Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1167




Chương 1167:

 

Họa phi tới?

 

Họa phi đã sinh hai con, hiện tại tuổi tác ở chừng 40, nhưng không biết bà ta bảo dưỡng kiểu gì, trên mặt một chút nếp nhăn cũng không có, rất đẹp, rất có đặc sắc của người đến từ dị vực, một thân váy tơ lụa, trong lúc di chuyển còn phát ra một chuỗi tiếng vang thanh thúy dễ nghe.

 

Nhìn kỹ phía dưới, trên vòng eo thon của Họa phi buộc một cái chuông nho nhỏ, tiếng chuông mê hoặc từ chỗ này phát ra.

 

Thấy Họa phi tới, Thượng Quan Đằng mới miễn cưỡng thu chân của mình, buông tha cho Thượng Quan khải, hắn vô cùng tức giận ngồi trên long ÿ, tức giận nói: “Còn có thể là ai chọc ta tức điên, Họa phi, tự em nhìn em sinh cho ta thằng con trai quý hóa gì đi, ta đây có bồi dưỡng nó, lót đường cho nó thế nào, vậy mà nó vẫn là bùn nhão không dính lên tường được, chẳng những phá hủy đại kế ta, còn quăng một cục diện rối rắm cho tai”

 

Họa phi đi lên trước, lấy khăn lụa của mình ra lau mồ hôi cho Thượng Quan Đằng, mềm giọng nói: “Quân vương, chuyện này là Khải Nhi không làm tốt, em sẽ nghiêm khắc răn dạy nói”

 

Thượng Quan Đằng ngửi được mùi thơm ngát trên khăn lụa Họa phi, mùi hương này như bóng với hình với Họa phi, hắn đã ngửi biết bao năm, hiện tại rất ÿ lại.

 

Như thể một ngày không ngửi mùi hương này, cả người hắn liền thất hồn lạc phách.

 

Cơn giận Thượng Quan Đằng giảm bớt xuống, chỉ là hắn vẫn hừ lạnh một tiếng.

 

Họa phi ngồi bên người Thượng Quan Đằng, bà ta như rắn nước leo lên trên vai Thượng Quan Đằng, thổi khí đầu độc nói: “Quân vương, chuyện đã xảy ra, hiện tại việc cấp bách là làm sao giải quyết chuyện này, Vương Dung là con gái duy nhất của Vương Lực, mà Vương Lực đã làm thủ lĩnh cắm quân hơn 40 năm, thủ hạ có một nhóm trung sĩ trung thành, người này rất then chốt, tương lai con gái của ông ta là Vương Dung gả cho ai quân vương cũng sẽ không an tâm, chẳng lẽ không đúng sao? Kỳ thực quân vương đã sớm muốn để Vương Dung gả cho Khải Nhi làm Trắc phi rồi, vậy bây giờ đúng lúc, chúng ta liền thừa cơ.

 

hội này để Vương Dung gả cho Khải Nhi, như vậy vừa có thể lấy ngăn chặn lời đồn đại, cũng có thể làm cho quân Vương an tâm.”

 

Những lời này Họa phi đánh sâu vào lòng Thượng Quan Đằng, con người Thượng Quan Đằng bệnh đa nghi quá nặng, tưởng ai cũng sẽ tới cướp đoạt hoàng quyền của hắn. Hắn ÿ lại Vương Lực, lại đề phòng Vương Lực, tương lai con rễ Vương Lực là ai hắn đều không an tâm, cho nên anh đã sớm định để Vương Dung kết hôn với Thượng Quan Khải rồi.

 

Thượng Quan Đằng vươn tay ôm Họa phi vào trong lòng, mấy năm nay hẳn đối với Họa phi thịnh sủng không suy, đó là bởi vì Họa phi chính là mưu sĩ của hắn, một mình Họa phi có thể ngang cả thiên quân vạn mã.

 

“Nhưng…” Thượng Quan Đẳng rất lo lắng: “Dưới gối Vương Lực chỉ có một đứa con gái, do thế mà lão rất cưng chiều Vương Dung. Mặc dù máy chuyện phong lưu của Khải Nhi đã bị đè xuống, nhưng Vương Lực đều biết hét, Vương Lực chắc chắn sẽ không nguyện ý gả con gái cho Khải Nhi.”

 

Móng tay sơn màu đỏ chót của Họa phi chậm rãi bò lên lồng ngực Liễu Thượng Quan Đẳng, mị nhãn như tơ: “Quân vương trực tiếp tứ hôn, chiêu cáo thiên hạ, lẽ nào Vương Lực còn có thể kháng chỉ hay sao?”

 

Thượng Quan Đằng nắm cằm Họa phi: “Nếu như, Vương Lực thực sự kháng chỉ thì sao?”

 

Họa phi lộ ra tia cười quỷ dị: “Vậy lấy tội danh khi quân phản quốc trực tiếp bắt giữ ông ta, diệt tộc ông ta, sau đó huyết tầy cắm quân, nắm cấm dưới tay Khải Nhi!”

 

Hai mắt Thượng Quan Đẳng sáng lên, hắn cười ha ha dùng sức hôn Họa phi một ngụm: “Diệu kế! Thực sự là diệu kết”

 

Thấy mẫu phi đã lừa được phụ vương, hơn nữa dụ được long tâm vui mừng, Thượng Quan Khải rốt cục thở dài một hơi, quả nhiên mẫu phi ra tay, không có chuyện gì không làm được.

 

Thượng Quan Khải đắc ý sửa sang lại quần áo của mình, Lê Hương, chúng ta cứ chờ xeml Vào buổi tối.

 

Lê Hương đã tắm xong, ngồi trước bàn trang điểm, nữ quan Tình Nhi cằm lược giúp Lê Hương chải mái tóc suôn mượt như tơ lụa.

 

Trong gương, Lê Hương mới vừa tắm xong, khuôn mặt nhỏ giống như trái vải mới thoát vỏ, bám một cái là có thể bóp ra nước, ba cánh hoa đỏ tươi nơi vàng trán tôn lên vẻ tuyệt sắc dung tư, thật đúng là Lan Lâu có nữ, tuyệt diễm thiên hạ.

 

“Được rồi.” Lê Hương để bút trong tay xuống, hài lòng nhìn họa tác của mình.