Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 241: 241: Tử Linh Lan Phi





"Vẫn chưa đủ!" Dung Uyên nói.
"Chàng còn muốn gì nữa?" Đem toàn bộ đồ đáng giá trong hoàng cung Tử Linh Quốc trộm đi bây giờ cô cũng có thể xem là thổ hào phú khả địch quốc, có lẽ có thể làm vừa lòng được Dung Uyên.
Dung Uyên đáp: "Ta cũng muốn mua một bộ dụng cụ vẽ, giống y đúc với người đó, Cửu nhi nàng không phải nói hắn muốn vẽ tranh sao? Vậy thì ta sẽ đấu với hắn xem ai vẽ tốt hơn."
Không phải chỉ là vẽ tranh thôi sao, hắn cũng biết.
"Được! Nghe theo chàng." Dung Uyên đây là muốn đối đầu đến cùng với Không Hồn, cô cũng rất hiếu kỳ ai sẽ càng lợi hại hơn.
Sở Cửu Ca cùng với Dung Uyên và Cửu thúc rời khỏi phủ, vừa ra khỏi cửa liền gặp được hai người quen.
"Cửu Ca, cuối cùng có thể gặp ngươi rồi." Tử Tinh Châu kích động nói.
"Cửu muội muội!" Tam Tiền cười nói, cách ăn mặc của hắn vẫn sang trọng như trước.
Dung Uyên lạnh giọng nói: "Các ngươi đều cách Cửu nhi nhà ta xa một chút, là của nhà ta đó."
Bị người trong tranh kíƈɦ ŧɦíƈɦ phải, Dung Uyên bây giờ càng lúc càng bá đạo, tính chiếm hữu càng mạnh.
Cửu thúc lạnh lùng nói một câu, "Chỉ là vị hôn phu!"
Vị hôn phu, còn chưa có gả cho hắn, Dung Uyên bây giờ còn chưa có danh phận, liền nói là của nhà hắn, Cửu thúc biểu thị không thể nhịn được.
Dung Uyên cười lạnh nhìn Cửu thúc, nói như thể ông ta có danh phận vậy,

Tửu lầu hào hoa nhất Tử đô đã bị Tam Tiền bao trọn rồi, bây giờ đầu bếp và tiểu nhị của cả tửu lầu chỉ cần phục vụ mấy người bọn họ mà thôi, Tam Tiền thiếu gia vẫn luôn như vậy.
Tửu lầu náo nhiệt mọi hôm nay đột nhiên yên tĩnh một cách lạ thường, Tam Tiền gọi một số món đặc trưng tiêu biểu đắt giá của họ sau đó nói: "Cửu muội muội, Cửu thúc, các người còn có gì muốn ăn không?"
Cửu thúc không chút biểu tình nhìn hắn, Cửu thúc đáp: "Đủ rồi!"
Cửu Ca nhìn Tử Tinh Châu nói: "Việc kêu ngươi nghe ngóng ngươi đã nghe ngóng được gì rồi?"
"Cái này thì ta thực sự không nghe ngóng được gì cả, nhưng mà chỗ Tiền huynh có chút tin tức.

Tiền huynh tuy là mới đến Tử đô không lâu, nhưng mà tin tức bát quái so với ta biết càng nhiều, ta một người bản địa chính gốc của Tử đô cũng cảm thấy không bằng!" Tử Tinh Châu thở dài nói.
Sở Cửu Ca hỏi: "Vậy thì nói đi."
Tam Tiền nhìn Cửu thúc một cái, nói: "Ta là nghe ngóng được tin tức liên quan đến cửu thẩm, con người này của ta tính hiếu kỳ rất lớn, cho nên, Cửu thúc ta không phải cố ý đâu, người ngàn vạn đừng trách con đó!"
Cửu thúc lạnh giọng nói: "Nói!"
"Cửu thẩm mười lăm năm trước đến tham gia đại hội thiên tài Thất quốc tổ chức tại Tử Linh Quốc, cửu thẩm tài mạo đều rất xuất chúng, dù là đến từ Xích Linh Quốc nhưng sở thích không hề thua kém những thiên chi kiêu tử đến từ Lam Linh Quốc hay Tử Linh Quốc, quan hệ với thiên tài thất quốc cũng rất tốt, trong số đó có đại tiểu thư phủ Thừa tướng Tử Linh Quốc Tào Tâm Lan."
"Sau đó trước lúc diễn ra đại hội thiên tài thất quốc, cửu thẩm liền gặp chuyện, tất cả mọi người đều không tìm thấy người, người cũng đã bỏ qua mất cuộc đấu.


Thế là Xích Linh Quốc lại lần nữa xếp hạng nhất từ dưới lên, hơn nữa so với trước càng thảm.

Bởi vì có người truyền ra tin tức thiên tài đó của Xích Linh Quốc đi câu dẫn nam nhân nên bỏ qua mất cuộc thi, Xích Linh Quốc triệt để không ngóc đầu lên được, dẫn đến việc mấy năm nay đại hội thiên tài thất quốc Xích Linh Quốc cũng không có phái người đến."
"Mà Tào Tâm Lan tuy rằng thiên phú bình thường, tại đại hội thất quốc biểu hiện cũng bình bình, nhưng sau đại hội lại có được sự sủng ái của Tử Hoàng, bị phong làm Lan Phi, trở thành người đứng đầu trong tứ phi.

Phải biết là lão cha thừa tướng đó của cô ta vốn muốn gả cô ta cho lão hoàng đế Tử Linh Quốc, vận khí thật sự là rất tốt."
"Còn về việc Tử Hoàng làm sao quen biết cửu thẩm, con vẫn chưa có điều tra rõ ràng.

