Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 211: 211: Lặng Lẽ Giải Quyết





Sở Cửu Ca nói: "Cửu thúc, đợi thêm chút! Đừng vội, xem bọn chúng sẽ nhịn đến lúc nào mới động thủ, đến lúc đó người đi bảo vệ cho mẫu thân là được.

"
"Vậy ngươi cẩn thận!" Cửu thúc trầm thấp nói.

Đối phương là những tên sát thủ đạt tư cách, vô luận là thủ đoạn ấn nấp hay là tính nhẫn nại, trong thất quốc cũng là số một.

Đáng tiếc bọn chúng gặp phải là Sở Cửu Ca và Cửu thúc, cho nên mới bị phát hiện.

Những sát thủ này không hề hay biết, nhất cử nhất động lúc này của bọn chúng đã nằm trong tầm quan sát của Sở Cửu Ca.

Trước thời khắc bọn chúng động thủ, Sở Cửu Ca nói với Tử Tinh Châu và mẫu thân: "Cẩn thận, có sát thủ, bảo vệ tốt cho bản thân.

"
Cô vận chuyển Lôi Hình Quyết, hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất trước mặt bọn họ!
Ngay sau khi Sở Cửu Ca biến mất, "Viu viu viu!" Vô số lợi tiễn xông về phía của họ, những hộ vệ đó sắc mặt đại biến.

Bọn chúng kinh ngạc nói: "Nguy hiểm, bảo vệ tốt cho Sở gia chủ và Thất hoàng tử!"
"Rầm rầm rầm!"
"Phụt!"
Những người đó phản ứng rất nhanh, sát thủ cũng động thủ nhanh chuẩn độc, những hộ vệ đó có vài người bị thương rồi.

Chúng sát thủ đột nhiên đánh lén, bọn chúng lạnh giọng nói: "Một kẻ không giữ!"
Tử Tinh Châu giận nói: "Các ngươi là người gì?"
Cửu thúc chặn lại công kích của những người này, những tên sát thủ này không hề phát hiện trong đội ngũ đã biến mất một người rồi.


Dù sao Sở Cửu Ca không phải là mục tiêu của chúng hơn nữa thực lực lại yếu, cho nên không hề để cô trong lòng.

"Gϊếŧ!" Thực lực những hộ vệ này vốn không yếu, dù sao là do Tử Hoàng phái đến.

"Uỳnh uỳnh uỳnh!" Một trận chém gϊếŧ, không thể tránh khỏi.

Những sát thủ này cũng không có nghĩ đến, những hộ vệ này vì bảo vệ cho Sở Tuyền Nguyệt bọn họ mà liều mạng như vậy.

Bọn chúng không liều mạng không được, không cách nào đưa người về, vô luận là Tử Hoàng hay cửu tiểu thư đáng sợ đó, cũng tuyệt đối không tha cho bọn chúng.

Hộ vệ bị đánh lén, cho dù là có mấy người bị thương rồi, bọn chúng cũng tạm thời cân bằng tình thế được với đám sát thủ.

Sở Cửu Ca ẩn nấp trong bóng tối, quan sát tình hình xung quanh, trong bóng tối còn đang ẩn nấp hai người.

Những tên sát thủ xông lên phía trước chỉ là để thu hút sự chú ý của những tên hộ vệ, mà hai người còn lại ẩn nấp trong bóng tối, mới thực sự là người liệt sát mục tiêu.

Sở Cửu Ca phát hiện mũi nhọn của chúng hướng về hai người, một người là Tử Tinh Châu, một người là mẫu thân cô.

Bọn chúng mai phục trong bóng tối, một chút cũng không cảm giác được có một bóng hình thon thả nhảy đến phía sau lưng chúng.

"Viu!" Một cây độc châm bay ra, đâm vào huyệt đạo của tên sát thủ đó.

"Rầm!" Người đó trúng độc mà chết.

Sở Cửu Ca thấp giọng nói: "Giải quyết một tên, còn một tên.

"
Kế đến, cô lại nhảy về một hướng khác, ông ta lúc này đã kéo ra dây cung, nhắm chuẩn mẫu thân nhà cô.

Cửu thúc tuy là đang đối phó với những tên sát thủ đó, nhưng vẫn luôn rất cẩn thận, như thể cảm nhận được hành động của người trong bóng tối, đem Sở Tuyền Nguyệt bảo vệ rất tốt, không hề để cho người nấp trong bóng tối có được cơ hội đánh lén.

Ông ta thấp giọng chửi rủa nói: "Tên nam nhân đó là người gì? Thật là chướng mắt.

"
Khi cả đám sát thủ tập trung lực lượng công kích Cửu thúc, cuối cùng cũng để cho ông có được cơ hội, ngay khi ông chuẩn bị bắn ra một tên, Sở Cửu Ca quỷ mị xuất hiện sau lưng ông.

"Phụt!" Một cây độc châm, đâm vào huyệt chết của ông ta.

Ông trợn to mắt nhìn thiếu nữ áo trắng xuất hiện sau lưng ông, bọn chúng vẫn luôn đi theo đám người này, nên biết người thiếu nữ này vẫn luôn ở bên mục tiêu của chúng.

