Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 78: Ai cũng có mục đích riêng




Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

“Các ngươi làm sao vậy?” Quân Mộ Khuynh thấy sắc mặt hai người bọn họ đại biến, cho là bọn họ phát hiện ra cái gì.

Chiến Sí quay đầu nhìn Quân Mộ Khuynh, nghi ngờ nói, “Rất kỳ quái, vừa nãy trên người nữ oa oa, vậy mà sẽ có khí tức cường đại, hiện tại lại không có.” Không phải kỳ quái, là vô cùng kỳ quái, ảo giác là không thể nào, hay là nói nữ oa oa này đang tận lực giấu giếm cái gì?

Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Bá Hiêu, nhẹ nhàng nhíu mày, chẳng lẽ cao thủ ngay cả một chút khí tức như thế, bọn họ cũng có thể cảm giác được? Bá Hiêu chẳng qua là nói một câu mà thôi, bọn họ liền có thể cảm giác được khí tức cường đại, lợi hại như vậy?

“Các ngươi sợ là nhìn lầm rồi, trên người ta tại sao có thể có khí tức cường đại.” Bá Hiêu yên lặng giải thích, thuận tiện cúi đầu nhìn nhìn trên người mình, rõ ràng nó đem khí tức ẩn giấu rất tốt, hai người kia tại sao có thể phát hiện ra.

Thiểm Điện ở một bên cũng căng thẳng, bọn họ có thể phát hiện Bá Hiêu, cũng sẽ không phát hiện nó chứ? Ngay cả nó cũng chỉ cảm thấy một chút xíu uy áp Thánh Thú, hai người này làm sao mà biết được.

Quân Mộ Khuynh cũng không phải là cố ý giấu giếm thân phận Bá Hiêu, chỉ là chuyện Thánh Thú là việc vô cùng lớn, đừng nói ngũ đại gia tộc sẽ càng thêm đỏ mắt chính mình, muốn giết nàng đoạt thú, ngay cả Quang Minh thánh điện, chỉ sợ cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Mạc Tương Thủ liếc mắt nhìn Bá Hiêu, lại nhìn nhìn Quân Mộ Khuynh, nét mặt biểu lộ một nụ cười, mặc dù nàng không nói, hắn cũng có thể đoán được mấy phần, một người cảm giác được khí tức kia, sẽ cho là ảo giác, hai người thì nhất định không phải cảm giác sai, Khuynh nhi không nói, nhất định có đạo lý của nàng, có cao thủ ở bên người nàng, vậy cũng là một chuyện tốt.

Phong Vân Đình ở bên cạnh trên đầu tụ lại mây đen, hắn đen mặt, lần này là triệt để bị ba thầy trò này không nhìn, tại sao bọn họ có thể đối xử với hắn như vậy!

Phong Vân Đình ngửa mặt lên trời thở dài, bộ dáng một năm tang thương, khiến cho Chi Chi trên vai Quân Mộ Khuynh không khỏi ôm bụng cười to.

“Chi Chi…” Chi Chi kéo kéo tóc Quân Mộ Khuynh, dùng tai chỉ chỉ Phong Vân Đình, cười to.

Hắn đây là cái biểu tình gì, chính mình bái không được sư phụ, cùng nàng không có quan hệ, ai oán nhìn nàng như thế làm cái gì?

“Phong tiểu tử, ngươi nếu như lại nhìn đồ đệ của ta, ta liền móc mắt ngươi!” Chiến Sí hung ác nói, đồ đệ của hắn, Phong Vân Đình tiểu tử này dám tùy tiện nhìn, móc mắt!

“Các ngươi…” Quá đáng, rất quá đáng!

“Này này, Chiến Sí, Khuynh nhi còn chưa có đáp ứng ngươi đâu.” Mạc Tương Thủ nhắc nhở, hắn đều là trải qua thời gian hai năm, mới đạt được một tiếng sư phụ này, hắn vừa mới ỷ vào, đã nghĩ để cho Khuynh nhi gọi hắn là sư phụ hay sao.