Nhưng mà cửu thẩm nếu đã không biết rõ lúc trước ai ám toán người, vậy thì con cảm thấy có thể ra tay từ Lan Phi đó."
Cửu Ca rất tán thành cách nói của Tam Tiền, cô nói: "Tử Tinh Châu, Lan Phi là một người như thế nào?"
Tử Tinh Châu nói: "Lan Phi vẫn luôn rất khiêm tốn, cũng không tranh sủng, làm người lại rất ôn hòa, phụ hoàng xem cô ta là hoa giải ngữ, nhiều năm như vậy vẫn luôn rất sủng ái."
Tam Tiền cười nói: "Xem ra người nữ nhân này rất có thủ đoạn."
"Mẫu thân nói tại thọ yến của Tử Hoàng gặp được người quen, xem ra người quen đó không chỉ có Tử Hoàng, e là còn có Lan Phi.


Năm xưa thiên tài Xích Linh Quốc tham gia đại hội thất quốc với mẫu thân còn có những người khác, Dung yêu nghiệt, nhờ Kiêu thúc đem người điều tra, chỉ cần còn sống liền từng người một hỏi cặn kẽ chi tiết." Sở Cửu Ca nói.
Lúc trước đối diện với sự uy hiếp của Tử Linh Quốc không thể không đi Thái Vân Tông, bây giờ đã có Thái Vân Tông làm hậu thuẫn.
Đừng nói là Tử Kha, cho dù là Tử Hoàng cũng không dám đối phó họ một cách quá rõ ràng, đúng là nên hành động rồi.
"Được, Cửu nhi." Dung Uyên gật đầu nói.
Sở Cửu Ca nhìn về Cửu thúc nói: "Cửu thúc, con hy vọng người có thể giữ bí mật với mẫu thân.

Đợi sau khi chúng ta điều tra rõ ràng, đem hung thủ phía sau tìm ra, đến lúc đó mới cho mẫu thân biết, để cho mẫu thân thu thập người đó.

Khoảng thời gian này cứ để cho mẫu thân yên yên tĩnh tĩnh tu luyện ở Tử Linh Quốc là được."
Cô không muốn vạch ra vết sẹo của mẫu thân, nhưng mà sao có thể để cho những người khiến cho mẫu thân chịu khổ bao năm, ủy khuất nhiều như vậy tiêu diêu tự tại, ấn nấp có sâu hơn nữa cũng phải đem người lôi ra.
Cửu thúc gương mặt băng lạnh, nếu như tìm thấy những người đó, ông tuyệt đối sẽ không tha cho.
Sở Cửu Ca nói với Tam Tiền: "Ngươi nói ngươi đang tìm hộp bất tử của đệ tam tộc ngươi, có manh mối hay chưa?"
Tam Tiền nói: "Ta đã điều tra từ tất cả các phương diện, vô luận là sủng thần, hoàng tử của Tử Hoàng, hay là thái giám trong cung, đối với cái này đều không biết gì.

Có lẽ chỉ có bản thân Tử Hoàng biết, có lẽ vật đó không nhất định nằm trong tay ông ta, một khi chúng ta động đến ông ta có thể sẽ đả thảo kinh xà, khiến cho người ẩn nấp lẫn trốn càng thêm cẩn thận."

Cửu thúc nói với Tam Tiền: "Nhất định phải tìm thấy ngay lập tức."
"Cửu thúc, con hiểu rõ, đây là sai sót của đệ tam tộc con, chúng con nhất định sẽ dốc toàn lực bù đắp, sẽ không để cho Cửu thúc người thất vọng đâu." Tam Tiền lúc này cũng trở nên nghiêm chỉnh rồi, hắn cực kỳ nghiêm túc trả lời.
Vào lúc đó, có người đến truyền tin, "Thất hoàng tử, Bệ hạ muốn người hồi cung."
Ánh mắt Tử Tinh Châu tối lại, khóe miệng hắn khẽ nhếch, nói: "Phụ hoàng đây là muốn tính sổ sao? Hình như ta cũng không có cách nào từ chối, vậy thì đi thôi!"
"Cửu Ca, Tiền huynh, xem ra bữa cơm này ta không cách nào ăn rồi, lần sau có cơ hội lại nói." Tử Tinh Châu nói.
Sở Cửu Ca nhìn theo bóng lưng của Tử Tinh Châu, nói: "Mặc Thất, hôm nay chủ tử nhà ngươi thời thời khắc khắc đều thủ hộ bên cạnh ta, ngươi không cần lén lút đi theo ta nữa, đi theo Tử Tinh Châu đi!"
Gia hỏa Tử Hoàng đó đối với Tử Tinh Châu không chút thân tình, ông ta đem Tử Tinh Châu gọi đi, tuyệt đối không có chuyện tốt.
Cô sợ gia hỏa đó điên cuồng lên hổ ăn thịt con, phái Mặc Thất qua đó sẽ có chút đảm bảo.
"Vâng!" Mặc Thất đáp.
Sau khi nói chuyện xong, Sở Cửu Ca nói: "Tam Tiền, ngươi biết ở Tử đô nơi nào có nguyên liệu vẽ tốt nhất?"
Cửu nhi vẫn còn nhớ về gia hỏa đó, Dung Uyên rất không vui.
Tam Tiền nói: "Ta biết mà! Mỗi khi đến một thành trì, ta đều tìm hiểu kỹ càng mọi tình huống của thành trì đó, chỉ vì để ta có thể ăn chơi càng thêm suиɠ sướиɠ!"
"Cửu muội muội muốn mua nguyên liệu vẽ, ta dẫn đường! Thích gì ca ca mua cho muội." Tam Tiền hào khí nói.
Tử Tinh Châu đi vào ngự thư phòng, Tử Hoàng lạnh giọng nói: "Nghịch tử, ngươi quỳ xuống cho ta!".