Ngạo Thế Đan Thần

Chương 324: Đầu mối Thần binh




Trầm Tường trong lòng than nhẹ.

- Đây là đương nhiên, thực lực của nàng là Niết Bàn Cảnh, không chết đã rất may mắn, hơn nữa Hỏa Hồn kia rất quái dị, Hỏa Hồn màu tím cũng rất cao, còn là Hỏa Hồn băng hỏa, đối với nàng mà nói không thể thích hợp hơn! Đây là dị Hỏa Hồn, vận dụng được tốt, sẽ không kém Thiên Dương hỏa hồn của ngươi.

Tô Mị Dao ước ao nói.

Trầm Tường cười nói:

- Mị Dao tỷ, chờ sau này ta có thực lực, ta nhất định sẽ giúp tỷ tìm kiếm Hỏa Hồn lợi hại!

Bạch U U không lạnh không đạm nói:

- Sư muội, tiểu tử này nhất định là cảm thấy thời điểm nữ nhân dung hợp Hỏa Hồn, hắn sẽ chiếm được tiện nghi!

- Thời điểm Mị Dao tỷ tỷ dung hợp Hỏa Hồn, tiểu tử này có thể danh chính ngôn thuận, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ chiếm tiện nghi của ngươi.

Long Tuyết Di hì hì cười nói.

Trầm Tường nói lầm bầm:

- Một đám nữ nhân phôi đản, lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, ta là thật tâm giúp Mị Dao tỷ.

Chỉ nghe thấy Long Tuyết Di các nàng nhất thời phát ra một tiếng hừ, đối với Trầm Tường tràn ngập không tin.

Trầm Tường lo lắng sau khi Liễu Mộng Nhi tỉnh lại sẽ xa lánh hắn, đến thời điểm đó hắn sẽ khó có thể gặp lại được Liễu Mộng Nhi, hắn là phi thường tưởng niệm cảm giác hôn môi cùng Liễu Mộng Nhi vừa nãy.

Trầm Tường khẽ thở dài một tiếng, nghĩ đến mình có thể hôn môi cùng nữ cường giả thế hệ này một lần, hẳn vẫn biết thế nào là đủ.

Trời đã sáng, Liễu Mộng Nhi chậm rãi mở mắt ra, nàng đã tỉnh.

Thời điểm Trầm Tường cùng Ngô Thiên Thiên dung hợp Hỏa Hồn đều ngủ rất lâu, nhưng Liễu Mộng Nhi chỉ là một buổi tối mà thôi.

Liễu Mộng Nhi mở mắt, mặt nàng dán ở trên lồng ngực Trầm Tường, có thể cảm nhận được tim của Trầm Tường đập, lúc này nàng vẫn toàn thân vô lực như cũ, đạo Hỏa Hồn kia vẫn không có hoàn toàn dung hợp cùng nàng.

- Tiểu bại hoại, ngươi tỉnh lại đi. . . Thân thể của ta lại bắt đầu đau đớn. . .

Liễu Mộng Nhi vô lực nói, Trầm Tường đột nhiên mở mắt ra, trong lòng âm thầm vui vẻ, mà Liễu Mộng Nhi cũng ngẩng đầu lên, e thẹn mà nhìn về phía Trầm Tường, bên trong đôi mắt đẹp tràn đầy quang mang phức tạp.

Trầm Tường trìu mến vuốt ve nàng khuôn mặt tái nhợt của nàng, cúi đầu xuống hôn lên môi Liễu Mộng Nhi, lần này Trầm Tường rất dễ dàng liền tiến vào trong miệng nhỏ của Liễu Mộng Nhi, quấn quýt cùng cái lưỡi thơm tho ấm áp mềm mại bên trong, thông qua đầu lưỡi, Trầm Tường truyền Thiên Dương chi hỏa vào trong thân thể Liễu Mộng Nhi, mà hai người cũng chìm đắm bên trong vui sướng giao hòa này. . .

