Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 300: Tinh Thần Quyết




“Lan Lan tỷ, ngươi mau nói đi...” Hạ U U bắt lấy tay Hạ Lan Lan, thúc giục nói.

“Hắn nha, ài...” Sắc mặt Hạ Lan Lan trầm xuống, thở dài một tiếng, vốn định gạt Hạ U U một chút, nhưng nhìn thấy sắc mặt Hạ U U nhất thời biến đổi, cũng không gạt, nói: “Được rồi được rồi, tỷ tỷ không đùa ngươi nữa, hắn đã thành công vượt qua thiên phạt, bước vào Nguyên Anh cảnh. Hơn nữa, tra được tin tức là, thiên phạt của hắn rất mạnh, có thể so với nửa bước Hóa Thân cảnh dẫn động thiên phạt, nhưng hắn lại ngạnh kháng qua... Cho nên lần này thi đấu giao lưu tông môn, không có gì bất ngờ xảy ra, ngươi hẳn là có thể nhìn thấy hắn...”

“Thực... Thực sao? Lan Lan tỷ, ngươi cũng không thể gạt ta...” Hạ U U nhất thời tràn ngập kinh hỉ, hơn nữa có chút kinh ngạc nói.

“Lừa ngươi làm chi, tin tức của thương hội Vạn Thông, chẳng lẽ còn giả?” Hạ Lan Lan nói.

“Quá tốt rồi... Lan Lan tỷ, đến lúc đó ngươi có thể hay không...” Hạ U U đến bên tai Hạ Lan Lan, khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp tràn ngập một tia đỏ ửng, thấp giọng nói thầm, mà mắt Hạ Lan Lan lại càng trừng lớn.

...

“Hóa Thân cảnh trung kỳ đỉnh phong! Tốt lắm, tốt lắm! Khuynh Thiên, ngươi là tuyệt đỉnh thiên tài hiếm có của Nguyên môn chúng ta, lần này thi đấu giao lưu tông môn, ta muốn ngươi lấy được hạng nhất! Mặc dù gặp Hạ U U, ngươi cũng không thể nhường! Cái này liên quan đến đến danh dự của Nguyên môn chúng ta, tuyệt không thể để bất luận kẻ nào vượt qua! Nữ nhân, ưu tú nữa, cũng phải bị nam nhân chinh phục, ngươi chỉ bày ra lực lượng cùng tiềm lực tuyệt đối mới càng có thể chinh phục nàng... Biết không?”

“Môn chủ cứ việc yên tâm, không ai có thể cướp đi hạng nhất của ta!”

Quanh thân Sở Khuynh Thiên tản ra khí tức bá tuyệt thiên hạ, cuồng ngạo vô cùng nói.

Sở Khuynh Thiên giờ phút này so với trước khi tiến vào thiên không chi thành rõ ràng cường đại hơn rất nhiều. Ở thiên không chi thành, hắn thu hoạch cũng thật lớn. Sau khi rời khỏi thiên không chi thành liền dẫn động thiên phạt bước vào Hóa Thân cảnh. Nguyên Anh cảnh đánh xuống căn cơ kiên cố, tích tụ lực lượng đã lâu, hoàn toàn bộc phát ra. Ngắn ngủn không đến năm tháng đã phá tan Hóa Thân cảnh sơ kỳ, tấn thăng đến trung kỳ đỉnh phong. Loại tốc độ này tuyệt đối là kiêu ngạo với người. Hơn nữa, hắn đã đem địa cấp cực phẩm tuyệt học Thiên Địa Phách Khí Quyết tấn thăng đến tầng thứ cao hơn Ngạo Thị Thiên Địa Quyết, làm khí tức của hắn càng thêm bá đạo vô cùng, phủ lãm thiên hạ.

Đó là chỗ tốt của đệ tử tông môn dựa theo hệ thống tuyệt học tu luyện, căn bản không tồn tại phiền toái như Trần Hạo sửa đi sửa lại. Địa cấp Thiên Địa Phách Khí Quyết cùng thiên cấp Ngạo Thị Thiên Địa Quyết căn nguyên giống nhau, chỉ cần đem Thiên Ðịa Phách Khí Quyết tu luyện tới đỉnh phong viên mãn liền có thể thuận thế dễ dàng bước vào Ngạo Thị Thiên Địa Quyết, hơn nữa tu luyện lên làm ít hưởng nhiều.

