Người Cầm Quyền

Chương 742: Trở về một chuyến




“Quả thật là đánh không bằng kéo về, Khương Vinh Quang bây giờ bận đến vui mừng, mình cũng có thể nhẹ nhõm hơn một chút.”

Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc, mặt mỉm cười.

Thái độ của Khương Vinh Quang thay đổi, Hàn Đông là cảm thấy được.

Điều này cho thấy sách lược của Hàn Đông là chính xác, làm Bí thư Thành ủy, chỉ cần hơi chút buông quyền, khiến Ủy ban nhân dân thành phố bên này có thể thoải mái làm việc, trên cơ bản quan hệ với Chủ tịch thành phố cũng không quá căng thẳng.

Hơn nữa lại thêm Khương Vinh Quang cũng hi vọng làm ra chút thành tích, cùng chung mục tiêu giống Hàn Đông, bởi vậy hai người có thể ăn khớp với nhau.

Ít nhất trong một thời gian tương đối dài, quan hệ giữa hai người là lấy hợp tác làm chính.

Đối với Hàn Đông mà nói, thế là đã đủ rồi.

Bởi Hàn Đông và Khương Vinh Quang hai người là lãnh đạo chủ chốt cấp cao, trong mấy ngày kế tiếp, Ủy ban nhân dân thành phố Vinh Châu hoạt động toàn diện, dường như đều là quay chung quanh đoàn khảo sát đến đầu tư.

Mà Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy, không tham dự vào công tác cụ thể, chỉ là thỉnh thoảng tìm hiểu tiến độ một chút, nắm bắt một chút chính sách ưu đãi có phù hợp phương châm chính sách của quốc gia, tỉnh, thành phố.

Mấy ngày nay, Hàn Đông và Lữ Nhạc dẫn Lộ Lợi Dương, Tần Phương đến mấy điểm phong cảnh của thành phố Vinh Châu một chuyến, mỗi lần đến một nơi, đặc sản đương nhiên muốn ăn rồi.

Đối với Lộ Lợi Dương và Tần Phương mà nói, ăn quen sơn hào hải vị của thành phố, ăn một lần đặc sản quê của quê hương, cũng là một lần thưởng thức.

Đương nhiên, Hàn Đông cũng không lạnh nhạt với những người đến khảo sát đầu tư, cùng bọn họ cùng ăn cơm vài lần, lưu lại phương thức liên hệ.

Lần này người theo Lộ Lợi Dương và Tần Phương đến, đều là rất có thành ý, nếu không như vậy bọn họ cũng không tìm cách đến đây.

Lộ Lợi Dương và Tần Phương hai người này, trong kinh thành đều là những người tương đối từng trải.

Ông của Lộ Lợi Dương là Chủ tịch quốc hội, nhân vật số 2 của Trung Hoa trên danh nghĩa.

Mà đằng sau Tần Phương thì là phía sau của Tổng tham mưu quân đội.

Hai người này trên thực tế đều đã kinh doanh một mạng lưới quan hệ cực lớn, chỉ cần bọn họ thành tâm muốn giúp, đương nhiên có thể đạt được tác dụng cực lớn.

Trải qua một tuần nỗ lực, 35 nhà doanh nghiệp đến khảo sát, tất cả đều ký hợp đồng đầu tư.

Ba mươi lăm nhà doanh nghiệp sản xuất kỹ thuật công nghệ cao, lập kế hoạch tổng vốn đầu tư đạt đến hơn sáu tỷ.

Nhìn số liệu thống kê trước mắt, Khương Vinh Quang mặt cười như nở hoa.

Số vốn đầu tư khổng lồ như vậy, lần lượt được xác lập, phát triển kinh tế thành phố Vinh Châu, rút cuộc đi vào con đường của tàu tốc hành.

Và những nhà sản xuất kỹ thuật công nghệ cao này, không giống như kiểu đầu tư hạng mục lớn, lợi ích là rất nhanh sẽ hiện ra thôi.

