Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 210: Sát Lục Chi Đạo




“Lợi hại, thật không nghĩ tới Lê Long sư huynh đã tu luyện Bất Tử Kim Cương Quyết, hơn nữa còn luyện thành...”

“Kỳ quái, chẳng lẽ Lê Long sư huynh bằng vào kiếm kĩ không thắng được Trần Hạo sao?” Ở thời điểm than thở Lê Long luyện thành Bất Tử Kim Cương Quyết, không ít người cũng nghi hoặc hỏi. Những người này không hề nghi ngờ là đệ tử căn bản thấy không rõ kiếm chiêu của Trần Hạo cùng Lê Long.

“Hẳn là... Nếu không, Lê Long sư huynh sao có thể thi triển ra Bất Tử Kim Cương Quyết? Quá không thể tưởng tượng rồi, Lê Long sư huynh chính là kiếm khách, cửu phẩm kiếm thần... Trần Hạo kia sao có thể ở trên kiếm kĩ mạnh như thế?”

...

“Công pháp luyện thể thật cường hãn! Trần Hạo này sợ là...”

Lãnh Diệc Hàn lúc nhìn thấy một màn này, khẽ nhíu mày nói.

“Có ý tứ gì?” Ba người bọn Lý Dật Phong nhìn về phía Lãnh Diệc Hàn, hỏi.

“Các ngươi sợ là chưa từng lĩnh giáo kiếm kĩ của Trần Hạo nhỉ? Lúc trước Bách Triều bảng, ta có thể cùng hắn đánh thành ngang tay liền cũng tình huống bây giờ không khác mấy, khác nhau duy nhất là Lê Long này là công pháp luyện thể, mà ta là dùng chiến giáp. Có cái phòng hộ này, kiếm kĩ của Trần Hạo liền sẽ chịu kiềm chế lớn, uy lực giảm mạnh! Chẳng qua...”

“Chẳng qua cái gì?”

Lãnh Diệc Hàn nhìn ba người bọn Lý Dật Phong, sau khi hơi dừng một chút, nói: “Nói các ngươi cũng không hiểu, Lê Long không phải ta, Trần Hạo hắn phần thắng vẫn là lớn...”

...

Hô!

Ngay tại giờ phút này trong ánh mắt Trần Hạo hiện lên một tia sắc bén, khí tức quanh thân nhất thời thu liễm đến cực hạn, hóa thành một cơn gió giật.

Hòa mình vào thiên địa, hơn nữa ẩn chứa không gian pháp tắc, tốc độ nhanh đến cực hạn!

Phốc!

Một tiếng phá thể nặng nề, ở lúc moi người đang đắm chìm ở trong cảm giác cường hãn Bất Tử Kim Cương Quyết mang đến của Lê Long ở trong, đều chưa phản ứng lại, rõ ràng truyền vào trong tai mọi người.

Hô...

Gió mát thổi, một bóng người nháy mắt lướt qua trăm trượng, đứng ở giữa lôi đài, rõ ràng xuất hiện ở trong mắt mọi người.

Lãnh Diệc Hàn hoảng sợ mở to hai mắt nhìn.

Trên đài chủ tịch, tiếng “rắc rắc” chén trà vỡ vụn vang lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn rung động thị giác trong nháy mắt mang đến, mặc dù là bọn họ cũng không dám tin trước mặt phát sinh là thật.

Tĩnh lặng, tuyệt đối tĩnh lặng. Toàn bộ khu lôi đài, mọi người đều ngừng nghị luận, ngơ ngác nhìn chăm chú vào cảnh tượng trên lôi đài.

“Sao có thể... Sao có thể?”

Mắt Lê Long trừng rất lớn nhìn chằm chằm bảo kiếm cắm ở tim mình lệch ra một tấc, run rẩy, quả thực không thể tin được đây là thực. Bất Tử Kim Cương Quyết chỉ như vậy bị phá mất. Ngay cả một chút cảm giác nguy hiểm của hắn cũng chưa nảy sinh, thậm chí ngay cả cảm giác năng lượng va chạm chống đỡ cũng không có, cứ như vậy bị phá.

