Ngược Về Thời Minh

Chương 272-2: Tâm nhược hữu linh (p2)




- Chẳng lẽ không cho đổ lệ, chỉ muốn cho đổ máu? Thật là tà ác, thật là tà ác...

Hắn nhắm lại mắt, không có cách nào khác: - Ta sợ cái gì chứ? Ai muốn giết nàng hả? Được rồi được rồi, nàng là vị hôn thê, vị hôn thê của ta đi?

- Vị hôn thê? A Đức Ny hiểu được ý tứ hàm súc trong đó, trong mắt là niềm vui bất ngờ, nói với Dương Lăng: - Là thực sao? Ta.... Có thể công khai thân phận này sao?

Nhìn Dương Lăng gật đầu, nàng bỗng nhiên nhảy tới ôm lấy cổ Dương Lăng, hôn lên môi hắn một nụ hôn nặng nề mới đỏ mặt nói:

- Ta tin tưởng ngài, đại nhân.

- Nhưng...Từ ngữ của ngươi sao cổ quái như vậy, rất nhiều từ ta chưa từng nghe người Đại Minh nói qua.

Dương Lăng cười khan nói: - Cái này.... Ta tinh thông ngôn ngữ sáu tỉnh, tương đương với nàng tinh thông ngôn ngữ sáu nước, ta còn biết uống rượu, chơi cờ, câu cá, du sơn ngoạn thủy, học thức phi thường uyên bác.

A Đức Ny cười phì, rồi bỗng nhiên che dấu tươi cười, lo lắng nói: - Thật không có vấn đề sao? Có cần ta từ nay về sau mai danh ẩn tích? Quốc gia chúng ta đang phái người tới Đông Phương, tin tưởng không bao lâu, quốc gia sẽ phát hiện ra, dùng cự tuyệt giao dịch để uy hiếp hoàng đế Đại Minh đòi ta, ngươi không cần nghe theo lệnh của Hoàng đế sao?

Dương Lăng mỉm cười. Hắn khoát tay nói: - Không có khả năng, không có khả năng, hiện giờ không ai có thể uy hiếp Đại Minh giao nữ nhân cho họ. Về phần lấy thủ đoạn đoạn tuyệt mậu dịch để uy hiếp thì càng buồn cười, có lẽ đại Minh chúng ta có thể uy hiếp một chút, công bố ngoài Bồ Đào Nha thì giao dịch với các nước Tây Dương còn lại, bắt Bồ Đào Nha giao Công chúa ra. Ai có tiền vốn dám uy hiếp đoạn tuyệt mậu dịch với Đại Minh ta? Ha ha ha....

- Đại nhân đã ba ngày không thấy bóng dáng rồi, cũng là, thành Phúc Châu rất đẹp, phải dẫn nàng đi ra ngoài một chút, vị hôn... thê. Giọng Thành Khởi Vận rõ ràng hơi ghen ghét, nhìn thấy Dương Lăng đến, rõ ràng tràn đầy vui mừng nhưng vẫn ghen tuông lườm hắn.

Biểu hiện đố kị của nàng vừa đúng. Không quá khiến người ghét, vẻ mặt xinh đẹp động lòng người, ánh mắt sóng sánh phong tình.

- Ha ha Hiển nhiên tâm trạng Dương Lăng rất tốt. Không chút khách khí đặt mông ngồi bên ghế Thành Khởi Vận mới ngồi, trên ghế vẫn còn hơi ấm.

Thành Khởi Vận nói với nha đầu bên cạnh mấy câu, sau đó thướt tha xinh đẹp đi tới, tay áo phất một cái, ngồi xuống nói: - Đại nhân hôm nay sao lại rảnh tới thăm ta vậy?

Dương Lăng hít sâu một hơi, không khí tươi mát, mang theo hương thơm hoa cỏ.

Mấy ngày liền nóng bức, đêm qua tí tách mưa cả đêm, tới gần sáng mới thôi. Lúc này ánh mặt trời sáng rỡ chiếu vào giọt mưa giọt sương còn ngưng đọng trên cây cối trông tươi đẹp ướt át.

Dương Lăng nằm trên ghế, mệt mỏi mà hưng phấn ngáp một cái nói: - Bận rộn ba ngày, mệt chết đi được, công sự đều ném cho nàng làm ta thấy băn khoăn, đến xem Thành đại nhân của ta.

Thành Khởi Vận hừ một tiếng, đứng lên đi đến bên cạnh, nhẹ nhàng đấm bóp cho hắn: - Người ta đại đăng khoa ba ngày. Đại nhân là đón dâu động phòng tam ngày. Có thể không mệt sao?

Trước mặt là ao nước trong, trên nước lá sen thanh thanh tròn tròn. Hoa sen trắng mịn nở rộ kiều diễm ướt át. Trên hồ bọt nước lăn tăn nhộn nhạo, Dương Lăng thoải mái ừ một tiếng, chỉ cảm thấy bàn tay đang lướt trên thân thật duyên dáng, yêu kiều.

Thành Khởi Vận biết mấy ngày nay hắn bận gì nên cũng không đi cãi cọ, dường như còn rất hưởng thụ, hắn phối hợp cười hai tiếng, nói: - Đúng vậy, đúng vậy, mệt, tuy nhiên mệt mà thoải mái.

