Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 567: Sửu Ca Trở Về




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Ma nữ, yêu nữ... Xem ra sau này nên tránh tiếp xúc riêng tư với muội ấy... May mà lần này không có xảy ra sai lầm... Còn mười bốn ngày tín hiệu của thế giới thứ hai sẽ biến mất, vẫn là nên vào thế giới thứ hai toàn tâm tu luyện...”

Hí!

Thân ảnh của Trần Hạo liền xuất hiện trong thế giới thứ hai, biến thành Trần Nhật Thiên.

Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U ba người đã đi làm nhiệm vụ một khoảng thời gian. Lâu lắm rồi không vào thế giới thứ hai, thỉnh thoảng họ chỉ gửi tin nhắn, báo bình an. Còn bây giờ, hoa tỷ muội dưới sự tham khảo của Nguyên Như Thiên Tôn, cũng vừa lựa chọn một nhất lưu tông môn ở Á Dĩnh Tinh, khoảng thời gian này cũng bận rộn với nhiệm vụ của người mới, không thường xuyên vào thế giới thứ hai.

“Lâu rồi không đến sân thi đấu, dù sao trong khoảng thời gian này cũng không có biện pháp thay đổi thân phận, chi bằng đến sân thi đấu chơi một chuyến, khiêu chiến một số đối thủ, cảm ngộ thì cảm ngộ được rồi... Khoảng thời gian này có lẽ rất nhiều người đều đang mắng ta?”

Trần Hạo nghĩ đến mức độ được hoan nghênh của thân phận Trần Nhật Thiên ở sân thi đấu, trên khuôn mặt xấu xí lộ ra một nụ cười đắc ý.

...

Tít tít tít...

“3000 viên, đăng kí lôi chủ, Trần Nhật Thiên?”

“Cái gì, Trần Nhật Thiên? Tiểu tử xấu xí đó cuối cùng cũng đến rồi?”

“Đúng vậy, đúng vậy... Lôi chủ thì ta thông qua cho hắn rồi, ngươi lập tức phát tin tức, nói với những người dự định, con mẹ nó, mỗi ngày đều bị hỏi biết bao nhiêu lần... Quá hoài nghi tu dưỡng nghề nghiệp của chúng ta rồi!”

“Được, ta bây giờ sẽ phát tin tức... Đúng rồi, chúng ta có nên chủ động chia hoa hồng cho hắn không? Hắn chưa từng đăng kí qua, nhưng số người vào xem mỗi lần đều không hề thua kém danh nhân.... Nếu chúng ta chủ động chia phần trăm cho hắn, nói không chừng hắn sẽ thường xuyên đến đây để kiếm tiền, như vậy sân thi đấu chúng ta khẳng định sẽ kiếm được nhiều hơn...”

“Có đạo lý. Chủ ý này của ngươi không tệ... Cứ làm như vậy đi! Dựa theo phương thức của danh nhân bình thường chia hoa hồng cho hắn! Không cần thông báo hắn, đến lúc thanh toán, giải thích với hắn một chút là được, làm như vậy hắn càng kinh hỉ, tâm trạng tốt, nói không chừng sau này mỗi ngày đều đến...”

Hai lão giả phụ trách quản lý lôi đài, sau khi nhận được đăng kí lôi chủ của Trần Nhật Thiên thì kích động vô cùng, lập tức đề ra chủ động chia hoa hồng, tình huống này rất ít gặp.

...

Tít tít tít!

“Lôi chủ đăng kí của bạn được thông qua. Lôi đài số 250, rất nhanh có thể giao đấu. Mời chuẩn bị!”

“Lôi đài số 250? Chà... con số này...” Trần Hạo lắc lắc đầu, liền đi về phía lôi đài số 250.

“Tên kia xấu xí quá... Á? Không lẽ hắn chính là Trần Nhật Thiên thời gian trước rất nổi tiếng?”

“Trần Nhật Thiên! Chính là hắn, ta nhìn thấy bóng dáng hắn rồi...”

...

Tít tít tít!

Tít tít tít!

...

Cùng một thời gian, chí ít có hơn một ngàn người nhận được tin tức sân thi đấu phát đến. Những người này vì muốn khiêu chiến Trần Hạo, chuyên môn đến sân thi đấu hao phí tiên nguyên tinh để được người phục vụ nhắc nhở mỗi khi Trần Nhật Thiên xuất hiện.

Ai nấy vội vàng bỏ dở việc trong tay, nhanh chóng đi đến sân thi đấu.

...

Tít tít tít!

“Long huynh, lần trước không phải ta đã nói qua với huynh, có một kẻ tên Trần Nhật Tiên sao?”