Lại qua một ngày, ánh nắng sáng sớm chiếu rọi ở trên người tuấn nam mỹ nữ đang ôm nhau, có vẻ vô cùng ấm áp. Trầm Tường mở mắt ra, hắn thả ra lượng lớn Thiên Dương hỏa hồn làm cho hắn phi thường uể oải, Long Tuyết Di phải thay hắn đề phòng bốn phía hắn mới có thể ôm mỹ nhân nghỉ ngơi

Khuôn mặt thanh lệ thoát tục của Liễu Mộng Nhi đã khôi phục huyết sắc, lúc này nàng xem ra càng xinh đẹp hơn, giống như là một đóa hoa tràn ngập một loại diễm lệ xinh đẹp

- Nàng dung hợp thành công

Long Tuyết Di nói.

Trầm Tường gật đầu nhưng không có thả Liễu Mộng Nhi ra, hắn lo lắng sau này sẽ không bao giờ có thể tiếp tục ôm Liễu Mộng Nhi, hắn biết chờ một lát nữa nhất định sẽ bị Liễu Mộng Nhi mắng một trận.

Liễu Mộng Nhi cảm giác được ánh mặt trời chói mắt chiếu đến, hơi ngửa đầu nhìn Trầm Tường, bên trong đôi mắt đẹp mê ly tràn đầy vẻ phức tạp, nàng cũng không biết làm như thế nào đi đối mặt chuyện này, lúc này lực lượng của nàng cũng đã khôi phục nhưng không có rời khỏi Trầm Tường ôm ấp.

- Mộng Nhi tỷ chúc mừng tỷ thành công dung hợp Hỏa Hồn.

Trầm Tường tự đáy lòng đến chúc mừng, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng.

- Ân, cảm tạ ngươi.

Liễu Mộng Nhi ôn nhu nói, lúc này nàng đột nhiên cảm giác bên trong móng tay mình có vật khác thường, lập tức nhớ tới thời điểm mình chịu đựng đau nhức là điên cuồng cấu xé Trầm Tường.

Thời điểm Liễu Mộng Nhi muốn đi xử lý vết thương cho Trầm Tường, Trầm Tường lại ôm nàng thật chặt:

- Không có gì đáng ngại, ta muốn ôm tỷ nhiều một chút, miễn cho sau này không có cơ hội nữa.

Liễu Mộng Nhi nhẹ gắt một cái:

- Tiểu ngu ngốc, mau thả ta ra, ta đã cùng ngươi như vậy, ngươi còn muốn ta như thế nào nữa?

Trầm Tường thả Liễu Mộng Nhi ra, ngoan ngoãn nằm sấp trên mặt đất, Liễu Mộng Nhi thấy lưng Trầm Tường vết máu nhằng nhịt khắp nơi thì đau lòng không ngớt, nàng lại nhìn trong móng tay của mình dính đầy máu cùng da thịt, không khỏi tự trách mình

Sau khi Liễu Mộng Nhi tỉnh lại, bầu không khí cũng không lúng túng như Trầm Tường tưởng tượng, trái lại tràn ngập một loại ấm áp nhàn nhạt làm cho trong lòng Trầm Tường âm thầm vui vẻ.

- Mộng Nhi tỷ, hỏa diễm của tỷ bây giờ rất lợi hại a.

Trầm Tường hỏi.

- Hỏa Hồn kia so với trong tưởng tượng của ta thì đặc thù hơn rất nhiều, ngươi tiểu bại hoại này cũng có Hỏa Hồn, hình như so với ta còn lợi hại hơn.

Hiện tại Liễu Mộng Nhi đang dùng một ít nước thuốc cẩn trọng lau chùi vết máu sau lưng Trầm Tường, bất tri bất giác viền mắt nàng có chút ướt át, tuy rằng nàng biết chút vết thương ấy đối với Trầm Tường mà nói không tính cái gì, nhưng trong tâm có một cảm giác đau lòng nói không ra lời.

- Ừm, sự tình có Hỏa Hồn không thể nói ra, bởi vì có một thế lực lợi hại chuyên môn vượt giới để bắt những người có Hỏa Hồn, thế lực này có thể rút Hỏa Hồn trong cơ thể người ra. Mộng Nhi tỷ nhất định phải bảo mật.

Trầm Tường nghiêm túc dặn dò

- Ta biết thế lực kia tên là Hỏa Thần điện, cha mẹ ta đã từng nói cho ta, bảo sau này đi đến Thiên Giới nhất định phải tách Hỏa Thần điện ra, bất luận bọn họ khai ra điều kiện phong phú cỡ nào cũng không thể gia nhập.