Không ai không kinh hãi, nhất là cao thủ hiểu rõ Bất Tứ Kim Cương Quyết cường hãn, càng là kinh hãi tột đỉnh. Bất Tử Kim Cương Quyết trong tiên thiên cảnh của Trích Tinh Môn, công pháp rèn cơ thể cường hãn nhất, một khi thi triển có thê đem thân thể biến thành mình đồng da sắt, lực phòng ngự cường hãn đến mức tận cùng, hơn nữa theo năng lượng bản thân càng mạnh mà càng cứng. Chỉ cần năng lượng đối phương không vượt qua bản thân quá nhiều, dù là dùng linh kiếm cũng không cách nào phá vỡ phòng ngự của hắn.

Nhưng bây giờ ở dưới kiếm của Trần Hạo lại như đậu phụ, ngay cả một chút chống đỡ cũng chưa bày ra, thân thể vững như kim cương liền bị xuyên thủng!

“Trần Hạo thắng!

Thanh âm trọng tài trong sang sảng mang theo một tia khiếp sợ đánh vỡ yên lặng, tuyên bố Trần Hạo thắng lợi. Hai bóng người nhanh như tia chớp lao về phía Lê Long cùng Trần Hạo.

Trần Hạo như trước là chỉ tiếp nhận linh đan, từ chối lão giả giúp, nhìn một lão giả khác đem kinh mạch trên người Lê Long phong ấn, sau khi rút bảo kiếm ra, Trần Hạo hư không vỗ một cái, nhất thời thu hồi bảo kiếm của mình, vẻ mặt bình tĩnh lạnh nhạt bay đến chỗ cao cấp đệ tử bị khiêu chiến, vị trí số một ban đầu Lê Long ngồi.

Soạt...

Thẳng đến giờ khắc này, toàn bộ khu lôi đài mới bộc phát ra sóng to gió lớn, than thở, tán thưởng không ngừng bên tai. Từng ánh mắt nhìn về phía Trần Hạo đều tràn ngập kinh hãi cùng sùng bái đối với cường giả. Không ai cho rằng Bất Tử Kim Cương Quyết của Lê Long không tu luyện đến nơi đến chốn, hóa thân người vàng, vốn chính là cảnh giới cao nhất của Bất Tử Kim Cương Quyết, nguyên nhân duy nhất đó là Trần Hạo thi triển tuyệt học cường hãn mọi người không thể lý giải, tuyệt học không gì không phá được.

Một kiếm đó không có khí thế kinh thiên, chỉ có tốc độ cùng sắc bén, thậm chí ngay cả một chút thiên địa năng lượng dao động cũng chưa dẫn lên.

Nhưng một kiếm khủng bố này lại xâm nhập lòng người. Ít nhất ngoại môn đệ tử ở đây không ai cho rằng mình có thể tránh thoát, mặc dù là Diệp Vấn Đạo cũng không thể xác định, cũng chưa thấy rõ, càng không biết một kiếm đó của Trần Hạo đến tột cùng ẩn chứa ảo diệu như thế nào.

Một tia ngưng trọng rốt cuộc thật sự thoáng hiện ở trong đôi mắt Diệp Vấn Ðạo.

“Phong thuộc tính chân lý, không gian pháp tắc võ thần cảnh, dung nhập thiên địa vạn vật, tinh thần lực thần cấp! Lại mạnh như thế...” Đôi mắt Lãnh Diệc Hàn sắc bén như kiếm nhìn chằm chằm bóng lưng Trần Hạo, nhíu mày trầm tư. Ðến bây giờ hắn không thể không thừa nhận hắn đúng là vẫn còn xem nhẹ chiến lực của Trần Hạo. Người khác không biết tinh thần lực Trần Hạo cường hãn, nhưng lần trước cùng Trần Hạo quyết đấu đỉnh phong, Lãnh Diệc Hàn lại biết. Cũng chỉ có như thế Trần Hạo mới dám ở trước mặt đối thủ cường hãn dung nhập thiên địa vạn vật.

“Hô...”

