Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 79: Tỉnh ngủ




“Thời gian không còn nhiều, chúng ta ít nhất cần phải chuẩn bị mất một canh giờ, nếu như các ngươi còn lấy lý do khác kéo dài công việc, sóng thần cũng sẽ không đợi ai.” Thẩm Tu tiếp tục làm việc, sắc mặt không đổi, nhắc nhở.

Những Thuật Sĩ ở đây cũng không thể làm bộ không làm việc, không nhìn thấy còn có một con quỷ tộc đứng ở đó, còn là quỷ tộc cao đẳng hay sao, ở khoảng cách gần như thế, liền tính là Thuật Sĩ cũng không chiếm được gì ưu việt, đặc thù nghề nghiệp của bọn họ là chiến đấu từ xa, nếu ở khoảng cách gần không khác gì tự đào hố! Hơn nữa, đám Đấu Linh kia không biết ăn phải loại dược vật mê hồn nào, ai cũng không rat ay ngăn cản tên Ngự Quỷ sư này, nghiễm nhiên khiến cho hiệp hội Thuật Sĩ mất đi sự giúp đỡ cận chiến.

Thời gian không ngừng trôi qua, thanh âm bên ngoài bắt đầu xao động, rồi dần im lặng, lại đến khi nhanh chóng rút lui, có những tiếng la hét cầu cứu không ngừng vang lên, cũng liên tiếp xuất hiện người bị thương, các thành viên của cả ba tòa bạch tháp vừa vội vàng điều tiết giao thông, vừa phải đi giúp đỡ những người không cẩn thận ngã xấp xuống nền đất, hoặc vô ý bị chen lấn bị thương, hoặc những người già yếu đột nhiên mắc bệnh, một số Thuật Sĩ không phải tham gia mở tầng phòng hộ, cũng lập tức chia nhau đi giúp đỡ.

Tầng phòng ngự thuận lợi được dựng lên còn chưa được mười phút, sóng thần đúng giờ tieesn đến! Mọi người chỉ làm công tác chuẩn bị  mở tầng phòng hộ cũng đã hao phí rất nhiều thời gian, nếu không phải Thẩm Tu từng giờ từng phút đốc thúc sít sao, e rằng mọi người còn không kịp hoàn thành trước giờ sóng thần đến.

Sóng biển bàng bạc mãnh liệt cuộn trào, xô đẩy, lấy tư thế nghiền nát tất cả mà trực tiếp đâm thẳng vào, che kín trời đất, giống như tận thế đổ ập xuống.

Trong nháy mắt, nước biển liền bao trùm toàn bộ Không Đảo, bởi vì có tầng phòng hộ, cho nên nước biển chỉ có thể trào qua không trung, giống như một hòn đá khổng lồ rỗng ruột, mặc cho dòng nước có mạnh mẽ đến đâu, cũng chỉ có thể trào qua mà thôi.

Nhưng khi thiết bị kiểm tra sóng thần đo lường hoạt động, các Thuật Sĩ cũng lập tức hoảng loạn, rất nhiều người nhìn về phía hội trưởng, lại chỉ nhận được lời trấn an và khuyên ngủ, vẫn chỉ là những câu nói có cũng được mà không có cũng không sao, thậm chí biểu tình cũng không sợ hãi không vội vã, hơn nữa, Hạng Phi vẫn đứng im một chỗ áp chế gã, các Thuật Sĩ cao đẳng dù có trung thành đến đâu cũng nhận ra tên hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ này có gì đó không đúng.

Lúc Thẩm Tu sắp hoàn thành công đoạn cuối cùng để có thể mở tầng phòng ngự ra, đội trưởng đột nhiên ra tay, chiêu thức nhạy bén là tàn nhẫn, giống như cận chiến là sở trường của gã! Hạng Phi và Lục Chiến đã sớm chuẩn bị, cộng với một số Thuật Sĩ cao đẳng phản ứng kịp thời, cũng coi như miễn cưỡng phá tan được ý định phá rối của tên hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ này, nếu là trước kia, đây là một chuyện lớn đủ để oanh động toàn bộ Không Đảo! Đáng tiếc, lúc này chỉ đủ khả năng khiến Thẩm Tu hơi hơi phân tâm, sau đó lập tức quay lại công việc trước mắt.

Không có biện pháp, cho dù tên hội trưởng kia bị xử lý, hậu chiêu mà đối phương lưu lại, cũng đủ khiến cho mọi người phiền lòng.