“Việc này có quan hệ gì, ta để cho nàng làm đồ đệ của ta là được rồi.” Chiến Sí mặt dày mày dạn nói, chuyện như vậy, dù sao hắn cũng không phải là lần đầu tiên làm, trước kia là vì rượu, hiện tại cũng không giống vậy, là vì đồ đệ bảo bối của hắn, nhất định phải liều chết dựa vào.

Quân Mộ Khuynh nhìn Chiến Sí, da mặt của hắn cũng quá dày đi, cái gì gọi nàng làm đồ đệ hắn là được.

Trong đêm đen lại lần nữa truyền đến âm thanh tranh cãi của Mạc Tương Thủ cùng Chiến Sí, dần dần hai người cũng mệt mỏi, trên đất trống cũng khôi phục yên lặng, chỉ là tư đêm này bắt đầu, dọc theo đường đi, hai người liền sẽ vì chuyện này mà tranh cãi.

Nhìn cửa thành cách đó không xa, Quân Mộ Khuynh ngửa mặt lên trời thở dài, rốt cục tới, không cần lại nghe hai người bọn họ đấu đá không ngớt, bọn họ từ tối hôm qua ầm ĩ đến bây giờ, thật không mệt mỏi sao?

“Phong thành?” Quân Mộ Khuynh nhìn hai chữ lớn trên cửa thành, lảm bẩm thì thầm.

“Nơi này là tòa thanh duy nhất của anh địa, cũng là chỗ giao dịch của anh địa.” Đối diện anh địa chính là phong thiên bồn địa, cũng sẽ thường xuyên có ma thú công kích, chẳng qua là một ít ma triều, ma thú rất nhanh sẽ rút lui.

Canh giữ ở ngoài cửa Phong thành, nhìn thấy bên này có động tĩnh, vội vã đi tới, khi bọn hắn nhìn thấy Phong Vân Đình, trên mặt xẹt qua một tia vui mừng, “Thiếu chủ, ngài đã trở về!” Thủ vệ dẫn đầu kêu lên, người phía sau hắn vội vàng xoay người chạy tới.

“Phong Hành!” Phong Vân Đình vỗ vỗ vai thủ vệ dẫn đầu, hài lòng kêu lên.

Chiến Sí lười biếng đi ở một bên, Mạc Tương Thủ đã rời đi, vừa rồi cùng hắn cãi vã loạn cả lên, hiện tại hắn đột nhiên đi rồi, bản thân còn có chút không quen, nói cái gì mà có hắn ở, Mạc Tương Thủ hắn có thể yên tâm rời đi, hắn thật yên tâm như vậy thì tốt rồi, trước khi đi, còn luôn dặn dò tiểu Mộ Khuynh, nói thật ra không được, cũng không cần luyện khí.

Tiểu Mộ Khuynh là đồ đệ của hắn, hắn sao có thể hại đồ đệ của mình, dù cho tiểu Mộ Khuynh không thể luyện khí, hắn vẫn có thể dạy cái khác, hắn lại không chỉ là luyện khí.

“Thiếu chủ, thành chủ đã sớm ngóng trông ngươi có thể trở về, lần này trở về thật tốt.” Phong hành cười nói, mang theo Phong Vân Đình chậm rãi hướng nội thành mà đi.

Quân Mộ Khuynh đi ở phía sau, kéo kéo Chiến Sí, “Ngươi không phải nói mình ở Phong thành lăn lộn rất tốt sao? Làm sao mà người ta là thiếu chủ, ngươi cũng không biết.” Ngay cả hắn là thiếu chủ Phong thành cũng không biết, còn nói ở đây lăn lộn không tệ, thủ vệ cũng chưa nhận ra được.

Chiến Sí đen mặt, trừng Phong Hành, hắn rửa mặt chải đầu một chút, cũng không nhận ra hắn tới sao? Đồ đệ hắn lần đầu tiên đến chỗ hắn ở, thì không thể cho hắn mặt mũi sao?

“Phong thành có ngũ đại gia tộc sao?” Quân Mộ Khuynh nhìn người ra ra vào vào xung quanh, không nhìn thấy huy hiệu ngũ đại gia tộc xuất hiện, mới hỏi người bên cạnh, ngũ đại gia tộc không phải nói chỗ nào cũng có người của bọn họ sao, anh địa này có khoáng thạch, nàng không tin, người của ngũ đại gia tộc lại không động tâm.