Tay Thành Khởi Vận bỏ thêm lực, dùng sức nhéo hai cái, Dương Lăng cười ha hả, hai tay giao nhau đặt trên bụng, mở mắt ra gương mặt xinh đẹp nói: - Món pháo đầu tiên đã thử chế ra rồi, Trịnh lão không hổ là người cả đời chơi pháo, lại có chuyên gia A Đức Ny chỉ điểm, ừ! thử bắn phi thường thành công.

Hắn lại nhắm mắt thỏa mãn thở dài một tiếng, phức tạp trong lòng như đã tan thành mây khói, tâm tình trong suốt như nước, không còn một chút cặn. Thành Khởi Vận dường như cũng có thể hiểu được tâm tình của hắn, cũng biết ba ngày này hắn thực sự là mệt muốn chết rồi, thương tiếc nhìn hắn, động tác trên tay cũng mềm nhẹ hơn.

Dương Lăng nhắm mắt lại, qua một lát, hắn chợt nói: - Nói nói tình hình bây giờ đi.

- Ừ Thành Khởi Vận nói: - Sơn Đông, Giang Tô cơ bản đã chấm dứt chiến cuộc, việc cùng Đông Doanh Quốc liên hợp tiêu diệt phỉ đã chấm dứt, bởi vì người Nữ Chân đến bắt người cướp của Đông Doanh, gần đây liên tục tiến hành cướp bóc, Đông Doanh Thủy sư đã trở về bản thổ.

- Giặc Oa ở Chiết Giang và nơi này đã tụ tập lại ở mấy chỗ địa hình phức tạp như đầm nước và vùng núi, cùng quân đội của chúng ta lưu động tác chiến, tuy nhiên dựa theo lời đại nhân, các vệ quan binh lấy nông thôn, thành trấn làm thành lũy, phong tỏa giao thông, đóng vững đánh chắc, từng bước phá hủy khu vực hoạt động của bọn họ, hiện tại phạm vi của giặc Oa càng ngày càng nhỏ.

- Tuy nhiên vùng hải vực này trong hộ chính và hải đồ có ghi lại nhưng không ghi lại có bao nhiêu đảo nhỏ, đường biển cũng phức tạp, lại thêm Hải Cẩu Tử và Tuyết Miêu chiếm cứ những nơi hiểm yếu nhất khó công lên đảo, Thủy sư khó có thể xâm nhập đả kích, một bộ phận giặc Oa có thể tuỳ thời lui ra biển, thời cơ chớp động.

- Về phần giặc Oa ở Quảng Đông thì đơn giản hơn, hướng bắc bị Bạch Tiểu Thảo chặn đứng. Hướng đông Bành Hồ tuần kiểm ti cố thủ, hướng nam là thiên hạ của hải tặc Tây Dương, bây giờ là cục diện đóng cửa đánh chó.

- Ồ, xem ra phải hoàn toàn giải quyết loạn Chiết Mân, hai cái đinh Tuyết Miêu và Hải Cẩu Tử nhất định phải nhổ trước. Nếu không có hai chướng ngại vật này, giặc Oa khó tránh khỏi tro tàn cháy lại, gần đây bên phía bọn họ có động tĩnh gì không?

- Không có động tĩnh, tuy nhiên xem chừng cũng không được bao lâu. Từ đại nhân phái quân đội đóng quân Lưu Cầu. Bạch Tiểu Thảo tuyên bố nhận chiêu an, ta ở chỗ này lập tức chặt đứt chủ động liên hệ với hai tên đạo tặc này, hiện tại chúng ta lại nhiệt tâm chiêu an, bọn họ ngược lại sẽ nghi ngờ, ty chức đợi bon họ chủ động tới tìm ta. Mua bán không thể vội vàng.

Dương Lăng rất tự nhiên keo tay nàng, Thành Khởi Vận dịu ngoan từ ghế nằm ngồi xuống bên cạnh hắn. Mùi hương nhàn nhạt của nữ nhân thấm vào tim gan.

- Thủy sư sau khi tổ chức lại vừa mới có hiệu quả, chúng ta còn chưa cùng giặc Oa nghiêm túc đánh trận nào, chân chính khảo nghiệm xem ra chính là trận chiến cùng Tây Dương rồi. Dương Lăng nói.

- Thủy sư tiêu diệt Oa, chỉ sợ trên nước người có thể tiễu trừ giặc Oa cũng không nhiều lắm, coi như là luyện binh đi. Ta đã trình lên Binh bộ, yêu cầu nam bắc quân khí cục lập tức đúc pháo đồng và pháo sắt, sửa thành đúc loại mới như Phật Lãng Cơ

Nói đến đây mà, Dương Lăng tinh thần tỉnh táo: - Loại pháo này chia làm hạng nặng, hạng trung và hạng nhẹ. Hạng nặng và trung có thể bắn được 6m, hiệu quả tốt nhất trong vòng trăm trượng. Như A Đức Ny nói, nếu pháo đài đúc hạng nặng, đặt ở đầu thành, góc độ thích hợp có thể bắn ra mười dặm, thêm lựu đạn mà nói..., uy lực vô cùng lớn.