Người Cầm Quyền

Chương 130: Chủ tịch thành phố cũng đến thị sát




Lời nói của Vương Hòa Bình làm cho Hoàng Văn Vận cảm thấy có chút kinh ngạc, hắn cười nói:

- Có lẽ vì liên quan đến vấn đề cải cách hành chính nên được quan tâm như vậy, CCTV cũng muốn chúng ta chuẩn bị nhiều hơn.

- Nhưng giải thích như vậy cũng có chút không đúng, đồng thời đây cũng là lần đầu tiên có kinh nghiệm CCTV xuống đưa tin, cũng không biết trước kia bọn họ thao tác thế nào?

- Anh cần gì quan tâm bọn họ làm thế nào? Chuyện CCTV xuống phỏng vấn không phải là giả, như vậy thì cũng không nên tiếp tục suy nghĩ nhiều. Trưởng phòng Vương, lần này phòng tuyên truyền các anh nên lợi dụng cơ hội mà tiến thêm một bước trong công tác mở rộng tuyên truyền về huyện Phú Nghĩa chúng ta.

Vương Hòa Bình gật đầu nói:

- Đúng vậy, đây là cơ hội và cũng là kỳ ngộ lớn, phòng tuyên truyền sẽ lập tức liên hệ với các tạp chí lớn, tranh thủ càng nhiều càng tốt.

Hoàng Văn Vận cười nói:

- À, chuyện này anh toàn quyền phụ trách, cần phải xâm nhập vào các hạng mục tài nguyên của huyện, tiến hành tuyên truyền trên tất cả các phương vị. Sau khi hạng mục công khai hành chính được đưa lên tin tức thời sự thì sẽ còn nhiều hãng truyền thông khác chú ý đến huyện Phú Nghĩa chúng ta, đến lúc đó phòng tuyên truyền nên làm nhiều công tác dẫn đường, cần đào móc ra càng nhiều điểm sáng càng tốt.

Vương Hòa Bình nói:

- Bí thư Hoàng, tôi cảm thấy việc này tốt nhất nên tổ chức hội nghị, thời gian quá căng, các phương diện công tác đều phải làm cho tốt, nếu không đến lúc truyền thông xuống mà xảy ra vấn đề cũng không ổn.

- Tốt, anh nhắc nhở rất đúng.

Hoàng Văn Vận cười nói, xem ra Hàn Đông này là dùng đúng chỗ, cũng chờ mong sau này sẽ mang đến cho mình thêm nhiều niềm vui.

Ngay sau đó ngoài trưởng phòng quân sự là Mao Siêu thì tất cả các vị thường ủy huyện ủy, các vị phó chủ tịch huyện, chủ tịch mặt trận tổ quốc, hội đồng nhân dân đều tụ tập ở phòng họp ở lầu ba khu huyện ủy.

Hội nghị thường ủy mở rộng này được tổ chức khá vội, ai cũng không biết có chuyện gì xảy ra, khi hỏi vị chủ nhiệm văn phòng huyện ủy là Hùng Chính Lâm thì cũng nhận được câu trả lời không biết, người này nói không biết thảo luận về vấn đề gì, chỉ nói bí thư Hoàng có chuyện quan trọng cần công bố.

Lúc này Hoàng Văn Vận và Vương Hòa Bình cùng tiến vào phòng họp, vẻ mặt ai người cực kỳ vui sướng, vừa đi vừa hưng phấn trò chuyện.

Hoàng Văn Vận ngồi xuống ở vị trí chủ tịch, sau đó hắn quét mắt nhìn một vòng, khi thấy vẻ nghi hoặc trên mặt mọi người thì cười cười nói:

- Được rồi, bây giờ bắt đầu họp, đầu tiên tôi xin tuyên bố một tin vui, ngày mùng hai tháng năm, đài truyền hình trung ương sẽ có một bản tin về huyện Phú Nghĩa chúng ta tên thời sự, nói về công tác công khai hành chính của huyện.

