Ngã Dục Phong Thiên

Chương 970: Ngụy Tiên và chân Tiên




Hai mắt lão ta hiện lên tia kỳ dị, ngóng nhìn vách đá phía trên, sau một lúc lâu thì khàn khàn cười.

- Nếu không phải là lão phu, lấy lực lượng bản tôn qua nhiều năm như vậy quấy nhiễu Quý gia, giúp nhóc con kia ẩn núp đạo cơ hoàn mỹ, lo lắng việc này sẽ khiến Quý gia chú ý, một khi bị Quý gia phát hiện, nhất định bị cướp đoạt, thì lần này cũng thành công rồi.

- Tuy nhiên, đạo cơ hoàn mỹ đã chín, tới lúc hái rồi, cho dù bản tôn ta vẫn không thể ra ngoài, phân thân cũng vẫn làm được. Kiếm khí của hắn, rõ ràng là ngoại lực tặng cho, nhiều nhất còn một lần? Hoặc là đã không cách nào dùng nữa.

Đệ thập Tổ Vương gia lắc đầu cười, thân thể nháy mắt trùng điệp, trong chớp mắt, một bóng dáng hư ảo, từ trong thân thể lão ta đi ra, khi ở giữa không trung, thì càng trở nên rõ ràng, giống lão ta như đúc.

- Thế mà đã đến gần Thiên Hà hải rồi …

- Thiên Hà hải, đó là vùng cấm Vấn Đạo …

Phân thân của đệ thập Tổ Vương gia chần chờ một chút, sau đó khôi phục như thường, ánh mắt chợt lóe, bóng dáng chậm rãi mơ hồ.

Tây Mạc ngay sát cạnh Thiên Hà hải, giữa biển tím và Thiên Hà hải có một ranh giới nhìn không tới cuối. Ranh giới này chỉ như một bức tường thành bằng bùn đất, ngươi đi tới đây sẽ thấy một nửa là màu tím, một nửa là màu lam, phân cách biển tím và Thiên Hà hải!

Giờ phút này, tại một khu vực gần ranh giới, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy thật lớn. Trong vòng xoáy, Mạnh Hạo lảo đảo đi ra, vừa mới xuất hiện, liền phun ra một ngụm máu tươi.

Máu này tối đen, ẩn chứa khí tức mục nát, sắc mặt Mạnh Hạo tái nhợt, ngoài thân thể bao trùm một tầng màng mỏng. Đó là do miếng mỡ đông biến thành, giúp cho thân thể hắn không bị tan vỡ.

Nhưng Mạnh Hạo có thể cảm giác được, thân thể đang từ từ mục nát, cảm giác tử vong, càng ngày càng nồng đậm.

- Vương gia, đệ thập Tổ!!!

Trong mắt Mạnh Hạo sát khí ngập trời, từng chữ từng chữ mở miệng, trong hàm răng cũng có máu tươi tràn ra. Thương thế lần này, gần như là lần nặng nhất kể từ khi hắn tu hành tới nay.

- Em gái lão ta chứ, lão ta chỉ thiếu chút nữa chính là ngụy Tiên rồi, thế nhưng lại không biết xấu hổ như vậy, cư nhiên ra tay với ngươi. Chết tiệt, nếu không phải Ngũ gia năm đó bị phong ấn quá ác, cho dù lão ta không có lông, Ngũ gia cũng đi bạo lão!

Chim anh vũ vuốt cánh, tức giận hét chói tai.

- Cái gì là ngụy Tiên?

Mạnh Hạo đỡ lấy ngực, trong mắt của hắn dần dần hiện lên màu tím, muốn lấy thọ nguyên đổi thương thế khôi phục.

- Ngụy Tiên, chính là một đám tôn tử không cảm giác được cơ duyên thành Tiên, bọn họ không có đạo của chính mình, nhưng không muốn tử vong, không cam lòng ở dưới, cảm ngộ đạo do người khác chỉ định, do đó thành Tiên. Đây là ngụy Tiên!

- Có người, thà rằng chết, cũng không nguyện trở thành ngụy Tiên của người khác. Mà có người, vì bất tử, cái gì cũng có thể bán đứng, ngươi có thể xem những người này, là người phản đạo!

- Sơn hải thứ chín này, ngụy Tiên lớn nhất, chính là Quý gia. Quý gia thay đổi trời, Tiên của bọn họ, chính là ngụy Tiên, cũng là ngụy Tiên mạnh nhất!

- Tiếp theo là các tông môn gia tộc, cảm ngộ đạo của tổ tiên bọn họ, đạt được con đường ngụy Tiên!

Chim anh vũ lúc này không hề giấu diếm, tức giận mở miệng.

Mạnh Hạo trầm mặc, lúc suy tư chợt phát hiện, bản thân vận chuyển Tử Đồng Biến để chữa trị thân thể, nhưng không còn nhanh chóng như lúc trước, tuy rằng vẫn có hiệu quả, nhưng chậm hơn rất nhiều, trong lòng trầm xuống.

