Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 252: Hắc Ám Phong Tai Thuật




“Thần thú Huyền Vũ truyền thừa?”

Ầm!

Xẹt!

Ngao!

Ngay tại nháy mắt Thị Huyết Đại Lang khiếp sợ, mai rùa của Huyền Vũ cứng rắn chặn vầng trăng non đỏ rực của hắn, mà cổ tay Trần Hạo lần nữa rung lên, trong Huyền Vũ Ấn đột nhiên bộc phát ra một tiếng hổ gầm vang thấu thiên địa, chợt một đạo kiếm quang màu vàng sắc bén vô cùng cắt qua không gian, ở khoảnh khắc Thị Huyết Đại Lang lực cũ đã qua, lực mới chưa sinh, nhanh như chớp đâm về phía cổ họng hắn.

Bạch Hổ ra!

Phốc!

Đem Bạch Hô Ấn công kích sắc bén nhất dung nhập ở trong kiếm quang, giống như một tia quang đỏ, ở dưới ánh mắt hoảng sợ của Thị Huyết Ðại Lang, tránh cũng không thể tránh xuyên thấu yết hầu hắn.

Sắp chết, hắn cũng không ngờ đến chỉ là Kim Đan hậu kỳ, trên người Trần Hạo lại ẩn chứa hai đại thần thú truyền thừa, càng không ngờ đến Trần Hạo có thể lấy phương thức quỷ dị thi triển ra hai đại thần thú truyền thừa tuyệt sát.

“Đốt cho ta!”

Linh hồn ý thức còn sót lại, làm hắn nghe được Trần Hạo lạnh lùng hét lớn, chợt linh hồn liền bị ngọn lửa cực nóng bao phủ.

“Thần thú Chu Tước...”

Đây là ý thức cuối cùng của hắn. Ở tu luyện giới rong ruổi mấy năm, chém giết vô số đệ tử tông môn, hắn vô luận như thế nào cũng không ngờ sẽ ngã xuống ở trong tay một thiếu niên Kim Đan cảnh hậu kỳ, hơn nữa là thần hồn đều diệt. Càng không nghĩ đến trong nháy mắt ngắn ngủn hắn thấy được Trần Hạo đem ba đại thần thú tề tụ một thân, chuyện tựa như tuyệt đối không thể xảy ra.

“Hô... Ngũ phương thần thú truyền thừa lực lượng so sánh với Thất Tinh Liên Châu, ở trên lưc lượng chỉ kém một thành, nhưng linh hoạt biến hóa nhiều hơn, có thể phát huy ra uy lực thuộc tính, thích hợp chiến đấu hơn!”

Trần Hạo cách không một trảo đem nhẫn trữ vật của Thị Huyết Ðại Lang thu lại, cùng lúc tế lên trung phẩm bảo y vừa mới đạt được.

Bảo y chỉnh thể màu vàng sẫm, mặt ngoài điêu khắc phù văn màu đen tinh mịn, mơ hồ lưu động tản mát ra hắc quang nhàn nhạt, như cương phong màu mực trong huyệt động, mang theo một cỗ khí thế sắc bén như đao, lại ẩn chứa một tia khí tức đất dày, chẳng qua làm Trần Hạo kinh ngạc một chút là tuy khí thế rất mạnh, nhưng phù văn chỗ bên mép lại như là ngăn ra, trận pháp trong đó căn bản không thể vận chuyển.

Trần Hạo bức ra một tia tinh huyết hòa vào trong đó, khắc lên linh hồn lạc ấn của mình. Tâm niệm khẽ động, bảo y liền biến thành từng tia sáng, mặc ở trên người Trần Hạo, tin tức áo giáp tự nhiên xuất hiện ở trong đầu Trần Hạo.

“Mạt Nhật Chiến Khải, một trong những bộ kiện tổ hợp linh khí... Trách không được không thể...”

“Vậy mà là Mạt Nhật Chiến Khải! Chủ nhân...”

Ðúng lúc này, bị tồn tại thần bí khống chế, Y Đằng Thái bỗng nhiên đạt được tự do, ở trong đầu Trần Hạo nói.

“Ngươi biết?”

