Ngã Dục Phong Thiên

Chương 766: Thu bát mạch




Mạnh Hạo đưa mắt nhìn La Hoa bộ này, vẻ mặt bình tĩnh, thân thể tiến về phía trước một bước, tay phải cầm ma thương hắc sắc, chợt hướng về phía bộ lạc này rời đi vung lên. Cái thanh ma thương này lập tức nhấc lên gào thét kinh thiên, nháy mắt mà đi, trước khi đi, trên ma thương này tản mát ra sương mù cuồn cuộn, trong chớp mắt liền hóa thành một mảnh mây đen.

Trong mây mù, từng gương mặt dữ tợn lần lượt rít gào, đi thẳng đến bộ lạc này, tộc công lão bà biến sắc, hai mắt co rút lại, nhưng vẫn hừ lạnh một tiếng, mang theo năm tế tự Nguyên Anh bên người, sáu người lao thẳng vào màn sương đen đang tiến đến kia.

– Phá cho ta!

Lão bà gầm nhẹ một tiếng, tu vi toàn lực bùng nổ, tập hợp lực lượng của sáu người, đánh về phía màn sương đen.

Trong nháy mắt cự hưởng rền vang, kinh thiên động địa, tiếng nổ thao thiên, hắc vụ quét ngang, khoảnh khắc khi va chạm với sáu người, năm tế tự kia sắc mặt đồng loạt đại biến, lập tức phun ra máu tươi, thân thể như diều đứt dây, trực tiếp bị hắc vụ đánh bay ngược. Nhưng không đợi bọn họ bị cuốn ra quá xa, đã bị lượng lớn gương mặt dữ tợn trong hắc vụ bổ nhào về phía trước, từng trận tiếng động cắn xé nhấm nuốt truyền ra, cũng có tiếng kêu gào thê lương thảm thiết, làm cho người ta nghe thấy ghê người.

Năm tế tự, chỉ là thời gian mấy cái hô hấp, liền bị cắn nuốt triệt để, sắc mặt lão bà kia tái nhợt, phun ra máu tươi, biểu tình hoảng sợ, không ngừng lui về phía sau. Cho đến khi lùi về xung quanh tộc nhân của mình, thì bà ta ngửa mặt lên trời gào rú, từ trong túi trữ vật lấy ra một mảnh mai rùa.

Khi tung ra nó ra, lão bà phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi này rơi ở trên mai rùa, mai này lập tức đón gió to lên, nháy mắt mở rộng, to đến mấy ngàn trượng. Ở trên đó tràn hơi thở phong cách cổ xưa, cũng có từng trận phù văn lóng lánh, bao phủ tộc nhân cùng với lão bà của La Hoa bộ ở bên trong.

– Ta xem ngươi phá thế nào!

Lão bà vẻ mặt dữ tợn, khàn khàn mở miệng.

Quy giáp này vừa ra, tộc công và tế tự những bộ lạc khác ở bốn phía ai nấy đều nheo hai mắt lại, sau khi nhận ra quy giáp thì lập tức chấn động.

– Có khí tức của đồ đằng ….. đây là pháp bảo phòng hộ được luyện chế từ thi thể của đồ đằng cấp bậc Thánh Tổ, một khi triển khai, trong thời gian ngắn rất khó bị phá vỡ, cũng đủ cho bộ lạc bọn họ thong dong rời khỏi nơi đây!

– Khó trách La Hoa bộ kia dám trái lại ý của tu sĩ khủng bố này, hóa ra là có chiêu này…

Khi cường giả của các bộ lạc ở bốn phía đều nhận ra quy giáp này, thì ma thương cũng gào thét, lao thẳng đến quy giáp. Hắc vụ tới trước, tiếng nổ vang quanh quẩn, trùng kích lên trên quy giáp. Quy giáp này kịch liệt lóng lánh, nhưng không có sụp đổ, hắc vụ từ trên quy giáp khuếch tán ra bốn phía.

Trong quy giáp, lão bà cùng tộc nhân của La Hoa bộ thấy được một màn này thì đáy lòng đều nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt lão bà kia càng trở nên ngạo nghễ, thanh âm truyền ra.

– Thù này La Hoa bộ chúng ta ….

Còn chưa đợi bà ta dứt lời, ma thương trong hắc vụ bỗng thoắt cái tới gần, lao thẳng tới, va chạm với phía trên của quy giáp.

Tiếng động nổ vang nháy mắt thao thiên, phong vân đảo cuốn, thiên địa biến sắc, một cỗ trùng kích cường đại bỗng nhiên từ trên quy giáp ầm ầm truyền ra. Quy giáp này cũng có tiếng ken két vang lên, ở vị trí va chạm với ma thương, từng vết rạn nứt nhanh chóng xuất hiện, kiên trì không đến ba hơi thở, ầm một tiếng, quy giáp sụp đổ nổ bung, chia năm xẻ bảy.

