Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 129: Hai thành kiếm ý




Vương Hạo Thần cùng Đồng Thanh Cương một trận chiến, không ngừng tại khắp nơi lan truyền đi ra, để cho Vương Hạo Thần từ chỗ là một cái vô danh chi nhân, trở nên nổi như cồn, có xu thế thay Đồng Thanh Cương trở thành đệ nhất nhân kiệt trong thế hệ trẻ tại nơi này. 

Đồng thời, địa vị của Vương Hạo Thần tại Đồng gia cũng cấp tốc tăng lên, ngay cả các trưởng lão đều đối với hắn tương đối vừa ý, dù sao người này thiên phú cao tuyệt, không phải là Đồng gia chi nhân, thế nhưng hắn là Đồng Tĩnh Vân trên danh nghĩa vị hôn phu, tương lai trước sau gì cũng sẽ trở thành Đồng gia người. 

Mặc dù trở ngại thân phận, tương lai Vương Hạo Thần coi như không thể trở thành Đồng gia gia chủ, thì cũng có khả năng rất lớn sẽ là gia tộc trong bóng tối thủ hộ giả, đây là chuyện phần lớn mọi người đều có thể nhìn ra. 

………..

Đối với những chuyện bên ngoài, Vương Hạo Thần không biết mà cũng không quan tâm, thậm chí còn lấy lý do trọng thương chưa lành đóng cửa không gặp khách, tiến vào bế quan.

Kỳ thực thương thể của hắn sau vài ngày tĩnh dưỡng cộng thêm năng lực hồi phục của Bất Hủ Thiên Kinh đã sớm khỏi hẳn, bất quá Vương Hạo Thần quyết định tiếp tục bế quan cũng là có lý do của hắn. 

Một trận chiến với Đồng Thanh Cương để cho Vương Hạo Thần ngộ ra rất nhiều thứ, cảm thấy chính mình còn có không ít điểm yếu, đương nhiên, hắn cũng ở trong chiến đấu tìm ra được vô số cảm ngộ đột phá. 

Đầu tiên là tu vi võ đạo, Vương Hạo Thần từ trước khi quyết chiến đã sớm đạt tới Ngũ Tinh Vũ Sĩ đỉnh phong, nay trải qua một phen huyết chiến, lại để cho tu vi ở trong chiến đấu không ngừng tăng tiến, trong lúc mơ hồ liền chạm tới bình cảnh, bế quan vài ngày, liền để cho hắn tu vi trực tiếp đột phá đến Lục Tinh Vũ Sĩ. 

Theo tu vi của hắn tăng lên, Cửu Dương Phần Thiên Chưởng cũng được lợi, hơn nữa trước đó còn được Phệ Huyết Thánh Hoả trợ lực, để hắn không mấy bao nhiêu công sức liền ngưng tụ ra đạo cửu dương chân lực thứ hai, tức đệ nhị dương cảnh giới. 

Trước đó một mực không thể bước ra một bước, là bởi vì nhục thân của Vương Hạo Thần kém một điểm, không thể hoàn toàn gánh chịu sức nóng của hai khoả cửu dương chân lực, bất quá sau khi hắn tu vi có đột phá, nhục thân lực lượng ít nhiều cũng có chút tiến bộ, từ đó thuận lý thành chương ngưng tụ ra đệ nhị dương. 

Bất quá đây cũng là cực hạn của Vương Hạo Thần hiện tại, muốn luyện lên đệ tam dương, trừ phi hắn nhục thân trải qua Bất Hủ Thiên Kinh lần thứ hai tẩy lễ, đạt tới Luyện Bì đại thành, nếu không chỉ có thể đợi tui khi tu vi của hắn đột phá đến Vũ Sĩ đỉnh phong mới dám nếm thử. 

Vương Hạo Thần tại kiếm đạo cảnh giới có đột phá càng lớn, kiếm ý của hắn trước đó vốn dĩ chỉ là kém nhất kiếm ý một thành, sau khi trải qua sinh tử khảo nghiệm trong chiến đấu không ngờ lại có đột phá, tức là nhị trọng kiếm ý. 