Lãnh Diệc Hàn thở phào thật dài, quanh thân chiến ý bốc lên, nhưng chợt lại dập tắt. Giờ này khắc này, chịu cảnh giới chế ước, hắn căn bản không phải đối thủ của Trần Hạo. Lại nói, thời gian, địa điểm, cũng hoàn toàn không có tư cách hắn lên sân khấu.

“Tiểu gia hỏa này thật không tệ, Diệc Hàn, không cần nổi giận, điều kiện của ngươi tốt hơn hắn, ngươi cũng không nên bởi vì tạm thời mạnh yếu, liền mạnh mẽ đột phá, nhớ kỹ lời sư phụ, chưa lĩnh ngộ đến tâm pháp điêu kĩ tầng ba, không thể đột phá đến kim đan cảnh. Không cần trả lời ta, ở đây cao thủ rất nhiều...”

Thanh âm khàn khàn quái dị ở thời điểm Lãnh Diệc Hàn dao động cảm xúc, liền vang lên ở trong đầu hắn.

...

“Vấn Ðạo, có nắm chắc không?”

Sắc mặt tam trưởng lão giờ phút này trở nên cực kỳ khó coi, truyền âm cho Diệp Vấn Ðạo.

“Sáu phần! Ta nhìn không thấu hắn, trên người tiểu tử này tất nhiên đã ẩn tàng rất nhiều. Một kiếm đó ta không nắm chắc ngăn cản, chẳng qua sẽ tuyệt không giống Lê Long không chịu nổi như vậy, Mạnh trưởng lão ngươi có nhìn ra cái gì không?” Diệp Vấn Đạo nói.

“Phong thuộc tính chân lý, võ thần cảnh không gian pháp tắc, trừ cái đó ra, mặc dù là ta cũng nhìn không ra... Hắn tựa như nhân kiếm hợp nhất, dung nhập đến trong thiên địa. Chẳng qua Lê Long bị thua nhanh như vậy, là sau khi hắn thi triển ra Bất Tử Kim Cương Quyết, quá mức đắc ý, cho Trần Hạo thời gian, ngươi đến lúc đó tuyệt đối không thể sơ ý, một khi Trần Hạo có dấu hiệu thi triển chiêu này, ngươi liền lấy động chế động, không nên cho hắn cơ hội!”

“Ừm! Yên tâm, lực lượng của ta vượt qua hắn xa xa, công kích của ta một khi bắt đầu liền sẽ không cho hắn bất cứ cơ hội nào! Ta sợ chỉ là hắn còn con bài chưa lật che giấu, nếu không thắng hắn, trăm phần trăm cũng không có bất cứ vấn đề gì...”

“Xác thực, vẻ mặt tiểu tử này tựa như còn che giấu đòn sát thủ. Vấn Ðạo, thắng thua chuyện nhỏ, vì cam đoan tuyệt đối không sai sót, trận sau, ngươi vẫn là tạm thời đừng khiêu chiến Trần Hạo, vào top mười trước nói sau. Thất Tinh động thiên tầng ba, ngươi phải tiến vào”

“Ðược rồi...” Diệp Vấn Ðạo đáp. Chỉ hai trận chiến, Trần Hạo ở trong lòng Diệp Vấn Ðạo đã bay lên đến kình địch cường đại. Tuy Diệp Vấn Đạo không muốn thừa nhận nhưng bị ép bởi áp lực Trần Hạo mang đến, làm cho nhuệ khí tận trời, hắn cũng không thể không chọn tuyến đường bảo hiểm.

...

Ngay sau đó là Lý Dương ra sân, lần này Lý Dương khiêu chiến hạng chín. Đáng tiếc, không khiêu chiến thành công, bị loại trực tiếp.

Sau đó là Diệp Vấn Đạo ra sân.

Không cho mọi người quá nhiều thời gian suy đoán, Diệp Vấn Ðạo liền lựa chọn đệ tử hạng ba. Ít nhiều có chút ra ngoài mọi người dự đoán, nhưng nghĩ đến Trần Hạo biến thái, tựa như cũng ở trong đoán trước. Dù sao, tư cách Thất Tinh động thiên mới là quan trọng nhất. Giờ này khắc này Diệp Vấn Ðạo nếu trực tiếp khiêu chiến Trần Hạo, một khi thất bại liền ý nghĩa trực tiếp bị loại thẳng. Vậy sẽ thiệt to.

