Ngựa Đực, Thỉnh Nghiêm Túc

Chương 59: Cơn ác mộng của hắn




Mắt thấy đích đến ngày càng gần, tâm tình Thang Mộ cũng dần dần khá hơn, chờ chuyện này kết, nàng và đệ đệ nhà nàng sẽ có thể trải qua cuộc sống bình thường vừa tán gái vừa thăng cấp rồi.

Tâm tình khá một chút, liền muốn tìm người chia sẻ với mình.

Vậy mà vẫn không có cách nào tạo tổ đội hay nói chuyện riêng với Jarrett được, cũng may Ngựa đực đại thần đã trở lại, vì vậy Thang Mộ lập tức đưa ra nghi vấn của mình.

"Cái này à. . . . ." Ngựa đực đại thần quỷ dị dừng lại chốc lát, rồi sau đó trả lời, "Đây không phải là để cho ngươi tập trung tinh thần sao?"

". . . . . . Hả?"

''Cơ hội chỉ có một lần, ngộ nhỡ khi đó ngươi đột nhiên thất thần, hậu quả khó mà lường được nha!"

"= 口=" cảm giác thần thái có vẻ như rất lợi hại, nhưng mà --

". . . . . . Ảo giác sao?" Thang Mộ vẫn là cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng mà không muốn nói, cũng không nói rõ là cái gì.

"Cái gì?"

"Không có gì."

Thôi, dù sao trước khi chuyện này kết thúc thì cứ để cho tên này thích làm gì làm gì đi, loại kẽ nứt do bị tên Gay ở thế giới bên cạnh đâm thủng này, nàng hoàn toàn không muốn xen vào nữa!

Cho nên mới nói, Gay gì đó. . . . . . Hừ!

Trên đường tiến lên, trong lúc không ngờ tới, Thang Mộ đã đi vào một khu sương mù đen kịt, lúc ban đầu chỉ là màng sương mờ mờ giống như tấm voan mỏng, không quá gây chú ý, nhưng khi đi sâu vào, nó cũng càng ngày càng dày, lúc lấy lại tinh thần thì nàng đã đi quá sâu vào trong đó.

Cũng may trong đầu có bản đồ, cho nên dù chỉ có thể nhìn thấy cảnh vật trong vòng nữa thước quanh mình, nàng cũng không lo lắng sẽ bị lạc đường, chỉ là lúc đi lại khó tránh khỏi khỏi va chạm, mặc dù sẽ không đụng vào cây cối, nhưng Thang Mộ đã nhiều lần bị vấp phải thi thể ma thú dưới chân mà lảo đảo.

Những thi thể này toàn thân biến thành màu đen, máu thịt tràn ra, khắp người tràn ra khí tức hôi thối đầy mùi tử vong-- Ma khí thông qua cách lây lan tất nhiên có thể giúp kẻ tiếp xúc tăng thêm lực chiến đấu, nhưng nếu như không thể chịu đựng phần sức mạnh này trước rời đi, không cần nghi ngờ sẽ nổ banh xác mà chết.

Không chỉ có ma thú, những sinh vật khác, bao gồm loài người cũng giống như vậy.

Thời điểm này có thể chống cự lại thì chỉ có pháp thuật hệ quang, cùng với,ngón tay mà Ngựa đực đại thần mở ra.

Được rồi, thật ra là tên đó cho nàng một chai dược thủy, có thể giải trừ tất cả các buff, cho nên trước mắt nàng còn chưa có bất kỳ dấu hiệu cuồng hóa nào.

50 mét.

20 mét.

10 mét.

Cách mục tiêu thật gần, Thang Mộ dừng bước, mở bản đồ nhìn một lần cuối cùng tình huống của đệ đệ mình.

So với lúc trước, hiện tại xung quang cậu bé điểm sáng xanh khá nhiều, trừ Lance, Brahm, Ed, Serena cùng Ysasi ra, còn gặp được những người khác sao?

Thang Mộ nhíu nhíu mày, nhưng mà, nếu là điểm sáng màu lam, đã nói lên đối phương hoàn toàn không có địch ý với đệ đệ mình.

Mặc dù vẫn là có chút không yên lòng, thế nhưng, giải quyết chuyện trước mắt rồi hãy nói sau.

Mười bước, chín bước, tám bước. . . . . Ba bước, hai bước, một bước.

Thang Mộ dừng chân.

Sau đó, nàng thành công 囧 rồi.

"Cho nên nói. . . . . . Đây rốt cuộc là gì thế? !"