Cũng chính là nói, sau khi đầu tư vào, sẽ không bao lâu, tài chính thành phố Vinh Châu sẽ dần dần chuyển biến tốt, vậy thì Ủy ban nhân dân thành phố muốn làm chuyện khác, cũng tự tin mà đi làm.

“Năm nay hội nghị tổng kết cuối năm toàn tỉnh, Chủ tịch thành phố như mình cũng không có gì phải lo lắng nhiều rồi.”

Khương Vinh Quang trong lòng rất phấn khởi, lập tức liền gọi điện thoại cho Hàn Đông, nói:

- Bí thư Hàn, anh rỗi không, tôi báo cáo với anh một chút thành quả của lần thu hút vốn đầu tư này.

Hàn Đông cười, nói:

- Tôi đang ở văn phòng, Chủ tịch thành phố Khương ông qua đây đi.

Trong giọng điệu của Khương Vinh Quang, nghe ra ông ta đang rất vui mừng.

Hơn nữa trong lòng Hàn Đông cũng rõ được, số tiền vốn đầu tư lần này sẽ không quá thấp.

Rất nhanh Khương Vinh Quang liền nở nụ cười đi đến, anh ta vừa ngồi xuống liền phấn khởi nói:

- Lần này chúng ta thu hoạch được rất nhiều à, 35 doanh nghiệp đến khảo sát đều có ý ký kết đầu tư, tổng tiền tạm tính có 6,9 tỷ, gần đạt 7 tỷ, liên quan đến rất nhiều lĩnh vực công nghệ kỹ thuật cao…

Hàn Đông thầm cảm ơn những người mà Lộ Lợi Dương và Tần Phương đưa tới thật nể tình, trong lòng cũng rất vui.

- Chủ tịch thành phố Khương, khoản đầu tư lớn như vậy, nhất định cần làm tốt công tác phối hợp, khiến bọn họ nhanh chóng khởi công xây dựng, ký hợp đồng đầu tư, đây chỉ là bước đầu, công tác tiếp tục sau này còn rất nhiều, cũng không thể buông lỏng được.

Khương Vinh Quang gật đầu, nói:

- Vâng, tôi chuẩn bị thời gian này, trọng điểm theo dõi các công việc của khu công nghệ cao, sự phát triển của khu công nghệ cao, liên quan chiến lược phát triển tổng thể của thành phố Vinh Châu, dù coi trọng thế nào cũng đều không đủ.

Hàn Đông vui vẻ, nói:

- Chủ tịch thành phố Khương cho rằng như vậy là chính xác. Ngoài ra, cũng phải tăng cường công tác tuyên truyền việc này, tiến thêm một bước mở rộng ảnh hưởng, đối với bước đầu thu hút càng nhiều nhà sản xuất kỹ thuật công nghệ cao đến đầu tư là rất có tác dụng.

Tăng cường công tác tuyên truyền, thật ra cũng là một công đôi việc, bởi vì cuối tháng này cần tiến hành cuộc bầu cử của Hội đồng nhân dân, Khương Vinh Quang vị Chủ tịch thành phố này sắp phải tiếp nhận khảo nghiệm.

Thông qua tuyên truyền việc này, cũng có thể khiến Khương Vinh Quang thắng được sự tán thành và ủng hộ của rất nhiều đại biểu.

Như vậy có thể đảm bảo cuộc bầu cử của Khương Vinh Quang sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy, cần quan tâm mọi mặt của toàn thành phố.

Mà bầu cử Chủ tịch thành phố, thì cũng có thể thể hiện sức mạnh kiểm soát của Hàn Đông đối với toàn thành phố.

Khương Vinh Quang đại khái hiểu rõ được cách nghĩ của Hàn Đông, đây cũng chính là cái mà ông ta cần.

Lần này thành phố Vinh Châu thu hút hàng loạt doanh nghiệp kỹ thuật công nghệ cao đến đầu tư, rất nhanh đã được Nhật báo Tây Xuyên, Đài truyền hình Tây Xuyên...các đài truyền thông đưa tin.

Đối với động thái lớn như vậy của thành phố Vinh Châu, rất nhiều người của đơn vị anh em đều bàn tán nghị luận.