- Mà người có chí lớn, như người tin đạo, sớm sống chiều chết, cũng vẫn tình nguyện, có thể đạt được đạo của mình, cho dù lập tức tử vong, cũng cam tâm.

- Người như vậy, một khi thành công, bọn họ chính là chân Tiên!

- Chỉ có điều, sau khi Quý gia đổi trời, chân Tiên hiếm thấy, ngàn năm, một tinh thần chỉ có thể xuất hiện một người. Chỉ có tứ đại tinh thần, mới có khả năng chứng đạo, mới có thể thành Tiên. Nhưng một người thành Tiên, trong ngàn năm, tinh thần đó sẽ không có khả năng lại có người thứ hai thành Tiên. Cho nên vạn năm trôi qua, toàn bộ sơn hải thứ chín, có thể có mười mấy người chân Tiên, đã là nhiều lắm rồi.

- Hơn nữa chân Tiên kiếp, vạn năm trôi qua, tứ đại tinh thần, chân Tiên có thể còn sống, cũng chỉ khoảng mười người!

Chim anh vũ nói tới đây, bất tri bất giác có cảm giác bi phẫn.

- Chân Tiên kiếp?

Mạnh Hạo hỏi, thần thức dung nhập vào trong mặt nạ huyết sắc, nhìn Huyết Ngao đang từ từ khôi phục, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

- Người muốn tìm đạo của bản thân, đạt được chân Tiên, nếu không đi thử thì thôi, một khi đã thử, nếu không thành, tất đạo vẫn, hóa thành pháp tắc thiên địa.

- Nếu thành công, thì trở thành chân Tiên, từ nay về sau Tiên kiếp hàng, một đường quật khởi, cùng cảnh giới, ngoại trừ cùng là chân Tiên, thì không có địch thủ!

Không biết chim anh vũ nghĩ tới điều gì, giọng điệu có chút thấp.

- Đệ thập Tổ Vương gia nói, đạo cơ hoàn mỹ, vậy là cái gì?

Hai mắt Mạnh Hạo khoảnh khắc chợt lóe, nhìn về chim anh vũ hỏi.

- Ngươi tu chính là Thái Linh kinh, kinh này ta cũng không hiểu nhiều, nhưng biết được, nó là một trong tam đại kinh văn, tu đến cực hạn, ngươi chính là Thái Linh Tôn giả!

- Nhưng cảnh giới hoàn mỹ chỉ có hạn từ Trảm Linh trở xuống, chỉ bốn cảnh giới Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh mới có. Về phần sau này tu hành như thế nào, trừ các đời Thái Linh Tôn giả, người ngoài không biết được.

- Mà đạo cơ hoàn mỹ, là một loại tư chất chỉ tu hành Thái Linh kinh mới có khả năng xuất hiện. Loại tư chất này có thể làm cho giúp ngươi gia tăng rất nhiều cơ hội khi trở thành chân Tiên.

- Đối với ngụy Tiên mà nói, nếu đạt được đạo cơ của ngươi, chẳng khác nào có thêm một cơ hội lựa chọn! Thậm chí nếu lịch duyệt có đủ, hoặc chuẩn bị đầy đủ, thay đổi con đường ngụy Tiên, đi ra cảnh giới chân Tiên của bản thân!

- Quan trọng nhất là, có đạo cơ hoàn mỹ, trở thành chân Tiên thất bại cũng sẽ không ngã xuống. Có thể coi đạo cơ như một lần miễn tử!

Sau khi nghe giải thích của chim anh vũ, Mạnh Hạo rốt cuộc hiểu rõ lời nói lúc trước của đệ thập Tổ Vương gia.

Hắn cũng hiểu được, vì sao Quý gia rất hiếm khi tìm đến, thậm chí rất có thể, có một vài uy hiếp ẩn tàng đối với bản thân, đều được đệ thập Tổ Vương gia âm thầm hóa giải.

Giống như hộ đạo giả, chẳng qua mục đích Lão Tổ Vương gia hộ đạo, là vì cướp đi đạo cơ!

- Nếu đạo cơ bị đoạt đi, thì sẽ làm sao?

Trong mắt Mạnh Hạo có vẻ thâm thúy, chậm rãi mở miệng.

- Nếu tháp cao không có cơ sở sẽ như thế nào?

Chim anh vũ ít khi trầm mặc, trầm thấp nói.

- Tháp sụp, bất ổn mà toái diệt.

Mạnh Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi cũng như vậy, nếu bị người chiếm đạo cơ, ngươi sẽ chết.

- Trốn đi, Mạnh Hạo, lão khốn khiếp kia nhất định sẽ không từ bỏ. Nghe lời nói của lão, có lẽ lúc trước đã nhận định ngươi là đạo chủng. Chạy trốn, chạy trốn tới khi ngươi trưởng thành!

- Về phần khí tức của ngươi, miếng mỡ đông có thể che dấu, lão ta muốn tìm ra ngươi trong thời gian ngắn, cũng không phải chuyện dễ dàng!

Chim anh vũ lo lắng nói.