“Ừm, sao, xuất hiện rồi?” Long Dực vừa mới yên lòng, đang muốn đi vào phòng tu luyện cảm ngộ, đột nhiên nhận được thông tin của Nhiếp Thiếu Phong. Trần Nhật Thiên, Nhiếp Thiếu Phong sớm đã nhắc với hắn, nói phương thức chiến đấu rất giống Trần Hạo, đều đem sức mạnh của mình áp chế đến một phạm vi nhất định, bất luận đối phương là ai, đều muốn chiến đến đất trời mù mịt, khiến người ra vui vẻ thoải mái. Quan trọng hơn là thiên phú chiến đấu, kĩ năng chiến đấu cường hãn vô cùng, không hề thua kém Trần Hạo. Nếu không phải hình dạng và tư chất khí tức hai người cách nhau một trời một vực, cùng tư liệu chứng minh thật sự của sân thi đấu, e rằng sẽ có người nghĩ hắn là Trần Hạo.

“Đúng vậy, đúng vậy, vừa mới nhận được tin tức hắn đã đến sân thi đấu rồi. Ta cứ cảm thấy tên này có quan hệ gì đó với Trần Hạo, tên gọi Trần Nhật Thiên, thú vị đấy chứ? Nhật Thiên ghép lại chính là chữ Hạo... Ha ha, nhưng đây chỉ là nói đùa, sân thi đấu không thể xuất hiện tư liệu giả, chiến tích vạn trận thắng của Trần Hạo cũng không biến mấy, nhưng có một loại khả năng là công pháp tuyệt học mà Trần Nhật Thiên này tu luyện rất có thể cùng nguồn gốc với Trần Hạo... Long huynh, huynh có muốn đến xem không?”

“Được!” Chân mày Long Dực sớm đã nhíu lại, không giống Nhiếp Thiếu Phong, hắn hiểu khá rõ về sân thi đấu. Trên thực tế, lần trước khi Nhiếp Thiếu Phong nhắc đến Trần Nhật Thiên, hắn đã có cảm giác Trần Nhật Thiên không chừng chính là Trần Hạo. Nguyên nhân rất đơn giản, Trần Hạo cũng khởi động điều kiện bí mật của sân thi đấu, hơn nữa hoàn thành 10000 trận toàn thắng, tất nhiên có phần thưởng. Phần thưởng đó là cái gì thì hắn không thể xác định, chỉ có tự mình đích thân nhìn thấy phương thức chiến đấu của đối phương, mới có thể đưa ra phán đoán cuối cùng. Đáng tiếc, khi Nhiếp Thiếu Phong nói với hắn, Trần Nhật Thiên đã hoàn thành một ngàn trận toàn thắng, sau đó không thấy xuất hiện lại nữa.

Còn bây giờ, Trần Nhật Thiên sau một khoảng thời gian dài biến mất, đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn là thời điểm này, càng khiến Long Dực muốn đi kiểm chứng. Muội muội và Trần Hạo vừa vào thế giới thứ hai, Trần Hạo vừa mới hồi phục, nên hắn phải làm việc này ngay mới biết kết quả.

“Muội muội, muội ra ngoài một lát!”

Long Dực định lập tức đi ngay, nhưng đang định muốn nói với muội muội một tiếng, đột nhiên nghĩ ra cái gì, liền gõ cửa phòng tu luyện của muội muội, nói.

“Ca, có chuyện gì vậy? Muội vừa ngủ quên mất...” Đợi liền mấy phút, Long Đình mới mở cửa phòng tu luyện, hai mắt nhắm tịt, mơ mơ màng màng nói, rõ ràng rất không thích bị Long Dực làm phiền.

Nhưng Long Dực vốn đã quen với điều này, nói: “Muội muội, theo ta đến sân thi đấu chơi đi?”

“Không đi... Sân thi đấu thì có gì vui, người kín đáo như muội còn lâu mới xuất đầu lộ diện...”

“Thật sự không đi? Vậy sau này muội muội có thể sẽ phải hối hận...” Long Dực mỉm cười, thần bí nói.

“Hối hận? Tại sao? Có chuyện tốt phát sinh à?”

“Không dám xác định, nhưng rất có khả năng, đợi sau khi ta xem thì có thể xác định... Trần huynh đệ có thể đang ở sân thi đấu! Muội có đi hay không?”

“Vậy à... Được, vậy muội sẽ đi, muội vẫn chưa được xem huynh ấy chiến đấu...” Long Đình không nhắm mắt nữa, nhưng không dám thể hiện quá mãnh liệt, cố giả bộ trấn định, thản nhiên nói.

“Ha ha ha... Vậy đi thôi!”

“Thật khó lựa chọn... Không ngờ cách mấy tháng, uy danh của ta không những giảm mà còn tăng, mới một phút thời gian đã có hơn một ngàn người khiêu chiến. Thực lực đều không tệ.... Chậc chậc, những tên này rõ ràng đã từng chiến đấu qua, vẫn còn đến nữa? Ừm, những tên này hình như đã đăng ký rất nhiều lần... Tiền cược lần này nâng lên một ngàn viên... Chọn người này đi!”

