Người Cầm Quyền

Chương 1227: Bố Trí Trước Khi Đi




Dương Bộ Hầu từ nhỏ lớn lên ở phía Bắc, thân hình cao lớn, vô cùng phong độ, tuy rằng hơn 50 tuổi rồi nhưng có thể nhìn ra thời trẻ là một anh chàng đẹp trai. Ông mặc âu phục mang giày da kiểu Tây, tiếng nói mang sức hút đầy nhịp điệu, cũng rất dễ nghe. Đương nhiên khiến ọi người chú ý nhất chính là giọng nói của ông vô cùng mạnh mẽ, rõ ràng là có cách nhìn riêng của ông đối với việc Trung ương điều chỉnh nhân sự của thành phố Giang Trung.

Khi Dương Bộ Hầu lên tiếng, Hàn Đông chăm chú lắng nghe, thân thế của Dương Bộ Hầu này cũng không phải đơn giản, lúc trước thậm chí trở thành đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ của Đậu Nguyên Lợi, cha của ông ta cũng là một trong các đồng chí lão thành của Đảng, mặc dù không thể so bằng ông cụ Hàn và ông cụ Tô, nhưng tầm ảnh hưởng cũng không nhỏ, chỉ có điều năm ngoái đã qua đời rồi. Dương Bộ Hầu là Ủy viên Bộ Chính trị kiêm Bí thư Thành ủy thành phố Giang Trung, lăn lộn ở thành phố Giang Trung vài năm cũng làm vô cùng hăng say, nghiêm khắc thi hành công tác trật tự trị an, tăng cường tư tưởng dẫn đường tuyên truyền dư luận, làm cho ông ta mấy năm nay được đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió.

“Rõ ràng đây là một người tác phong có cá tính. Nhưng ông ta cũng có chút cấp bách, mấy năm nay ở thành phố Giang Trung tuy rằng thoạt nhìn làm rất hăng say, cũng được một số người thừa nhận, nhưng cũng chôn xuống mầm họa, lần này Trung ương điều chỉnh cán bộ thành phố Giang Trung, không nghi ngờ chính là một tín hiệu.” Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, thành phố Giang Trung hiện đang gió nổi mây vần, cũng là thời buổi rối ren, chỉ có điều tình trạng này đến sớm hơn so với trong ký ức của mình.

Bởi vì những việc Dương Bộ Hầu làm ở thành phố Giang Trung, một mặt làm cho ông ta nhận được sự tâng bốc nhiệt tình của rất nhiều người, sự xuất hiện trước truyền thông cũng không ngừng tăng lên, khen ngợi rất nhiều. Nhưng một mặt khác cũng làm cho rất nhiều người bất mãn, dù sao cách làm của Dương Bộ Hầu ở thành phố Giang Trung có chút khác biệt với các tỉnh khác, hơn nữa lại có vẻ cấp tiến, thậm chí có một số địa phương khi chấp hành chính sách của Thành ủy cũng biến dạng đi, điều này cũng mang đến rất nhiều chỉ trích cho thành phố Giang Trung và Dương Bộ Hầu.

Tổng thể mà nói, Dương Bộ Hầu là người có thực lực nhưng cũng có chút cấp tiến thậm chí là ham lập công, đương nhiên điều này có lẽ có liên quan đến thất bại cạnh tranh giữa ông ta với Đậu Nguyên Lợi, dù sao đã thua một ván, nếu không phấn đấu tiến lên, thì lại càng không có cơ hội.

“Dương Bộ Hầu nóng lòng làm ra thành tích ở thành phố Giang Trung, đương nhiên là cần nắm bắt toàn diện đại quyền của thành phố Giang Trung, thông qua làm ăn mấy năm, dường như đã kinh doanh thành phố Giang Trung như một thùng sắt vậy, cho dù là chức Chủ tịch thành phố cũng dễ bị mất quyền, không thể không bị ông ta dắt mũi đi. Lần này Trung ương điều chỉnh chức Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Giang Trung, phỏng chừng là chuẩn bị giải quyết vấn đề này, dù sao đối với Trung ương, bất cứ quyền lợi của tỉnh nào quá tập trung, không nể mặt cả Trung ương là việc không thể tha thứ.

