Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 161: Đoạt! Tốc Độ




Khí tức bọn yêu thú đó rõ ràng so vói tầng thứ nhất cường hãn hơn hai phẩm, có thực lực tam phẩm võ tông, số ít càng là có thể đạt tới tứ phẩm, ngũ phẩm, nhưng ở dưới phi đao của Trần Hạo lại không có chút tính khiêu chiến.

Một đường tiến nhanh gần ngàn dặm, ở trong bất tri bất giác Trần Hạo thoải mái lướt qua, rốt cuộc gặp yêu thú triều lần nữa.

Một lần này, lúc Trần Hạo chạy tới, ở trong vòng phạm vi trăm dặm, hắn cũng là thứ nhất, về phần nơi khác có người dẫn đầu chạy tới hay không, Trần Hạo không rõ. Nhưng lại không có bất cứ do dự gì, liền hưng phấn lao vào trong yêu thú triều!

Giết giết giết!

Yêu thú dày đặc, nhìn người tu luyện duy nhất xâm nhập lãnh địa, nhất thời điên cuồng tụ lại, bọn yêu thú từng con chưa thực sự cường đại, nhưng số lượng lại quá kinh người, hơn nữa đều hung hãn không sợ chết, tranh nhau lên trước.

Oành oành oành! Vù vù vù!

Tay chân Trần Hạo cùng sử dụng, phi đao lóe ra, tâm thần hoàn toàn đắm chìm đến trong giết chóc, quyền, chưởng, cước, phát tiết là lực lượng cuồng bạo, nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa chiến đấu, phi đao thì Trần Hạo tôi luyện cách không bắt đầu dung nhập thiên địa vạn vật, Trần Hạo hiểu, khi hắn có thể ở nháy mắt bắt được quỹ tích cùng hoa văn sinh mệnh của yêu thú, đó là lúc phi đao đem thân xác cứng rắn của nó phân thây. Bây giờ, Trần Hạo còn chưa làm được trog nháy mắt, nhưng đã có thể làm được bằng việc cách không cảm ứng, chỉ là thời gian khoảng cách dài chút, nhưng Trần Hạo tin, theo loại tôi luyện không ngừng này gia tăng, không cần tới bao lâu, phi đao của hắn sẽ trở thành đòn sát thủ thật sự!

Trần Hạo không biết đã giết được bao nhiêu con yêu thú, dù sao ở thời điểm lao ra khỏi khu vực yêu thú triều, khắp hải vực đã bị máu yêu thú nhuộm đỏ, mà lúc này, người tu luyện phía sau như trước chưa chạy tới.

Sau khi ở trong những đàn yêu thú cấp thấp chiếm được một lần phát tiết, Trần Hạo liền không chậm trễ nhanh chóng tiến lên lần nữa.

Theo không ngừng xâm nhập, yêu thú đi trở nên càng lúc càng mạnh, gặp phải bọn yêu thú đó, dưới tình hình chung người lịch lãm đều phải vòng tránh đi, ở thời điểm trước khu vực di tích thứ nhất, Trần Hạo cũng tránh đi tương tự. Nhưng lần này, nhận thức được lực lượng thật sự của mình, Trần Hạo lại không né tránh nữa.

Yêu thú chiến lực lục phẩm võ tông, thất phẩm võ tông, thậm chí bát phẩm võ tông, Trần Hạo đều không né không tránh mà xông thẳng đến. Gặp được thì chiến, chiến thì chém giết. Tựa như...yêu thú vẫn không có tính khiêu chiến. Yêu thú chiến lực bát phẩm võ tông, nhiều nhất cùng tên ngũ phẩm võ tông Chu Khiếu kia không sai biệt lắm. Nhưng sau ngắn ngủn hơn nửa tháng từ lúc giết Chu Khiếu, bây giờ đối với Trần Hạo lại không cấu thành bất cứ uy hiếp gì.

Sau khoảng cách năm ngàn dặm, một quầng sáng rực rỡ xuất hiện ở trong mắt Trần Hạo, sử dụng lệnh bài, “Vèo” một tiếng, Trần Hạo liền lần nữa bước vào khu vực di tích thứ hai!

...

“Thứ tám... Thứ tám...”

Nháy mắt Trần Hạo bước vào khu vực di tích, trên không Vô Tận Hải, tên của Trần Hạo lần nữa trở thành đối tượng cao thủ tông môn sợ hãi than. Hơn nữa rõ ràng so với lần đầu tiên chấn kinh hơn rất nhiều. Nguyên nhân rất đơn giản, giờ phút này xếp hạng của Trần Hạo đã bay lên đến hạng bốn mươi ba, khiến cho tuyệt đại đa số người chú ý. Một lần trước lúc tiến vào khu vực di tích thứ mười, còn không biết xếp hạng, không ít người hoặc nhiều hoặc ít cho rằng là vận khí. Nhưng sau khi xếp hạng ra, đã không có ai cho rằng Trần Hạo là vận khí. Mà bây giờ, lần nữa lấy hạng thứ tám thẳng tiến khu vực di tích thứ hai, càng là đã chứng minh điểm ấy.

