Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 569: Một đoạn lịch sử đã biến mất




Căn nguyên của mọi chuyện, Diệp Thiên cho rằng, đều là do khối Thánh Bia chết tiệt kia! Đến bây giờ hắn cũng không biết, vật nghịch thiên ấy xuất hiện như thế nào!!! Chẳng lẽ nói, có người thấy chúng thần trong thần giới quá thong dong, cho nên làm ra thần vật biến thái nghịch thiên ấy để gây khó dễ bọn chúng? Chỉ cần sử dụng tinh thạch tâm khắc tên mình lên, không ngờ liền có thể xuất hiện ở thần giới! Chuyện này quả thực hơi quá đáng! Diệp Thiên đến bây giờ nghị lại vẫn cảm thấy vô cùng giận dữ.

Cũng bởi vì cái Thánh Bia kia mà có một dạo, số lượng thần trong thần giới bạo tăng. Vốn dĩ linh khí nồng đậm đến mức gần như làm cho người ta ở trong thần giới thoải mái như trở về thời nằm trong bụng mẹ, cũng bởi vì dân số tăng thêm mà dần dần linh khí trở nên loãng hơn.

Tu vi mọi người bắt đầu đề thăng rất chậm!

Rốt cục cũng có người phát hiện nguyên nhân căn bản, vì thế một trận thanh trừng nhằm vào "Thánh Bia chi thần" bắt đầu diễn ra. Trận chiến kéo dài đến mấy vạn năm. Một số lượng lớn "Thánh Bia chi thần" ngã xuống. Mà "Thánh Bia chi thần" là cách gọi khinh miệt của đám thần ở thần giới gọi người luyện võ nhờ vào sức mạnh của Thánh Bia mà xuất hiện ở thần giới. Tuy nhiên cũng có không ít Ngụy thần và Chân thần chết trong trận chiến kèo dài này.

Bởi vì đám Thánh Bia chi thần sau khi phát hiện hoàn cảnh của bản thân thì bắt đầu học được cách thông minh hơn, cùng đám Ngụy thần và Chân thần chơi trò trốn tìm.

Thần giới cũng là một thế giới vô cùng to lớn, so với Thánh Vực còn hơn vố số lần. Trên tinh cầu này, số lượng thần vốn dĩ thua Thánh Vực nên càng thêm hoang vắng. Mỗi một Chân thần thậm chí có địa bàn rộng mấy cây số vuông, thậm chí hai mươi vạn cây số vuông! Cho nên, Thánh Bia chi thần đã muốn trốn thì không dễ mà tìm được.

Hơn nữa trong thần giới, các loại yêu thú tiên thú hung mãnh cùng với một số tồn tại quỷ dị nhưng cường đại cũng có rất nhiều. Rất nhiều địa phương ngay cả Chân thần cũng không dám khinh thường đặt chân đến!!!

Cho nên, đến cuối trận chiến kia, một vị chân thần với thực lực hùng mạnh nhất thần giới rốt cục nổi giận. Đầu tiên là hạ xuống Thánh Vực, tìm được khối Thánh Bia kia. Sau đó từ Thánh Vực lại xuống nhân giới, liều mạng hi sinh khá nhiều thần lực, đem Thánh Bia giam cầm ở một chỗ nơi nhân giới, thiết hạ cấm chế cực mạnh!!

Như thế, người trong Thánh Vực muốn lợi dụng Thánh Bia để phi thăng thần giới trở thành một chuyện không có khả năng! Không phải không ai mạo hiểm xuống nhân giới nhưng bọn họ ngay cả Cấm địa của Thần còn chưa kịp bước vào thì đã bị sấm sét kia đánh cho thê thảm. Người càng cường đại càng bị đả kích mãnh liệt!!!