“Tầng phòng ngự lúc trước bị người động tay chân.” Thẩm Tu tỉ mỉ kiểm tra tầng phòng ngự vừa được dựng lên, sau đó nhíu mày, nói “Có nơi bị công kích dẫn đến bị hư hại, bây giờ có sửa chữa cũng không kịp, nó chỉ có tác dụng kéo dài cho chúng ta thêm một chút thời gian mà thôi, Không Đảo không thể tránh khỏi việc bị nhấn chìm trong biển một thời gian.”

“Vậy… Những gì chúng ta làm không có tác dụng?” Hạng Phi nhìn đoàn người vội vội vàng vàng chạy xuống rời khỏi ba tòa bạch tháp, nhất thời có chút ủ rũ, hung hăng đấm lên tường một cái, mắng “Tên hội trưởng này là người của tổ chức Thánh Minh đi! Rõ ràng bọn họ đã ủ mưu từ sớm!”

Thẩm Tu cũng liếc nhìn đoàn người hoang moang rút lui, ngữ khí cũng không có gì biến đổi “Ít nhất có thể trì hoãn một thời gian, hơn nữa sau khi sóng thần đổ vào, mặc dù tầng phòng ngự bị hư hỏng, thế nhưng lực phá hoại của nước biển có thể bị giảm đi một chút.”

Đám Thuật Sĩ như rắn mất đầu, thế nhưng cũng sẽ không trực tiếp chạy theo một tên Ngự Quỷ sư xa lạ… Dù cho, tên nam tử này tựa hồ vô cùng thông thạo khi sử dụng thuật pháp, thậm chí, có khẳ năng đẳng cấp Thuật Sĩ của hắn còn vượt quá sự tưởng tượng của bọn họ, tác phong của bọn họ từ trước tới nay đều nhất quán, cẩn thận, hành động cẩn trọng, bởi vậy, sau khi nói lời cảm ơn với Thẩm Tu, phó hội trưởng liền cầm đầu hiệp hội Thuật Sĩ, trật tự rút lui khỏi Không Đảo. Hiện Tại, không ai sẽ tiếp tục từ chối việc rời khỏi Không Đảo, trong lòng bọn họ, vẫn thật sự tin phục Thẩm Tu.

Tầng phòng hộ trên Không Đào là màu trong suốt, bởi vậy, khi nước biển trào qua không trung, vô cùng sống động, giống như là toàn bộ cả một tòa thành thị đều chìm dưới đáy biển, ánh nắng xuyên qua, sóng nước lấp lánh, đẹp không sao tả xiết… Nhưng trong điều kiện tiên quyết là cái lồng bảo hộ này chưa xuất hiện những vết rách, hơn nữa cái vết rách này còn có xu hướng chậm rãi khuếch tán ra.

Đến khi phần lớn người dân cùng với nhân viên của ba tòa bạch tháp đã rời đi gần hết, Thẩm Tu ngẩng đầu nhìn tầng phòng hộ đang rung động giữa bầu trời, cùng với nước biển màu xanh lam ở phía bên ngoài tầng phòng hộ, một cảnh tượng đồ sộ như thế, khó có thể gặp được, chỉ là khi mọi người nhìn đến nó, trong hoàn cảnh này, đáy mắt chỉ biết hiện ra sự sợ hãi và bất lực.

“Đáng tiếc, tầng phòng ngự này không thể tiếp tục sử dụng.” Hắn đối với việc Không Đảo sắp bị nước biển nhấn chìm vô cùng tiếc hận, nhất là đối với cái cảng biển bị sóng thần trùng kích đến tan nát kia, thế này thì hắn làm sao mới có thể trở về được, Thẩm Tu trong lòng thầm nghĩ không quá vui vẻ, sắc mặt lại bình tĩnh, dẫn theo con quỷ tộc cao đẳng kia đi tới bên cạnh điểm truyền tống, Hạng Phi cũng cùng đi theo hai người.

Khu mậu dịch được xây dựng ở ngay gần điểm truyền tống, vốn dĩ náo nhiệt, lúc này lại biến thành khu vực cư trú của nạn gân, không chỉ toàn bộ cư dân đều chen chúc ở trong này, hơn nữa còn xuất hiện rất nhiều trận đánh nhau hòng cướp đoạt địa bàn của vài thế lực nho nhỏ, nếu không phải có ba tòa Bạch Tháp trên Không Đảo tọa trấn ở đây, có tác dụng áp chế những phần tử bất hợp pháp này, e rằng khu mậu dịch đã sớm hỗn loạn, ầm ỹ.