Có thể đoán được Dương Bộ Hầu cứ như vậy nhất định sẽ làm cho Trung ương càng thêm bất mãn, lần này ông ta có hết sức chống đỡ áp lực của Trung ương, cũng chỉ sẽ chôn thêm mầm tai họa cho tương lai.

Dựa vào làm ăn của Dương Bộ Hầu ở thành phố Giang Trung, nếu ông ta sống chết chống cự, Trung ương cũng sẽ không tùy ý điều chỉnh chức Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố, dù sao trên dưới thành phố Giang Trung đều là người của Dương Bộ Hầu, nếu ông ta không muốn, cho dù Trung ương bố trí người cũng sẽ không qua được cửa bầu cử ở thành phố Giang Trung, như vậy ngược lại sẽ công khai hóa, khuếch đại hóa mâu thuẫn, sẽ bất lợi cho sự ổn định. Mà bây giờ thảo luận, tranh cãi trên Hội nghị, đều là mâu thuẫn nội bộ, có ý kiến bất đồng, có biện luận đó đều là việc rất bình thường, điều này cũng thể hiện đầy đủ sự dân chủ của Trung Hoa.

Sau khi Dương Bộ Hầu phát biểu, không khí trong phòng họp lập tức trầm xuống rất nhiều, Hàn Đông tuy rằng tham gia nhiều Hội nghị như thế này, nhưng chưa từng có Hội nghị nào xảy ra tình huống như vậy.

Rất nhanh vài cán bộ ủng hộ Dương Bộ Hầu cũng phát biểu cách nhìn, cho rằng để thúc đẩy sự phát triển của thành phố Giang Trung, để bảo đảm sự ổn định của thành phố Giang Trung, vấn đề của thành phố Giang Trung có thể để thành phố Giang Trung giải quyết vân vân.

Đương nhiên cũng có người thể hiện nên điều chỉnh nhân sự của thành phố Giang Trung, đưa ra một đống lý do.

Toàn bộ Hội nghị thảo luận vô cùng sôi nổi, Hàn Đông nghe cũng rất chăm chú, đây chính là một cơ hội quan sát học tập rất tốt.

Đang ngồi ở đây là trung tâm của cao tầng Trung Hoa, nghe bọn họ chỉ điểm giang sơn, nhưng có thể học được rất nhiều thứ.

Trong khi biện luận, người của nhà họ Hàn thật ra không thiên vị bên nào, Trịnh Trạch Hoa, Hoa Lập Dân, Hàn Chính, Hầu Vệ Dân, Triệu Nhạc, Đinh Vi Dân đều không phát biểu.

Ở trong Bộ Chính trị đây là một thế lực lớn mạnh, nếu ủng hộ bên nào hoàn toàn dễ dang thay đổi thế cục. Nhưng chuyện lần này rõ ràng là có chút phức tạp, Dương Bộ Hầu này tuy thực lực không kém, nhưng rất rõ ràng là Trung ương có chút bất mãn với tình hình ở thành phố Giang Trung, từ vài nhân vật cấp quan trọng phát biểu có thể thấy được một đốm nhỏ, huống hồ chuyện này là đã thảo luận qua trên Hội nghị thường vụ rồi mới đưa ra đây nói.

Cho dù là Dương Bộ Hầu ngăn cản được nhất thời cũng không thể cứ ngăn cản được, Trung ương không thể cứ để thành phố Giang Trung như thế này.

“Xem ra đây cũng là một lần long tranh hổ đấu rồi.” Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, tuy rằng trong trí nhớ của Hàn Đông kết quả của Dương Bộ Hầu cũng không tốt lắm, nhưng tình hình bây giờ có chút thay đổi, phát triển kế tiếp chắc chắn sẽ không giống với lúc trước.