Kiếm đạo, tổng cộng có bát đại cảnh giới, trong đó mỗi cảnh giới lại chia làm thập trọng, sau khi lĩnh ngộ kiếm ý, muốn tăng lên một tầng đều gian nan vô cùng, không ít kiếm tu sau khi có được kiếm ý liền dậm chân tại chỗ cả đời, bất quá nếu như có thể để cho kiếm ý tăng trưởng, vậy thì uy lực chắc chắn tăng lên không chỉ gấp đôi. 

Vương Hạo Thần dự đoán, nếu như hắn tại thời điểm đánh với Đồng Thanh Cương nắm giữ hai thành kiếm ý, vậy chỉ cần sử dụng Tuyệt Ảnh kiếm pháp, coi như Đồng Thanh Cương có Hồng cấp Thiên Thạch Chiến Thể cũng không thể tạo thành cản trở đối với hắn, kết cục chắc chắn sẽ là bị một kiếm đâm xuyên. 

Tu vi cùng võ học không ngừng có đột phá, thế nhưng Vương Hạo Thần vẫn chưa hài lòng, điểm yếu của hắn từ trước đến giờ vẫn là năng lực phòng ngự, sau trận đánh với Đồng Thanh Cương, Vương Hạo Thần càng muốn nâng cao khả năng phòng ngự của mình, bởi hắn đã xác định, chỉ có công thủ toàn diện, khi đấu với võ giả khác mới có thể nắm giữ càng nhiều phần thắng. 

Chỉ là hiện tại trong tay Vương Hạo Thần không có võ kỹ hay bí pháp thiên về mảng phòng thủ thực sự thích hợp với hắn, biện pháp duy nhất chính là tiếp tục tinh luyện bất hủ chân dịch, để cho nhục thân của hắn đạt đến cảnh giới Luyện Bì đại thành. 

Nhưng muốn đạt đến Luyện Bì đại thành, Vương Hạo Thần dự tính ít nhất cũng cần có 10 giọt bất hủ chân dịch, tuy rằng số lượng xem như không nhiều, thế nhưng trên thực tế tinh luyện lại hao tốn rất nhiều thời gian, đó là chưa kể đến vấn đề tài nguyên, cho dù Vương Hạo Thần hiện tại trong tay có rất nhiều linh thảo bảo dược, thế nhưng hắn cũng không biết chút tài phú này của mình có thể chèo chống được việc tu luyện Bất Hủ Thiên Kinh được bao lâu.

Biện pháp thứ hai đó là tiếp tục luyện Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, hay xa hơn là lĩnh ngộ Phong ý cảnh, để cho tốc độ của hắn một lần nữa tinh tiến, tuy rằng về cơ bản không hẳn là chuyên về phòng ngự, thế nhưng là tấm khiên vững chắc nhất là có thể bị đánh vỡ, bất quá nếu như tốc độ ngươi đủ nhanh, khiến cho công kích của kẻ địch không thể chạm đến, vậy ai có thể làm gì ngươi?

Ý cảnh, nói đơn giản cũng là một loại đại đạo tư tự nhiên, tuy rằng so với các loại đại đạo đứng đầu tương đối gần gũi với võ giả như kiếm đạo, đao đạo, quyền đạo, thương đạo, thối đạo, tiễn đạo thì nhiều hơn không ít, thế nhưng lại có chút hư vô, chỉ có thể cảm nhận chứ không thể nắm bắt. 

Trong thiên hạ ý cảnh nhiều vô số, tựa như hoả ý cảnh, phong ý cảnh, thuỷ ý cảnh, băng ý cảnh, thổ ý cảnh, thời gian ý cảnh, không gian ý cảnh, hắc ám ý cảnh, quang minh ý cảnh,...

Võ kỹ từ Linh cấp trở lên, phần lớn đều có ẩn chứa ít nhất một tia ý cảnh, Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ tự nhiên cũng như vậy, thậm chí còn lấy Phong ý cảnh làm căn bản. 