Sở dĩ chưa lựa chọn thứ hai, bởi vì thứ hai là Lê Long bị Trần Hạo đánh bại bị thương nặng, giờ phút này còn chưa khôi phục. Khiêu chiến Lê Long mà nói, ít nhiều có chút ức hiếp người ta, hắn còn không thèm khiêu chiến lúc này.

Đương nhiên từ trong ánh mắt Diệp Vấn Đạo, cũng làm mọi người hiểu, Diệp Vấn Đạo chỉ là vì ổn thỏa. Lúc chiến đấu xếp hạng top mười, không hề nghi ngờ sẽ khiêu chiến Trần Hạo.

Hạng mười bị chen ra, lại lựa chon thuận vị đến đệ tử hạng mười, không có kỳ tích xuất hiện, khiêu chiến thất bại.

Top mười rốt cuộc xác định.

...

“Khiêu chiến xếp hạng top mười của đệ tử cao cấp chính thức bắt đầu. Như trước là từ thứ mười bắt đầu!” Trọng tài trầm giọng nói.

“Ta từ bỏ!”

Đệ tử hạng mười liền lớn tiếng nói. Nói xong liền tung người bay khỏi ghế khiêu chiến.

“Ta cũng từ bỏ!”

“Ta cũng vậy!”

...

Thứ chín, thứ tám, thứ bảy, thứ sáu...

Mãi cho đến thứ tư cũng chưa có bất cứ kẻ nào khiêu chiến, hiển nhiên đến giờ khắc này xếp hạng của mọi người cơ bản đã cùng thực lực tương xứng.

...

“Ta khiêu chiến Trần Hạo!”

Oành!

Tạm thời xếp hạng ba, nháy mắt thanh âm lạnh lẽo của Diệp Vấn Ðạo vang lên, cả người cuồng bạo kích động lên một cơn lốc, nhanh như thiểm điện bay đến lôi đài trung ương.

Vù!

Trần Hạo vẻ mặt bình tĩnh lạnh nhạt, ở một khắc này lóng lánh ra một tia ngưng trọng cùng lạnh lẽo, cũng hóa thành một tia sáng xuất hiện ở trên lôi đài.

Một trận chiến này, Diệp Vấn Đạo đang đợi, hắn tương tự đợi.

Diệp Vấn Đạo bày ra lực lượng cường hãn cùng công kích khủng bố, tuy chưa có đối thủ mạnh mẽ bức ra thực lực thật sự của hắn, cũng đã làm Trần Hạo cảm nhận được uy hiếp thật lớn. Hơn xa Lê Long có thể so sánh. Nhất là trên người Diệp Vấn Ðạo ẩn chứa “Thế”!

Thế bá đạo!

Thế tràn ngập giết chóc!

Thế xé rách bầu trời, phá hủy nhật nguyệt!

...

“Trần Hạo, thực lực của ngươi quả thật rất mạnh, nói thực, ta không có nắm chắc tất thắng”.

Theo khí tức hai người tăng vọt, ánh mắt Diệp Vấn Đạo sắc bén nhìn chằm chằm Trần Hạo nói. Lời như vậy có thể từ trong miệng Diệp Vấn Ðạo nói ra, đối với người quen thuộc Diệp Vấn Đạo mà nói, quả thực là phá lệ.

“Ngươi cũng rất mạnh, ta tương tự không có nắm chắc tất thắng!” Trần Hạo khẽ nhíu mày nói.

“Cho nên ngươi tốt nhất nhận thua! Nếu không, một khi bắt đầu chiến đấu, ta không cách nào làm được thu phát tùy tâm” Diệp Vấn Ðạo lạnh lẽo nói. Cùng lúc nói, một cỗ khí tức giết chóc ngập trời sắc bén vô cùng từ trên người hắn tràn ngập ra.

Trên người hắn ẩn chứa “Thế” rốt cuộc thật sự hoàn toàn nở rộ ra. Giờ khắc này chỉ cần khí tức này đã làm cả khu lôi đài, đệ tử tu vi tương đối kém có loại cảm giác không thở nổi, như là tay chân hoàn toàn bị trói buộc, không thể động đậy chút nào. Không ai hoài nghi, nếu giờ phút này là bọn hắn đối mặt Diệp Vấn Ðạo mà nói, căn bản chính là sơn dương đợi người giết, không có một chút lực hoàn thủ.