Hội nghị trải qua thảo luận đầy đủ, ứng cử viên Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Giang Trung cũng áp dụng phương án điều hòa, tạm thời không động đến ông ta, đợi năm sau ông ta đến tuổi rồi nói sau.

Hàn Đông trong lòng không khỏi cảm thán, xem ra thỏa hiệp quả nhiên là một học vấn lớn trong quan trường, trên thực tế nếu vài vị bên trên cố ý điều chỉnh chức Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Giang Trung, cho dù là Dương Bộ Hầu phản đối kịch liệt thế nào cũng có thể cưỡng chế thông qua, nếu thực sự Hội nghị Bộ chính trị thông qua rồi, như vậy Dương Bộ Hầu cũng không thể làm âu thuẫn trở nên gay gắt, chỉ là làm như vậy mâu thuẫn bắt đầu gay gắt hơn trước kia rất nhiều, cũng là việc không tốt lành gì.

Huống hồ Trung ương chắc chắn còn có quyết đoán khác, lúc đó xem Dương Bộ Hầu ông ta ngăn cản thế nào.

Sau khi tan họp, Hàn Đông liền theo cha trở về núi Ngọc Tuyền, hôm nay họp Hội nghị lần này, rất nhiều chỗ Hàn Đông nghe rõ hiểu rõ, nhưng có một số chỗ còn chưa rõ lắm, cần phải trở về thảo luận một hồi, nghe chỉ giáo của ông nội và cha.

- - Vốn dĩ ông muốn để cho Hàn Đông đi đến thành phố Tân Môn, ở đó gần Yến Kinh, cơ sở phát triển tốt, chịu đựng qua vài năm, đường nhỏ có thể nhập vào trung tâm, tiếp nhận vị trí.

Ông nội sau khi nghe Hàn Đông kể lại tình hình trong cuộc họp, chậm rãi nói.

- - Tuy nhiên đây là cách ổn định bảo thủ, bây giờ xem ra Hàn Đông nên đi thành phố Giang Trung đi, cơ sở thành phố Giang Trung kém, có ảnh hưởng nhỏ nhất trong bốn thành phố trực thuộc Trung ương, nhưng cũng có nhiều khả năng phát triển, dựa vào năng lực làm việc khai thác mở rộng của Hàn Đông, chỉ cần suy nghĩ cẩn trọng rồi hãy làm, qua vài năm chắc chắn sẽ có bước đột phá, cũng đặt một cơ sở tốt cho tương lai. Ngoài ra Hàn Đông bây giờ chỉ là Ủy viên dự khuyết, đi Tân Môn có chút không đủ, nhưng đi thành phố Giang Trung thì không thành vấn đề.

Hàn Chính gật đầu, nói:

- - Con cũng cho rằng Hàn Đông đi thành phố Giang Trung là thích hợp nhất, nhưng Dương Bộ Hầu làm ở thành phố Giang Trung đã lâu, Hàn Đông đi đến đó phải chịu áp lực rất lớn.

- - Ta có lòng tin với Hàn Đông.

Ông cụ cười, nói.

- - Huống hồ không trải qua rèn luyện tương lai nhập vào trung tâm, áp lực gặp phải còn lớn hơn nữa.

Hàn Chính cười cười, nói:

- - Vậy cũng phải, Hàn Đông mấy năm nay cũng coi như được rèn luyện, đến Giang Trung chỉ cần không hấp tấp làm bừa, nắm giữ thế cục cũng là chuyện sớm hay muộn, hơn nữa đối với Hàn Đông thiếu thốn nhất chính là thời gian, không như người khác.

Ông nội nói:

- - Đúng, đây là ưu thế lớn nhất của Hàn Đông, đương nhiên phải nắm bắt lấy, trên thực tế cho đến bây giờ Hàn Đông đã tích lũy thành tích đầy đủ. Tiếp theo đi đến thành phố Giang Trung chỉ coi nơi đó như mảnh ruộng thí nghiệm, từ trên xuống dưới tích lũy một số kinh nghiệm hữu ích, cho nên cũng không cần băn khoăn nhiều lắm.