Tít tít tít!

“Á? Là ta! Ha ha ha! Trần Nhật Thiên chọn ta rồi, ha ha ha! Công phu không phụ người có tâm, đừng ngưỡng mộ, lão tử đã đăng kí một trăm ba mươi sáu lần rồi...”

Ầm!

Một tu luyện giả nói với bằng hữu bên cạnh, trong lúc nói, khí tức quanh người lập tức bùng phát, xông về phía lôi đài.

“Trần huynh, mời chỉ giáo!”

“Quá lời, quá lời! Huynh đệ, mời!” Trần Nhật Thiên mỉm cười, nhưng nhìn còn khó coi hơn khóc, dù không nhìn ra bất cứ phong phạm nào của một cao thủ, nhưng vẫn tự mình cảm thấy hài lòng, làm ra một tư thế mời mọc.

Ba ba ba...

Trong khoảnh khắc, trong các tu luyện giả xung quanh liền thiếu đi hơn một ngàn người. Trên cơ bản, tất cả những người có chút hiểu biết về Trần Nhật Thiên đều lựa chọn hình thức vào trong lôi đài đích thân cảm nhận, chỉ có điều, lần này không giống lần trước, giá cả tăng lên năm viên tiên nguyên tinh. Đây là giá cả một danh nhân bình thường mới có. Nhưng lúc mọi người nhận được thông báo, mày cũng không nhíu, liền tiến vào. Danh nhân cũng không bằng ở đây. Cao thủ thực sự phù hợp với mình mới là thu hoạch lớn nhất. Không nghi ngờ gì, hơn ngàn người chờ đợi cùng Trần Nhật Thiên đại chiến, đều cho rằng mình có thực lực tương đương Trần Nhật Thiên. Quan trọng hơn là danh nhân thường không tiềm nhập sâu giống như bồi luyện. Ở đây cho đối thủ phát huy thoải mái, mỗi trận thi đấu đều cần hơn mười phút thậm chí nhiều thời gian hơn. Quan sát cái nào cơ lợi hơn, trong lòng họ đều có so sánh rõ ràng.

Khoảng năm phút sau khi Trần Hạo bắt đầu trận đầu tiên, hai đường thân ảnh rất nhanh xuất hiện phía sau đám người, những nơi họ đi qua, không ít người phát ra những tiếng kinh hô. Hai người này chính là Long Dực Vô địch Nhân Tiên cảnh và Long Đình không chút tiếng tăm.

Luồng xao động này như một cơn gió lốc khiến tất cả mọi người trừ những tu luyện giả đang toàn tâm toàn ý chìm đắm trong quan chiến ra, đều không kìm được nhìn về phía ngọn nguồn xao động.

“Long Dực...”

“Không phải chứ? Trai xấu cũng khiến Long Dực chú ý?”

“Mỹ nữ tuyệt sắc bên cạnh Long Dực là ai? Ðẹp quá... Khẳng định là đạo lữ của Long Dực?”

“Ngu ngốc. Ngươi! Ngươi nghe nói Long Dực có đạo lữ bao giờ chưa? Là muội muội của Long Dực, Long Đình! Long Đình! Phù... Nàng ấy hình như chưa từng đến sân thi đấu... Sao hôm nay cũng tới?”

...

“Long huynh! Long... Long tiểu thư...” Lúc Nhiếp Thiếu Phong và Vân Trung Kiếm nhìn thấy huynh muội Long gia, cũng kinh ngạc trợn tròn hai mắt, đương nhiên, đối tượng khiến họ kinh ngạc là Long Đình. Đệ nhất mỹ nữ Huyền Thiên Thành, đệ nhất ma nữ đáng sợ trong truyền thuyết cũng đến sân thi đấu, đây đúng là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Quan trọng hơn là sau khi hai người họ nhìn thấy Long Ðình, mắt không dám nhìn thẳng, đến chào hỏi cũng ấp a ấp úng. Vừa giống như kích động lại vừa giống như sợ hãi.

Thiếu niên thiên tài Huyền Thiên Thành ai cũng đều biết Long Đình. Dù Long Đình chưa bao giờ tham gia khảo thí của liên minh thế giới thứ hai, càng không giành được bất cứ tiếng tăm nào trong sân thi đấu, nhưng uy danh ở Huyền Thiên Thành không hề thua kém ca ca Long Dực, thậm chí còn có phần hơn.