- Sao?

- Cái gì?

- Bản tin thời sự...

Trong hội trường chợt vang lên những âm thanh ồn ào kinh ngạc, tất cả đều chấn động, đều dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Hoàng Văn Vận.

- Bốp, bốp.

Ngay sau đó là những tràng vỗ tay nhiệt liệt, âm thanh từ trong phòng họp truyền ra ngoài, hơn một nửa nhân viên trong khu huyện ủy nghe được tiếng vỗ tay, bọn họ đều kinh ngạc đứng lên, đều đang suy đoán xem các vị lãnh đạo đang làm gì.

Hoàng Văn Vận vung tay áp vuống, tiếng vỗ tay chậm rãi dừng lại, ai cũng tỏ ra cực kỳ vui sướng. Dù sao thì có thể được đưa lên phần tin thời sự của CCTV cũng là một chuyện cực lớn và rất vui của huyện Phú Nghĩa, hơn nữa ai cũng là người trong quan trường, tất nhiên biết rõ giá trị của nó, vì nếu có lời thừa nhận công tác công khai hành chính, như vậy sau này sẽ có thêm càng nhiều hào quang chiếu xuống huyện Phú Nghĩa. Tuy trước đây phần lớn mọi người đều không liên quan đến hạng mục kia, nhưng điều đó không có nghĩa là sau này cũng là như vậy.

Hoàng Văn Vận nói:

- Vừa rồi bí thư Đinh trên thị ủy đã điện thoại xuống chỉ thị chúng ta nhất định phải làm tốt công tác tiếp đãi, đồng thời cũng làm ra vài chỉ thị với công tác công khai hành chính của huyện chúng ta.

Mọi người đều lấy vở ra ghi chép, không hề chỉ là làm dáng như trước, ai cũng thấy được cơ hội, vì thế mà trong đầu liên tục hoạt động. Những người ngồi đây đều là cán bộ lãnh đạo của huyện Phú Nghĩa, đều được phân công những phạm vi tương ứng, tất nhiên có thể tham khảo kinh nghiệm của thị trấn Triệu Hoa, chỉ cần có thể làm ra chút động tĩnh, như vậy cũng coi như chính mình có chiến tích.

Thẩm Tòng Phi nhìn Hoàng Văn Vận, hắn nhớ đến tình cảnh mà mình thấy được trước đó, thầm nghĩ chẳng lẽ phóng viên CCTV đến vì Hàn Đông, người này rốt cuộc có thân phận gì? Sớm biết như vậy thì trước kia mình cần gì phải hà khắc với đối phương?

Nhưng trên thế giới này thật sự không có thuốc hối hận, Thẩm Tòng Phi cũng chỉ vì chút mặt mũi mà dần dần sinh ra ngăn cách với Hàn Đông, bây giờ muốn chữa trị cũng không phải dễ dàng.

Trên hội nghị thường ủy, bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận đã bố trí các công tác tiếp đãi phóng viên của CCTV, hơn nữa còn đề xuất đây là một cơ hội, cần tranh thủ tuyên truyền về huyện, yêu cầu tất cả ban ngành đều phải làm tốt công tác của bản thân, nghành nào để lộ ra vấn đề sẽ bị huyện ủy xử phạt nghiêm minh.

Sau hội nghị thì tất cả mọi người đều trở về tổ chức hội nghị tương quan với tâm tình kích động, vì vậy mà chỉ trong một thời gian ngắn thì đảng ủy chính quyền huyện Phú Nghĩa đều tràn đầy sức sống, ai cũng giống như thật sự có nhiệt huyết.

Hàn Đông lại rất bình tĩnh trước sự kích động của người khác, dù là thế nào thì chín mình vẫn dựa vào thế lực của gia tộc, đồng thời sử dụng những thứ trong ký ức để bắt đầu lưu lại dấu ấn trong con đường phát triển của đất nước.