Rất nhiều người lần đầu tiên nghiệm ra liền nghĩ đến Hàn Đông.

Phải biết rằng trước đây lúc Hàn Đông ở thành phố Tân Châu, cũng làm ra được thành tích lớn, cũng là một lần làm ra được vụ đầu tư vài tỷ.

Bây giờ thành phố Vinh Châu lại tuôn ra thành tích lớn như vậy, ngoài Hàn Đông ra, còn có ai có bản lĩnh lớn như vậy.

“Có bối cảnh thật là tốt, Hàn Đông đưa thành phố Tân Châu trở thành thành phố năng lượng lớn thông qua khai thác mỏ than, khai thác thủy điện làm cơ sở, bây giờ nhìn bộ dạng lại muốn đưa thành phố Vinh Châu tạo thành căn cứ sản xuất kỹ thuật công nghệ cao, quỹ đạo phát triển của hai thành phố cấp ba này, đều là nguyên nhân Hàn Đông, đều phát sinh biến hóa cực lớn.”

“Khương Vinh Quang thật là có phúc, cùng Hàn Đông làm chung trong một bộ máy, trên phương diện phát triển kinh tế cũng bớt được nhiều lo lắng.”

Đối với thành quả giành được của thành phố Vinh Châu, có người ngưỡng mộ, có người ghen tị.

Hơn nữa ở thành phố Vinh Châu, đương nhiên có người buồn bực.

Buồn bực nhất không ai hơn chính là Khâu Hiểu Mai.

Bây giờ quan hệ Hàn Đông và Khương Vinh Quang hài hòa, cô là một Phó bí thư lại muốn làm chút động tác gì, trên thực tế là khả năng không lớn.

Nhân vật số một số hai hợp tác lại, người khác bất kể có nhiều thủ đoạn, trước thực lực tuyệt đối trước mắt, chỉ có thể chùn bước.

Thời gian này, Hàn Đông và Khương Vinh Quang bận túi bụi, dường như cũng không nhằm vào Khẩu Hiểu Mai.

Nhưng Khâu Hiểu Mai lại có cảm giác không có việc gì làm, việc của Ủy ban nhân dân thành phố cô ta đương nhiên không dính tay vào được. Nhưng Thành ủy bên này, Hàn Đông nếu có việc gì thì tìm Trưởng ban thư ký Tào Tư Hào, hoặc tìm Trưởng ban tổ chức cán bộ Mạnh Tuyết Hải. Mà Khâu Hiểu Mai làm Phó bí thư Thành ủy, thì hoàn toàn bị bỏ rơi.

Khâu Hiểu Mai cảm giác sức ảnh hưởng của mình giảm xuống không ít, thậm chí ngay cả Bí thư Đảng ủy Công an Sử Gia Hồng đều vài lần khéo léo từ chối cô mời đi ăn tối..

“Tiếp tục như vậy, mình làm Phó bí thư còn có ý nghĩa gì.”

Ngày 15 tháng 8, Hội nghị mở rộng tổ trung tâm Thành ủy được tổ chức tại hội trường lớn Ủy ban nhân dân thành phố.

Lần này ngoại trừ thành viên tổ trung tâm Thành ủy ra, còn bao gồm cán bộ cấp Phó giám đốc sở trở lên, các ban nghành trực thuộc thành phố và người phụ trách toàn các huyện.

Trước hội nghị, Hàn Đông và Khương Vinh Quang bàn bạc trước, trọng tâm hội nghị lần này một là học tập tinh thần văn kiện Trung ương, hai là xác định rõ mục tiêu nhiệm vụ của các ban nghành, đem mục tiêu giao cho mọi người, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cùng các ban nghành ký kết giấy cam kết trách nhiệm.

Trong công tác phổ biến trách nhiệm đến mọi người, Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, Ủy ban kỷ luật liên hợp xây dựng văn kiện sát hạch tương ứng.

Hội nghị mở rộng tổ trung tâm lần này, Ban Tuyên giáo liên hệ trước với giới truyền thông trong tỉnh, cho nên không ít phóng viên ở hiện trường.

