Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 56: Phóng sinh xong là tốt nhất




Hành động lần này của phái Ngự Quỷ sư cuối cùng đều thất bại, không phải bọn họ không muốn tiếp tục thảo phạt quỷ thôn kia, thật vất vả tìm được vị trí, há có thể cứ như vậy dễ dàng bỏ qua, thế nhưng vì bảo mệnh… Mọi người cuối cùng vẫn lựa chọn một con đường buông tay nhiệm vụ, một chữ, chạy!

Tắc Văn bị che chở ở chính giữa, cùng với gã, còn có tên Thật Sĩ cấp hai, vừa bắt đầu uy phong lẫm lẫm, chuẩn bị đại sát tứ phương, một giây sau liền bị đại quân của quỷ tộc làm cho sợ mất mật, nhóm Đấu Linh đem hai vị nhân vật trọng yếu bảo hộ ở vị trí an toàn nhất, Trần Phong cũng chỉ có thể hơi hơi đi gần sát ở bên cạnh, còn đám người mới thì càng không cần phải nói, tên Ninh Hải Sinh kia, nghe đâu sợ đến tè cả ra quần, hiện tại còn đang kéo Lý Dịch cùng với Trương Kim không chịu buông tay, vì vậy ba người tiếp tục lảo đảo bò lết đi theo phía sau đội ngũ, cũng không ai để ý tới.

Lúc này, Tần Nhị chết, tên quỷ tộc Mục Ngôn kia cũng đoạn khí, hơn nữa không bắt được Viêm Lam, cũng không thể đánh bại cái thôn xóm kia, ba tên Ngự Quỷ sư mới đến này đương nhiên chỉ có thể tiếp tục thân mang tội lớn, sau khi trở về tiếp tục nhận lấy trừng phạt mà bọn họ vốn nên nhận! Nghĩ muốn lập công để xóa tội? Vậy cứ tiếp tục suy nghĩ lại là được rồi.

Thanh Ngải lẩm bẩm đọc thuật bình tâm, nhưng hai chân vẫn không nhịn được mà tiếp tục run rẩy, gã thật vất vả mới trở thành Thuật Sĩ cấp hai, cho rằng từ nay trở đi cửa lớn cứ như vậy thông thuận mà mở ra, một đường đi thẳng không bị ngăn trở, tiếu ngạo quần hùng… Kết quả, đám quỷ tộc chết tiệt! Gã oán hận liếc mắt nhìn Tắc Văn một cái, nói “Này cùng với kế hoạch ban đầu khôn giống nhau, những quỷ tộc kia cư nhiên kịp thời tìm đến viện binh, làm sao có khả năng!”

Tắc Văn nghe thấy tên Thuật Sĩ cấp hai oán giận, trong lòng cũng cảm thấy không thoải mái, cái này có thể trách ai? Gã khinh thường liếc nhìn cánh tay áo mồ hôi dầm dề của đối phương, nói “Đây bất quá là ngoài ý muốn mà thôi, những quỷ tộc kia có lẽ đã âm thầm chuẩn bị tốt ngay từ đầu, chúng ta không có cách nào biết được, muốn trách, cũng phải trách cái tên Tần Nhị kia, đưa tình báo không toàn diện, còn dám chắc chắn cam đoan nhất định có thể thành công, nhưng đáng tiếc, hắn đã chết, cho nên chuyện này, cứ như vậy đi.”

Gã còn tổn thất một con quỷ điểu! Không biết chạy đi nơi nào, hơn nữa lúc sau viên hoàn điều khiển quỷ tộc còn mất đi hiệu lực, chắc chắn là do tên quỷ tộc Viêm Lam kia chen vào gây rối!

Tắc Văn thờ ơ giải thích vài câu, liền không tiếp tục phản ứng lại tên Thuật Sĩ mất mặt ngay trước mặt đám đông đội ngũ, tên Thuật Sĩ một thân khó ngửi, mặt thối giống như béo phì, hắn cũng không cảm thấy rất có mặt mũi được không, Ngự Quỷ sư cấp sáu, mà ngay cả một cái quỷ thôn rách nát cũng không phá được, quay về lại còn phải báo cáo lại quá trình với Hải Thanh đại sư, còn phải chịu đựng đồng nghiệp cười nhạo!

Nói không chừng còn có thể bị chỉ trích tự ý làm việc, hạ sát lệnh, mạnh mẽ tấn công quỷ thôn.