“Phong thành chỉ là chỗ giao dịch, ở đây mặc dù chỉ có một tòa thành là Phong thành, thế nhưng xung quanh còn có một ít bộ lạc nhỏ, người của ngũ đại gia tộc đóng quân ở xung quanh Phong thành.” Ngũ đại gia tộc sao có thể buông tha chỗ này, ngay cả Quang Minh thánh điện đều muốn đem ở đây làm của riêng.

Đóng quan ở chung quanh, vậy mặt mũi của Phong thành thành chủ còn rất lớn, ngay cả người của ngũ đại gia tộc cũng không dám ở Phong thành tùy tiện làm càn.

Chiến Sí thấy Quân Mộ Khuynh cái gì cũng không biết, không khỏi lắc lắc đầu, mấy năm nay, nàng ở bên ngoài rèn luyện thế nào, ngay cả Phong thành cũng không biết, “Phong thành chỉ là một phần của anh địa, cho nên tiểu Mộ Khuynh, ngươi đừng đi loạn, nếu như gặp gỡ ngũ đại gia tộc, hoặc là người của Quang điện, sẽ không tốt.” Chiến Sí lo lắng nói.

Quân Mộ Khuynh nhẹ nhàng gật đầu, xoay người nhìn nhìn xung quanh, ngũ đại gia tộc, Quang điện đều ở trong này, quả nhiên là chỗ tốt.

“Chúng ta cũng vào đi thôi, lão nhân gia ta dẫn ngươi đi nhìn thứ tốt.” Chiến Sí thần bí nói, kéo tay Quân Mộ Khuynh, liền không thể chờ đợi được hướng nội thành đi đến, Bá Hiêu đi ở phía sau, theo ánh mắt Quân Mộ Khuynh, liếc nhìn xung quanh, không có phát hiện cái gì nàng mới bước nhanh đi theo.

Phong Vân Đình chợt nhớ còn có người ở phía sau, liền nhìn thấy hai đạo thân ảnh vội vã ở bên cạnh thoáng qua, hắn bước nhanh qua, “Chiến Sí tiền bối, đêm nay trong nhà sẽ có yến hội, không biết Chiến Sí tiền bối có tới hay không?” Phong Vân Đình tuy là hỏi Chiến Sí, nhưng ánh mắt nhìn người, lại là Quân Mộ Khuynh.

“Có rượu ngon liền đi.” Chiến Sí vui tươi hớn hở nói, không có rượu ngon sẽ không đi, không đi.

“Tất nhiên có rượu ngon.” Phong Vân Đình sảng khoái nói.

“A, Chiến Sí đại nhân, tại sao ngươi lại có bộ dạng này, mỡi nãy ta còn không nhận ra được.” Phong Hành hài hước nhìn Chiến Sí, thời điểm khi ánh mắt nhìn thấy Quân Mộ Khuynh, trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc.

“Đi đi đi, buổi tối ta đi là được, hiện tại các ngươi cũng đừng cản ta, ta muốn dẫn đồ đệ bảo bối của ta đi xem Phong thành.” Chiến Sí kéo Quân Mộ Khuynh liền hướng nội thành đi, nhìn cũng không nhìn Phong Hành bên cạnh một cái, hắn cũng muốn cho Phong Hành nếm thử tư vị bị lờ đi.

Đồ đệ?

Phong Hành không khỏi bắt đầu đại lượng Quân Mộ Khuynh, từ lúc nào Chiến Sí đại nhân, có đồ đệ, tại sao hắn không có nghe nói.

Nhìn bóng lưng ba người vội vã rời đi, trong lòng Phong Hành vẫn là có chút nghi hoặc, ngay khi dư quang khóe mắt nhìn thấy thân ảnh lốm đốm, hắn rời đi tới trước mặt Thiểm Điện, nghiêm nghị quát lớn, “Phong thành là nơi có thể để cho ma thú như ngươi đi vào!” Nơi này là chỗ ở của thành chủ, ma thú nho nhỏ cũng dám từ nơi này đi vào.

