Người Cầm Quyền

Chương 643: Ngụy trang




Hàn Đông hơi giật mình, Yến Sơn Cao chủ động gọi điện thoại cho mình có việc gì, lúc này trong điện thoại đã truyền đến giọng của Yến Sơn Cao, Hàn Đông khách khí nói:

- Chào Chủ tịch tỉnh Yến, anh có chỉ thị gì ạ?

Mặc kệ là Hàn Đông kiên định đứng bên phía Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện, hay là sắp tới Yến Sơn Cao chuẩn bị làm chút động thái gây khó dễ cho thành phố Tân Châu, ít nhất Yến Sơn Cao là Chủ tịch tỉnh, cho nên mặt ngoài khách sáo là tất nhiên.

Giọng của Yến Cao Sơn rất thản nhiên, anh ta nói:

- Đồng chí Hàn Đông, nghe nói các anh và Tập đoàn Phàn Cương có ký kết hợp đồng đầu tư phải không?

Hàn Đông nói:

- Vâng, thứ năm tuần trước hai bên chúng tôi đã ký kết bản hợp đồng này, Tập đoàn Thủ Cương bước đầu kế hoạch đầu tư 5,8 tỷ, tiến hành liên doanh than thép.

- Không tệ mà.

Yến Sơn Cao biểu dương một chút, nói:

- Công việc của đồng chí Hàn Đông rất tích cực, nhanh như vậy đã có tiến triển. Hôm nay Tập đoàn Phàn Cương cũng đến thành phố Tân Châu khảo sát sao?

Hàn Đông hơi ngạc nhiên, khả năng chuyển hướng của Yến Sơn Cao thật ghê gớm, vừa mới nhắc đến Tập đoàn Thủ Cương, thoắt cái chuyển sang Tập đoàn Phàn Cương, lẽ nào mục đích cú điện thoại này là Tập đoàn Phàn Cương.

- Vâng, tôi đã cho người chuyên phụ trách khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên là Phó chủ tịch thành phố Thẩm Tòng Phi dẫn bọn họ đi huyện Vũ An khảo sát rồi.

- Ừm, không tệ, Tập đoàn Phàn Cương là nhà máy gang thép lớn trong nước, bọn họ ở thành phố Phàn Lĩnh, rất gần Tân Châu, hai bên hợp tác, rất có triển vọng. Là doanh nghiệp nhà nước lớn nhất ở tỉnh Tây Xuyên, vài năm trở lại đây, Tập đoàn Phàn Cương đối với kinh tế tỉnh Tây Xuyên đã có rất nhiều cống hiến, bởi vậy Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh rất quan tâm và ủng hộ phát triển của Tập đoàn Phàn Cương. Bây giờ bọn họ có ý đến thành phố Tân Châu khảo sát đầu tư, hi vọng các anh cẩn thận đối đãi.

Hàn Đông hiểu ra rồi, tên Yến Sơn Cao này chính là thuyết khách của Tập đoàn Phàn Cương:

- Tôi sẽ làm theo chỉ thị của Chủ tịch tỉnh Yến.

Giọng của Hàn Đông rất thản nhiên, nếu như lúc trước khi Tập đoàn Thủ Cương và thành phố Tân Châu chưa đạt được hiệp nghị bước đầu, Yến Sơn Cao có thể đứng ra dắt mối, Hàn Đông trong lòng cũng thoải mái, nhưng bây giờ Yến Sơn Cao lại nói ra chuyện này, khiến trong lòng hắn có chút khó chịu.

Nói chung lúc người ta cần bạn thì bạn tỏ ra kiêu ngạo không thèm để ý, nhưng đợi anh ta làm tất cả xong hết rồi, bạn lại trăm phương ngàn kế tìm cửa, phó thác quan hệ tiếp cận anh ta, đổi là ai cũng không thấy thoải mái.

Đương nhiên, Yến Sơn Cao là Chủ tịch tỉnh, nếu anh ta nói coi trọng thì Hàn Đông cũng liền coi trọng thôi.

Dù sao phương châm trước sau của Hàn Đông không đổi, vậy thì phải nhanh chóng xác lập đầu tư với Tập đoàn Thủ Cương, đặt móng khởi công sớm một chút, cũng đưa Nguyên Hằng Kiện đến trợ uy.

