Ngã Dục Phong Thiên

Chương 899: Dẫn con đi tiếp




- Giọng của Lý chủ!

- Không thể nào, Lý chủ đã ngủ say, nếu Lý chủ thức tỉnh, tam đại yêu sơn lập tức sẽ có quang mang nghìn vạn trượng, hai đại thánh địa lập tức giải phong, khắp đất trời, tất cả cường giả sơn hải thứ chín đều phải tới bái lễ!

- Đây không phải Lý chủ, nhưng quả thực chính là giọng của Lý chủ, điều này là do đâu!

- Giọng nói này có gì đó không đúng... hình như hơi yếu ớt một chút?

Bảy vị chí tôn vào lúc này đều vô cùng kinh hãi.

Trong lúc tất cả mọi người bên ngoài đang kinh hãi, trong tầng tám mươi Yêu Tiên Tháp lúc này đang tan vỡ, Mạnh Hạo ngồi xếp bằng trên người Kháo Sơn Lão Tổ, phía trước hắn, có một ấn ký màu tím đang lấp lánh ánh sáng.

Ánh sáng chiếu ra, thế giới tan vỡ xung quanh dường như bị đình chỉ, không hề lay động.

Giọng nói vang động bên ngoài kia, lúc này cũng đang vang lên xung quanh Mạnh Hạo, nguồn gốc... Chính là từ ấn ký màu tím trước mặt hắn này.

Đạo pháp trước mười, không cần cảm ngộ, cái cần là cơ duyên, sau khi thu được nếu bản thân có duyên, tự nhiên có thể hóa thành đạo pháp chi chủng, còn nếu vô duyên, không thể cưỡng cầu.

Mạnh Hạo im lặng, tay phải từ từ giơ lên, khoảnh khắc tiếp xúc với ấn ký kia, thân thể hắn đột nhiên run lên, ấn ký màu tím thuận theo ngón tay hắn, tan vào trong cơ thể. Khi nó ảo hóa ra trong đầu, dường như hắn nhìn thấy một cảnh hư ảo.

Trong hư ảo này, hắn nhìn thấy một bóng người mơ hồ, tay phải giơ lên, giống như vén lên một tầng trời, rồi lại vung tay, bầu trời chia làm đôi, giống như là tầng trời thứ hai.

Cho đến cuối cùng, trời có chín tầng, chín tầng trời tan vỡ, vạn vật tang thương.

- Ngươi và pháp này có duyên, vậy tặng đạo này cho ngươi... có thể hỗ trợ phố hợp với Khô Viêm Yêu Pháp... Ta đã đợi rất lâu rồi, có lẽ chính là đợi ngươi? Tới đi. Đi qua tầng thứ chín mươi chín, đi qua tam sơn, lưỡng địa, nếu ngươi có thể đi tới trước mặt ta... Nếu có thể được ta chấp nhận, ngươi... Sẽ là truyền nhân của ta.

Khi Mạnh Hạo mở mắt ra, bên tai hắn như còn sót lại giọng nói lúc trước, đôi mắt Mạnh Hạo có phần mù mịt, nhưng rất nhanh lại đã trong sáng.

Trong đầu hắn, lúc này ấn ký màu tím kia, lại hóa thành một mầm mống đại đạo. Nhưng vẫn còn ngắc ngứ, cần Mạnh Hạo không ngừng minh ngộ, mới có thể thi triển ra.

Tiếp đó Mạnh Hạo mở mắt ra, thế giới trước mắt hắn, không còn đứng yên, lập tức bắt đầu tan vỡ, theo thế giới tan vỡ, tầng thứ tám mươi mốt đã giáng xuống.

- Giọng nói lúc trước... Ngữ khí có phần không đúng. Thân phận khác biệt, ngữ khí cũng không giống nhau, y... Là ai?

Trong mắt Mạnh Hạo thoáng nét nghi hoặc. Hít sâu một hơi, nhìn túi trữ vật Kha Vân Hải đưa hắn, yêu thạch, phù văn và pháp bảo bên trong, đã không còn dư nhiều, nhưng hai đạo pháp hắn muốn thu được, hiện giờ vẫn chưa xuất hiện.

- Cửu Thiên Bảo Thân Ấn, còn bí pháp Nhục Thân Thành Thánh...

Đôi mắt Mạnh Hạo lóe lên, không hề chần chừ vỗ lên Kháo Sơn Lão Tổ, trong sự ấm ức của lão ô quy, gào thét bay lên, lao thẳng vào tầng thứ tám mươi mốt.

Vừa mới bước vào, xung quanh lập tức ầm ầm nổ vang, vòng bảo vệ xung quanh Mạnh Hạo, từng bó lớn phù văn và pháp bảo, không ngừng ném ra, Kháo Sơn Lão Tổ lại liên tục gầm lên, không ngừng né tránh, dọc đường nổ vang.

Tầng tám mươi mốt, tám mươi hai...

Mạnh Hạo xung kích, chính là mạnh mẽ tiến lên, dùng pháp bảo phù văn của Kha Vân Hải giao cho hắn, mạnh mẽ xông qua ải. Hắn không ngừng tiến lên, đệ tử Yêu Tiên Tông bên ngoài, cũng không ngừng hít thở gấp lên, vì bọn họ không thể không thừa nhận, lúc này... Mạnh Hạo đã sắp lên đến đỉnh rồi!

Tám mươi ba!

Tám mươi tư!

Tám mươi lăm!