Không những như thế, Sở Khuynh Thiên còn có mấy tầng con bài chưa lật, không có lý do gì không lấy được hạng nhất. Mặc dù là Hạ U U so với hắn sớm bước vào Hóa Thân cảnh hơn, hắn cũng không đặt ở trong mắt chút nào.

...

Ngô Nhược Trần, Cô Tinh cùng với siêu cấp thiên tài của mấy cửu phẩm tông môn khác, hùng tâm bừng bừng, tự tin tràn đầy tương tự.

Mười năm mài kiếm, một buổi thử lưỡi!

Từng kẻ tâm cao khí ngạo, không ai chịu thua!

Toàn bộ tông môn cho dù là đệ tử tông môn cấp thấp đều hy vọng mình có thể ở trong thi đấu giao lưu tông môn mười năm một lần nở mày nở mặt, danh chấn tu luyện giới. Cái này không chỉ là vấn đề danh tiếng, còn liên quan đến tông môn cùng ích lợi và khí vận của bản thân.

...

“Đổi, hay là không đổi?”

Phòng tu luyện, Trần Hạo khoanh chân ngồi, nhìn ngọc giản truyền công trưởng lão tự mình đưa tới, âm thầm suy nghĩ.

“Nếu không đổi, lấy thực lực của ta bây giờ, đối phó nửa bước Hóa Thân cảnh có sáu phần thắng, nhưng Hóa Thân cảnh... Nếu là đám người Sở Khuynh Thiên, Ngô Nhược Trần, Cô Tinh, chỉ sợ là không có bất cứ phần thắng nào...”

“Đổi, mười hôm sau liền phải bắt đầu sàng chọn, một tháng sau thật sự bắt đầu...”

“Chỉ là sàng chọn mà thôi, đơn thuần bằng vào lực lượng thân thể ta cũng có thể thông qua. Một tháng thời gian mặc dù ngắn, nhưng hẳn là đủ để cho ta ngang hàng chân nguyên bây giờ, còn có linh tuyền, linh dược, cực phẩm nguyên tinh thạch..v..v..giúp đỡ, hơn nữa, sau khi thi đấu thật sự bắt đầu, cũng có thời gian tu luyện... Có gì e ngại? Đổi!”

Sau một lát, đôi mắt Trần Hạo lóng lánh ra một sự cuồng ngạo làm ra lựa chọn. Một năm trước, chỉ là Kim Đan hậu kỳ, hắn đã quyết định tham gia, hơn nữa trong lòng cuồng ngạo, hắn làm bất cứ chuyện gì đều luôn duy trì một cái tín niệm, đó là không làm thì thôi, làm thì làm đến tốt nhất. Hóa Thân cảnh không là gì với hắn. Hết thảy đều phải giẫm ở dưới chân!

Nhất là những gia hỏa từng đối với hắn tản mát ra địch ý, không ai bì nổi.

Hít vào một hơi thật sâu, Trần Hạo không do dự, tâm thần liền rót vào trong ngọc giản.

Thiên cấp đỉnh cấp tuyệt học Tinh Thần Quyết! Nội công tuyệt học đủ để chống đỡ người tu luyện đến nửa bước Nguyên Thần cảnh. Chỉ sợ cũng chỉ có Trần Hạo loại thể chất cùng ngộ tính biến thái này mới có thể lựa chọn loại công pháp hoàn toàn vượt qua cảnh giới của hắn.

Oành!

Trong phút chốc, một cỗ ý niệm mênh mông tinh thuần mang theo uy áp khủng bố xuất hiện ở trong đầu, cùng với từng khẩu pháp tâm quyết, ảo ảnh Vũ Văn Thái Nhiên xuất hiện ở trong đầu Trần Hạo. Hiển nhiên cái ngọc giản này chính là Vũ Văn Thái Nhiên tự mình ngưng tụ thành. Không những đem khẩu pháp tâm quyết dung nhập trong đó, còn giảng giải chi tiết cho Trần Hạo một lần. Cùng lúc cũng đem khí tức cùng ảo diệu loại thiên cấp đỉnh cấp tuyệt học này cô đọng ra hết. Khiến cho Trần Hạo tu luyện càng thêm dễ dàng lĩnh ngộ.