“Đương nhiên biết, nếu không nhìn thấy cái áo giáp này ta cũng đã quên rồi... Năm đó ta đạt được bốn kiện, chỉ riêng chưa thể có được Mạt Nhật Chiến Khải, đây là linh khí theo bộ, thiếu một kiện cũng là yếu, so với hạ phẩm linh khí không mạnh hơn bao nhiêu, chỉ có sau khi đầy đủ, tổ hợp trận pháp mới có thể vận chuyển, có thể phát huy ra uy lực thật sự! Chủ nhân, ngươi lấy ra nhẫn trữ vật của ta lật một chút, ở góc thấp nhất để dưới một đống khoáng thạch, có một cái nhẫn trữ vật cấp thấp...” Y Đằng Thái nói.

Nghe Y Đằng Thái nói như thế, Trần Hạo vội ở trong Ngũ Hành Hoàn tìm kiếm ra nhẫn trữ vật của Y Đằng Thái. Lúc trước ở khi có được nhẫn trữ vật của Y Đằng Thái, Trần Hạo cũng chưa cẩn thận kiểm tra, trong đó nhẫn trữ vật cấp thấp tất nhiên không có hứng thú lật xem. Sau một lát, bốn kiện trang bị cùng Mạt Nhật Chiến Khải rõ ràng là một bộ xuất hiện ở trước mặt Trần Hạo.

Bức ra bốn tia tinh huyết. Bảo vệ tay, bảo vệ đùi, mũ giáp cùng giày chiến nhất thời hóa thành từng tia sáng mặc ở trên người Trần Hạo. Ở khoảnh khắc năm kiện bộ đồ tề tựu, từng đạo kim quang màu vàng đất từ trên người Trần Hạo bốc lên. Chợt từng làn khói đen như mực lượn lờ xoay quanh thân, tản mát ra khí tức bộ đồ cực kỳ cường hãn!

Mạt Nhật Bảo Giáp!

Trung phẩm đỉnh cấp linh khí hộ giáp, trận pháp ẩn chứa tuyệt học Hắc Ám Phong Tai Thuật.

“Hắc Ám Phong Tai Thuật?” Trần Hạo hơi sửng sốt. Tên này hắn cực kỳ quen thuộc. Ở trong Đạo Tạng Bí Yếu có nhắc tới, thuộc về một cái chi nhánh Đại Tai Nạn Thuật xếp hạng cao trong ba ngàn đại đạo. Uy lực rất lớn, ẩn chứa huyền ảo quỷ thần khó lường.

“Ðại Tai Nạn Thuật là một trong những đạo pháp cao nhất của thiên đạo pháp tắc. Do tam tai cửu nạn tạo thành. Tam tai là mạt nhật thiên tai, liệt nhật hỏa tai, Ám Hắc Phong Tai. Cửu nạn là nhân nạn, địa nạn, ma thần nạn, tam muội nạn, bản tính nạn, nghiệp chướng nạn, tâm ý nạn, hồn phách nạn, kiếp số nạn tạo thành. Ẩn chứa thiên đạo pháp tắc, chỉ có lĩnh ngộ vô thượng áo nghĩa của thiên địa sinh diệt mới có thể luyện thành. Bộ trung phẩm bảo y này mang Ám Hắc Phong Tai có thể phát huy ra một phần ngàn vạn uy lực của nó đã không tệ rồi... Chẳng qua đối với ngươi bây giờ rất hữu dụng, có thể làm một trong những đòn sát thủ.” Ngay tại lúc này thanh âm của tồn tại thần bí vang lên ở trong đầu Trần Hạo.

Trần Hạo mỉm cười, cũng chưa bị cái gọi là một phần ngàn vạn của tồn tại thần bí dọa. Mong ước xa vời sẽ chỉ đả kích lòng tin của mình. Lui mà kết lưới, thận trọng, mới là thực tế nhất. Trần Hạo có thể cảm giác được phòng ngự của Mạt Nhật Bảo Giáp một khi khởi động, cao thủ Kim Đan hậu kỳ công kích, hắn cũng cơ bản có thể không nhìn, mặc dù là nửa bước Nguyên Anh Phạm Phóng tạo thành thương tổn với hắn cũng ít nhất hạ xuống ba thành. Lúc trước nếu mặc bảo giáp này đối chiến Phạm Phóng, Trần Hạo nhiều nhất cũng chỉ là vết thương nhẹ. Cái này còn là dưới điều kiện tiên quyết không thúc giục Hắc Ám Phong Tai Thuật bảo giáp ẩn chứa.