Vương Hạo Thần nếu là có thể lĩnh ngộ Phong ý cảnh, không chỉ có tốc độ của hắn sẽ bạo tăng một mảng lớn, mà ngay cả kiếm đạo của hắn cũng sẽ được hưởng lợi, quan trọng nhất là con đường tu luyện Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ sau nay sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. 

Bất quá Phong ý cảnh tuy không có giống như Kiếm Ý khó lĩnh ngộ như vậy, thế nhưng cũng không phải rau cải trắng, tự nhiên không thể muốn ngộ liền ngộ, so với việc tu luyện Bất Hủ Thiên Kinh chưa hẳn đã nhanh hơn bao nhiêu.

Suy nghĩ một hồi, Vương Hạo Thần vẫn là lựa chọn tu luyện Bất Hủ Thiên Kinh, để cho nhục thân của mình bước vào Luyện Bì đại thành lại tính, hắn là người cẩn thận, chung quy vẫn xem trọng cách an toàn hơn. 

Lại nói, nay tu vi của hắn tăng lên, có thể điều động được càng nhiều Phệ Huyết Thánh Hoả lực lượng, nói không chừng có khả năng đẩy nhanh tốc độ tinh luyện Bất Hủ Chân Dịch.

…….. 

10 ngày thời gian nhanh chóng trôi qua, Vương Hạo Thần khó khăn từ đó tinh luyện ra được 5 giọt Bất Hủ Chân Dịch, chỉ đạt được một nửa yêu cầu. 

- Quả thật tốn thời gian a!

Vương Hạo Thần cười khổ, đang muốn tiếp tục công việc thì lại bị một tràng tiếng gõ cửa ở bên ngoài cắt ngang, không thể không ngừng lại việc tu luyện, đi ra ngoài mở cửa.

Cửa phòng vừa mở, Đồng Tĩnh Vân thân ảnh xinh đẹp liền trực tiếp hiện ra trước mặt Vương Hạo Thần, để cho hắn khẽ cười hỏi:

- Tĩnh Vân tỷ, tìm ta có việc gì không? 

Đồng Tĩnh Vân trợn mắt nhìn hắn, phồng má có chút không vui nói:

- Ngươi còn hỏi ta? Đánh xong một trận liền trực tiếp bế quan gần 2 tuần, ta còn tưởng là ngươi đã chết bên trong rồi cũng nên!

Bên ngoài nói vậy, trong lòng Đồng Tĩnh Vân càng thêm bực bội, nàng trên danh nghĩa nói như thế nào cũng là vị hôn thê của Vương Hạo Thần, thế nhưng hắn tựa như là một cái đầu gỗ đồng dạng, ngoại trừ tu luyện cũng chỉ có tu luyện, cái này để không chỉ để cho nàng giận dỗi mà ngày cả phụ thân của nàng đều cảm giác tương đương cổ quái. 

Vương Hạo Thần tuổi trẻ si mê võ đạo, căn bản không hiểu tâm thiếu nữ, nhất thời không biết đáp lại như thế nào, chỉ đành im lặng đứng đó. 

Đồng Tĩnh Vân đối với Vương Hạo Thần bộ dáng này cảm thấy tương đương bất lực, tiểu tử này thiên phú tu luyện rõ ràng rất cao, sao trong chuyện tình cảm lại so với một cái tảng đá còn kém hơn như vậy?

- Tốt tốt! Hôm nay ta đến dẫn ngươi đi xem một chút chúng ta Đồng gia chỗ bảo địa, ngươi thân là vị hôn phu của ta, sau này không thể đối với Đồng gia không biết chút gì! 

Vương Hạo Thần nghe nàng nói vậy liền âm thầm cười khổ, hắn rất muốn nói quan hệ giữa hai người chẳng qua chỉ là trên danh nghĩa thôi được không, bất quá khi nhìn thấy khuôn mặt hào hứng của nàng hắn liền không nỡ nói ra, chỉ có thể thở dài, quyết định sắp tới phải nhanh một chút rời đi, nếu không e rằng mọi chuyện sẽ từ giả biến thành thật.