Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 142: 142: Hận Hận Vả Mặt






Trương Nguyên nói: "Bệ hạ, những tên tội nhân này toàn là nói bậy, nếu như chúng tôi không giết đi nhiều kẻ địch như vậy, vậy thì tại sao sư huynh đệ của ta đều chết hết cả, bọn họ lại không một ai có chuyện gì?"
Sở Cửu Ca cười cợt nói: "Nếu như ngươi muốn nói như vậy, vậy cũng không có cách nào rồi, Lại đem người đưa qua đây.

.

"
Trước đó dẫn lên là người sống, tiếp đến đưa lên là người chết!
Nhìn thấy những thi thể của đệ tử Thái Vân Tông, đại trưởng lão Thái Vân Tông ngẩn ra, "Dạ Dương Thu, người của trại đặc huấn ngươi thật to gan, lại dám trộm đi thi thể đệ tử Thái Vân Tông, tuyệt đối là ngươi chỉ thị rồi.

"
Sở Cửu Ca nói: "Ta chỉ muốn nói với các vị chân tướng cái chết của những đệ tử Thái Vân Tông, không muốn quốc quân của Tranh Linh Quốc bị che mắt mà thôi.

"
"Quốc quân Tranh Linh Quốc, người có thể mời ngự y đến kiểm tra, bọn họ là chết vì lý do gì.

"
"Đây.

.

" Quốc quân Tranh Linh Quốc cảm thấy tình huống không đúng lắm, bản thân trở thành miếng thịt kẹp ở giữa.

Tử Tinh Châu nói: "Chẳng lẽ quốc quân Tranh Linh Quốc không mời đến nổi ngự y, cần bổn cung đi Tử Linh Quốc mời ngự y đến hay không?"
"Mời ngự y!" Quốc quân Tranh Linh Quốc không còn cách nào, chỉ có thể làm theo.


Ngự y toàn bộ kiểm tra xong chứng thực, những người này trước đó có trọng thương qua, nhưng mà nguyên nhân cái chết cuối cùng lại là chết do ám khí, mà không phải là chém giết với người của tà giáo.

Trương Nguyên nói: "Chúng tôi đối diện với cường địch trong lúc thoái lui, đi nhầm vào một con đường có ám khí, các vị sư huynh đệ liều cả mạng sống mới bảo hộ được mạng nhỏ này của ta.

"
"Tử Tinh Châu, ngươi là hoàng tử Tử Linh Quốc, thân phận ngươi tôn quý, nhưng cũng không thể tranh giành công lao của sư huynh đệ đồng môn dùng tính mạng hoàn thành nhiệm vụ mà có được.

Vô luận thế nào, Trương Nguyên ta tuyệt đối không thỏa hiệp.

" Trương Nguyên trảm đinh chặt thiết nói.

Ngoại môn đại trưởng lão nói: "Trại đặc huấn các ngươi chỉ có bốn người, mà chúng tôi có hơn mười người, không thể phủ nhận các ngươi có giải quyết một số giáo đồ của tà giáo, nhưng đại bộ phận người nhất định là do đệ tử Thái Vân Tông chúng tôi giải quyết.

Chúng tôi mời các ngươi đến tham gia yến hội lần này, đại biểu chúng tôi không có phủ nhận công lao của các ngươi, các ngươi cần gì gây chuyện với chúng tôi chứ.

"
"Đệ tử trại đặc huấn các ngươi, nếu như biểu hiện tốt, mấy tháng sau sẽ là một phần tử của ngoại môn Thái Vân Tông.

Đều là người một nhà, bây giờ náo ra chuyện như vậy thật khiến cho người ta chê cười.

"
Trước đó ngoại môn đại trưởng lão căn bản là vạch rõ ranh giới với trại đặc huấn, xem họ như rác rưởi, nay lời nói người một nhà như vậy cũng nói ra được.

Đây hoàn toàn không phải muốn lôi kéo quan hệ, kỳ thực cũng là âm thầm uy hiếp.


Bọn họ sau này phải vào Thái Vân Tông, nếu như lần này không chịu phối hợp, sau này có thể vào được Thái Vân tông hay không sẽ là một vấn đề.

E rằng cho dù có vào được, đắc tội ngoại môn đại trưởng lão cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.

Nhưng mà Sở Cửu Ca và Tử Tinh Châu dám làm ra việc như vậy, vạch trần bọn họ, liền đại biểu bọn họ càng không cố kỵ gì vị đại trưởng lão này, chỉ muốn làm việc họ muốn làm.

Công lao của bọn họ, Dạ lão sư liều chết chiến đấu, sao có thể để đám người vô sỉ này cướp đi được.

Sở Cửu Ca nói: "Các vị có phải đều cho rằng đệ tử ngoại môn Thái Vân Tông nhất định sẽ lợi hại hơn đệ tử trại đặc huấn hay không? Người của trại đặc huấn có một số rớt tuyển không phải vì thực lực không đủ, có một số là có nguyên nhân khác.

Vì để chứng minh đệ tử trại đặc huấn chúng tôi không yếu, cho nên vị đệ tử này của Thái Vân Tông, ngươi có thể đánh với ta một trận hay không, để cho mọi người hiểu một chút thực lực của đôi bên?"
Trương Nguyên ngẩn ra, "Mọi người đều biết thất hoàng tử của Tử Linh Quốc là thiên tài, nếu như là hắn lên, ta nhất định sẽ thua, điều này thì có gì đáng để so?"
Sở Cửu Ca nói: "Nếu như Tử Tinh Châu không lên mà là ta lên thì sao?"
"Ngươi càng không được, ngươi có yêu thú! Yêu thú còn mạnh hơn cả ngưng hồn cảnh đỉnh phong.