Tâm thần Trần Hạo dung nhập trong đó, gắt gao đem ảo diệu của tâm quyết và khí tức khắc ở sâu trong đầu. Chợt Trần Hạo không liền bắt đầu tu luyện, mà là từng câu từng chữ, từng lần ở trong đầu xác minh, thẳng đến sau khi xác định không có bất cứ sai lầm gì, Trần Hạo mới bắt đầu thúc giục tâm pháp.

Lòng không tạp niệm, vô pháp vô niệm.

Trạng thái người tu luyện bình thường cần đả tọa rất lâu, cũng có thể không cách nào đạt tới, Trần Hạo lại nháy mắt đã tiến vào trong đó, đó là chỗ tốt của linh hồn lực lượng cường đại.

Khoảng nửa canh giờ, trong đan điền của Trần Hạo xuất hiện một tia chân nguyên Tinh Thần Quyết, tia chân nguyên này sẽ trở thành mầm móng của Tinh Thần chân nguyên, đem chân nguyên Trường Sinh Quyết trong đan điền Trần Hạo hấp thu rèn luyện. Loại tình huống này so với Vũ Văn Thái Nhiên nói ít nhất ba ngày thời gian thì lại nhanh hơn mấy chục lần.

Hơn nữa Trần Hạo hơi cảm thấy kinh hỉ là, sinh ra một tia Tinh Thần chân nguyên mỏng manh, bắt đầu rèn luyện nguyên anh của bản thân ẩn chứa Trường Sinh Quyết chân nguyên, cùng tình huống lúc trước hắn đạt được nguyên anh của Y Đằng Thái cực kỳ tương tự. Duy nhất khác nhau là sau khi bắt đầu, Trần Hạo liền không thể sử dụng chân nguyên Trường Sinh Quyết nữa, nếu không liền sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Hơn nữa tâm thần cần lúc nào cũng tập trung chân nguyên Trường Sinh Quyết, bằng không, một tia Tinh Thần chân nguyên mỏng manh đó liền sẽ bị chân nguyên Trường Sinh Quyết mênh mông tự cắn nuốt...

Ngày hôm sau, lúc lựa chọn linh khí, Trần Hạo căn bản không đi.

Buổi tối ngày thứ ba, lại bế quan được ba ngày, Trần Hạo rốt cuộc bước ra khỏi cung điện. Từng bước đi về phía một tòa cung điện cách cung điện của hắn gần nhất, cũng chính là chỗ ở của Hách Liên Vũ Tử.

“Con mẹ nó... Không thể vận dung chân nguyên thật đúng là không thuận tiện...” Hai tòa cung điện ban đầu chỉ nháy mắt tới, Trần Hạo lại chỉ có thể dựa vào lực lượng thân thể đi qua, lúc này hắn mới cảm thấy cung điện gần nhất có vẻ cũng không gần.

“Hai tiểu nha đầu này, ta không để ý các nàng, mỗi người đều tức hò hét, nếu là đều không đáp ứng ta cũng thảm rồi...” Trần Hạo vừa đi, vừa lẩm bẩm. Chuyện đổi tu Tinh Thần Quyết, hắn cũng không muốn để môn chủ biết. Một là không muốn làm người ta quá kinh ngạc, lo lắng, hai là không muốn bị phê. Tông chủ cho hắn ngọc giản chính là từng cường điệu, trước khi tông môn giao lưu không thể tu luyện. Cho nên Trần Hạo chỉ có thể mời hai nàng hỗ trợ. Không có cách nào, hắn không thể phi hành...

...

“Thùng thùng thùng...”

Trần Hạo từng bước dùng chân đo đạc mặt đất, sau khi đi đến trước cung điện của Hách Liên Vũ Tử, vung nắm tay gõ vang cửa lớn của cung điện. Lúc này đã là đêm khuya, đêm dài người yên tĩnh, vạn vật đều ngủ, tiếng đập cửa nặng nề này đặc biệt chói tai.

Sáng sớm ngày mai sẽ phải xuất phát, Hách Liên Vũ Tử đã dừng tu luyện, giờ phút này đang thoải mái thích ý ngâm mình ở trong bể tắm, nhắm mắt lại nhẹ nhàng kì cọ thân thể mềm mại của mình. Đôi bờ ngực căng phồng kiêu ngạo với người, ở trong nước ao trong suốt như ẩn như hiện, da thịt trong suốt như ngọc, tản ra hào quang nhàn nhạt, phối hợp khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp, bất cứ nam nhân nào thấy một màn như vậy chỉ sợ đều phải huyết mạch căng tràn.