Ma thương gào thét, mang theo sát khí vô cùng và hắc vụ thao thiên, đâm thẳng vào trong đó, chớp mắt một cái … Liền xuyên thấu thân hình lão bà đang mang vẻ mặt hoảng sợ, không thể tin kia, đâm vào trong tộc đàn của La Hoa bộ. Nổ vang, hắc vụ mạnh mẽ khuếch tán, trực tiếp bao phủ mấy ngàn người của La Hoa bộ ở bên trong, lượng lớn gương mặt trong sương mù, mang theo sự hưng phấn, mang theo khát máu, bỗng nhiên tản ra, đang muốn tận tình cắn nuốt, nhưng lại bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản.

– Quy hàng, hay tuẫn táng.

Mạnh Hạo nhìn về phía mấy ngàn người còn lại của La Hoa bộ bên trong quy giáp đã sụp đổ, chậm rãi mở miệng.

Trầm mặc ngắn ngủi qua đi, mấy nghìn người của La Hoa bộ, lựa chọn quy hàng, hủy diệt đồ đằng, thờ phụng Mạnh Hạo, đã trở thành một bộ phận của Ô Thần bộ.

Cùng lúc đó, tộc công của những bộ lạc khác ở bốn phía, ai ai cũng vội vàng đưa ra mười ngàn yêu đàn của tộc mình, cứ như sợ Mạnh Hạo đổi ý vậy, rồi khẩn trương rời đi. Đối với những bộ lạc tuân thủ ước định này, Mạnh Hạo không có đi ngăn cản.

Một đường đánh tới, hắn mặc dù là rèn ra được cái tâm lãnh khốc, nhưng vẫn nổi lên mỏi mệt.

Cùng với việc các tộc đàn xung quanh rời đi, tộc nhân của Bát Mạch liên minh trầm mặc, cũng trở thành tộc nhân thuộc về Ô Thần bộ, khiến cho tộc nhân của Ô Thần bộ thoắt cái tăng lên hơn mười ngàn người.

Cùng lúc đó, dưới lượng lớn yêu đàn bổ sung, số lượng yêu đàn của Mạnh Hạo, đã lên tới mười lăm vạn!

Yêu đàn khổng lồ như thế, số lượng nhìn như rất nhiều, nhưng trên thực tế, phương diện này có không ít con đều là bậc thấp, cho dù là hấp thu yêu khí, cũng không thể lớn lên trong thời gian ngắn. Vả lại thực vật cần cho mười lăm vạn yêu đàn, cũng là cực kì khủng bố, cho nên trong mười lăm vạn này, chân chính có chiến lực, chỉ có mười vạn, những thứ khác, đều là thực vật của yêu đàn mà thôi.

Cùng lúc đó, tất cả vật phẩm trong phường thị thuộc về Bát Mạch liên minh, đều đã trở thành của Ô Thần bộ, ba cỗ pháp bảo phi hành khổng lồ, lượng lớn vật tư, khiến cho Ô Thần bộ càng trở nên dũng mãnh.

Mấy ngày sau, toàn bộ tộc nhân của Ô Thần bộ đều ở trên pháp bảo phi hành hình thuyền khổng lồ kia, nhấc lên gào thét, đẩy ra mây mù, từ nơi đây nhanh chóng mà đi, hướng về phía chính nam, triển khai tốc độ cao nhất.

Giờ khắc này trình độ hùng mạnh của Ô Thần bộ, đã hơn xa Ô Thần ngũ bộ lúc ban đầu, tuy rằng còn không thể so với các đại bộ lạc khác, nhưng ở bên trong các bộ lạc cỡ trung, hiện giờ Ô Thần bộ đã đến đỉnh phong.

Mà trận di chuyển này, giờ phút này cũng hoàn thành gần như ba phần, đoạn đường còn lại, là không ngừng xuyên qua khu vực trung tâm Tây Mạc, cho đến khi bước vào phía nam Tây Mạc, đi đến cuối, liền có thể bước vào Mặc Thổ!

Chim anh vũ dưới yêu cầu của Mạnh Hạo, bắt đầu truyền thụ cho tộc nhân Ô Thần bộ, trận pháp đã từng giúp Kim Quang giáo quật khởi ở Mặc Thổ!

Đối với việc này, chim anh vũ đương nhiên là hoàn toàn đồng ý, trên thực tế thừa dịp Mạnh Hạo không chú ý, mấy ngày này, nó sớm đã đem trận pháp đơn giản truyền thụ ra ngoài. Giờ phút này lại được Mạnh Hạo đề xuất, nó lập tức tinh thần chấn hưng.

– Tiểu Hạo tử, ngươi yên tâm, giấc mộng của Ngũ gia, chính là khi bước vào Mặc Thổ, ngoài Mặc Thổ có người hô to tin Ngũ gia, mà trong Mặc Thổ có người rống to được vĩnh sinh. Để cho hai đại quân của ta, như hai cánh của ta, hội họp ở Mặc Thổ!

Chim anh vũ hưng phấn đến run rẩy, hai mắt sáng lên ——