Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 162: 162: Nhị Lượng Tan Nát Cõi Lòng





Sở Cửu Ca nói: "Ta nói là thật đó, tin hay không thì tùy."
"Lời tiểu Cửu nói ta đều tin, ta đều tin, ai bảo tiểu Cửu xinh đẹp như vậy làm chi." Nhị Lượng cười hi hi nói.
Đáy mắt Dung Uyên lóe qua hàn quang, hắn hỏi: "Cửu nhi, ta có thể bóp chết tên này hay không? Hắn quá chướng mắt đi."
"Nếu như đem đồ ngốc này gϊếŧ chết, nói không chừng Nhất Nặc sẽ tìm ta liều mạng, hắn vẫn còn thiếu ta một yêu cầu chưa hoàn thành, không thể đối địch với hắn được." Sở Cửu Ca nói.
Gia hỏa Nhất Nặc đó là một tên phúc hắc tâm tư thâm trầm, Nhị Lượng ngược lại là một người đơn thuần khiến cho người ta chỉ cần một ánh mắt liền có thể nhìn thấu, quả thực là hai thái cực.
"Đúng, ta là ca ca của Nhất Nặc, ngươi nếu như gϊếŧ ta hắn nhất định sẽ tìm ngươi liều mạng!"
Dung Uyên lạnh giọng nói: "Thật phiền phức!"
Cô nói: "Việc của đêm nay ngươi không được phép nói với người khác, ta biết nhiệm vụ của ngươi đến Thái Vân Tông cũng là tìm hộp bất tử, mục đích của ta cũng vậy.

Hôm nay ngươi rơi vào trong tay ta đúng là ta sẽ không gϊếŧ ngươi, nhưng mà ngươi đến sớm hơn ta, có lẽ có một số tình báo Nhất Nặc không có nói rõ với ta.

Ngươi lấy tình báo để đổi, đem tình báo nói cho ta biết, ta liền thả ngươi rời khỏi."
Nhị Lượng nói: "Nhất Nặc có thể đem tin tức này nói với ngươi, xem ra ngươi cũng không phải là kẻ địch của chúng tôi.


Chúng tôi vốn dĩ biết được tin tức của hộp bất tử là thông qua manh mối của phó tông chủ Thái Vân Tông, đáng tiệc phó tông chủ của Thái Vân Tông đã mất tích nhiều năm, manh mối này liền đứt gãy rồi, nhưng mà nhất định có thể tra ra gì đó từ Thái Vân Tông."
"Ta ở ngoại môn đã tìm hết rồi, không hề có chút manh mối có ích nào, đợi qua vài ngày vào nội môn, tiếp tục tra."
Đối với hắn mà nói, vào nội môn căn bản một chút khó khăn cũng chẳng có.
"Tiểu Cửu kỳ thực chúng ta có thể hợp tác, cuối cùng ai có thể lấy được hộp bất tử trong tay xem như người đó có bản lĩnh, thế nào?" Nhị Lượng mặt đầy kỳ vọng nhìn Sở Cửu Ca.
Hắn lại nhận được một ánh mắt sắc lạnh của Dung Uyên, "Cửu nhi có ta là đủ, không cần thiết hợp tác với ngươi."
Nhị Lượng nói: "Người này xinh đẹp như vậy, thực lực lại cao như vậy, tính khí lại xấu đến thế.

Tiểu Cửu hắn là gì của ngươi vậy?"
Dung Uyên giành trước trả lời: "Ta là vị hôn phu của Cửu nhi."
Hắn ôm chặt Sở Cửu Ca, tuyên bố chủ quyền, nhất thời Nhị Lượng cảm thấy sụp đổ.
"Cái gì?" Hắn thét lên.
Hắn quả thật muốn khóc, tiểu Cửu xinh đẹp như vậy lại bị một tên nam nhân bá đạo độc ác như vậy giành mất rồi.
Lòng của hắn vỡ nát, Dung Uyên gõ một cú vào đầu Nhị Lượng, sau đó phân phó với thủ hạ của hắn: "Người này đã không còn tác dụng nữa, trực tiếp ném xuống núi cho ta, hắn nếu như dám nói bậy bạ, quản hắn có phải là người của hội đấu giá Cửu Thiên hay không, trực tiếp xử trí hắn."
"Vâng, chủ tử!"
Nhị Lượng bi ai bị khiêng đi ném xuống núi, Sở Cửu Ca nói: "Ta rốt cuộc đã tiến cấp lên ngưng hồn cảnh rồi."
Dung Uyên gật đầu nói: "Ân! Cửu nhi rất lợi hại, ta bây giờ linh lực tiêu hao quá nhiều, có chút buồn ngủ, Cửu nhi bồi ta ngủ một chút, được hay không.."
Cằm của Dung Uyên đè lên vai của Sở Cửu Ca, ôm chặt eo cô.
Sở Cửu Ca biết lần tiến cấp này gây ra động tĩnh rất lớn, nếu như không có Dung yêu nghiệt một mực thủ hộ, dẫn đến sẽ không chỉ có tên ngốc đó rồi, sẽ có rất nhiều người dòm ngó đến bất tử sinh mệnh chi đồng,
"Tiểu Cửu tiểu Cửu!" Một đêm không ngủ, Sở Cửu Ca bị một tên lắm mồm làm ồn tỉnh.
Cửa được mở ra, liền nhìn thấy Nhị Lượng mặt mày bằm dập.
Hắn quan tâm nhìn Sở Cửu Ca nói: "Tiểu Cửu, gia hỏa đó không làm gì ngươi chứ?"
"Ngươi ổn chứ?" Tối qua Dung Uyên ra tay có chút nặng, xem ra Mặc Nhất bọn họ trong lúc ném hắn xuống núi còn bồi thêm một chút, dẫn đến gia hỏa này thảm đến vậy.
"Tốt tốt tốt, rất tốt, vốn dĩ cứ nghĩ rằng chỉ có một mình ta đơn thương chiến đấu ở tông môn quỷ quái này, không ngờ gia hỏa Nhất Nặc đó lại tặng đến một người bồi ta, quả là quá tốt rồi." Nhị Lượng kích động nói.

