Ngã Dục Phong Thiên

Chương 964: Nam nhân! (2)




Đến nơi này, Mạnh Hạo hô hấp dồn dập. Uy áp nơi đây, nếu không phải giờ phút này hắn có thể so với Trảm Linh, thì đổi lại là bất kỳ tu sĩ dưới Trảm Linh nào, đều sẽ sụp đổ trong nháy mắt, cả thân xác và linh hồn đều bị hủy diệt.

Cho dù Mạnh Hạo, nếu không phải thân thể hắn quá mạnh mẽ, giờ phút này cũng nhất định sụp đổ. Mà kể cả như vậy, Mạnh Hạo lúc này, cũng cực kỳ gian nan.

Nhưng trên mặt của hắn, cũng hiện lên vẻ tươi cười, trong mắt của hắn, ánh lên vẻ chấp nhất và điên cuồng.

- Đệ bát mệnh!

Ầm!!

Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời cười to, tu vi của hắn lập tức bùng nổ, từ 64 lần Nguyên Anh đại viên mãn, trực tiếp nhảy lên tới 128 lần, tóc dài bay múa, quần áo cuồng loạn. Nhục thể của hắn, lại một lần nữa dũng mãnh hơn, tiếng động bang bang quanh quẩn, nhìn thân hình như thon dài, nhưng trên thực tế, mỗi một tấc xương cốt trong đó, mỗi một tấc máu thịt, giờ phút này đều như được áp súc, ngưng tụ ra một cỗ lực lượng vô hạn.

Nhục thể của hắn, lại dũng mãnh hơn!

Đệ bát mệnh, nhưng là đệ bát mệnh có thể uy hiếp Trảm Linh đệ nhất đao!

Trảm Linh đệ nhất đao không viên mãn như Hô Diên Lão Tổ, cũng không chịu nổi một kích dưới đệ bát mệnh của Mạnh Hạo!

Đệ bát mệnh mở ra, áp lực bốn phía Mạnh Hạo nháy mắt sụp đổ, trong khoảnh khắc hắn bay ra, lao thẳng lên phía trên. Cảnh tượng này, khiến Kha Cửu Tư biến đổi sắc mặt, khiến hai mắt chân linh Dạ càng trở nên thâm thúy.

Tu vi Mạnh Hạo trong mắt bọn họ, bé nhỏ không đáng kể, nhưng loại khí thế này, loại chấp nhất này, loại quyết tâm này, là căn nguyên khiến cho bọn họ chấn động tâm thần.

Chỉ Hương ở phía xa, nhìn không chuyển mắt một cảnh tượng này. Tâm của nàng, cũng đang chấn động, bị chấp nhất của Mạnh Hạo, bị kiên trì của hắn, bị nghị lực hắn biểu hiện ra giờ khắc này cảm nhiễm.

Bọn họ nhìn Mạnh Hạo, tu vi thua xa bản thân, tại thời khắc này, vọt tới vị trí bốn nghìn trượng. Độ cao này, đã đến gần giữa không trung, uy áp hùng mạnh, khiến Mạnh Hạo vừa mới tới gần, liền phun ra một ngụm máu tươi.

Nhục thể của hắn vô cùng dũng mãnh, nhưng dưới uy áp này, cũng gần như vặn vẹo, phát ra thanh âm không thừa nhận nổi. Tu vi 128 lần Nguyên Anh đại viên mãn, cũng trong chớp mắt này, ầm ầm tán loạn.

Khi thấy, mọi thứ sắp tới cực hạn …

Hai mắt Mạnh Hạo hiện lên tia sáng mãnh liệt, hắn có thể chấp nhận việc dừng lại, nhưng không thể chấp nhận việc, ngay cả một nửa độ cao cũng chưa đạt tới.

- Đệ cửu mệnh!

Thanh âm Mạnh Hạo truyền ra, thân thể của hắn ở độ cao bốn nghìn trượng, đột nhiên chấn động.

Chấn động này, tóc Mạnh Hạo nháy mắt xuất hiện một vài sợi bạc, thọ nguyên của hắn, đang lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp tiêu hao. Nhưng cùng lúc đó, tu vi của hắn … bắt đầu kéo lên một cách điên cuồng trước nay chưa từng có.

128, 151, 178, 193 … cho đến 200!!

Không lâu lúc trước, khi Mạnh Hạo đạt được Nguyên Anh thứ tám, tu vi từ 64 lần Nguyên Anh đại viên mãn, đột phá đến 100 lần, hắn liền phát hiện, bản thân đã có thể so với Trảm Linh.

Nếu 100 lần Nguyên Anh đại viên mãn, có thể so với Trảm Linh, như vậy Mạnh Hạo bây giờ là có 200 lần!

Sau khi có đầy đủ 200 lần tu vi Nguyên Anh đại viên mãn, khí thế Mạnh Hạo, chợt đại biến, long trời lở đất, uy áp chung quanh hắn lại sụp đổ, không thể tiếp tục ngăn cản hắn, để Mạnh Hạo đâm vỡ, một đường nổ vang, một đường quật khởi!

203 lần, 210 lần, 230 lần … cho đến 256 lần!