Tâm thần khẽ động, Ám Hắc Bảo Giáp liền từ trên người chia lìa, Tràn Hạo nhanh chóng cởi áo ngoài, đem nó mặc vào bên trong, tự điều tiết đến trạng thái vừa người nhất, mới mặc vào áo ngoài.

...

Leng keng!

Ngay tại thời điểm Trần Hạo chuẩn bị rời khỏi, trên tế đàn đặt bảo y vang lên hai tiếng thanh thúy. Hai cái lệnh bài hình dạng chìa khóa đen xì xuất hiện ở trên tế đàn.

“Cái này là chìa khóa mật cung điện trung tâm?” Trần Hạo hơi kinh ngạc.

“Kỳ quái... Bình thường đều là ở một cái ngã rẽ cuối cùng sẽ xuất hiện, lại sớm xuất hiện như thế, xem ra thật là thực lực càng cao, động phủ liền sẽ làm ra điều chỉnh tương ứng, chủ nhân, thu hồi đi, nếu có thể được chìa khóa mật của mười ba người khác, cung điện trung tâm liền chỉ có chủ nhân cùng...Trần Tuyết, có thể mở ra...”

“Ừm”

Trần Hạo lên tiếng, thu hồi hai cái chìa khóa, không dám chậm trễ thời gian liền tiếp tục tiến lên. Trần Tuyết rất mạnh, trên người khí tức mịt mờ, mặc dù là Trần Hạo cũng nhìn không ra thực lực thật sự của nàng, đến tột cùng đến trình độ không biết như thế nào. Nhưng Thị Huyết Đại Lang bày ra lực lượng lại làm Trần Hạo không thể không một lần nữa nhắm chừng chiến lực người trong ma đạo. Nhất là người đi một mình ra màn cuối cùng, Trần Hạo có thể khẳng định gia hỏa đó tuyệt đối mạnh hơn Phạm Phóng. Chẳng may Trần Tuyết gặp phải mà nói...

Trần Tuyết chung quy xem như tỷ tỷ của hắn.

“Khặc khặc khặc...”

Ở thời điểm Trần Hạo chém giết Thị Huyết Ðại Lang, ở một chỗ giao hội cách xa vạn dặm, thân thể Thị Huyết Tam Lang ở trong tiếng cười to âm trầm của mỹ nam tử mặt nạ phong độ nhẹ nhàng, biến thành xương trắng lạnh lẽo.

“Một ma đạo tán tu cũng dám ở trước mặt Đằng Tỉnh Xuyên ta kiêu ngạo, thật là không biết sống chết... Mười lăm người này, trừ cô bé xinh đẹp kia, sau khi cắn nuốt toàn bộ, Huyết Phách Quyết của ta tất nhiên có thể tấn thăng đến tầng thứ tư đỉnh phong, chiến lực có thể so với Nguyên Anh cảnh sơ kì đỉnh phong, vượt qua thiên phạt là không có bất cứ vấn đề gì rồi! Đi vào tu luyện giới quả thực so với Ma giới nhanh hơn nhiều... Thu phục cô bé xinh đẹp đó, mang về Ma giới làm thị thiếp của ta cũng không tệ lắm... Khặc khặc khặc... Không cần thiết chậm trễ thời gian nữa liền đến khu trung tâm chờ, đến một đứa cắn nuốt một đứa, tiết kiệm sức hơn...”

Đằng Tỉnh Xuyên, nửa bước Nguyên Anh, đệ tử tông môn trong ma đạo. Nếu Y Đằng Thái biết đối phương tu luyện chính là Huyết Phách Quyết, tất nhiên sẽ khiếp sợ vô cùng, hâm mộ vô cùng. Huyết Phách Quyết là tuyệt học địa cấp đỉnh giai, là một trong những công pháp trụ cột tuyệt học cao nhất Đại Huyết Phách Thuật của hoàng tộc ma môn. Chờ sau khi tu vi cảnh giới của hắn tăng lên, một khi đạt được pháp môn tu luyện Đại Huyết Phách Thuật, sẽ có hiệu quả làm ít hưởng nhiều.