Bá Hiêu nghe thấy động tĩnh này, xoay người nhìn Phong Hành, chậm rãi đi qua, ôm lấy Thiểm Điện, “Đây là sủng vật của cô nương nhà ta.” Âm thanh lạnh như băng không có một tia tâm tình, Bá Hiêu ôm Thiểm Điện xoay người theo sau.

Thiểm Điện vốn là không có việc gì, chỉ là một nhân loại, đó căn bản không phải là đối thủ của nó, thế nhưng nó sợ nhất chính là Bá Hiêu, lần này còn bị Bá Hiêu ôm vào trong ngực, biểu tình của nó, đó là một cái đau khổ bức bách, ước gì nhanh một chút đi hết đoạn đường này, nằm ở trong lòng Thánh Thú, nó thế nào cảm giác, thế nào quái dị.

Sủng vật! Ai sẽ nuôi một con báo làm sủng vật, cô nương này cũng quá kỳ quái!

“Thiếu chủ, người nọ là ai? Chiến Sí đại nhân lúc nào có đồ đệ?” Mấy ngày hôm trước lúc Chiến Sí đại nhân đi ra, còn chưa có đồ đệ, hiện tại lại có thêm một đồ đệ, chẳng lẽ hắn đi ra chính là vì đặc biệt thu đồ đệ, vậy sao không nói sớm.

Phong Vân Đình cười nhạt, đem tay đặt ở trên vai Phong Hành, hai người sóng vai đi trở về, “Tối hôm qua.” Chỉ có điều hình như Quân Mộ Khuynh cũng không có đáp ứng, cũng không có phản đối, hẳn là ngầm thừa nhận.

“Đồ đệ kia của hắn là ai? Nhìn có chút quen mắt.” Phong Hành nói, tóc đỏ mắt đỏ, chưa từng gặp qua người như vậy, không chỉ lớn lên kỳ quái, ngay cả ma thú cũng kỳ quái như vậy.

“Quân Mộ Khuynh.” Phong Vân Đình dừng bước lại, tay đang đặt ở trên vai Phong Hành cũng buông xuống, hai tay chắp ở sau lưng, bộ dáng nhìn chăm chú phía trước, bước nhanh hướng bên trong thành đi đến.

Quân Mộ Khuynh, nàng chính là Quân Mộ Khuynh, hình như Quang Minh thánh điện đã ở đây tìm nàng, sáng sớm hôm nay Quang điện trong thành đều xé rớt thông cáo nữ tử tóc đỏ mắt đỏ, chẳng lẽ bọn họ nhìn thấy Quân Mộ Khuynh quay về, trong lòng sợ hãi, mới đem những thông cáo ấy xé hết.

Bên trong gian phòng trắng tinh, đứng hai màu trắng y phục người, nữ tử ngoan ngoãn rũ mắt xuống, “Thánh tử, nghe nói Quân Mộ Khuynh tới anh địa, không biết tin tức này có phải là thật hay không.” Thời điểm âm thanh kia nhắc tới Quân Mộ Khuynh, mang theo vài phần kích động.

“Đã tới, chỉ có điều ngươi nhớ kỹ cho ta, nếu như ngươi nghĩ muốn báo thù riêng, phá hủy chuyện của thánh chủ, cũng đừng trách bản thánh tử đối với ngươi không khách khí!” Thánh Quang lạnh lùng xoay người, nhìn nữ tử ngoan ngoãn, đừng tưởng rằng hắn không biết trong lòng nàng đang suy nghĩ gì, nàng có một khắc không muốn giết Quân Mộ Khuynh.

“Vâng.” Nữ tử cúi đầu cắn cắn cánh môi, có vẻ có chút ủy khuất, “Thánh tử, mặc dù là Quân Mộ Khuynh đã trở về, ngươi cũng không nên đem thông cáo Phong thành xé hết, Quân Mộ Khuynh tính là thứ gì, chẳng lẽ Quang Minh thánh điện còn sợ nàng hay sao.” Tối hôm qua sau khi thiếu chủ trở về, liền lập tức hạ lệnh, nói cho tất cả tín đồ đem toàn bộ thông cáo xé hết, nàng mới biết Quân Mộ Khuynh tới Phong thành.

