Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1255




Chương 1255:

 

Thượng Quan Đằng là kẻ hám sĩ, được mọi người ca ngợi xu nịnh như vậy, mặt hắn cũng sắp nở hoa rồi, hắn ôm Mai phi ha ha ha cười to, rất vui vẻ.

 

“Mai phi, em bây giờ quý như vàng, không thể va chạm lung tung được, đám thủ hạ các người phải lanh lợi hơn một chút, hầu hạ Mai phi thật tốt. Nếu như Mai phi có một chút sơ xuất nào, tôi sẽ không bỏ qua cho đám các người, hiểu chưa?” Thượng Quan Đằng bắt đầu răn dạy hạ nhân.

 

Những hạ nhân kia run như cầy sấy gật đầu: “Vâng, quân vương.”

 

Lúc này Họa phi đi lên trước: “Quân vương, yên tâm đi, hiện tại cái bụng của Mai phi là bảo vật của chúng ta, chúng ta đều sẽ cẩn thận, quân vương chớ quên ngày hôm nay là lễ đính hôn của Cửu Lăng vương và Lan Lâu công chúa, hiện tại chúng ta nên đặt mọi ánh mắt và chúc phúc lên đôi vợ chồng son, đừng giọng khách át giọng chủ nữa.”

 

Tâm tình Thượng Quan Đẳng tốt, quét sạch lo lắng máy ngày trước, hắn gật đầu: “Ừ.”

 

Lúc này Mai phi ỏng ẹo lên tiếng nói: “Quân vương, em thấy hơi mệt, em muốn đi nghỉ trước.”

 

“Mau đi đi.”

 

Trong phòng trên lầu, Mai phi thu hồi dáng vẻ ỏng ẹo, vênh váo hống hách đi vào, cô ta thật cao vềnh cao cái bụng bự của mình, vẻ mặt đều viết ta mang thai song sinh, há còn sợ kẻ nào!

 

Mai phi đưa tay đặt trên bụng to, có thể có thai song sinh chính cô ta cũng rất kinh hỉ, hiện tại Thượng Quan Đằng và cả nước trên dưới đều rất coi trọng cái bụng này của cô ta, những ngày an nhàn của cô ta vừa mới bắt đầu.

 

Mai phi bây giờ muốn đến gặp một người, đó chính là…

 

Thượng Quan Khải!

 

Cô ta hiện tại không kịp chờ đợi muốn chia sẻ tin tốt này.

 

cho Thượng Quan Khải, dù sao bố ruột của cái thai chính là Thượng Quan Khải!

 

Mai phi xoay người, muốn đi ra ngoài.

 

Thế nhưng lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, một người đi vào.

 

Mai phi hoảng sợ, cô ta lớn tiếng khiển trách: “Là cầu nô tài nào không có mắt, không gõ cửa liền tiến đến là muốn hù chết ta sao, nếu như hai đứa con trai trong bụng ta có chuyện gì, mạng của ngươi cũng đền không đủ!”

 

Người tới cũng không phải là hạ nhân nào, mà là… Họa phi.

 

Họa phi đi đến, bà ta nhìn Mai phi: “Mai phi, biết mình mang thai song sinh rồi, dáng vẻ bây giờ của cô rất bệ vệ rất kiêu ngạo nhỉ?”

 

“Chị Họa… Họa phi…” Mai phi biến sắc, dáng vẻ phách lồi vừa rồi nhanh chóng biến mát: “Em, em không biết là chị đã đến rồi, em còn tưởng rằng là nô tài không có mắt nào, em cũng không dám mắng chị Họa phi, nếu như không có chị Họa phi, sẽ không có em bây giờ…”

 

Mai phi còn muốn nịnh nọt một phen, nhưng Họa phi không nhẫn nại nghe tiếp, trực tiếp cắt lời cô ta: “Mai phi, chúng ta vẫn nên nói trọng điểm đi! Uống chén thuốc này vào.”

 

Họa phi vung tay lên, nha hoàn tâm phúc của bà ta bưng một chén nước thuốc đen thùi lùi tới.

 

Mai phi nhìn chén nước thuốc trực tiếp cứng đờ, sắc mặt “xoát” một cái trắng bệch: “Chị Họa phi, em…”

 

“Làm sao Mai phi, cô quên kế hoạch của chúng ta sao, đứa bé bên trong bụng của cô chỉ có thể lưu đến bây giờ, giá trị lớn nhất của bọn nó cũng chính là trên bữa tiệc đính hôn này lật đổ Lê Hương!”

 

“Nhưng, nhưng em mang thai song sinh đó…”

 

“Cũng bởi vì cô mang thai song sinh, uy lực mới lớn, đến lúc đó Lê Hương và Lan Lâu Cổ Quốc sẽ trở thành cừu địch lớn nhất của Hoa Tây Châu, hai nước cừu hận cứ như vậy châm lên lửa chiến!”