Hàn Đông vừa lắng nghe ý kiến của ông nội và cha, Dương Bộ Hầu ở thành phố Giang Trung phỏng chừng cũng không lâu nữa, xem ra Trung ương có cách nhìn về ông ta không phải là ngày một ngày hai, mà mình tiếp theo đến thành phố Giang Trung, là sẽ đối mặt với thách thức mới, nhưng nhiều hơn đó là một cơ hội. Thành phố Giang Trung là một thành phố trực thuộc Trung ương, mình đi đảm nhận nhân vật số 1, ở rất nhiều phương diện có thể tiến hành phát triển cải cách theo suy nghĩ của mình, cũng là nơi tốt để mình tích lũy càng nhiều kinh nghiệm.

Nhưng trước khi rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, phải sắp xếp xong nhân sự của tỉnh Tây Xuyên, dù sao tỉnh Tây Xuyên cũng coi như là căn cứ của mình, không thể cứ vứt đấy không lo được. Đầu tiên chức Bí thư Tỉnh ủy phải để cho người của mình đảm nhiệm, tiếp theo hai người Đỗ Trung Sâm và Trịnh Như Dân cũng phải đổi đi, như vậy thì thế cục của tỉnh Tây Xuyên sẽ dễ dàng khống chế.

Thấy vẻ mặt Hàn Đông như đang nghĩ cái gì đó, ông nội bèn hỏi:

- - Về phía tỉnh Tây Xuyên, lần này Thẩm Tòng Phi đã đảm nhiệm Chủ tịch thành phố Thục Đô, những người khác cháu suy tính thế nào? Hồng Tiến Phong thì cháu chuẩn bị để ông ta ở lại tỉnh Tây Xuyên hay là đưa ông ta đến Ủy ban Trung ương?

Hàn Đông hơi chút trầm tư, bèn nói:

- - Hồng Tiến Phong ở tỉnh Tây Xuyên đã lâu rồi, lẽ ra nên sớm đề bạt lên, hơn nữa động đất lần này công lao của ông ta cũng không nhỏ, cháu nghĩ có nên tăng thêm trọng trách thích hợp?

Trước khi Hàn Đông đi đến tỉnh Tây Xuyên đảm nhận chức Chủ tịch tỉnh, Hồng Tiến Phong liền chủ trì công tác của Ủy ban nhân dân tỉnh, sau đó là vì sự xuất hiện của Hàn Đông mà không thể không nhường một bước, hiện tại nhịn lâu như vậy, Hàn Đông cảm thấy thật sự nên để cho ông ta nhúc nhích một chút, đương nhiên ông ta tốt nhất là ở lại tỉnh Tây Xuyên, như vậy là có lợi đối với thế cục của tỉnh Tây Xuyên.

Ông cụ gật đầu, nói:

- - Cũng phải, vì thúc đẩy việc khắc phục sau thiên tai, tỉnh Tây Xuyên quả thật nên điều chỉnh một chút, Hồng Tiến Phong công tác cũng rất tốt, không có công lao cũng có khổ lao, ta thấy có thể để cho ông ta đảm nhiệm Phó bí thư tỉnh Tây Xuyên kiêm nhiệm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc.

Hàn Đông vui mừng, có lời này của ông nội, vị trí của Hồng Tiến Phong đã định ra rồi, hơn nữa cũng thuận tiện điều chỉnh Đỗ Trung Sâm.

Hàn Chính lại nói:

- - Chức Bí thư Tỉnh ủy, Trung ương còn phải suy xét, về phần cán bộ khác, ý kiến của Hàn Đông con rất quan trọng, có thể sớm bắt đầu vạch kế hoạch, không nhất định phải giải quyết cùng nhau.