Hàn Đông đương nhiên biết năm nay Nguyên Hằng Kiện sẽ thăng chức, cho nên phải nắm bắt thời gian

Yến Sơn Cao đối với lời lẽ của Hàn Đông có chút khó chịu, có điều anh ta biết thân phận của Hàn Đông, vì vậy cũng không thể đối đãi giống như đối với cán bộ cấp Sở khác, trong lòng khó chịu, anh ra cũng sẽ không biểu hiện ra:

- Ừm, còn nữa, Cục Công nghiệp than đá tỉnh thành lập một công ty đầu tư, chuẩn bị tiến hành đầu tư mỏ than đá của huyện Vũ An, phương diện này, các anh cần tính toán tốt, cố gắng phát huy hết sức tác dụng của nó.

Hàn Động lập tức có cảm giác khó chịu, tên Yến Sơn Cao này lại chen công ty đầu tư vào, tính toán thế nào? Thế nào là phát huy tác dụng tích cực?

Xem ra người này vẫn chưa muốn bỏ ý định.

- Cảm ơn Chủ tịch tỉnh Yến, tôi biết làm thế nào rồi.

- Vậy cứ như thế đi.

Yến Sơn Cao cúp điện thoại, hơi chau mày, Hàn Đông từ khi làm Chủ tịch thành phố, nhưng không một lần đến báo cáo với Chủ tịch tỉnh là anh ta, đừng nói tới việc đến văn phòng làm việc của anh ta, ngay đến cả điện thoại cũng không có, căn bản là trong mắt không coi anh ta là Chủ tịch tỉnh mà, các Chủ tịch thành phố khác, cho dù không phải là người của Yến Sơn Cao, bề ngoài công việc đều làm tốt, vẫn thường xuyên gọi điện báo cáo tình hình.

“Tình hình thành phố Tân Châu bây giờ, Hạ Kim Cường đấu không thắng được Hàn Đông, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn, không có cách nào điều chỉnh nhân sự thành phố Tân Châu.”

Thành phố Tân Châu trước chỉ là thành phố cấp ba không được coi trọng, nhưng theo tình hình bây giờ, chỉ cần Hàn Đông lại làm một thời gian nữa, chỉ sợ địa vị thành phố Tân Châu trên toàn tỉnh sẽ trở nên quan trọng, cho nên Yến Sơn Cao mới bắt đầu suy nghĩ, sớm có chút chuẩn bị, sẽ đưa thành phố quan trọng này nằm chắc trong bàn tay mình.

Mặc dù nhân vật số một thành phố Tân Châu - Hạ Kim Cường là người của anh ta, nhưng Hạ Kim Cường lại không có cách nào nắm giữ đại cục của thành phố Tân Châu, điều này khiến anh ta khó chịu, chỉ là anh ta trên Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy cũng không có cách nào nắm quyền chủ động, cho nên tạm thời chỉ có thể nhẫn nại.

Mặt khác anh ta biết bối cảnh thân phận thực sự của Hàn Đông, anh ta biết quan hệ giữa phe phái mà anh ta theo đuổi với nhà họ Hàn mặc dù không trực tiếp đối lập, nhưng đấu đá giữa hai bên vẫn không ít, ít nhất cạnh tranh vô cùng kịch liệt, cho nên chỉ cần có cơ hội, anh ta muốn để Hàn Đông bị ghẻ lạnh.

Buổi chiều khoảng 3h, Thẩm Tòng Phi dẫn người của tổ khảo sát Tập đoàn Phàn Cương trở về, Hàn Đông tiếp đón bọn họ trong phòng hội nghị.

Bởi vì Hàn Đông không chút hứng thú với đoàn khảo sát của Tập đoàn Phàn Cương, cho nên chỉ là nói đơn giản vài câu, biểu thị hoan nghênh bọn họ đến khảo sát coi như giữ lời.

Mà Phùng Hải lại biểu hiện rất có tính tích cực, lúc anh ta nói chuyện, bày tỏ cực kỳ hài lòng đối với mỏ than đá huyện Vũ An, và đồng thời trình bày ý đồ của ban lãnh đạo Tập đoàn Phàn Cương một hồi.

Nghe anh ta nói, dường như việc Tập đoàn Phàn Cương đầu tư vào thành phố Tân Châu đã là ván đóng thuyền rồi không bằng, hơn nữa vốn đầu tư vô cùng lớn, mặt sau thậm chí còn có nhiều kế hoạch đầu tư kế tiếp sau này.

“Tập đoàn Phàn Cương này rút cuộc muốn gì?”

Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, nói:

“Tình hình có chút quái dị.”