"
"Cái gì, tiểu cô nương này vậy mà lại khế ước được yêu thú.

"
"Hơn nữa còn là yêu thú có thực lực không tồi!"
Lời Trương Nguyên vừa truyền ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.


Nhưng mà nghĩ kĩ một chút, trại đặc huấn có đội hình bốn người như vậy, thật sự không nhất định yếu hơn so với mười mấy người của Thái Vân Tông.

Trương Nguyên chủ động nói ra sức chiến đấu của bên Sở Cửu Ca và Tử Tinh Châu, đương nhiên sẽ bị một nhóm người nghi ngờ rồi, Trương Nguyên ngẩn ra.

.

Trận chiến này, hắn biết bản thân không cách nào tránh khỏi rồi.

Sở Cửu Ca nói: "Cái này thì dễ thôi, ta không dùng khế ước thú của ta! Cho nên, ngươi dám đấu với ta hay không?"
"Ngươi mới chỉ là ngưng thể cảnh thất trọng, có gì không dám chứ?" Nếu như không chứng minh thực lực của hắn, vậy thì lời nói dối này của bọn họ không cách nào che đậy được nữa.

Hắn biết thực lực của Sở Cửu Ca, cho nên cho rằng nếu không có yêu thú thì Sở Cửu Ca có lẽ không phải là đối thủ của hắn, dù gì chênh lệch cấp bậc giữa bọn họ đến mấy trọng lận.

Sở Cửu Ca nói: "Tin tức của ngươi lạc hậu rồi, ta đã tiến cấp rồi! Ngưng thể cảnh bát trọng.

"
Thân hình màu đó vụt qua, Sở Cửu Ca đã dứng trước mặt Trương Nguyên, "Ngươi còn dám không?"
Trương Nguyên nói: "Chỉ là thăng lên một trọng mà thôi, ta có gì không dám chứ? Ta là đệ tử ưu tú của ngoại môn Thái Vân Tông, lúc vào Thái Vân Tông đã có thực lực ngưng thể cảnh bát trọng rồi.

"
Trương Nguyên nhảy ra, chủ động ra tay với Sở Cửu Ca, hắn nhất định phải đánh bại cô.

"Rầm!" Trương Nguyên có thực lực ngưng hồn cảnh nhất trọng, chỉ dựa vào cấp bậc này, rất nhiều người ở hiện trường không xem trọng Sở Cửu Ca.

Ngưng thể, ngưng hồn đã là sự chênh lệch giữa hai cấp bậc lớn rồi.

"Uỳnh uỳnh uỳnh!" Trương Nguyên chủ động công kích, nhưng mà công kích của hắn lại từng lần một đánh hụt, mà lại không đả thương được đến Sở Cửu Ca nửa phần.

Trương Nguyên tham hư vinh, một lòng muốn thắng, khiến cho sơ hở mà Sở Cửu Ca có thể tìm được thật sự là quá nhiều quá nhiều rồi.


Nhanh chút giải quyết, không cần thiết lãng phí thời gian trên người tên này.

"Viu!"
Sở Cửu Ca nhẹ nhàng thả ra một cây ngân châm, cây ngân châm này trực tiếp xông phá lớp phòng vệ của hắn.

"Phụt!" Ngân châm đâm vào huyệt đạo của Trương Nguyên, "rầm!" một tiếng Trương Nguyên ngã trên mặt đất.

"Aaaaaa!" Tiếp theo liền nghe thấy một trận kêu gào của Trương Nguyên.

Ngoại môn đại trưởng lão nói: "Trại đặc huấn các ngươi vì để chiến thắng, liền dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy sao? Lại dám ở trước mặt mọi người dùng độc hại người.

"
Sở Cửu Ca nhếch mày nói: "Độc châm? Đó không phải độc châm à!"
"Nếu không phải độc châm, vậy Trương Nguyên tại sao lại thống khổ như vậy.

"
Sở Cửu Ca lười nhác nói: "Điều này ai mà biết? Nếu như đại trưởng lão ngươi không tin, có thể để cho luyện dược sư của Thái Vân Tông xem xem, ta đảm bảo không có hạ độc.

"
Lần này đại trưởng lão cũng dẫn theo luyện dược sư đến, vị luyện dược sư đó kiểm tra xong cho trương Nguyên phát hiện hắn không có trúng độc, nhưng vẫn là rất đau, đau đến không giống như giả bộ.

"Đại trưởng lão, hắn không có trúng độc! Còn về lý do vì sao như vậy, ta cần phải nghiên cứu nghiên cứu!" Hắn đem ngân châm lấy ra rồi, thống khổ của Trương Nguyên vẫn còn đó.

Sở Cửu Ca nói: "Thực lực của đệ tử ngoại môn Thái Vân Tông cũng chỉ có thế, các vị cho rằng với thực lực của bọn họ có thể lập được đại công như vậy sao? Tiểu đội chúng tôi và Dạ Dương Thu lão sư mới là người diệt đi tà giáo đó, ta nói ra những lời này không phải là muốn lập đại công, chỉ là không muốn những con chó con mèo này cướp công lao mà thôi.

".