Tê!

Thanh âm Đằng Tỉnh Xuyên chưa dứt, liền biến thành một đạo huyết quang nhanh như chớp biến mất tại chỗ.

...

Càng là tiếp cận cung điện trung tâm, yêu thú càng cường đại, hơn nữa số lượng cũng trở nên càng lúc càng nhiều. Mặc dù là Trần Hạo muốn hoàn toàn tránh đi cũng không thể. Hơn nữa một khi khai chiến liền sẽ liên miên không dứt, chỉ có thể một đường giết chóc, một đường tiến lên.

Loại tình huống này liền làm, sau khi gặp được cung điện, cho dù là chưa cảm ứng được khí tức linh khí cùng mạch khoáng, cũng muốn tiến vào nghỉ ngơi hồi phục khôi phục. Có được thế lực biến thái cùng chân nguyên hùng hồn Trần Hạo cũng như thế, tình huống những người khác tốt hơn không đi đến đâu.

Chính là Trần Tuyết cùng Đằng Tỉnh Xuyên cường đại cũng không ngoại lệ. Ðộng phủ cấp bốn tựa như hoàn toàn là căn cứ tu vi cá nhân, điều chỉnh chiến lực tổng số lượng yêu thú, khiến cho tốc độ bọn họ tiến lên muốn nhanh cũng nhanh không nổi.

Hai vạn dặm, thời điểm bốn người hội tụ, Trần Hạo nhìn thấy một đệ tử Phong Lôi môn cùng một Minh Vương cốc. Hai người lúc nhìn thấy Trần Hạo một mình hơi kinh ngạc, mà ở lúc nhìn thấy tốc độ săn giết yêu thú của Trần Hạo, vốn đang có ý xấu, bọn họ nhất thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Trần Hạo cũng không để ý tới, chưa nghe Y Đằng Thái đề nghị. Ngươi không phạm ta, ta không phạm người. Đây là nguyên tắc hắn giữ. Một mặt hiếu sát, hắn thực không làm được, nhưng nếu gặp phải bảo vật, muốn tranh đoạt với mình, vậy thì ngại...

Ngay từ đầu hai người đều rất sáng suốt, hơn nữa hai người bọn họ cũng không phải một bọn, dưới thế vạc ba chân, rõ ràng thực lực Trần Hạo mạnh hơn, chỉ có thể trợ mắt nhìn Trần Hạo đi trước làm gương, đem bảo vật thu vào trong túi, một lần hai lần còn được, tới lần thứ tư, lúc gặp được một cái bảo kiếm trung phẩm linh khí, hai người đã đỏ mắt. Dưới truyền âm câu thông, quyết định hợp tác chém giết Trần Hạo, sau đó chia đều bảo vật trên người Trần Hạo.

Kết quả là mất mạng vô ích.

Trần Hạo dễ dàng có được bốn cái chìa khóa mật.

...

Ỏ cửa vào ba vạn dặm, Trần Hạo cũng chưa gặp được bất luận kẻ nào. Cũng không biết là tốc độ hắn nhanh hay những người khác tốc độ chậm, đến bây giờ đã trôi qua suốt bốn ngày, còn có một vạn dặm cuối cùng.

Trần Hạo cũng không biết, cũng căn bản không ngờ tới, mặc dù là Y Đằng Thái cũng không nghĩ tới, Trần Hạo mặc Mạt Nhật Bảo Giáp, gặp phải số lượng, chiến lực yêu thú, xa xa vượt qua những người khác. Vốn lấy thực lực hắn chạy tới cung điện trung tâm trước tiên cũng không có bất cứ vấn đề gì, nhưng bởi vì khí tức Mạt Nhật Bảo Giáp làm tốc độ hắn so với một số đệ tử thực lực kém hắn rất nhiều cũng chỉ hơn một ít.

...

“Cũng nửa ngày rồi, sao một người cũng không có?”

Một bóng người uyển chuyển màu lam đứng ở trước cửa vào một tòa cung điện hình tròn thật lớn, thầm nghĩ.