“Sau này ngươi sẽ biết lý do, chuyện này, hình như với ngươi có chút quan hệ, còn có, ngươi chỉ là thánh nữ anh địa, chuyện của bản thánh tử, ngươi còn không quản được! Cút!” Thánh Quang hôm qua ở chỗ đó gặp Mạc Tương Thủ nhịn một bụng hỏa khí, hiện tại nữ tử hỏi hắn chuyện phát sinh ngày hôm qua, đó đơn giản là đổ dầu vào lửa.

“Vâng.” Nữ tử cúi đầu, chậm rãi đi ra ngoài, trong con ngươi như còn có âm trầm, thoáng qua một tia hận ý.

Thánh Quang xoay người nhìn bên ngoài, có vài người, ngồi lâu ở một vị trí, liền quên bổn phận của mình là cái gì.

Trừ Quang điện lấy xuống Quân Mộ Khuynh tới Phong thành, ngũ đại gia tộc cũng đều đã có tin tức, vui vẻ nhất chính là dòng bên của Quân gia ở anh địa, hắn muốn để cho Quân Mộ Khuynh trở lại Quân gia, như vậy không chỉ vị trí sau này của gia tộc được củng cố, ngay cả hắn nói không chừng cũng có thể đi Âm Nguyệt thành, không cần đợi ở chỗ này.

Đứng đầu dòng bên của Quân gia, lập tức hạ lệnh thu thập xong tất cả, muốn đi Phong thành mời Quân Mộ Khuynh quay tới Quân gia ở, chỉ cần Quân Mộ Khuynh vào ở nhà bọn họ, vậy bên ngoài liền biết, một nhà Quân Ly đã quay về Quân gia, người ngoài đối Quân gia, tự nhiên lại thêm một phần sợ hãi, Quân Mộ Khuynh không tính là cái gì, nhưng mà có hữu thần thú, vậy thì tương đương với có trên trăm cao thủ đi vào Quân gia.

Quân gia thì đang vui mừng, Ninh gia lại là ngưng trọng, người Ninh gia ở anh địa, chính là Ninh Ưng, Ninh Ưng nghe nói Quân Mộ Khuynh tới, thiếu chút nữa không có nhảy lên, hắn tìm nàng hai năm, không ngờ chính nàng lại chạy đến, còn vào Phong thành.

“Trưởng lão, ngài nhất định phải vì Kiền nhi báo thù, bộ dạng hiện tại của ta, đều là do Quân Mộ Khuynh ban tặng!” Ninh Kiền giận dữ hét, bộ dạng hiện tại của hắn, đều là do Quân Mộ Khuynh ban tặng, Quân Mộ Khuynh, hắn hận không thể giết nàng, đem nàng ném vào trong đám nam nhân, để cho những người đó tiền dâm hậu sát! (tiền dâm hậu sát: y như tên, khỏi giải nghĩa, há há)

Ninh Ưng nhìn Ninh Kiền lại tức giận, đánh một cái tát qua, Ninh Kiền bị đánh ra ngoài, “Ngươi là đồ vô dụng, nếu không phải vì ngươi, ta bây giờ sẽ không mất mặt như thế? Đi ra ngoài, người ta đều ở sau lưng cười Ninh gia!” Ai bảo hắn đi trêu chọc Quân Mộ Khuynh, không có việc gì tại sao phải đi trêu chọc Quân Mộ Khuynh.

Sau khi Ninh Ưng lần trước ở Nam Ngưng học viện thấy qua Quân Mộ Khuynh, tức giận trong lòng cũng đã biến mất, bình tĩnh, tỉnh táo, còn có thân ảnh đứng ngạo nghễ ở trong thiên địa kia, vừa nhìn, liền biết là thiên tài, thiên tài thiên phú cực cao, Ninh Kiền lại còn ngu ngốc đi khiêu chiến nàng.

Hắn đem Ninh Lãng ném lên đấu, chẳng qua là muốn thử một chút, Quân Mộ Khuynh rốt cuộc có thật là lợi hại, đem thần thú hiện ra, triển khai đấu kỹ trận cấp tám kỹ linh sư, hắn mới biết, những thứ nghe đồn bên ngoài, chẳng qua là một chuyện cười thiên đại, Quân Mộ Khuynh là phế vật ngu ngốc, những người đó càng là đồ ngu ngốc!

