Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1184




Chương 1184:

 

“Anh là ai, vì sao…” Nhân viên nam kia còn muốn la to, nhưng hộ vệ áo đen vô cùng có mắt bịt kín miệng của nhân viên nam kia.

 

Nhân viên nam biến mắt, Lệ Quân Mặc mới thấy dễ chịu hơn một ít, nếu không… ông cảm thấy ngực đè ép một tảng đá lớn, thở thế nào cũng không ni.

 

“Các cậu canh ở đây, tôi đi vào.” Lệ Quân Mặc thông báo một tiếng, sau đó mở cửa phòng V..P ra.

 

Phòng V.I.P rất xa hoa, Lệ Quân Mặc đi vào, ông liếc mắt liền thấy được Lâm Thủy Dao.

 

Lâm Thủy Dao thay quần áo xong rồi, đã cởi hết đồ, trên người bọc khăn tắm lớn, bà đang ghé vào trên giường mềm mại, chờ nhân viên nam tới xoa bóp cho bà.

 

Tâm tình Lâm Thủy Dao quả thật rất tốt, gọi Liễu Anh Lạc cùng với bà cùng đi spa, nhưng Liễu Anh Lạc không muốn tới, vì vậy bà bớt thời giờ rẽ một chuyến, tới thả lỏng một chút.

 

Lệ Quân Mặc ở phía sau nhìn bà, Lâm Thủy Dao còn đang lẫm nhẳm nhịp hát, thanh âm của bà trong veo, lộ ra đôi chân mảnh khảnh trắng nõn đang đung đưa trên không trung.

 

Bà thực sự rất vui vẻ.

 

Lệ Quân Mặc tức đến bật cười, ban nữ bị nhân viên nữ kia cuốn lấy, áo khoác ngoài của ông như dính vào mùi vị son phần, Lệ Quân Mặc có bệnh sạch sẽ, ông giơ ngón tay rõ ràng khớp xương lên, cởi áo khoác ngoài xuống, sau đó ngồi trên ghé sa lon.

 

Hiện tại Lệ Quân Mặc mặc áo sơ mi màu đậm, cúc cổ áo tháo hai cúc, lộ ra yết hầu và xương quai tinh xảo, cúc ống tay áo đóng chặt, sạch sẽ bắt nhiễm, trên cổ tay rắn chắc là chiếc đồng hồ đeo tay vô cùng đắt tiền, đèn trong phòng tỏa xuống người ông, người đàn ông gần năm mươi bị năm tháng lắng đọng ra vẻ lịch duyệt thâm hậu lại có vẻ vô cùng mỹ lệ, tỏa ra ánh sáng lung linh.

 

Lệ Quân Mặc đang ngồi yên lặng, đôi mắt phượng mang theo quan sát nhìn bà, lúc này Lâm Thủy Dao đang ngâm nga đột nhiên ngừng lại, tiếng nói bà kiều my kêu lên: “Tiểu ca ca, sao cậu không tới xoa bóp cho tôi, còn chưa bắt đầu sao?”

 

Lâm Thủy Dao là nằm nói chuyện, cũng không ngắng đầu.

 

“Tiểu ca ca” Lệ Quân Mặc: “…”

 

Lệ Quân Mặc im lặng vài giây, sau đó đứng dậy, đi về phía Lâm Thủy Dao.

 

Lâm Thủy Dao có một mái tóc dài gợn sóng, hơn nữa nhuộm thành màu nâu đậm, tóc xoăn lười biếng đậu trên vai bà, trải dài trên da thịt trắng nõn, mãnh liệt kích thích tròng mắt người khác.

 

Cũng không biết Lâm Thủy Dao dùng phương pháp gì bảo dưỡng, da thịt căng mịn như người trẻ, phía sau lưng oánh nhuận, nơi vòng eo thon nhỏ lõm xuống thành đường cong mê người. Ánh mắt Lệ Quân Mặc đi xuống, vội vã nhìn thoáng qua bờ mông bởi vì nằm mà phá lệ cong nảy kia, ông lập tức thu hồi ánh mắt, nếu mà lướt xuống chút nữa thì không thể dời đi được mắt.

 

Lâm Thủy Dao đã cảm giác được có người đứng ở bên người, bà giơ tay lên vén lọn tóc ra sau tai: “Tiểu ca ca, mau xoa bóp cho chị đi nào! Chị đây có nhiều tiền boa lắm đó, nếu như cậu đấm bóp tốt, vậy sẽ kiếm được bộn đấy nhé.”

 

Lệ Quân Mặc thấy bà không ngừng thúc giục, xem ra là vô cùng chờ mong nhân viên nam xoa bóp cho mình, ông nhếch môi thành vòng cung tà ác, sau đó vươn bàn tay to, rơi trên đầu vai oánh nhuận của bà, giúp bà xoa bóp.

 

Người có thể để cho Lệ Quân Mặc phục vụ như vậy, Lâm Thủy Dao tuyệt đối là người đầu tiên.

 

Khi bàn tay to của người đàn ông bóp trên vai Lâm Thủy Dao, Lâm Thủy Dao nhíu mày kêu một tiếng: “Đau… đau…tiểu ca ca, nhẹ chút…”

 

Lệ Quân Mặc chưa từng xoa bóp cho người phụ nữ nào, không phải, là chưa từng xoa bóp cho bất luận kẻ nào, nên lực đạo hơi nặng, bây giờ nghe bà kêu đau, Lệ Quân Mặc liền thả nhẹ lực đạo.

 

Lần này Lâm Thủy Dao cũng cảm giác rất thoải mái: “Đúng, cứ như vậy, tốt… à, tiểu ca ca, đây là tiền boa cho cậu, cậu vui tôi vui, mọi người đêu vui.”

 

Tay Lâm Thủy Dao thò ra phía sau, kín đáo đưa một xấp tiền cho Lệ Quân Mặc.