"Thông đạo Ma tộc đó!"

"Thông. . . . . . Thông cái quỷ đó!"

Là cái gì khiến Thang Mộ kích động như thế? Lý do rất đơn giản, đây là nơi nào? Thông đạo Ma tộc nha thân ái!

Coi như không phải cánh cổng đen như mực khắc hoạ cảnh tượng địa ngục đẫm máu thì ít nhất cũng đến một cái cổng tràn đầy mùi máu tanh chứ!

Nhưng mà, cái thứ hình chữ nhật màu trắng tinh khiết hoàn mĩ này là gì? Bốn góc còn làm cong nữa! Hai bên còn có cánh nữa chứ!

"Ngươi cho rằng đây là băng【 beep--】 sinh[1]sao? !"

[1]BVS^^

". . . . . . Chú ý tư cách!"

"Người nên chú ý là ngươi mới đúng chứ?"

"Ta ta ta ta cũng có muốn như vậy đâu chứ! QaQ" Ngựa đực đại thần rơi nước mắt rồi, hắn uất ức nói, "Này không phải do tên Gay động kinh kia sao, lúc ta đang đặt ra tình tiết vở kịch về Thần Ma, kết quả tên đó đánh thủng vàogiữa Ma tộc và thế giới này, dưới tình huống khẩn cấp, ta liền tiện tay quăng cánh cửa chặn phần lớn lỗ thủng lại, ai biết. . . . . . Ném nhầm cửa,ném cánh cửa Thần giớitới nơi này."

". . . . . . Ta đột nhiên rất đồng tình với Thần tộc trong lời của ngươi, thật đó."

"Đừng như vậy TaT, hơn nữa, bây giờ không phải là thời điểm thảo luận cái này chứ?"

"Được rồi, tiếp đó, ta nên làm thế nào?" Thang Mộ cảm thấy, vẫn nên làm xong nhiệm vụ sớm một chút sẽ tốt hơn, nàng hoàn toàn không muốn nhìn thấy mấy thứ giống như cánh cửa trước mắt này, quá đau mắt!

"Rất đơn giản, lúc ấy dùng cửa chặn lại phần lớn lỗ thủng, nhưng ở phía bên phải, nhìn thấy không? Chỗ đó có một lổ nhỏ, mặc dù Ma tộc tạm thời không cách nào đi qua, nhưng ma khí đã xuyên qua cái khe hở đó tới thế giới này, hơn nữa làm ô nhiễm khu rừng này."

Thang Mộ đến gần nhìn một chút cái hốc nhỏ cao thấp cỡ chừng bằng tuýt kem đánh răng, gật đầu một cái: "Ừ, thấy được."

"Sau đó thì sao?"

"Tìm một cái gì chặn lên là được."

". . . . . ." Loại giọng điệu cẩu thả này là sao hả?

Không, phải nói, loại biện pháp lừa đảo này là sao hả?

Không nói đến Huyết Chiến 800 hiệp, ít nhất cũng phải xuất ra cái thần khí gì chứ?!

Này này này chuyện này. . . . . . Không được, nàng hoàn toàn không biết châm chọc như thế nào rồi ! Châm chọc nhiều quá ngược lại đến tình cảnh không chọc vào đâu được rồi!

"Dùng ma tinh mà ngươi mới vừa lấy được thì hết ý."

"Hả? Ngươi đùa gì thế?" Thang Mộ bất mãn, cái đồ chơi này vừa tới tay còn chưa tới một giờ đâu! Cứ như vậy mất đi cũng quá lãng phí rồi?! Không khách khí mà nói, đây chính là trang bị đáng giá nhất trên người nàng, dù là trong trò chơi hiện giờ cũng tìm không ra sợi dây chuyền có lực phòng ngự cao như vậy đâu, hơn nữa muốn lắp kín khe nứt thôi mà, trong túi ảo nàng còn có rất nhiều để thứ bỏ đi!

"Đừng hẹp hòi như vậy, ngươi chặn khe nứt này lại thì ta mới sửa chữa nơi này được, sau đó ta sẽ trả lại ma tinh cho ngươi, ừ, nói không chừng còn có thể nhân tiện thăng nó lên một cấp."

"Thật?"

"Dĩ nhiên!"

Liên tưởng đến hình ảnh tương lai đệ đệ mình mang dây chuyền mà đại sát tứ phương, Thang Mộ cuối cùng vẫn là cắn răng, lấy ma tinh phòng ngự trên cổ xuống, cẩn thận nhét vào trên vết nứt, quả nhiên là vừa vặn, không thể không nói, cái tên Ngựa đực đại thần này mặc dù không đáng tin, nhưng nhãn lực thật là đạt tiêu chuẩn.