Lúc này, đa phần mọi người vẫn không có suy nghĩ đi vào khu vực quỷ giới, khu mậu dịch mặc dù nằm ở biên giới của quỷ giới, thế nhưng cũng là địa bàn của nhân tộc, suy nghĩ của mọi người Thẩm Tu có thể đoán được, đơn giản nghĩa là bọn họ muốn đóng quân ở chỗ này, đồ ăn và những thứ khác bọn họ sẽ nghĩ cách sau, ít nhất là không muốn tùy tiện đi vào trong quỷ giới, ai biết trong quỷ giới sẽ có loại nguy hiểm khác mà bọn họ không đoán trước được.

Hải Thanh tìm Thẩm Tu, chỉ là đưa ra suy nghĩ của ông, trao đổi với hắn suy nghĩ của mình, nhưng cũng không lập tức quyết định đi vào bên trong khu vực quỷ giới, sau đó, lão đại của liên minh Đấu Linh và phó hội trưởng của hiệp hội Thuật Sĩ cũng đến tìm hắn, bọn họ chỉ muốn nghe suy nghĩ của Thẩm Tu một chút, chỉ là nam nhân thẳng thắn nói ra suy nghĩ, nếu đi vào quỷ giới thì sẽ an toàn hơn, bọn họ vẫn có chút băn khoăn.

Đêm nay, mọi người liền bố trí ở lại khu mậu dịch, cùng với một số khu vực xung quanh khu mậu dịch, bây giờ còn có thể chen chúc lại một chỗ, thế nhưng nếu muốn định cư một đoạn thời gian không hề ngắn, đợi cho đến khi nước biển rút khỏi, không phải là một biện pháp hay. Thẩm Tu không lựa chọn ra mặt vào lúc này, hắn yên lặng chọn một vị trí, lấy vị trí đó làm địa điểm ở tạm đêm nay, tìm được một ít cành cây, cỏ cây khô ráo, sau đó chặt một khúc gỗ làm gối đầu, trực tiếp nằm xuống đất mà ngủ, còn đến nơi phát vật tư của phái Ngự Quỷ sư lãnh được một cái chăn mỏng, chăn dầy đương nhiên sẽ nhường cho những người thật sự cần. Hạng Phi và Lục Chiến đương nhiên cũng không kén chọn, có một nơi đặt chân đã là tốt rồi, không có trẻ con và người già, thân thể của bọn họ đương nhiên tương đối khỏe mạnh.

“Ngươi muốn trở về không?” Thẩm Tu cố ý tìm cơ hội hỏi tên quỷ tộc cao đẳng kia, không ngoài dự kiến lại nhận được một câu trả lời phủ định hoàn toàn, hắn cũng không tiếp tục can thiệp vào lựa chọn của đối phương, chân là chân của ngự quỷ, vòng tay điều khiển quỷ màu vàng kim trên cổ tay tuy rằng có tác dụng liên hệ và câu thông, thế nhưng không có tác dụng áp chế ngự quỷ, cho nên Thẩm Tu nghĩ tên quỷ tộc cao đẳng kia muốn đi lúc nào cũng được, cũng không ép buộc nó.

Hạng Phi cũng hỗ trợ lót ổ, Thẩm Tu liền dành thời gian đi với Lục Chiến tìm kiếm một ít thực vật, tuy rằng nói ba tòa bạch tháp của Không Đảo có phân phát miễn phí cho dân thường một ít nước và đồ ăn, thế nhưng nếu có tay có chân có thể vận động, nếu đi đến lấy một ít tài nguyên có hạn kia cũng không tốt. Bọn họ tìm được kha khá đồ có thể ăn được, trái cây đều kết thành chùm, hắn liền đi phát cho một ít người dân ở khần vị trí mà hắn ở, biên giới của khu vực quỷ giới, đồ vật mà nhân tộc có thể ăn thật ra cũng không nhiều.