“Trưởng lão!” Ninh Kiền che ngực, không hiểu trưởng lão rõ ràng chán ghét Quân Mộ Khuynh như vậy, nhưng thời điểm hắn mỗi lần nói đến nàng, trưởng lão đều sẽ ra tay đánh hắn.

“Trước khi nói xấu người ta, suy nghĩ lại bản thân một chút, ngươi bây giờ cũng chỉ là cấp sáu kỹ linh sư mà thôi!” Ninh Ưng chẳng thèm ngó tới nói.

Thiên phú của Ninh Kiền, ở trong con cháu Ninh gia, tương đối mà nói, đã xem như là rất tốt, hai năm tấn chức một cấp, ai nhìn thấy cũng sẽ hâm mộ, nhưng mà lại gặp được Quân Mộ Khuynh, còn bị Quân Mộ Khuynh hoa lệ lệ cắt mất, so với Quân Mộ Khuynh, vậy hắn cái gì cũng không tính được.

Quân Mộ Khuynh, lại là Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh chẳng qua chỉ là một phế vật ngu ngốc, hắn cũng không tin, Quân Mộ Khuynh thật sự là cấp tám kỹ linh sư, có thần thú, thần thú có thể nói chuyện, vậy cũng quá dễ dàng, Quân Mộ Khuynh, hết thảy toàn bộ của hắn hôm nay, đều là bởi vì Quân Mộ Khuynh!

Người ở trong sân đi ngang, nhìn thấy Ninh Kiền bị Ninh Ưng đả thương, cũng đều thở dài, thế giới này chính là hiện thực như thế, cũng là tàn khốc như thế, ngươi thua không sao cả, thế nhưng, ngươi bị phế đi, đó chính là sỉ nhục, khiến gia tộc bị sỉ nhục, dù cho thiên phú cao tới đâu cũng không dùng được, Ninh Kiền đã không có tiền đồ đáng nói.

Thân ảnh vội vã từ bên ngoài chạy tới, người làm Ninh gia đi tới trước mặt Ninh Ưng nói, “Trưởng lão, chúng ta vừa nghe nói, Quân Mộ Khuynh là đồ đệ của đại nhân Mạc Tương Thủ, hơn nữa người của chúng ta, ở cửa thành thấy, ngay cả Chiến Sí đại nhân, cũng gọi Quân Mộ Khuynh là đồ đệ.” Quân Mộ Khuynh a, người của ngũ đại gia tộc không người không biết, phế vật không người không hiểu, bây giờ lại là đồ đệ của nhân vật truyền kỳ Mạc Tương Thủ, còn là đồ đệ của Chiến Sí, Chiến Sí bọn họ không biết, thế nhưng, những năm gần đây, địa vị Chiến Sí ở Phong thành, trong lòng mọi người đều hiểu rõ không cần nói ra, mà Quân Mộ Khuynh, lại là đồ đệ của hai người bọn họ.

Người nghe thấy tin tức này, bất kể là ai, đều sẽ thất kinh.

“Đồ đệ Mạc Tương Thủ!” Ninh Ưng làm sao cũng không ngờ được, chuyện Quân Mộ Khuynh lại là đồ đệ Mạc Tương Thủ, thảo nào tối hôm qua người Quang điện đem thông cáo Quân Mộ Khuynh sát hại Mạc gia tiểu thư xé hết, hóa ra bọn họ đã biết Quân Mộ Khuynh là đồ đệ của Mạc Tương Thủ, đồ đệ Mạc gia, sao có thể giết người Mạc gia, Mạc gia, Quân Mộ Khuynh vậy mà cùng Mạc gia có quan hệ này.

“Đúng vậy, hơn nữa nhìn bộ dáng, Chiến Sí còn rất thích Quân Mộ Khuynh, ngay cả thiếu chủ Phong thành, Phong Vân Đình cũng một đường hộ tống Quân Mộ Khuynh trở về.” Người hầu cúi đầu nói, ai có thể cao tốc độ hắn, đây không phải là thật, từng là phế vật, hiện tại có đãi ngộ, so với bọn hắn còn tốt hơn!