Sau hội nghị tọa đàm, Phùng Hải liền đến văn phòng Hàn Đông, hai tay anh ta đưa cho Hàn Đông điếu thuốc, sau đó còn ân cần giúp Hàn Đông châm thuốc, có điều Hàn Đông cự tuyệt ý tốt của anh ta.

Đợi Khổng Phàm Chi bưng trà vào, sau khi đi ra ngoài đóng cửa, Phùng Hải cười nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi đã nghe qua đại danh của anh, anh là cán bộ cấp Giám đốc sở tuổi trẻ tài cao nhất ở tỉnh Tây Xuyên, lúc anh ở thành phố Vinh Châu, đã làm được rất nhiều thành tích khiến người khác ngưỡng mộ, bây giờ thành phố Tân Châu trong tay anh, cũng thu được đà phát triển nhanh chóng, cho nên có thể cùng hợp tác với anh, trong lòng tôi vô cùng mong chờ, cảm thấy rất vinh hạnh.

Hàn Đông không biết tên này cho mình thuốc mê hồn là có mục đích gì, miệng khiêm tốn nói:

- Phó tổng giám đốc Phùng quá khen rồi, tôi làm việc chẳng qua là làm đúng chức trách của mình mà thôi, có được thành tích cũng là kết quả của cả tập thể cùng cố gắng.

- Haha, Chủ tịch thành phố Hàn thật là khiêm tốn, nếu như ai cũng đều giống như anh thì quốc gia của chúng ta tiến đến xã hội chủ nghĩa cộng sản sẽ không còn xa nữa.

Phùng Hải nói đùa, có điều nhìn Hàn Đông chỉ thản nhiên cười, anh ta liền không tiếp tục đi sâu thêm, nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, Tập đoàn Phàn Cương lần này rất có thành ý, chúng tôi biết các anh và Tập đoàn Thủ Cương đã đạt được bước đầu ký kết hợp đồng, nhưng xin anh tin tôi, phương án đầu tư của Tập đoàn Phàn Cương chắc chắn tốt hơn Tập đoàn Thủ Cương, hợp tác giữa chúng ta càng có nhiều chỗ lợi, Chủ tịch tỉnh Yến vô cùng quan tâm đến việc này.

Hàn Đông cười, nói:

- Vâng, Chủ tịch tỉnh yến đã đích thân gọi điện nói chuyện này, thành phố Tân Châu cũng vô cùng coi trọng Tập đoàn Phàn Cương khảo sát lần này, đương nhiên, chúng tôi và Tập đoàn Thủ Cương ký kết bản thảo hợp đồng, đây là sự thật không cần phải tranh luận, làm một quan chức chính phủ, chữ tín là nguyên tắc cơ bản nhất, đồng thời công việc mà chúng ta làm đều xuất phát từ điểm thúc đẩy sự phát triển thành phố Tân Châu ngày càng tốt hơn…

“Tên tiểu tử này nói như tung hỏa mù, chính là không biểu lộ thái độ.”

Phùng Hải bề ngoài giả vờ cười, trong lòng thầm nghĩ, nói:

“Xem ra hắn có thể làm Chủ tịch thành phố cũng không phải do may mắn, nhưng lần này mình phải hoàn thành nhiệm vụ Tập đoàn giao cho, bọn Thủ Cương đã thò bàn tay đến bên cạnh Tập đoàn chúng tôi, dù thế nào cũng phải đánh nó quay về. Đợi đến khi thành phố Tân Châu trở mặt với Tập đoàn Thủ Cương, đến lúc đó chúng tôi tìm bất kỳ lý do gì đó, việc Tập đoàn Phàn Cương đầu tư vào Tân Châu là có thể vứt một bên coi như xong chuyện.”

Thực ra, nhiệm vụ lần này của Phùng Hải chính là đưa ra điều kiện mê hoặc lòng người, phá hoại hợp tác giữa thành phố Tân Châu và Tập đoàn Thủ Cương. Còn về việc anh ta đề xuất Tập đoàn Phàn Cương đến đầu tư, hoàn toàn là ngụy trang lừa đảo mà thôi.

Tuy nhiên theo như anh ta thấy, Tập đoàn đưa ra điều kiện tốt như thế, lại có Chủ tịch tỉnh Yến Sơn Cao ủng hộ phía sau, Hàn Đông không mắc mưu mới lạ. Dù cho Hàn Đông không mắc lừa, đến lúc đó trong tỉnh tạo áp lực, vẫn có thể đạt được mục tiêu.