Chỉ là đang thoải mái thích ý, hưởng thụ một lần tắm rửa cuối cùng trước khi xuất phát, Hách Liên Vũ Tử bị tiếng đập cửa của Trần Hạo bừng tỉnh.

“Hắn tới làm gì?”

Bõm...

Như phản xạ có điều kiện, Hách Liên Vũ Tử nhảy ra khỏi bể tắm, thân thể mềm mại linh lung uyển chuyển hiện ra toàn bộ, vội vàng lau lau thân thể, nhanh chóng mặc quần áo vào. Không phải áo ngủ. Cái này còn là thói quen sau Trần Hạo nhiều lần cảnh cáo mới tạo thành. Đương nhiên cũng chỉ là tình trạng nhằm vào Trần Hạo mới xuất hiện, cũng chỉ là vì Trần Hạo tạo thành thói quen.

“Làm gì?” Hách Liên Vũ Tử sau khi mở cửa ra, nhìn Trần Hạo như thu liễm tất cả khí tức, không có biểu cảm, thậm chí có chút băng lạnh hỏi.

“Đi vào nói, có chuyện rất quan trọng...” Trần Hạo mỉm cười, liền đẩy ra bàn tay nhỏ của Hách Liên Vũ Tử, tiến vào trong cung điện.

...

“Hắn tìm nàng có chuyện gì quan trọng?”

Trong một cung điện khác, Đạm Đài Liên nhíu mày, vẻ mặt có chút bất mãn. Hiển nhiên, đối với Trần Hạo tìm Hách Liên Vũ Tử, không tìm nàng mà bất mãn.

Tiếng đập cửa lớn như vậy, mặc dù là Đạm Đài Liên chưa thả ra cảm giác lực cũng có thể nghe thấy.

Cung điên sau khi đóng lại, thần thức của Đạm Đài Liên thật cẩn thận muốn tiến vào trong đó thám thính, nhưng từng đạo phong ấn kết giới lại đem cảm giác của nàng chặn bên ngoài.

“Hừ...”

Đạm Đài Liên càng thêm bất mãn “Lén lút, bọn họ muốn làm gì?”

...

“Chuyện gì quan trọng, còn phải bày ra cấm chế?” Hách Liên Vũ Tử có chút tò mò hỏi. Vẻ mặt ôn hoà như trước.

“Cũng không có chuyện gì, chỉ là đến thăm ngươi... Nguyên tinh thạch dùng hết chưa? Còn thiếu cái gì hay không? Có cái gì cần, nhớ nói với ta. Tuyệt đối đừng ủy khuất bản thân...” Trần Hạo mỉm cười, thanh âm rất nhu hòa nói.

“Ngươi là... Trần Hạo?”

Hách Liên Vũ Tử một cái bộ dáng gặp quỷ, nhìn chằm chằm Trần Hạo, hỏi.

“Ta không phải, chẳng lẽ là ngươi?” Trần Hạo buồn bực nói.

“Nói đi, ngươi muốn làm gì... Ta bây giờ cũng không muốn chiến với ngươi!”

“Chiến cái gì chiến? Ta có chút chuyện, muốn ngươi cùng Tiểu Liên hỗ trợ chút. Ta đã đổi tu nội công tuyệt học...”

“Cái gì? Ngươi... Ngươi điên rồi?” Hách Liên Vũ Tử nhất thời chấn động.

“Không cần lo lắng. Ta không muốn để đám người tông chủ biết, cho nên ngày mai lúc xuất phát, chỉ có thể để ngươi cùng Tiểu Liên mang ta phi hành... Hơn nữa, không thể để bọn họ nhìn ra... Cho nên chúng ta phải gần gũi một chút...”

“Ngươi... Ta mặc kệ!”

“Thực mặc kệ?”

“Ngươi tìm nàng đi, trước mắt bao người... Ta...” Hách Liên Vũ Tử tất nhiên hiểu, cần làm như thế nào mới có thể giấu giếm được ánh mắt mọi người. Tuy quan hệ của nàng cùng Đạm Đài Liên và Trần Hạo đã là con rận trên đầu trọc, nhưng ở trước mắt bao người, nàng cũng không phải không biết xấu hổ.