Tuy nhiên, trong quá trình vị thần kia giáng lâm nhân giới, bởi vì hiển lộ thực lực to lớn, bắt đầu có vô số người tín ngưỡng cúng bái hắn. Lúc đầu vị Chân thần này không thèm để ý đến chuyện này. Một con voi sẽ để ý đến sự sùng bái của một đám kiến sao???
Nhưng sau đó hắn dần dần phát hiện tín ngưỡng của nhân loại đối với sự tăng trưởng thần lực của mình không ngờ có chỗ tốt vô cùng lớn!

Nhất là sau khi thử liên hệ với một người sùng bái mình nhất, dùng một chút thần lực tẩy tủy tín đồ kia một phen, mang lại cho hắn thật nhiều lợi ích. Sau đó hắn bắt đầu đi khắp nơi tuyên truyền về mình. Và kết quả đã làm vị Chân thần này rung động!!!

Hắn không thể tưởng tượng được, con người nhỏ bé yếu ớt như vậy nhưng tín ngưỡng mà bọn họ trung thành không ngờ có thể sinh ra uy lực khủng bố đến như thế. Khi hắn có một vạn tín đồ, tín ngưỡng lực mỗi ngày sinh ra cũng đã vượt qua tất cả thần lực hắn tự mình tu luyện được trong thần giới!!

Khi tín đồ của hắn vượt qua con số mười vạn người, hắn phát hiện cho dù mình mỗi ngày đều nằm ở đâu đó ngủ say, tìm hiểu các loại quy luật, thần lực của mình cũng sẽ không ngừng tăng lên cuồn cuộn!

Sau khi thần miếu của hắn được dựng lên, tín đồ trung thành lúc xưa của hắn trở thành người phát ngôn của hắn, ở nhân giới lúc đó nổi lên một cơn sốc tín ngưỡng!

Còn thực lực của vị Chân thần này tăng trưởng đến một trình độ vô cùng khủng bố! Lúc đó có Chân thần lợi dụng hắn liên tục hai lần giáng lâm, thực lực hao tổn vô cùng mà ra tay đánh lén hắn. Kết quả bị hắn một chưởng đánh chết, ngay cả linh hồn cũng không kịp chạy trốn!
Chuyện này lúc ấy gây ra chấn động lớn trên khắp thần giới. Tấ cả mọi người sau khi nghe tin bị dọa sợ đến ngây người. Thậm chí không hiểu chuyện gì đã xảy ra, vì sao đột nhiên vị Chân thần này lại có thực lực vượt quá xa bọn họ???

Chân thần này thu được lợi ích đương nhiên che giấu mọi chuyện. Nhưng trên đời này có giấy nào có thể gói được lửa, đã trở thành Chân thần có kẻ nào là người ngu ngốc? Rất nhanh có người đã hiểu được đã xảy ra chuyện gì! Vì thế, chiến tranh tranh đoạt tín ngưỡng bắt đầu nổ ra!
Cũng có Chân thần thử ở trong Thánh Vực làm cho người ta tín ngưỡng mình tuy nhiên hiệu quả rất kém. Bởi vì đa số người trong Thánh Vực thực lực đều quá hùng mạnh, và bởi vì họ chỉ tin chính mình, căn bản không tin ai hết!!!
Nhưng ở nhân giới lại không như thế. Con người thực lực yếu đuối, một khi chân thành cúng bái một vị thần nào, vị thần kia ngược lại lại thu được năng lượng rất lớn.

Trên thực tế, tín ngưỡng lực cũng không phải do bọn họ phát hiện. Long tộc, Tinh Linh tộc, Thú tộc và Thần linh của một số Dị tộc khác ở nhân giới, biết bao nhiêu năm trước đã bắt đầu lợi dụng loại tín ngưỡng lực này! Cho nên thần của chúng nó đều lớn tuổi hơn thần của nhân loại không biết bao nhiêu lần.