Trần Phong là một trong tam bả thủ của đội ngũ, bị thương nhẹ, cũng không nghiêm trọng, y đi một bên, lòng thầm cảm thấy ngày hôm nay quá xui xẻo, một bên lại hơi hơi để ý quan tâm tên Ngự Quỷ sư mới đến được coi trọng kia, Trần Phong còn muốn bắt một con ngự quỷ mới cho đối phương, liền đi lại gần, thấp giọng nói “Xin lỗi a, tình huống ngày hôm nay như vậy, chắc là không thể đi bắt giữ quỷ tộc hoang dã, lần sau sẽ lại dẫn ngươi đi ra đi.”

Lúc Thẩm Tu thấy Trần Phong đi sát lại gần, còn tưởng là cũng chẳng có chuyện gì, tỷ như là muốn gặp mặt nói chuyện linh tinh, rất nhiều lúc, có người cố ý đến tìm hắn tán gẫu, tổng là luôn lôi kéo những câu chuyện loạn thất bát tao ở đâu đó, nghe thấy đối phương vừa nói như vậy, hắn khẽ thở ra một hơi, nói “Không sao, đa tạ.” Ánh mắt của hắn yên tĩnh, trong lòng thầm nghĩ, sau khi trở về liền lập tức ngồi thuyền rời khỏi không đảo!

Đoàn người đi tới biên giới khu vực rừng tối, mãi đến khi đi vào bên trong khu mậu dịch, cũng không gặp phải chuyện gì bất ngờ khác, Thẩm Tu lại gặp được vài tên thương nhân kia, bất quá bởi vì hắn đi cùng với đội ngũ, cho nên đa phần những người ở ngoài đội ngũ không dám chạy đến tiếp lời, chứ đừng nói đến việc sau khi tiến vào khu mậu dịch, hai vị dẫn đầu đội ngũ kia, một tên Ngự Quỷ sư cấp sáu, một tên Thuật Sĩ cấp hai, sắc mặt cũng không quá tốt, giống như là bị người thiếu nợ tám đời, ánh mắt lộ hung quang, đầy mặt phẫn hận.

“Bọn họ là đội ngũ tinh anh tiến vào quỷ giới lúc trước?” Có người âm thầm nói với nhau.

“Đúng vậy, nghe nói đội ngũ là do phái Ngự Quỷ sư tổ chức, hình như là có nhiệm vụ bí mật…”

“Không vui a, chẳng lẽ quỷ giới có cái gì biến động, nhìn bọn họ như vậy, nhất định là nhiệm vụ thất bại!”

“Đúng vậy, Ngự Quỷ sư cấp sáu, cùng với Thuật Sĩ cấp hai, nghĩ đi nghĩ lại đều cảm thấy khó mà tin nổi, đám quỷ tộc kia mạnh mẽ như vậy? Ta tính toán thời gian, bọn họ cũng không đi vào khu vực trung tâm của quỷ giới, hẳn là sẽ không đụng phải đám quỷ tộc khó dây dưa mới đúng.”

“Ai biết được… Có mấy người, đi cửa sau, kinh nghiệm không đủ, thật giả lẫn lộn.”

Có người tò mò, bỏ đá xuống giếng cũng không ít, dù sao ba môn phái lớn, mặc dù nói là hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau phát triển, thế nhưng lén lút, mặc kệ là giữa ba môn phái lớn, hoặc là thuộc hạ trong các phái của các gia tộc, dù ít hay nhiều thì cũng sẽ xảy ra ma sát cùng phân tranh, lúc nào cũng có thể nhìn thấy huyết vũ tinh phong, nơi này là thế giới của cường giả, người yếu nhược, hoặc là vươn lên, hoặc là trốn đi, không thì cũng chỉ có thể làm đống cọc thưa thớt gom lại thành bụi với nhau, sắc mặt của Tắc Văn xanh đen, sắc mặt của Ngải thanh cũng không ra sao, bọn họ có nỗi khổ khó nói, cũng có thể nói là vận may quá kém gặp phải đội ngũ cường đại của quỷ tộc, ai biết được đám viện binh kia là lăn ra từ chỗ nào! Xung quanh quỷ thôn mười ba rõ ràng không có một thôn xóm nào có thể cung cấp viện binh quỷ tộc mạnh mẽ, bọn họ đã sớm điều tra cẩn thận, mới dám hành động.