"Chúng ta là đối thủ cạnh tranh!" Sở Cửu Ca nhắc nhở.
"Đối thủ cạnh tranh thì đã sao? Có thể cạnh tranh với người đẹp tiểu Cửu là vinh hạnh ba đời của ta."
Một thân ảnh màu đỏ bay vào, Tử Tinh Châu nói: "Tiểu tử ngươi sáng sớm làm phiền Cửu Ca làm gì đó?"
Sở Cửu Ca nói: "Tử Tinh Châu, ngươi vào đây!"
Cô hỏi: "Tử Tinh Châu, ngươi đánh cược thua cho ta, nửa năm tới nhất định phải nghe lệnh ta, không biết vụ cá cược đó có còn tính hay không?"
"Tính! Điều đó còn phải nói sao? Bổn cung khi nào trở thành người không giữ chữ tín rồi?" Tử Tinh Châu nhíu mày nói.
"Ngươi có biết ta vì sao phải vào Thái Vân Tông hay không?" Sở Cửu Ca hỏi.
Tử Tinh Châu không biết, Nhị Lượng kích động nói: "Ta biết ta biết."
"Ngươi câm miệng!"
Tử Tinh Châu cũng cảm thấy kỳ lạ, Sở Cửu Ca vô luận là thiên phú luyện dược hay là tu luyện đều vượt mặt đệ tử Thái Vân Tông, tuyệt đối không như những tu linh giả khác, không có chí hướng quá mạnh đối với Thái Vân Tông.
Sở Cửu Ca trả lời: "Ta vào Thái Vân Tông để tìm một món đồ, một món đồ đối với ta phi thường quan trọng."
Tử Tinh Châu ngẩn ra, hạ thấp giọng nói: "Không phải chứ! Cửu Ca không phải cũng là tìm cái thứ hộp bất tử đó chứ?"
Nhị Lượng và Sở Cửu Ca đồng loạt nhìn Tử Tinh Châu, đồng thanh hỏi: "Ngươi cũng biết hộp bất tử?"
Tử Tinh Châu bất lực nói: "Ta là một hoàng tử, đệ nhất thiên tài của Tử Linh Quốc, chỉ cần phụ hoàng thật lòng muốn bồi dưỡng ta, ta ở Tử Linh Quốc tu luyện tuyệt đối không kém hơn ở Thái Vân Tông, ta căn bản không cần thiết đến Thái Vân Tông tu luyện.

Phụ hoàng ta đưa ta đến Thái Vân Tông, cũng là vì muốn ta tìm một thứ gọi là hộp bất tử, ông còn đưa cho ta một bức họa, để ta tìm."
"Ta không muốn trở thành con rối trong tay phụ hoàng nên trong đợt khảo hạch cố ý đánh một tên đoạn thụ trêu ghẹo ta, sau đó ta liền thất bại rồi.


Nhưng mà phụ hoàng ta vẫn không từ bỏ, đem ta đưa vào trại đặc huấn, hơn nữa còn nói với ta nếu như lần này mà không vào được Thái Vân Tông, để tìm hộp bất tử, ông ta liền giao ta cho một lão nữ nhân làm nam sủng, haizz, sinh ra quá đẹp cũng là một loại tội." Tử Tinh Châu than thở nói.
Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ giật nói: "Bức họa đó có thể cho ta xem hay không?"
"Ta cũng là người của ngươi rồi, làm gì có thứ gì không thể xem chứ." Tử Tinh Châu cười nói.
Bức họa mở ra, quả nhiên là hình dáng của hộp bất tử, nhưng mà đồ án không hoàn toàn giống với cái Sở Cửu Ca nhìn thấy mà thôi.
Tử Tinh Châu nói: "Phụ hoàng ta nói có thể hộp bất tử của Thái Vân Tông có chút không giống cái này, nhưng mà cho người ta cảm giác là như nhau, nếu như tìm thấy thì đưa về đó."
Nhị Lượng đánh giá hộp bất tử đó nói: "Đây là hộp bất tử của đệ tam tộc, Tử Tinh Châu làm sao có được đồ án này vậy?"
"Cái này thì phụ hoàng ta cũng không nói chi tiết với ta."
Nhị Lượng vuốt cằm nói: "Có thể vẽ ra đồ án hộp bất tử của đệ tam tộc, đại biểu người vẽ nhất định gặp qua.

Tử Linh Quốc còn có manh mối của một hộp bất tử, tốt quá rồi."
Sở Cửu Ca ngẩn ra, "Đệ tam tộc, vậy còn cái này thì sao?".