Nhưng bởi vì số lượng các chủng tộc này có hạn, thua xa so với số lượng mười tỉ người trong nhân loại. Cho nên, thần của các Dị tộc này tuy rằng không chết, nhưng đồng thời bọn họ cũng không thu được nhiều tín ngưỡng lực của con dân của tộc mình! Những gì thu được cũng đủ để bọn họ duy trì sự bất tử. Chỉ cần còn tín ngưỡng lực, bọn họ sẽ không chết!!

Lúc trước không ai nghĩ đến hấp thu tín ngưỡng lực của nhân loại. Nhưng đã có người làm như vậy, thì đám Thần của các dị tộc cũng không muốn làm người ngoài cuộc mà thò một chân vào vũng nước đục, rốt cục cũng dẫn đến một trận chiến vô cùng khủng khiếp. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Lúc này chuyện các vị Thần giáng lâm nhân giới đánh giết lẫn nhau có rất nhiều. Thần giới, Thánh Vực, Nhân giới ba giới đều bị liên lụy. Trận Thần chiến xa xưa đó trực tiếp làm cho quy tắc của Thân giới đảo lộn, sụp đổ. Chân thần chết, đa số người luyện võ trong Thánh Vực tử vong, văn minh huy hoàng của nhân giới chấm dứt!

Chỉ vì tín ngưỡng lực, thiếu chút nữa đã làm cho cả nhân giới, Thánh Vực và thần giới hoàn toàn sụp đổ. Đến cuối cùng, nếu không phải hầu hết chúng thần đều chết, Thánh Vực cũng trở thành mảnh đất hoang vu, cường giả nhân giới gần như toàn bộ chết sạch, thì chỉ sợ vĩnh viễn trận chiến này sẽ không bao giờ ngừng lại!

Mà Diệp Thiên, chính là một trong những vị thần năm đó. Trong trận chiến năm xưa thần hồn gần như bị đánh tàn phế. Sau khi tĩnh dưỡng vô số năm mới chuyển thế tái sinh ở Thánh Vực.

So với năm đó hành động như muốn tự sát, sau khi chuyển thế, Diệp Thiên đã biết lo lăng hơn rất nhiều. Hắn quyết định nếu muốn trở thành một Chân thần duy ngã độc tôn chân chính, giỏi hơn tất cả mọi chúng sinh thì trước hết phải biến số người ở Thánh Vực vốn nhiều hơn ở nhân giới vố số lần thành địa bàn của mình!

Hoài bão này nhìn như xa xôi, nhưng đối với một người nắm giữ một ít pháp tắc như Diệp Thiên mà nói, muốn làm ra một chút thần tích quả thực quá mức dễ dàng. Đương nhiên có một điều kiện tiên quyết, chính là mình phải là người đánh khắp Thánh Vực không đối thủ!
Đầu tiên biến gia tộc mình thành gia tộc đứng đầu Nam Châu! Nam Châu đệ nhất gia tộc! Sau đó khiến nó trở thành Thánh Vực đệ nhất. Lại dùng thêm mấy ngàn năm, thậm chí một vạn năm để tuyên truyền sự thần kì của mình!!!

Từng là một chân thần, thứ mà Diệp Thiên có chính là sự kiên nhẫn. Thời gian đối với người khác mà nói có lẽ quan trọng, nhưng đối với hắn mà nói, không có ý nghĩa gì cả.

Hơn nữa, vốn Diệp Thiên còn tính lợi dụng lúc này đoạt lấy Thánh Bia, sau đó sẽ tìm một vài tồn tại cường đại của năm đó rơi rớt ở Thánh Vực hoặc là pháp bảo chí cường của nhân giới. Tuy rằng pháp bảo này đã chia năm xẻ bảy, nhưng pháp bảo này tuyệt đối là pháp bảo hùng mạnh nhất trong tam giới! Còn pháp bảo của mình trước khi chết, nếu tìm được vật kia, pháp bảo của mình cũng không quan trọng.!!