“Lợi hại! Lãnh Diệc Hàn bát phẩm võ đế hai lần lấy hạng thứ tư bước vào, Trần Hạo một lần thứ mười, lần này thứ tám. Tương tự là bát phẩm võ đế... Hai người này tuổi đều nhỏ, ở dưới tình huống cảnh giới xa xa không bằng, biểu hiện lại kinh người như thế... Tiền đồ không thể hạn lượng...”

“Quả thực xem ra chúng ta là không có hy vọng rồi, loại thiên tài này khẳng định là sẽ bị cao cấp tông môn nhìn trúng. Nhất là Lãnh Diệc Hàn kia, giờ phút này xếp hạng đã bay lên đến vị trí thứ năm, những cao thủ đã biến mất kia chỉ sợ không ít là hắn chém giết. Kẻ này không ai có thể sánh bằng... Trần Hạo cũng không đơn giản, khẳng định cũng là chém giết cao thủ mới có thể tăng lên tới hạng bốn mươi ba”

“Bây giờ nói những cái này còn sớm. Dù sao chỉ là lịch lãm đo đạc ban đầu. Mặc dù xếp hạng thứ nhất lại có thể như thế nào? Mười hạng đầu, ưu thế duy nhất chính là đạt được tư cách tuyển thủ hạt giống mà thôi. Xếp hạng cuối cùng vẫn là cần trên lôi đài phân ra cao thấp. Khi đó, chết trận ở trên lôi đài cũng không phải không có khả năng...”

...

“Hô...”

Trần Hạo ngẩng đầu đánh giá thế giới đáy biển thứ hai này, trong ánh mắt đã không còn rung động của lúc lần đầu tiên tiến vào, tuy kinh ngạc như trước, nhưng ý nghĩa đối với Trần Hạo mà nói lại không lớn. Trần Hạo biết nếu là đệ tử khác tiến vào tất nhiên sẽ rất khiếp sợ, rất kinh hỉ, bởi vì thiên địa linh khí không gian này không những càng thêm nồng hậu mà còn tràn ngập năng lượng cao cấp hơn, năng lượng ngũ hành và thuộc tính nó diễn sinh! Ở trong những năng lượng này, làm Trần Hạo chợt bắt được một tia khí tức ngũ hành linh căn, không phải là nơi này ẩn chứa ngũ hành linh căn, mà là ngũ hành năng lượng nơi này ẩn chứa khí tức huyền ảo giúp người tu luyện lĩnh ngộ, thậm chí có thể ở trong đó cảm ứng được khí tức ngũ hành vận chuyển nhàn nhạt.

Không hề nghi ngờ, đệ tử lịch lãm ở trong này tu luyện càng là dễ dàng lĩnh ngộ năng lượng ngũ hành.

Làm Trần Hạo không thể cảm thán, tông môn tu luyện giới quả thực không phải bất cứ đế quốc nào có thể bằng. Chỉ là đệ tử Bách Triều bảng lịch lãm, nghĩ đến trong mắt bọn họ cũng căn bản không coi là gì, nhưng lại chuyên môn mở ra không gian cường đại như thế, hơn nữa xem ra càng về sau càng cường đại. Có thể tưởng tượng cao thủ những tông môn đó có bao nhiêu cường hãn.

“Chỉ cần là tầng thứ hai này liền là hai tháng thời gian, xem ra thật là làm người ta lĩnh ngộ năng lượng ngũ hành, đáng tiếc... Với ta mà nói không có bao nhiêu tác dụng...” Trần Hạo nhìn chằm chằm không gian thần kỳ này, ở trong đầu nói: “Bắt đầu đi...”

“Được!”

Tham bảo kiếm linh trái lại có chút hưng phấn nói. Đối với hắn mà nói chính là chuyện tốt, năng lượng ngũ hành tuy không cao cấp, nhưng so với nguyên lực chính là hương vị hơn rất nhiều, hơn nữa tham bảo kiếm linh có thể đủ cảm ứng ra khí tức linh dược nơi này rõ ràng đều là linh dược ngũ hành thuộc tính. Cũng giống như việc ăn bánh ngô quen rồi, bỗng nhiên có bánh bao, tuy không phải thịt cá nhưng chung quy là tốt hơn nhiều...