Hàn Đông vững tin, sau khi hạng mục công khai hành chính được đưa ra, chỉ cần có người thúc đẩy, lãnh đạo cấp cao sẽ đẩy mạnh ra cả nước, vì đây cũng chính là sự thật vào kiếp trước, vấn đề chỉ là mất vài năm tỏ ra kiêng kỵ và thăm dò mà thôi.

Hàn Đông quay lại thị trấn Triệu Hoa thì lập tức tổ chức hội nghị đảng ủy, hắn yêu cầu chứng thực tất cả công tác, yêu câu mọi người nắm bắt thời gian để xuống các thôn xóm, đặc biệt là phải làm tốt công tác với các hộ nghèo khó, hộ bị cưỡng chế và giải quyết những vấn đề của bọn họ, miễn cho bọn họ chọc ra lỗ hổng vào đúng thời điểm trọng yếu.

- Huyện ủy đã quyết định lợi dụng cơ hội này để triển khai công tác tuyên truyền, thị trấn Triệu Hoa chúng ta cũng không nhàn rỗi, nhất định phải nắm bắt cơ hội để tuyên truyền những đặc sắc của thị trấn Triệu Hoa. Đặc biệt là những tụ điểm ven sông, cần phải làm cho bọn họ nắm chặt thời gian, vì nếu được truyền thông đưa tin thì sẽ khiến càng nhiều người đến ủng hộ.

Khi Hàn Đông lên tiếng thì tất cả mọi người đều tỏ ra hưng phấn, trong tay cầm bút liên tục hý hoáy, mỗi khi đụng phải ánh mắt của Hàn Đông thì ai cũng tỏ ra vui sướng và có chút tôn kính.

Lúc này tiếng máy nhắn tin vang lên, Hàn Đông lấy ra xem, thì ra là Kiều San San gửi tin đến, hắn nhân tiện nói:

- Tôi tạm thời chỉ nói như vậy mà thôi, chủ tịch Hầu, anh nên có sắp xếp cụ thể, mặt khác cũng cần chào hỏi đồn công an, để bọn họ làm tốt công tác phối hợp.

Sau khi quay lại phòng làm việc, Hàn Đông bấm số của Kiều San San, hắn cười nói:

- Thế nào, mới đó mà người đẹp đã nhớ tôi rồi sao?

- Hừ, đừng nói nhảm.

Kiều San San có vẻ cực kỳ tức giận:

- Đúng là giỏi lừa gạt, anh có thể kéo CCTV xuống làm bài phỏng vấn, sao anh còn có thể để tôi ngây ngốc đi kêu gọi truyền thông? Anh đúng là không ra gì.

- Cũng không phải như vậy.

Hàn Đông cười khổ một tiếng, trước đó hắn cũng không ngờ làm ra nhiều động tĩnh như vậy, cũng vì Kiều San San lên tiếng, hắn mới để cho nàng hỗ trợ tìm người. Sau này vì nguyên nhân Liễu Hàng, vì vậy mà Hàn Đông cảm thấy mất vui, hắn mới quyết định nói cho cha mình biết.

- Thật ra lúc đó tôi cũng không nghĩ rằng CCTV sẽ xuống, vì vậy mới không nói với cô, miễn cho cô chê cười. Cô nhiệt tình giúp tôi như vậy, tôi thật sự rất cảm kích.

- Hừ, cũng không biết câu nói nào của anh là thật, vậy anh nói xem, làm sao anh mời được người của CCTV.

Hàn Đông suy nghĩ một chút, Kiều San San biết được tình huống của mình khi còn học đại học, nếu nói cho nàng biết mình nhờ một người quen trong trường xuống hỗ trợ, như vậy chắc chắn nàng sẽ không tin. Vì vậy hắn nhân tiện nói:

- Tôi nhờ cha hỗ trợ, ông ấy quen biết một người trong CCTV, kết quả là người ta cảm thấy đó là tin tức tốt, vì thế muốn xuống làm bài phỏng vấn.