Nhưng khiến hắn bất ngờ chính là, tồn tại cường đại nhất thần giới kia vẫn chưa chết, không ngờ còn có thế hiển lộ thần uy bóp nát Thánh Bia kia! Điều này khiến hắn hận thấu xương. Sau ngẫm lại cũng thấy tốt, tránh cho người khác lợi dụng nó tiến vào thần giới.
Tuy nhiên Diệp Thiên cũng nhận được một tin tức, vị ở thần giới kia tuy nhiên vẫn chưa khôi phục thực lực! Nếu không, bằng vào tính cách của hắn, nhất định sẽ không chế Thánh Bia, sau đó bồi dưỡng thành tâm phúc của mình! Nếu không, năm đó Thánh Bia đã bị hủy rồi, thì làm gì còn để mà lưu lại cho tới hôm nay?

Cho nên Diệp Thiên có một dự cảm rất bức bối, đó là trước khi vị kia hoàn toàn khôi phục, nhất định phải hoàn thành tâm nguyện thông nhất Thánh Vực của mình, làm cho hơn ngàn triệu người ở Thánh Vực toàn bộ sùng bái mình!

Đến lúc đó, cho dù vị kia có khôi phục thực lực, thiết nghĩ có đánh nhau với ta cũng không có chút cơ hội! Nếu hắn sáng suốt, đầu hàng ta thì thật là một lựa chọn không tồi!
Trước khi Diệp Thiên gặp Lăng Tiêu, mọi thứ đều phi thường tốt. Bởi vì Thánh Vực hôm nay đã không còn là Thánh Vực cường giả như mấy trước Thần Chiến! Cường giả đỉnh cao - cảnh giới đại viên mãn bây giờ căn bản không có công kích gì cường đại cả. So với các công pháp tu luyện trước Thần Chiến thì Thánh Vực bây giờ thô sơ hơn nhiều lần!
Cho nên Diệp Thiên tới bây giờ vốn không để đám cường giả Thánh Vực bây giờ vào trong mắt!
Bây giờ hắn mệt mỏi cũng bởi vì sự tự tin này.

- Lăng Tiêu, người làm chậm trễ của ta trăm năm thời gian! Ta nhất định bầm thây ngươi thành vạn mảnh.
Diệp Thiên nghiến răng nghiến lợi, sau đó đứng dậy đi ra khỏi mật thất. Bên ngoài ánh mặt trời rực rỡ khiến Diệp Thiên trăm năm nay chưa từng ra ngoài nên hơi chói mắt. Hắn lao nhanh như tia chớp về đến gia tộc. Tộc nhân có người không biết hắn, định ngăn cản hắn, đã bị hắn cho một chưởng đánh bay, sau đó một đường bay thẳng đến biệt viện của phụ thân.

Thủ vệ ở đây lập tức nhận ra thân phận vị đại thiếu gia thân phận cao nhất Diệp gia này, trên mặt cả đám lộ ra vẻ vui mừng và ngạc nhiên to lớn. Thiếu gia rốt cục cũng đã xuất quan!

Diệp Thiên đi thẳng vào tĩnh phòng, thấy Diệp gia gia chủ đang ngồi đọc sách, thấy hắn trở về, trong mắt lập tức lộ ra ngạc nhiên vui mừng, đứng dậy nói:
- Thiên nhi, con đã trở về!

Diệp Thiên hơi hơi nhíu mày. Hắn rất không thích những người này xưng hô hắn như thế. Hắn nghĩ mình đường đường là một Chân thần, nếu như không phải bởi vì chết đi, các người cả đời không có cơ hội gặp mặt ta!

Tuy nhiên hắn hiện tại chung quy vẫn là người luyện võ trong Thánh Vực, không còn là Chân thần trong quá khử, hắn thản nhiên nói:
- Ta đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn cao cấp. Mấy năm nay khiến các người lo lắng. Kế tiếp ta muốn xa nhà một chuyến, đi tìm mấy vật này nọ, ngươi liền chờ làm tộc trưởng Nam Châu đệ nhất tộc đi!