Sau, Ngựa đực đại thần để nàng ở lại canh giữ chỗ này, lý do là, tên ngốc này đang sử toàn bộ sức mạnh để phong ấn thông đạo.

Một lần đợi, chính là mất khoảng năm tiếng.

Thế cho nên nàng tựa vào cánh cửa mang diện mạo quỷ dị này ngủ gật.

Cho đến lúc . . . . . Nàng nghe được một tiếng nói giống như âm thanh của trời vang lên.

"Tỷ tỷ?"

"Ừ. . . . . . Ừ ừ?" Thang Mộ theo bản năng mở hai mắt ra, đối diện với một đôi mắt xanh thẳm tràn ngập vui vẻ.

Mà lúc này nàng mới phát hiện, sương mù màu đen vốn vây lượn ở xung quanh cư nhiên lại tản đi sạch sẽ.

Phong ấn kết thúc sao?

Rồi sau đó, nàng phát hiện một chuyện quan trọng hơn, ở trong đám người sau lưng Jarrett, cư nhiên lại đứng một cô bé hết sức quen thuộc-- Lyz.

Cô bé và Jarrett gặp nhau thế nào?

Rất nhiều nghi vấn quanh quẩn trong lòng của nàng, chỉ là, sau này còn nhiều cơ hội để giải đáp, cho nên nàng chỉ làbất giác nhếch miệng, dùng vẻ mặt giống như tươi cười nhất mà tự mình có thể làm được nhìn về phía đệ đệ nhà mình.

"Jarrett, đệ. . . . . ."

Những lời này, nàng cuối cùng còn chưa nói hết.

Vô luận là Jarrett, hay là những người khác, cũng không có ai nghe được lời nói sau cùng của nàng.

Bởi vì, hình ảnh cuối cùng trong mắt bọn họ là -- cánh cửa đen kịt[2] mà nữ cung thủ cố gắng cười đang dựa lưng vào bỗng nhiên mở ra, từ trong đó nhanh chóng bắn ra mấy sợi xích hắc ám, trong nháy mắt quấn quanh toàn thân của nàng.

[2] Ở trên ghi là màu trắng, dưới này lại là màu đen???

Một giây đó, nét mặt của nàng tràn đầy kinh ngạc, giống như hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì.

Một giây đó, Jarrett nghĩ mình phải làm gì đó, nhưng cũng chỉ là vô lực hô lên "Cẩn thận! ! !" .

Cái gì cũng không kịp làm.

Cái gì cũng làm không được.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy, tỷ tỷ của hắn, bị kéo mạnh vào cánh cửa lớn màu đen đó.

Trong mắt của hắn thậm chí chưa hoàn toàn tản đi hình ảnh lúc nàng gặp được hắn, nàng trong nháy mắt dâng lên vui mừng cùng với nụ cười nhếch miệng đã từng luyện tập thật lâu.

Nhưng mà, đã không có.

Cũng không còn nữa.

Đôi tay đã từng nắm chặt lấy hắn, mang cho hắn ấm áp vô tận, cuối cùng biến mất ở bên kia cánh cửa.

Đôi mắt đã từng chăm chú nhìn hắn, mang cho hắn dũng khí vô tận,cuối cùng biến mất ở bên kia cánh cửa.

Người đã từng cứu vớt hắn, mang hắn ra khỏi địa ngục, cuối cùng biến mất ở bên kia cánh cửa.

Cánh cửa đen tối đóng chặt lại, rồi biến mất.

Tất cả mọi thứ, chỉ là trong một hơi thở.

Giống như, nó chưa từng tồn tại bao giờ.

Nhưng Jarrett biết, nó đã tồn tại, hơn nữa, còn mang đi người thân duy nhất của hắn.

Chỉ lưu lại có một sợi dây chuyền khảm ma tinh, Jarrett chưa từng thấy nó, nhưng hắn biết, đó là tỷ tỷ lưu lại.

Đây là cơn ác mộng tàn nhẫn nhất mà hắn đã trải qua trong cuộc đời.

Hơn nữa hắn biết, giấc mộng này sẽ tiếp tục kéo dài, khó giải thoát được.

Mà nguyên nhân tạo nên cơn ác mộng này, cũng chỉ là, hắn quá yếu, chỉ vậy thôi.