Chương trình Hội nghị trước mắt là làm từng bước, chủ yếu là học tập tinh thần văn kiện, đồng thời kết hợp với tình hình công tác của thành phố Vinh Châu hiện nay, tiến hành một cuộc sắp xếp và bố trí.

Điểm sáng lớn nhất của nội dung cuộc họp lần này là thành quả đạt được liên quan đến thành phố Vinh Châu chỉnh đốn vấn đề tồn tại trong doanh nghiệp nhà nước, còn có hành động xây dựng cơ sở sản xuất kỹ thuật công nghệ cao.

Tiếp đó, là bắt đầu bố trí công việc đề ra trách nhiệm mục tiêu toàn thành phố.

Hàn Đông phát biểu trước, sau đó Ttrưởng ban Tổ chức cán bộ Mạnh Tuyết Hải công bố mục tiêu nhiệm vụ của từng ban nghành.

Sau đó là chính thức bắt đầu ký vào bản cam kết trách nhiệm, đầu tiên là người phụ trách các ban nghành ký tên, sau đó Hàn Đông, Khương Vinh Quang lần lượt đại diện Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố ký tên vào vị trí tương ứng.

Những nhiệm vụ mục tiêu này sớm đã được định ra rồi, chỉ có điều bây giờ giao tỉ mỉ và cụ thể đến từng người tương ứng.

Toàn bộ hoạt động ký tên, Đài truyền hình Tây Xuyên đều quay lại, về phần sau này đưa tin thế nào, thì là chuyện của bọn họ.

Mà Đài truyền hình thành phố Vinh Châu thời gian này, tất nhiên phải lấy hội nghị hôm nay làm nội dung đưa tin.

Nhìn bộ dạng Hàn Đông và Khương Vinh Quang vừa nói vừa cười, Khâu Hiểu Mai ngồi đó, trong lòng không được thoải mái.

Các lãnh đạo Thành ủy, Ủy ban nhân dân ở hội nghị, đại đa số đều cười vui vẻ.

Chỉ có Khâu Hiểu Mai mang khuôn mặt chết lặng.

Thành phố Vinh Châu bây giờ tìm được phương hướng phát triển, đang hiện lên dáng vẻ vui sướng vinh quang.

Mà hết thảy, dường như đều không có quan hệ gì với Khâu Hiểu Mai, cô đương nhiên vui vẻ không nổi rồi.

Hàn Đông chú ý đến biểu hiện thất vọng của Khâu Hiểu Mai, trong lòng cười nhạt.

Nếu như Khâu Hiểu Mai không phải hết lần này đến lần khác giở một vài mưu mô, mình sẽ không tước quyền lực cô ta.

Trải qua thời gian mài giũa, giữa Hàn Đông và Khương Vinh Quang cũng tìm thấy cơ sở hợp tác, sau này đi chung một đường chắc không phải là vấn đề lớn.

Đầu tư vào khu công nghệ cao cũng tiếp tục được xác lập, vì hiệu ứng lan truyền, một vài doanh nghiệp kỹ thuật công nghệ cao khác cũng bắt đầu đến khảo sát đầu tư.

Hàn Đông tin rằng, chỉ cần tiếp tục nỗ lực, thành phố Vinh Châu nhất định sẽ trở thành căn cứ sản xuất công nghệ kỹ thuật cao, ở tỉnh Tây Xuyên cũng coi như hình thành một mô hình phát triển tương đối độc đáo.

Kế tiếp, Hàn Đông sẽ chú ý đến cấp cơ sở, trong cùng lúc toàn thành phố phát triển nhanh kinh tế, cần nâng cao thu nhập và mức sống của người dân.

Lúc này điện thoại của Hàn Đông reo lên, lấy ra xem, là số điện thoại thư phòng của ông nội.

Hàn Đông không khỏi ngạc nhiên, lúc này ông nội gọi điện thoại có việc gì nhỉ?

Nghe điện thoại, liền nghe thấy ông cụ Hàn giọng trầm thấp mà trầm trọng truyền đến:

- Hàn Đông à, cháu ngày mai quay về một chuyến đi.