“Đây là đạo của ta, sát lục chi đạo!

Sau khi hơi dừng một chút, Diệp Vấn Đạo nói lần nữa. Giờ khắc này thanh âm hắn như sấm mùa xuân nổ vang, nhất là sát lục chi đạo, nháy mắt ra khỏi miệng, một cỗ tinh khí như thực chất giống như khói báo động, hướng thẳng phía chân trời.

Tinh, khí, thần, thế, hoàn toàn hợp nhất.

“Khí tức thật kiên định...”

“Hay cho một Diệp Vấn Đạo, võ thần cảnh thế mà minh tâm kiến tính, có đạo của mình! Một khi bước vào Kim Đan cảnh, chắc tăng lên kinh người, thành tựu tương lai cũng không thể hạn lượng!”

“Trích Tinh Môn chúng ta có thể nhiều thêm mấy đệ tử như vậy sẽ mạnh bao nhiêu? Môn chủ, Diệp Vấn Đạo cùng Trần Hạo này đều là siêu cấp thiên tài mười năm khó gặp của Trích Tinh Môn chúng ta, ngăn cản hay không?”

Trên đài chủ tịch, nội môn thủ tịch đại trưởng lão nói khẽ với môn chủ Trích Tinh Môn.

“Không sao. Giờ phút này ngăn cản sẽ làm tổn thương nhuệ khí của hai người. Để bọn hắn tận tình chiến một trận đi, không có việc gì...”

Môn chủ mỉm cười, thản nhiên nói. Ánh mắt nhìn về phía Diệp Vấn Ðạo cùng Trần Hạo, lóng lánh một tia tán thưởng. Diệp Vấn Đạo trái lại không có gì, dù sao đã sớm xuất hiện ở trong tầm mắt hắn khảo sát. Nhưng Trần Hạo lại thật sự vượt qua hắn tưởng tượng. Ban đầu mời chào được á quân Bách Triều bảng, thật là kiếm được mặt mũi cho Trích Tinh Môn. Nhưng đệ tử Bách Triều bảng, thiên tài nữa cũng chỉ là đệ tử vương triều cấp thấp đi ra, có thể làm được giống Ngự Kiếm Tông Phạm Phóng trong vạn không có một như vậy. Cho nên hắn cũng chỉ là theo hình thức làm ra ban thưởng, lại không để ở trong lòng. Nhưng thời gian ngắn ngủn không đến ba tháng, Trần Hạo có thể đứng ở độ cao như thế, nhất là bày ra chiến lực thiên phú, thật sự làm cho hắn ghé mắt.

...

Trần Hạo khẽ nhíu mày, không thể không thừa nhận, Diệp Vấn Đạo trước mắt tuyệt đối là siêu cấp thiên tài có uy hiếp nhất trong số người hắn từng gặp, thậm chí Lãnh Diệc Hàn cũng chưa đạt tới loại độ cao này. Đương nhiên cũng không phải Lãnh Diệc Hàn không bằng Diệp Vấn Ðạo, mà là cùng phụ thân hắn và Vô danh lão nhân quan hệ liên lụy, làm Trần Hạo từ sâu trong lòng thiếu một phần địch ý thật sự.

Mà Diệp Vấn Đạo giờ phút này chỉ đứng ở nơi đó như vậy đã làm mọi người sinh ra một loại hương vị không có chuyện gì hắn không dám làm, không có người nào hắn không dám chiến, không dám giết, tùy tâm sở dục, coi trời bằng vung, lúc này một loại chấp niệm, chấp niệm tin tưởng vững chắc mình có thể chiến thắng tất cả, không hề gò bó, thậm chí chấp niệm to gan lớn mật. Ở dưới loại chấp niệm vững như bàn thạch này, làm khí tức của Diệp Vấn Đạo tản ra một loại nhuệ khí làm cho Trần Hạo cũng cảm giác không thể lay động!