Lời này của Hàn Đông nửa thật nửa giả, nhưng dù sao thì hắn cũng chỉ có thể nói như vậy mà thôi, Kiều San San không tin cũng chẳng còn gì khác.

- Phải không vậy?

Kiều San San dừng lại một chút rồi nói:

- Thôi được, tôi cũng không muốn hỏi nhiều, dù sao anh cũng không nói cho tôi biết trước, làm cho tôi bị tổn thương, anh phải đền bù tổn thất.

Hàn Đông tất nhiên không cách nào chối từ:

- Được, cô nói đi, đền bù tổn thất thế nào?

- Ha ha, anh nói đấy nhé, tôi sẽ nhớ kỹ, đến lúc đó nếu đổi ý thì đừng trách tôi không khách khí.

Trong quá trình gọi điện thoại thì Hàn Đông thấy máy nhắn tin vang lên vài lượt, hắn cúp điện thoại xem xét, theo thứ tự là Trần Dân Tuyển và Xa Tịnh Chương điện thoại đến, có lẽ bọn họ đã nghe được tin tức phóng viên CCTV sắp đến, vì thế mới điện thoại hỏi thăm.

Khi Hàn Đông gọi điện thoại cho Trần Dân Tuyển thì Chu Chính đã chạy vào cửa nói:

- Anh Đông, đại ca, anh đúng là quá mạnh mẽ, tôi thật sự kính ngưỡng anh không thôi.

- Cậu đang đọc truyện Kim Dung sao? Nói gì vậy?

Hàn Đông tức giận nói.

Chu Chính ngồi xuống trước mặt Hàn Đông, vẻ mặt kính ngưỡng:

- Đại ca, anh vừa ra tay thì đã là chiến công lớn, bây giờ ngay cả thị ủy cũng bị kinh động, đều đoán xem anh là thần tiên phương nào hạ phàm.

- Nói bậy bạ gì vậy?

Hàn Đông trừng mắt nhìn Chu Chính:

- Cậu ngồi xuống đi, để tôi điện thoại cho anh Trần Dân Tuyển và cục trưởng Xa Tịnh Chương.

Hàn Đông lấy ra một điếu thuốc châm lửa rồi nói:

- Cậu vừa nói cái gì?

Chu Chính cũng không che giấu:

- Anh Đông, cậu tôi điện thoại đến hỏi thăm tình huống, đây là có chuyện gì xảy ra, phóng viên CCTV xuống làm bài phỏng vấn cũng không phải là vấn đề, nhưng vì sao lại sớm liên lạc với phòng tuyên truyền thị ủy? Nghe nói lãnh đạo thị ủy cũng rất kỳ quái.

Hàn Đông cười khổ nói:

- Tôi cũng nào biết được CCTV vì sao lại làm như vậy? Tôi chỉ là khơi thông quan hệ nói ra tình huống của Triệu Hoa, không ngờ phát sinh động tĩnh lớn như thế.

- Anh Đông đúng là quá mạnh.

Chu Chính giơ ngón tay cái lên:

- Lần này anh Đông lên tin tức thời sự, nhất định sẽ thăng chức rất nhanh, sợ rằng sẽ làm cho lãnh đạo trung ương chú ý, sau này anh Đông cũng đừng quên tiểu đệ đấy nhé?

- Được rồi, cậu nói nhiều như vậy, tôi muốn quên cũng khó.

Hàn Đông tức giận nói:

- Trong khoản thời gian này đồn công an sẽ có nhiều vất vả, nên làm cho đám lưu manh như Chu Tam Oa thành thật một chút.

Hàn Đông đang nói thì điện thoại vang lên, là Trương Trường Hà ở văn phòng huyện ủy điện thoại đến, hắn nói:

- Bí thư Hàn, bí thư Hoàng nói anh làm tốt công tác chuẩn bị, chủ tịch Sa đã xuất phát ở Vinh Châu, sẽ đến thị sát công tác ở thị trấn Triệu Hoa.