Thẩm Tu không để ý đến đống chuyện dồn dập hỗn loạn đó, nhiệm vụ của phái Ngự Quỷ sư lần này hoàn thành cũng được, không hoàn thành cũng được, dù sao cũng không liên quan đến hắn, cũng không phải một giây sau thế giới sẽ lập tức hủy diệt, hà tất phải trầm tư suy nghĩ mình có thể làm cái gì, Thẩm Tu cảm thấy, chỉ cần biết rằng muốn làm cái gì, là có thể đứng lên làm được.

Hắn muốn về nhà, nghỉ ngơi một chút, như vậy cũng đâu có gì tiêu cực, cũng không phải từ giờ trở đi liền thoái ẩn giang hồ, đóng mở mới là cuộc sống. (N/A: đại khái ý anh ý là lúc chán thì xuất hiện cho vui, lúc mệt mỏi thì đóng cửa đi ngủ đó. Suy nghĩ kiểu thích thì làm không thích thì thôi.)

Thẩm Tu đứng xếp hàng trước điểm truyền tống, chuẩn bị trở về Không Đảo với đội ngũ, vởi bì nhân số của đội ngũ khá nhiều, người phụ trách điểm truyền tống không thể làm gì khác, chỉ có thể vài người tiến vào một lần, đội ngũ hơn trăm người, chỉ xác định thân phận thôi đã đủ tốn thời gian, hơn nữa trận truyền tống cũng không phải lúc nào cũng hoạt động liên tục được, nó cần phải có một thời gian giữa các lần truyền tống để hoạt động.

“Có muốn ăn uống cái gì đó không? Nơi này có sữa tốt nhất, rượu trái cây thơm ngon nhất!”

“Đi qua đây không nên bỏ qua! Quỷ tộc chất lượng cao, xuất thân từ bên trong khu vực rừng tối, phẩm chất tuyệt đối đảm bảo, khôn ngoan không cần tiền!”

“Mệt mỏi? Mệt nhọc? Uống nước trái cây! Quả của cây cổ thụ, nước thơm nồng, là lựa chọn hàng đầu cho người rời nhà đi lữ hành, uống vào, đảm bảo buổi tối trở thành sói đói, một đêm bảy lần!”

“Muốn vũ khí sao? Lấy từ hiện trường trận hỗn chiến, còn có vị máu tươi của dũng sĩ, sức mạnh của linh hồn bám vào vũ khí, có giá trị cất chứa tuyệt đối, tặng người hoặc bản thân sử dụng đều được, vị Ngự Quỷ sư này, ngài có muốn mua một cái hay không?”

Thẩm Tu bình tĩnh đẩy thanh trường đao đang rút ra khỏi vỏ ở trước mắt mình, ánh mắt lướt qua bờ vai của thương nhân đang chào hàng, rơi xuống một cái lồng sắt ở sau lưng đối phương, nơi đó có một thương nhân khác đang chào hàng, mồm đảm bảo ‘không ngoan không cần tiền’.

Quỷ tộc trong lồng tre nhìn có chút quen mắt…

Thẩm Tu hơi nhíu nhíu đuôi lông mày, sắc mặt bình tĩnh đi ra khỏi đội ngũ xếp hàng, lặng yên đi tới. Có đội viên cũng vô tình phát hiện, cũng không cảm thấy kỳ quái, một số Ngự Quỷ sư mới đến, lúc đến khu mậu dịch, luôn không nhịn được muốn đi nhặt lậu cái gì đó, đây là chuyện thường tình, tên nam nhân kia còn được nói là được Hải Thanh đại sư xem trọng, thế nhưng cũng không phải không ngoại lệ.

“Vị khách nhân này, nhìn ngài hình như là vừa tới Không Đảo không lâu, thân là một Ngự Quỷ sư ưu tú, có muốn chơi một chút kích thích hay không, thử chinh phục một con quỷ tộc hoang dại?” Tên thương gia kia ánh mắt sáng ngời, vội vã chào hàng vật phẩm của gã với nam nhân trước mắt “Ngươi nhìn xem, tuổi vừa vặn, ánh mắt kiên nghị, khuôn mặt, vóc người cũng không tồi…”

“Khuôn mặt? Vóc người?” Thẩm Tu nhếch nhếch đuôi lông mày, tựa tiếu phi tiếu hỏi “Kể chi tiết xem, nơi nào tốt.”

