Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1009: Bỉ Ngạn Hoa động




Tiếng nổ đì đùng trầm đục vang lên dưới đáy biển. Tia chớp hoàn toàn tan vỡ, ngay khoảnh khắc này Mạnh Hạo mở mắt ra, hé miệng nhưng không phát ra chút thanh âm.

Vì sự xuất hiện này lập tức nước biển như bị nổ tung, trong tiếng nổ ầm ầm liên tục sáu con sóng lớn bị sóng âm vô hình thúc đẩy đổ xô tới trước. Lớp sóng thứ nhất làm cơ thể mấy ngàn hải yêu tan vỡ; lớp sóng thứ hai, thứ ba quét ngang bốn phía, làm hàng vạn hải yêu phía sau vỡ nát.

Lớp sóng thứ bốn, thứ năm quét thẳng tới hướng con sứa to lớn phía xa. Hải yêu trước mặt ở giữa con sứa và Mạnh Hạo bị quét dọn sạch sẽ. Lớp sóng thứ sáu thẳng hướng tới con sứa, khi đến gần nó thì sóng biển vặn vẹo hình thành khuôn mặt Mạnh Hạo ập tới.

Toàn thân con sứa lấp lánh ánh sáng năm màu hóa thành một tấm thuẫn năm màu đối kháng, tiếng nổ vang điếc tai, thanh âm trầm đục văng vẳng bốn phía hình thành lực phản chấn mãnh liệt lan tràn ra. Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, định cất bước giết chết con sứa yêu dị chợt một lực lượng cường đại ập đến. Lực lượng mạnh mẽ làm cho Mạnh Hạo rung động tâm hồn, lốc xoáy phù văn quanh người hắn sụp xuống. Hơn một ngàn phù văn tan vỡ.

Lực lượng cường đại chớp mắt đến gần, trong mắt Mạnh Hạo lóe sáng, hắn bỏ qua truy sát con sứa. xoay người, nắm đấm phải đánh vào lực lượng cường đại kia.

Bùm một tiếng, nước biển nổ tung, giống như hai nắm đấm kinh người đụng chạm trong nước biển.

Tiếng kêu rên vang lên, một thân hình to lớn thụt lùi trước nắm đấm của Mạnh Hạo.

Lúc này Mạnh Hạo thấy rõ bộ dạng hải yêu truyền đến lực lượng cường đại kia.

Đó là một người khổng lồ. Một người khổng lồ cao ngàn trượng, da màu lam, có hai đầu, người đầy vảy, đôi mắt đỏ rực nhìn Mạnh Hạo chằm chằm.

Là nó đã làm hòn đảo vỡ ra.

Lưng người khổng lồ cũng có đóa Bạch Cốt Hoa đang lắc lư. Bạch Cốt Hoa trắng hếu làm người nhìn thấy mà kinh sợ, đặc biệt là đóa hoa xương hình dung tựa như mặt người lóe ánh sáng kỳ dị kia từ xa xa nhìn Mạnh Hạo.

Ánh mắt không chứa nhiều cảm xúc, càng không có tham lam, chỉ có nhìn chằm chú, như đang nhìn một đồng loại.

Mắt Mạnh Hạo lóe sáng, trong tam hoàn Thiên Hà Hải chỉ có duy nhất hai con hải yêu làm hắn rung động tâm hồn, cả hai con đều có Bạch Cốt Hoa yêu dị.

Khi Mạnh Hạo thấy Bạch Cốt Hoa, hắn cảm giác Bỉ Ngạn Hoa trong người dường như bị thứ gì đó kích thích toát ra tính công kích mãnh liệt. Dường như Bỉ Ngạn Hoa cảm nhận được Mạnh Hạo tạo cho nó uy hiếp mãnh liệt, nên nó chủ động phát ra một chút khí tức dung nhập vào huyết mạch của hắn.