Cung điện này đường kính chừng ba ngàn trượng, cao năm trăm trượng, do từng khối tinh thạch lớn màu đen xây thành, tản ra khí tức viễn cổ mênh mông. Một tầng lưu quang như mực dọc theo cung điện tuần hoàn không thôi. Cửa lớn của cung điện là hình tròn hiếm thấy, đường kính chừng trăm trượng, hoàn toàn từ Hắc Thiết tinh quặng tạo thành, mười sáu cái chỗ lõm đều đều phân bố ở phía trên cánh cửa lớn, tản ra khí tức huyền ảo nhàn nhạt.

Trần Tuyết đã chạy tới nơi này suốt một ngày, trong tay chỉ có một cái chìa khóa mật. Từ đầu đến cuối, có lẽ bởi tốc độ nàng quá nhanh, chưa gặp được bất cứ một người tu luyên nào. Sau khi tới nơi này, đợi ước chừng nửa ngày, vẫn không có một người đến.

Điều này làm nàng rất kỳ quái.

“Những người khác không nói, lấy thực lực Trần Hạo cũng không thể chậm hơn mình nhiều như vậy. Chẳng lẽ đã xuất hiện ngoài ý muốn?”

Trần Tuyết có chút lo lắng: “Gặp được những người khác, Trần Hạo hẳn là không có bất cứ vấn đề gì, nhưng gặp phải người trong ma đạo mang mặt nạ, chỉ sợ thực có chút nguy hiểm.”

“Khặc khặc khặc...”

Ngay tại thời điểm Trần Tuyết cảm thấy mơ hồ bất an, tiến vào trong thông đạo cửa vào hẹp dài khu trung tâm lần nữa, tính quay đầu đi xem, một thanh âm trúc trắc chợt từ một chỗ khác của thông đạo hẹp dài truyền đến.

“Tiểu mỹ nữ, chờ không được nữa sao? Còn bốn kẻ cuối cùng liền xong việc...”

Làm Trần Tuyết nhíu mày là thiếu niên mang theo mặt nạ thoạt nhìn phong độ nhẹ nhàng kia, giờ phút này đem một người tu luyện khô quặt ném ở trên mặt đất, vẻ mặt dâm tà nhìn nàng nói.

“Không cần sợ hãi, ngươi nữ nhân xinh đẹp như vậy, chỉ cần hầu hạ ta thoải mái, Đằng Tỉnh Xuyên ta lại như thế nào nỡ giết ngươi? Khặc khặc khặc... Ừm? Có người đến rồi, tiểu mỹ nữ ngoan ngoãn trở về bên trong chờ, đừng phá hư chuyện tốt của ta, chờ ta giết xong, cung điện trung tâm này chính là của chúng ta, ta mới hảo hảo thương ngươi... Khặc khặc khặc...”

Oành!

Cùng với tiếng cười kiêu ngạo dâm đãng của Đằng Tỉnh Xuyên, đệ tử trước mặt đã biến thành thây khô, nhất thời bị một ngọn lửa xanh thẳm bao vây, ngay lập tức biến thành tro bụi.

Tê!

Cùng lúc đó khí tức quanh thân Đằng Tỉnh Xuyên bỗng nhiên biến mất, cả người đều ẩn nấp đến một chỗ góc tối tăm. Bất luận kẻ nào qua nơi này đều tất nhiên phải thừa nhận một kích khủng bố của hắn.

“Đằng Tỉnh Xuyên... Hắn thế mà là Đằng Tỉnh Xuyên?” Trần Tuyết ở lúc nghe được đối phương tự báo họ tên, trong lòng kinh hãi. Đằng Tỉnh Xuyên chính là nhiệm vụ mục tiêu săn giết tiên đạo liên minh từ nửa năm trước đã bắt đầu tuyên bố, ngắn ngủn nửa năm thời gian, treo giải thưởng đã tăng lại càng tăng, từ mười vạn viên hạ phẩm nguyên tinh thạch tăng đến ba trăm vạn viên! So với một số ma đầu Nguyên Anh cảnh giá trị còn cao hơn. Bởi vì chiến lực hắn hơn xa cao thủ Nguyên Anh sơ kỳ bình thường có thể so sánh, hơn nữa công phu ẩn nấp bỏ chạy cực cao, giảo hoạt đến cực điểm. Một số cao thủ Nguyên Anh tông môn cũng ngã xuống ở trên tay hắn.