“Vậy được rồi, ta đi tìm Tiểu Liên. Có cái gì cần nhớ nói với ta, ta đi trước...” Trấn Hạo đã sớm đoán được loại kết quả này, dứt khoát lưu loát nói, không những không cưỡng bách, còn mỉm cười, ra vẻ cực kỳ quan tâm nói.

Điều này làm Hách Liên Vũ Tử cảm giác là lạ, tâm thần luôn tập trung vào Trần Hạo, thẳng đến lúc Trần Hạo tiến vào trong cung điện của Đạm Ðài Liên, rốt cuộc không thể tra xét được, mới hừ một tiếng, lẩm bẩm: “Nàng khẳng định cũng sẽ không đáp ứng... Lúc này đổi tu công pháp thật sự là người điên! Chẳng qua... Hắn hẳn là sẽ kịp chứ?”

Chứng kiến từng lần kỳ tích của Trần Hạo, Hách Liên Vũ Tử tuy kinh ngạc, nhưng không lo lắng quá nhiều, một lần nào hắn cũng đem không có khả năng hóa thành sự thật.

...

Trong cung điện của Đạm Đài Liên.

Trần Hạo tìm Hách Liên Vũ Tử trước, mới đi tìm nàng, lấy tâm lý tinh tế của nữ nhân, Đạm Đài Liên tất nhiên sẽ không cho Trần Hạo hoà nhã. Nhưng Trần Hạo tựa như cũng không để ý, sau khi vào cửa, cũng bảo Đạm Đài Liên bày ra tầng tầng phong ấn, sau đó, liền hỏi han ân cần, khiến Đạm Đài Liên cho rằng mặt trời mọc từ phía tây, thấy thế nào cũng cảm giác Trần Hạo đây là vô sự hiến ân cần, không trộm thì cướp...

Chẳng qua, sau khi Trần Hạo nói ra đổi tu nội công tuyệt học, nháy mắt làm sắc mặt Đạm Đài Liên biến đổi lớn, kinh ngạc nhìn Trần Hạo.

Chợt Trần Hạo liền đưa ra chuyện muốn được giúp, chẳng qua lần này lý do thoái thác, rõ ràng cùng Hách Liên Vũ Tử có khác nhau rất lớn. Hơn nữa, Đạm Đài Liên sau khi do dự, liền gật gật đầu, nói: “Được rồi, ta liền giúp chàng nửa đoạn trước đi... Chỉ là, chàng xác định ở trước khi thi đấu bắt đầu có thể khôi phục thực lực?”

“Yên tâm đi.” Trần Hạo tràn ngập tự tin nói.

...

Sau khi ra khỏi cung điện của Đạm Đài Liên, khóe miệng gia hỏa này hơi cong lên, trên mặt lộ ra một nụ cười nhìn thế nào cũng có chút tà mị.

Mà ở trong cung điện, Đạm Ðài Liên lại lẩm bẩm: “Cô ta cũng dám giúp, ta lại há không dám? Lại nói... Ta cùng hắn đã... Lại có cái gì phải ngượng ngùng?”

...

“Tiểu Liên xuất phát rồi... Tiểu Vũ, ngươi cũng nhanh lên...”

Ngày hôm sau, sáng sớm, sau khi từ trạng thái tu luyện rời khỏi, Trần Hạo liền bước ra khỏi cung điện, cất giọng hô.

Vèo!

Đạm Đài Liên đã sớm chuẩn bị tốt, nghe được tiếng gọi của Trần Hạo, liền bay tới, tuy sớm có chuẩn bị trong lòng, nhưng lúc thật phải làm, trên khuôn mặt nhỏ vẫn mang theo một tia thẹn thùng, chẳng qua lúc nhìn thấy Hách Liên Vũ Tử bước ra khỏi cung điện, mày ngài nhíu lại, nhìn nàng cùng Trần Hạo, Đạm Đài Liên lại cố lấy dũng khí, đi tới vẻ mặt mỉm cười bên người Trần Hạo, nhẹ nhàng ôm cánh tay Trần Hạo, hai tay nắm nhau, đồng thời đem chân nguyên của mình rót vào trong thân thể Trần Hạo, chậm rãi bay lên trên không.