Cuồng nhân khiêu chiến Điền Chân lợi hại như vậy mà trước mặt Long Ðình chỉ có phận kẹp đuôi nịnh nọt. Đệ tử thiên tài của các thế lực lớn rất là lợi hại, mấy tên này theo đuổi Long Ðình nhưng bị đánh thành đầu heo đến mức mẹ ruột cũng không nhận ra. Từng ấy sự kiện bạo lực khiến cho giới thiên tài đệ tử trẻ tuổi Huyền Thiên Thành lưu truyền một quy tắc bất thành văn, đó chính là đắc tội ai cũng đừng đắc tội Long Ðình Long gia, nếu không sẽ là nạn nhân của sự kiện bạo lực và sẽ được đưa ra bàn tán.

Có thể nói Long Đình là nữ thần trong mắt vô số thiếu niên, nhưng cũng là nữ ma đầu trong lòng những thiếu niên này.

“Chính là kẻ xấu xí trên lôi đài! Cảnh giới chúng ta không đủ, nếu không sớm đã thử khiêu chiến rồi. Nhưng người khiêu chiến quá nhiều, có những người khiêu chiến một hai trăm lần vẫn chưa đến lượt, rất nổi tiếng...”

“Vậy sao? Ðúng là có chút giống...” Long Dực nhìn chằm chằm trận đấu trên lôi đài, cố gắng quan sát được chút nào hay chút đó, bất chấp ánh mắt hoài nghi của Nhiếp Thiếu Phong và Vân Trung Kiếm.

...

“Ca, Trần Hạo ở đâu?” Long Đình phóng thích cảm tri, không cảm ứng được khí tức của Trần Hạo, không kìm được, truyền âm hỏi.

“Xem thi đấu trước đi...” Long Dực cố ý nói.

“Thi đấu thì có gì đáng xem? Tên kia xấu chết đi được... Mặt mũi xấu xí không phải lỗi của hắn, nhưng ra ngoài dọa người là hành động sai lầm.... Ca, huynh muốn muội nôn sao, may mà lúc nãy muội không có ăn gì...” Chỉ liếc một cái trên lôi đài, nàng đã giật nảy rùng mình một cái, không chút lưu tình nói ra cảm nhận của nàng.

“Ách...”

Long Dực không tiện nói gì, sau mấy phút trầm mặc mới lên tiếng nói: “Muội muội, ta muốn vào trong quan chiến, muội cũng đi cùng ta đi, muội có thể quan sát tỉ mỉ con người xấu xí đó, nghe nói vô cùng lợi hại... À, đúng rồi, tên của hắn là Trần Nhật Thiên, không phải chính là Trần Hạo sao?”

“Ca, huynh gạt muội?”

Hí!

Long Dực liền hóa thành một đường lưu quang, cùng lúc đó, thanh âm của hắn phiêu đãng trong tai Long Ðình, nói: “Nếu ca ca nói với muội, tên xấu xí đó khả năng chính là Trần Hạo thì sao? Hắn đã khởi động điều kiện bí mật của sân thi đấu... Dù sao muội cũng ở cùng hắn, có thể thăm dò được thì thăm dò”

“Hả?”

Long Đình ngơ ngác, “Tên xấu xí đó có khả năng là Trần Hạo? Chuyện này... Chuyện này... Không phải là nói giỡn chứ?” Long Đình dù không muốn thừa nhận nhưng không thể không nói, càng ngày càng cho rằng Trần Hạo là người gì đó nhất nàng đã từng gặp, khó có thể có quan hệ với kẻ xấu xí kia. Nhưng với những hiểu biết của Long Đình về ca ca, huynh ấy chưa bao giờ gạt qua mình, không lý do, không nỡ, cũng không dám gạt mình.

...

“Long... Long tiểu thư, chúng ta cũng đi quan chiến đây...”

Xuy Xuy!

Nhiếp Tiểu Phong và Vân Trung Kiếm đứng cùng một chỗ với Long Ðình. Mặc dù đang ở thế giới thứ hai nhưng vẫn cảm thấy áp lực cực đại, thấy Long Dực đã vào trong quan chiến, hai người không dám ở lại. Nếu như không cẩn thận nói sai điều gì thì sẽ rất tồi tệ. Cho nên chuồn đi là tốt nhất.

...

Trong phi hành khí, Long Đình không kìm được quay lại nhìn Trần Hạo nằm im không nhúc nhích, khí tức lúc này đúng là đã bước vào cảnh giới vô pháp vô niệm, trên đầu xuất hiện ánh sáng nhàn nhạt, chắc chắn đang chìm đắm trong thế giới thứ hai.

“Này... Hạo ca ca, hảo ca ca, huynh đang làm gì vậy? Có muốn ăn không?”

Long Đình một thân giáp mềm tươi sáng xinh đẹp, lộ ra tư thế hiên ngang gợi cảm, sải bước nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Trần Hạo đang nằm im bất động, ghé sát vào đầu Trần Hạo, một tay vũ mị chống cằm, khuôn mặt xinh đẹp mỉm cười thân thiết, nói.