Tinh thần Mạnh Hạo lại rung lên, hắn và Bỉ Ngạn Hoa đã đấu tranh nhiều năm, dù mỗi lần đều thành công ức chế nó, cưỡng ép dung hợp một chút. Nhưng đây là lần đầu tiên Mạnh Hạo thấy Bỉ Ngạn Hoa tự động bỏ chống cự, chủ động dung hợp khí tức với hắn.

Trong nháy mắt khí tức biến hóa dung hợp, mắt Mạnh Hạo lóe tia sáng kỳ dị, hắn không ngăn cản, mặc cho khí tức của Bỉ Ngạn Hoa chảy khắp người. Sau lưng Mạnh Hạo bất ngờ xuất hiện một đóa Bỉ Ngạn Hoa năm màu.

Nhưng khuôn mặt từ đóa hoa hình thành lại chia thành hai, cùng là khuôn mặt Mạnh Hạo, một dịu dàng như ngọc, một dữ tợn như quỷ.

Hai khuôn mặt, năm cánh hoa, ánh sáng năm màu trong chớp mắt nở rộ dưới đáy biển. Đầu óc Mạnh Hạo ù đặc, mắt lóe tia sáng kỳ lạ. Trong giây phút này Mạnh Hạo đột nhiên cảm nhận được khí tức của thiên địa.

Đây không phải lần đầu tiên Mạnh Hạo cảm nhận khí tức thiên địa nhưng lần này trực tiếp nhất, như thể hắn là con cưng của thiên địa, sự tồn tại của hắn được trời và đất thừa nhận.

Mỗi lần hít thở là có lực lượng thiên địa kéo đến. Dù là linh khí hay yêu khí, hoặc khí tức nào khác, miễn là có trợ giúp cho bản thân Mạnh Hạo đều kéo ập tới.

Loại cảm giác này rất khó tả, rõ ràng Mạnh Hạo ở đây, phương thiên địa này sẽ trả giá tất cả vì hắn.

Vô cùng vô tận!

Có khí vận vào thân, ông trời mở mắt, ánh mắt vĩnh hằng rơi trên người hắn. Mọi chúng sinh muốn hại hắn sẽ bị trời chán ghét.

Cảm giác rất khó tả, đơn thuần là dự cảm mơ hồ.

"Ngày Bỉ Ngạn Hoa mở thất sắc, hoa nở hoa tàn một ngàn năm... Khó trách ta luôn không thể tiêu diệt ngươi!" Mạnh Hạo bỗng nhiên hiểu ra, nhưng giờ phút này không phải lúc suy nghĩ nhiều.

Ngay khi Bỉ Ngạn Hoa năm màu hiện ra sau lưng Mạnh Hạo, hải yêu xung quanh đều điên cuồng. mắt chúng đỏ ngầu, cơ thể chúng đều xuất hiện một chút ấn ký.

Những ấn ký như mặt quỷ, rất giống trạng thái ban đầu của Bỉ Ngạn Hoa nhưng đều màu trắng, nhìn kỹ không phải Bỉ Ngạn Hoa mà là ấn ký của Bạch Cốt Hoa.

Tinh thần Mạnh Hạo rung động mãnh liệt: "Những Bạch Cốt Hoa này nhất định có liên quan trực tiếp với Bỉ Ngạn Hoa! Tại sao trong Thiên Hà Hải có nhiều Bạch Cốt Hoa như thế? Hầu như mỗi con hải yêu đều có." Mạnh Hạo nhìn lần lượt từng ấn ký Bạch Cốt Hoa, da đầu tê dại.

Mạnh Hạo lại biến sắc thầm nghĩ: "Hay giống như sư tôn nói, có liên quan với vị Ngân Đăng thượng nhân đến từ Thiên Hà Hải?"

Mạnh Hạo lại nhìn quanh, thấy người khổng lồ và con sứa có dấu hiệu khác biệt.

Trên thân chúng không phải ấn ký mà thật sự mọc ra Bạch Cốt Hoa.

Giờ phút này, hai gốc Bạch Cốt Hoa lung lay mơ hồ, tựa như nở ra cánh hoa, mỗi đóa có ba cánh hoa...