi! Nên cũng không thêm gì mà để nó về phòng nghỉ ngơi luôn.


Tối hôm đó nó cũng mất ngủ, trong lòng rất hỗn loạn nhưng cũng mong rằng ngày mai sẽ tốt hơn thôi..!
Sáng hôm sau nó thấy ba mẹ đang ngồi ở phòng khách thì liền chạy lại ngồi xuống trước mặt họ, nghiêm túc nói:
- Ba, mẹ! Con có bạn trai rồi!
- Gì cơ..? Ba mẹ nó như được một phen hoảng hồn, còn không tin được vào tai mình, cô con gái của họ đã cô đơn lẻ bóng đã gần mười tám năm nay bỗng nhiên thông báo có bạn trai? Lại là lúc đã có hôn sự được sắp đặt?
- Ba, mẹ con muốn kết hôn với người con yêu! Nó lại một lần nữa khẳng định làm họ lại hoảng hồn thêm tập hai!
- My, lại đây mẹ xem, con có bị đau ốm chỗ nào không? Mẹ nó nửa lo lắng nửa trêu nó hỏi.
- Ba, mẹ con đang nói nghiêm túc! Nó thấy vậy liền tỏ thái độ vững vàng nghiêm túc hơn nữa.
- Được rồi, vậy con cũng phải cho ba mẹ biết người đó là ai? xuất thân thế nào đã chứ? Ba nó thấy nó có vẻ không muốn đùa giỡn nên từ tốn hỏi nó.
- Anh ấy là thiếu chủ nhà họ Dương!
- Là con trai độc nhất của tập đoàn Dương thị?? Ba nó lại được phen bất ngờ nữa, không ngờ con gái ông lại có thể với cao tới mức đó.


Được hợp tác lâu dài với nhà họ Dương ông mơ còn không kịp.
- Dạ phải! Nó ngây thơ nhìn ba mẹ nó, có gì mà ba mẹ nó phải ngạc nhiên đến thế chứ?
- Có phải là cậu nhóc đã ôm con khi ở bệnh viện lúc bọn ta mới trở về không? Ba nó nghi hoặc hỏi.
Nhớ tới lúc đó nó liền đỏ mặt rồi gật đầu nói nhỏ:
- Dạ phải ạ..!
Ba mẹ nó liền vỗ tay đôm đốp, nó còn nghe tiếng xì xào "bà thấy chưa, tôi đã bảo trông thằng nhóc ấy rất quen mà!" "Tôi không ngờ luôn đấy ông ạ!" Nó liền nhìn ba mẹ nó với ánh mắt khó hiểu, ý họ là sao? Như vậy là được hay không được? Nên nó đành lên tiếng hỏi:
- Ba, mẹ..như vậy là được...hay không ạ?
Ba mẹ nó nghe vậy thì liền nhìn nó rồi quay lại nhìn nhau, và chợt nhớ đến cuộc hẹn với Cố tổng lần trước! Chẳng lẽ phải làm kẻ thất tín với nhà họ Cố sao? Nhưng đây là hạnh phúc cả đời của con gái họ, nên họ không thể quyết định thay nó được..!