Thương nhân nuốt một ngụm nước bọt, kỳ thực gã chỉ là chào hàng bừa mà thôi, cũng không nghĩ tới thật sự sẽ có người tới mua, thương nhân đánh giá lại một lần quỷ tộc đang dính đầy người bùn đất bẩn thỉu, co ro không nhìn ra bộ dáng cùng với chiều cao, con quỷ tộc này cũng không biết vào lúc nào chạy vào trong một cái lồng sắt ở khu giao dịch, tựa hồ chỉ chớp mắt một cái liền phát hiện, gã đã từng mang đội ngũ đi bắt giữ loại quỷ tộc này? Hơn nữa, luôn có một loại cảm giác, chỉ cần đụng vào nó là sẽ chết, cho nên vẫn luôn không dám lôi ra ngoài rửa sạch sẽ.

“Không có tin tức thực tế sao?” Thẩm Tu thấy gương mặt đối phương mang theo do dự, còn có một chút xoắn xuýt, cộng với kinh ngạc, liền ngủ động hỏi một câu.

Tên thương nhân kia phục hồi tinh thần, cười cười giải thích “Ánh mắt của các hạ thực tốt a, quỷ tộc này… Chúng ta chưa nghiên cứu ra được là thuộc chủng loại nào! Nếu như ngài có hứng thú, ta liền ưu đãi, tám ngàn đi.”

Dựa theo trực giác mỗi một lần mua bán, thứ không thuộc về mình, khẩn trương bán qua tay cho thỏa đáng!

Là quỷ hay là thần, cứ để cho người mua đến tìm hiểu đi…

Thẩm Tu âm thầm giật giật khóe môi, điểm số của Không Đảo của hắn không nhiều, hoàn toàn không đủ để mua một con quỷ tộc, coi như là tám ngàn, cũng quá cao, cho nên Thẩm Tu không vội vã gật đầu, mà quay người đi sang các cửa hàng khác.

Một tầm mắt sắc như lưỡi dao, dường như muốn cắn hắn ra làm vài miếng, Thẩm Tu nhẫn nhịn không quay đầu lại, càng chạy càng xa, một tầm mắt kia bắt đầu biến thành dao sắc để chặt xương.

Mã Nghị bất thình lình rùng mình một cái, đi ra ngoài buôn bán lâu như vậy, khu vực rừng tối cũng không phải một địa phương tốt đẹp gì, nhưng làm sao hôm nay gã lại có cảm giác lạnh lẽo hơn bình thường! Gã nhìn nhìn bóng lưng của tên nam nhân kia, âm thầm đáng tiếc, trong miệng ai oán nói “Ai, liền không mua, lẽ nào nhìn không vừa mắt?”

Trong nháy mắt, gã cảm thấy sau lưng phát lạnh, Mã Nghị hắt hơi một cái, trong lòng run sợ, hơi hơi đi xa cách cái lồng kia ra một chút, khổ não, nếu như lát nữa không có người tới hỏi thăm thì phải làm sao, gã lại không dám động, hiện tại kể cả tới gần lồng cũng không dám!

Thẩm Tu đi lượn một vòng trong khu giao dịch, dùng một ít đồ vật nho nhỏ đơn giản đổi lấy đủ điểm số của Không Đảo, đồng thời cẩn thận kiểm tra bản thân không có gây ra sự chú ý đặc biệt với người nào, mới quay trở lại cái chỗ đặt cái lồng kia, từ lúc hắn bắt đầu xuất hiện trong tầm mắt kia, rất nhanh, ánh mắt sắc bén lại lần nữa ngưng tụ trên người hắn, so với vừa nãy còn sắc hơn vài phần.

Thẩm Tu trả đủ điểm số của Không Đảo, trong lúc Mã Nghị thở phào nhẹ nhõm một cách rõ ràng, trực tiếp đẩy lồng đi, loại lồng sắt này phía dưới có bốn cái bánh xe nhỏ, có thể thuận tiện kéo đẩy, cũng là vì để cho một số người mua có ham thích đặc thù, tiện mang quỷ tộc hoang dại về nhà, sau đó, muốn xử trí thế nào, chính là việc riêng của người ta, cũng không phải ai cũng thích đứng ở trước mặt người khác bày ra thực lực của chính mình.

Mã Nghị cảm thấy tên nam tử này chỉ lát nữa liền lập tức đi qua trận truyền tống, trở lại bên trong Không Đảo, có phương pháp đi nhờ người của phái Ngự Quỷ sư nghĩ một chút biện pháp, trên đời này không có ai không thuần phục được quỷ tộc, kể cả quỷ tộc có hung ác như thế nào đi nữa, cũng không nhịn được mà dày vò chơi đùa.

Thẩm Tu đẩy lồng đi đường vòng, tránh né tầm mắt của mọi người, đi về tới bên trong khu vực rừng tối.