Ninh Kiền nghe thấy hết thảy này, sắc mặt đều trắng, hóa ra Quân Mộ Khuynh là đồ đệ của bọn họ, đồ đề của Mạc Tương Thủ cùng Chiến Sí …

“Vậy tứ gia tộc kia có biết không?” Ninh Ưng nghiêm túc hỏi, Quân Mộ Khuynh lại là đồ đệ của Mạc Tương Thủ cùng Chiến Sí, Quang điện nghe thấy tin tức này, đều đem thông cáo xé hết.

“Hẳn là biết, còn có, đây là thiệp mời của Phong thành chủ, người vừa tới nói, hôm nay Phong thiếu chủ trở về, mời thánh tử Quang điện, còn có người phụ trách chi nhánh của ngũ đại gia tộc tới tham gia.” Người hầu lưu loát trả lời tất cả vấn đề của Ninh Ưng.

“Vậy tối nay, liền cho Phong Xán hắn một chút mặt mũi, liền đi xem một chút, hai năm qua Quân Mộ Khuynh trưởng thành thế nào!” Hai năm trước nàng đã là cấp tám kỹ linh sư, khi đó nàng mới mười tuổi, hai năm qua trưởng thành, nhất định sẽ không để cho người thất vọng.

Ninh Kiền thấy Ninh Ưng muốn đi gặp Quân Mộ Khuynh, lập tức bò qua nói, “Trưởng lão, ngươi lại cho ta một cơ hội, ta tin tưởng mình nhất định có thể đánh bại Quân Mộ Khuynh, nhất định có thể!” Hắn nhất định phải tự tay giết Quân Mộ Khuynh, trả thù hai năm qua của hắn!

“Muốn báo thù phải không?” Ninh Ưng ngồi xổm người xuống, cười nhìn Ninh Kiền, hắn hiện tại chẳng qua là cấp sáu kỹ linh sư, mặc dù hai năm qua Quân Mộ Khuynh không có tấn chức, vậy hắn dựa vào cái gì mà thắng!

“Trưởng lão, ngươi tin ta, ta nhất định có thể, ta nhất định có thể giết Quân Mộ Khuynh.” Thần khí ở trong tay, hắn còn sợ Quân Mộ Khuynh hay sao, mặc dù Quân Mộ Khuynh lợi hại hơn nữa, cũng đỡ không được công kích của thần khí, lần này Quân Mộ Khuynh không chết cũng phải chết!

Thân ảnh màu hồng rất nhanh thoáng qua, Ninh Sương quỳ gối trước mặt Ninh Ưng, “Trưởng lão, người hãy để biểu ca đi, chẳng lẽ để cho Quân Mộ Khuynh khi dễ người Ninh gia chúng ta như vậy sao?” Không ngờ Quân Mộ Khuynh lại xuất hiện ở anh địa, vậy lần này, để cho nàng có đến mà không thể về!

“Ai nói ta muốn giết Quân Mộ Khuynh?” Ninh gia chính là thiếu một người thiên phú cực cao, mà Quân Mộ Khuynh chính là người bọn họ đang cần.

Ninh Ưng mắt lạnh nhìn người quỳ trên mặt đất, giết Quân Mộ Khuynh, hắn cho tới bây giờ chưa từng nghĩ muốn giết Quân Mộ Khuynh, chỉ là nàng quá mức kiêu ngạo, dù cho không giết, cũng phải tước đi nhuệ khí, nếu không sau này tiến vào Ninh gia, vậy còn có ai có thể quản nàng.

Ninh Sương quỳ trên mặt đất cùng Ninh Kiền hơi sững sốt, không dám tin tưởng nhìn Ninh Ưng, trưởng lão không muốn giết Quân Mộ Khuynh, năm đó, hắn không phải còn muốn đem giết Quân Mộ Khuynh, rửa sạch sỉ nhục, hiện tại hắn tại sao lại không muốn giết? Chẳng lẽ, thiên phú của Quân Mộ Khuynh quá tốt, khiến trưởng lão cũng không nỡ giết.