256 lần Nguyên Anh đại viên mãn, khiến thiên địa biến sắc, phong vân đảo cuốn, trong tiếng nổ vang quanh quẩn, cả người Mạnh Hạo giống như sao băng, lập tức lao ra.

Nhục thể của hắn, cũng tại thời khắc này kéo lên vô hạn, càng trở nên dũng mãnh, càng trở nên cứng cỏi. Trong lúc mơ hồ, ở trên thân hắn thậm chí còn xuất hiện một chút minh văn phức tạp!

Những minh văn đó lóe lên, từng cái dường như cũng ẩn chứa quy tắc thiên địa, giờ phút này bị hư vô lạc ấn, lại giúp khí thế Mạnh Hạo trở nên kinh thiên động địa.

Bốn ngàn ba trăm trượng, bốn ngàn năm trăm trượng, bốn ngàn tám trương trượng … cho đến năm ngàn trượng!

Thiên địa vạn trượng, giờ phút này một nửa!

Thân thể Mạnh Hạo ầm ầm chấn động, khóe miệng tràn ra máu tươi, tóc của hắn, đã có hơn phân nửa là màu trắng, thân thể thon dài, khí thế vẫn mãnh liệt như trước. Hắn đứng ở vị trí năm ngàn trượng, cũng không lau đi máu tươi, ngửa mặt lên trười, tiếng cười truyền khắp thiên hạ.

Hắn lại giơ chân, bước ra … nửa bước về phía trước!

Giờ khắc này, khí thế của hắn, hình tượng của hắn, bộ dáng của hắn, tất cả của hắn, đều khiến Kha Cửu Tư, chân linh Dạ, còn có Chỉ Hương chấn động.

Khi nào thì nam nhân tràn ngập lực hấp dẫn nhất?

Chính là lúc này!

Khi nào thì nam nhân nhiệt huyết anh hào nhất trong thiên địa?

Chính là lúc này!

Có một cụm từ là phong hoa tuyệt đại, nó là hình dung nữ tử, nhưng có một cụm từ gọi là xá ngã kỳ thùy*, chính là để hình dung nam nhân!

*ta không vào địa ngục thì ai vào

Bất cứ lúc nào, một nam nhân trác nhiên bất quần, một nam nhi nhiệt huyết, đều có lực hấp dẫn oai hùng như một nữ tử tuyệt sắc trong thiên địa này!

Không phân biệt nam nữ, đều đã bị phần nhiệt huyết này, cảm nhiễm trào dâng, hấp dẫn!

Trái tim Chỉ Hương chấn động, một chớp mắt này, ngay cả nàng cũng không chú ý tới, bóng dáng Mạnh Hạo trở nên mãnh liệt trước nay chưa từng có, khắc ở trong lòng nàng. Đây không phải nói là nàng sinh ra tình cảm với Mạnh Hạo, mà là bóng dáng này, sẽ làm nàng không thể quên.

- Chưa từng có từ trước tới nay, này … mới là nam nhân.

Chỉ Hương nhẹ giọng thì thào, nhìn bóng dáng Mạnh Hạo. Nàng đột nhiên cảm giác được, có lẽ cả đời này, cũng sẽ không quên cảnh tượng này.

Đứng ở vị trí năm nghìn trượng giữa không trung, Mạnh Hạo hô hấp dồn dập. Đệ cửu mệnh mở ra đối với hắn mà nói, cũng là một loại tiêu hao. Nhất là ở vị trí này, đối mặt với uy áp vạn trượng thiên đi thông hai đại thánh địa, hắn có thể cảm nhận được, xung quanh thân thể, áp lực dường như có ở khắp mọi nơi.

Cỗ áp lực này, ở xung quanh Mạnh Hạo, áp bách từng tấc da thịt của hắn, áp bách từng tấc máu thịt của hắn. Tiếng động ken két giống như xương cốt ma sát, thân thể dũng mãnh tới như hiện giờ, thì vẫn không cách nào đi về phía trước một bước.

Còn có chiến lực 256 lần Nguyên Anh đại viên mãn trong cơ thể, cũng ở dưới uy áp này, không ngừng bộc phát ra để chống cự, nhưng lại liên tiếp bại lui, sắp bị đè ép dập tắt.

Uy áp ở bốn phía này mạnh đến nỗi, nếu Hô Diên Lão Tổ không chết mà ở chỗ này, thì thân xác và linh hồn cũng sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt, trực tiếp sụp đổ, chia năm xẻ bảy.

Mạnh Hạo hít sâu, ngẩng đầu, nhìn về phía hai đại thánh địa ở trên năm nghìn trượng kia, trong mắt lộ ra tinh mang.

Con đường này, lấy tu vi hiện giờ của hắn, không thể đi qua. Việc này Kha Cửu Tư nói như vậy, chân linh Dạ cũng nói như thế, nhưng … tính cách Mạnh Hạo, không phải là người khác nói cái gì, thì chính là cái đó.

Hắn tin tưởng giải thích của Kha Cửu Tư, nhưng nếu ngay cả thử cũng không thử, Mạnh Hạo sẽ không bỏ qua. Cho dù biết rõ rất khó, nhưng cũng muốn tự thân thử một chút, xem khó khăn lớn cỡ nào.