Hạng Phi vừa đề phòng bốn phía, vừa nhàm chán chờ màn đêm buông xuống, sau khi ăn một ít hoa quả, liền chuẩn bị đi ngủ, nằm một bên yên lặng nhìn cách đó cũng không xa, Thẩm Tu sau khi nằm xuống, có ngự quỷ lặng lẽ đắp chăn cho hắn, còn phất phất tay đuổi muỗi cho hắn, thậm chí, trong bóng đêm rét lạnh, còn có thể chui vào trong chăn làm lò sưởi sưởi ấm cho hắn… Cậu ta nhìn một lúc liền nóng mắt! Lại nghĩ đến ổ chăn lạnh lẽo của mình, cái gì cũng không có, chỉ có muỗi là nhiều! Côn trùng ở khu vực rừng tối cũng không phải loại côn trùng hiền lành gì, tùy tiện đốt một cái, đã nổi lên một cái nhọt to đùng, bôi thảo dược phải mất vài ba ngày mới có thể khỏi hẳn.

Hạng Phi vùi đầu vào trong chăn, chuẩn bị cứ như vậy hít thở các bon đi ô xít, ngủ một giác đến hừng đông.

Thẩm Tu vừa mới lim dim ngủ, cảm giác được có người đến gần, bởi vì hắn không cảm nhận được sát khí, cho nên phản ứng cũng tương đối ôn hòa, chỉ là, hắn còn chưa kịp mở mắt, một giây sau đã phát hiện ra trong lồng ngực nhiều hơn một cái lò sưởi hình dáng ngự quỷ dùng để sưởi ấm… Trước đó, đối phương cố ý làm sẵn một cái ổ cỏ khô, nguyên lai là chỉ bày ra để cho hắn nhìn?

Ngược lại là quỷ tộc đã muốn ngủ say.

Lục Chiến cọ xát toàn thân đến ấm áp, đặc biệt những địa phương nhiều thịt và trọng điểm, mới dám chậm rãi đi tới gần ổ cỏ của nam nhân. Tuy rằng cuối mùa xuân hơi nóng, nhưng mà khu vực biên giới của quỷ giới, vào ban đêm vẫn lạnh giá như trước, chỉ sau khi mặt trời đã lên cao, nhiệt độ mới có thể tăng trở lại. Quỷ tộc cao đẳng kỳ thật không quan tâm lắm đến nhiệt độ thời tiết, lạnh cung được, nóng cũng được, dù sao cũng đều không chết được, chúng nó trời sinh đã thích hợp sinh tồn trong hoàn cảnh ác liệt của quỷ giới.

Thế nhưng, hiện tại không giống nhau! Lục Chiến híp mắt, quan sát tỉ mỉ đám người ở xung quanh, phát hiện bọn họ quanh minh chính đại dựa sát vào nhau để sưởi ấm, đủ mọi loại tư thế, âm thầm ghi nhớ một ít tư thế có thể sử dụng, lúc này mới hạ quyết tâm, cây ngay không sợ chết đứng, bắt đầu táy máy tay chân với chủ nhân, không cần e lệ, chỉ là phù hợp với hành động ngày thường mà thôi, Lục Chiến thầm nghĩ trong lòng, lại nhịn không được muốn đi quan sát phản ứng của chủ nhân.

Bởi vì khoảng cách thật sự gần, nó cơ hồ có thể nhìn thấy lông mi thật dài của chủ nhân, đường cong hoàn mĩ của đôi môi mỏng, cùng với cái mũi cao, tiếng hít thở nhẹ nhàng, giống như lông vũ nhẹ nhàng rơi trong không khí, khiến Lục Chiến nhịn không được lại chui sâu vào bên trong lòng chủ nhân một ít, vừa nhìn lên, cơ hồ mặt nó sắp dính sát vào mặt chủ nhân.

Tất cả đều là để sưởi ấm cho chủ nhân! Nó âm thầm cường điệu lý do, cái tay lại không cam tâm yếu thế, chạm đến cơ thể của chủ nhân, tay của nó cũng rất ấm áp.

Thẩm Tu nhắm hai mắt, tỉnh cả ngủ.

Mặc dù nói tên quỷ tộc cao đẳng này có ý tốt, hắn cũng thật tâm nhận, không lập tức ngồi dậy, bởi vì hắn nghĩ không cần thiết, có lẽ đối phương cũng biết là lạnh, muốn cùng hắn sưởi ấm……. Thế nhưng cái tay hạnh kiểm xấu là không được, đặc biệt còn sờ đến những chỗ không nên xờ. Thẩm Tu khẽ thở dài, chậm rãi mở mắt, đối diện với một cái mặt than.

Hoàn toàn không biểu hiện ra một chút xao động khi bị người ta phát hiện làm chuyện xấu!

Lục Chiến bình tĩnh thu tay về, sau đó dùng một cái tay khác, vươn ra, cánh tay trước của nó đã hết ấm rồi.

Thẩm Tu “…”