Nhưng mà từ khi nào cô ta đột nhiên xuất hiện phía sau lưng bọn họ? Bọn họ một người cũng không có phát giác.

Ông rất rõ thực lực của thiếu nữ này không hề mạnh, kém xa ông rất nhiều, nhưng mà ông lại bị gϊếŧ rồi.

Ông muốn hét lớn để nhắc nhở một người đồng bọn còn lại của ông, nhưng mà đã nói không nên lời rồi.

Ông hoàn toàn mất đi hơi thở, ngã trên đất.


Hai sát thủ ẩn nấp trong bóng tối đã bị Sở Cửu Ca giải quyết rồi, Sở Cửu Ca đứng nguyên tại chỗ mai phục, thu lấy cung tên của ông ta.

Đế Ma Cung chỉ có thể dùng một lần, vậy thì thử xem cung tên bình thường, lấy mấy tên dám gϊếŧ mẫu thân nhà cô ra luyện luyện vậy.

"Binh binh binh!" Bởi vì đám hộ vệ không màng sống chết bảo vệ Sở Tuyền Nguyệt, nhất thời trận chiến lâm vào bế tắc.

Bọn chúng thì thầm trong lòng, cũng đã qua lâu như vậy rồi, hai người đó sao lại chưa động thủ.

Chỉ cần hai tên của chúng bắn ra, gϊếŧ đi hai mục tiêu của nhiệm vụ, bọn chúng liền không cần liều mạng với đám người điên này nữa, an toàn thoái lui, sau đó lãnh thưởng.

Bọn chúng lại đợi thêm một hồi, vẫn là chưa thấy đồng bọn động thủ.

Sở Cửu Ca đang đợi thời cơ, những người này từng người một đều là cao thủ luyện linh cảnh, cô muốn một tên bắn chết bọn chúng không dễ.

Bởi vì cô sử dụng là binh khí bình thường, mà không phải là thần khí nghịch thiên như Đế Ma Cung.

Nhưng mà bởi vì trong nhận thức của chúng, người ẩn nấp trong bóng tối là người của chúng, bọn chúng sẽ không đề phòng mũi tên bắn ra từ sau lưng.

Chỉ cần cô nắm chắc thời cơ, muốn gϊếŧ đi chúng không phải là việc hoàn toàn không thể thực hiện.

Thời cơ, cuối cùng bị Sở Cửu Ca đợi được rồi.

"Viu!" Một cây tên phá không xông ra.

Một tên này trông như nhắm đến Sở Tuyền Nguyệt, ngay đến Cửu thúc cũng bị lừa rồi.

Thế nhưng ngay khi đến gần Sở Tuyền Nguyệt, mũi tên khẽ lệch, vậy mà lại nhắm đến một sát thủ đánh lén Sở Tuyền Nguyệt.

"Phụt!" Một tên này, trực tiếp xuyên qua cổ của tên sát thủ đó.

"Rầm!" Tên sát thủ đó trợn to mắt, ngã ra mặt đất, chết không nhắm mắt.


Ông ta dù có thế nào cũng không hiểu mũi tên của đồng bọn tại sao lại lấy đi tính mạng của ông.

Cửu thúc khẽ ngẩn ra, lúc này ông rất rõ mũi tên đó không phải do kẻ địch bắn ra, mà là tiểu Cửu.

Tiểu Cửu không chỉ có thể dùng bất tử sinh mệnh chi đồng chữa bệnh cứu người, cũng có thể dùng bất tử sinh mệnh chi đồng chuẩn xác thi triển tiễn thuật gϊếŧ địch, thật là quá ưu tú rồi.

"Đáng chết! Đây là chuyện gì?" Một tên đó, đã bắn chết đồng bọn của chúng.

Tiễn thuật của hai người đó trong số bọn chúng tuyệt đối là thứ nhất thứ nhì, tuyệt đối sẽ không phạm phải lỗi như vậy, trừ phi bọn chúng đã lâm trận đổi hướng rồi.

Một người trong số đó lạnh giọng nói: "Hai người các ngươi, đi xem hai người đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nếu như bọn chúng phản bội chúng ta, gϊếŧ không tha!"
"Vâng!" Hai đạo thân ảnh nhảy ra.

"Viu viu viu!" Sau khi bọn chúng phát hiện, vô số lợi tiễn hướng đến bọn chúng bay qua.

Lần này bọn chúng có sự đề phòng, Sở Cửu Ca không có đắc thủ dễ như vậy.

"Binh binh binh!" Bọn chúng chặn lại những lợi tiễn đó, ngược lại để cho những người Tử Hoàng phái đến tranh thủ cơ hội đối phó với chúng.

"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
Hai sát thủ được phái đi xem tình hình, phát hiện một đồng bọn của mình trúng độc mà chết.

Đồng bọn của chúng không phải phản bội chúng, mà là sớm đã bị người thần không biết quỷ không hay gϊếŧ chết rồi.

Rốt cuộc là ai làm? Là ai mai phục trong bóng tối làm, bọn chúng vậy mà lại không phát hiện, đáng chết!.