Người Chính Trực Ai Lại Yêu Thầm

Chương 64




Các bạn trẻ chơi xuân xong chỉ được nghỉ ngơi một ngày liền tiếp tục con đường học tập, không đến mười ngày sau, kỳ thi tháng đầu tiên của học kì 2 năm lớp 11 đã đến.

Hạ Cửu Gia ngồi ở bàn thứ tư trong phòng thi thứ nhất, nhìn bóng lưng hai người Tề Noãn và Tôn Phỉ Phỉ, bỗng cảm thấy vô cùng ấm ức. Lại đưa mắt nhìn Thẩm Hi đang ngồi bàn đầu – nơi mình thường hay ngồi, Hạ Cửu Gia mắng thầm một câu ‘Yêu tinh’ rồi tiếp tục giải đề.

Vào thứ hai thành tích được công bố:

[Hạng nhất: Hạ Cửu Gia… Tổng điểm: 740.

Hạng nhì: Thẩm Hi… Tổng điểm: 725.

Hạng ba: Tề Noãn… Tổng điểm: 717.

Hạng tư: Tôn Phỉ Phỉ… … Tổng điểm: 713.

Hạng năm: Lý Hà… Tổng điểm: 709.]

Điểm thi lần này của Hạ Cửu Gia lại làm toàn khối dậy sóng. Tuy lần này đề không quá khó, nhưng số điểm 740 đủ để mọi người kinh ngạc đến ngây người. Nghe nói trừ bỏ tiếng Anh, phần viết môn văn và vài câu phần đọc môn Văn không trả lời đúng, các môn còn lại đều được điểm tuyệt đối. Nhắc về Hạ Cửu Gia, học sinh trường trung học R không có cảm giác gì khác ngoài khiếp sợ và sùng bái.

Nơi nơi đều nghe tiếng bàn tán “Không phải người…”, “Thật đáng sợ…”, “740 điểm…”, “Cấu tạo đại não đảm bảo không giống người thường…”, “Nghe nói mỗi ngày ký túc xá tắt đèn là ngủ…”, “Đúng, tớ nghe nói cậu ta về phòng ngủ cũng chỉ đọc sách giải trí…”

Lớp phó học tập ‘người chồng quốc dân’ Tôn Thiên Xu liếc nhìn Hạ Cửu Gia, một lúc sau mới nói: “Hạ Cửu Gia à, cậu có biết nội dung phim không?”

“Không biết,” Hạ Cửu Gia lắc đầu, “phim này xưa lắm rồi.”

“Ừm, bởi vì tớ thích cố đạo diễn Tạ Tư Thanh mà ông ấy thích phần đầu tiên nên tớ đã xem qua… Trong phim đó, cuối cùng nhân vật nam chính phát hiện mình cũng là người nhân bản… Nên cậu cuối cùng sẽ phát hiện ra mình thật ra là người máy? Bởi vì… đây không phải là đầu óc con người! Đây là AI!”

Thẩm Hi lập tức não bổ: “Nhà khoa học về AI Thẩm Hi đồng chí dựa theo mẫu hình lý tưởng chế tạo ra Nhóc Thịt Đông, trải qua nhiều thứ xuyên qua thời gian đem AI Nhóc Thịt Đông đặt bên mình của quá khứ, sau đó điên cuồng yêu Nhóc Thịt Đông. Một câu chuyện biến thái.”

“…Bệnh thần kinh hả?”, Hạ Cửu Gia phản bác, “Tớ sinh ra ở bệnh viện tỉnh, ba mẹ còn quên gỡ dây đeo có ghi tên buộc nơi cổ tay, thật lâu sau mới phát hiện, xém nữa xảy ra chuyện lớn rồi, nghe bảo nếu mà chậm nữa phải cắt tay.”

“Có lẽ cả nhà đều nói dối cậu..”

“…” Hạ Cửu Gia câm nín.

Mọi người đang tám nhảm thì cô Dương Thụ Quả bỗng nhiên ghé vào phòng học, gọi: “Hạ Cửu Gia, đi ra đây tầm năm phút.”

“…???” Bây giờ vẫn đang là giờ nghỉ trưa mà.

“Hiệu trưởng muốn nói chuyện với em một chút.” Cô Dương Thụ Quả vô cùng vui vẻ, nếp nhăn trên mặt đều cười theo. Hôm nay cô tô son màu sáng, nên trông trẻ hơn tuổi thật nhiều.

Hạ Cửu Gia đứng dậy đi theo Dương Thụ Quả đến văn phòng giáo viên trường R. Vừa liếc nhìn đã thấy không chỉ có cô hiệu trưởng, còn có thầy phó hiệu trưởng quản lý giáo dục, chủ nhiệm khối v.v.. và vài người khác.

Vừa thấy Hạ Cửu Gia, cô hiệu trường mỉm cười: “Hạ Cửu Gia, lần này em thi không tồi.”

Hạ Cửu Gia đáp: “Dạ cũng tạm ạ.”

“Chúng ta đi thẳng vào vấn đề nhé”, cô hiệu trưởng năm nay ngoài bốn mươi, có con trai đang học trường R, ngày nào lỗ mũi cậu ta cũng hướng lên trời chảnh chọe, điểm không cao nhưng không hề bị loại khỏi lớp thực nghiệm. “Bao năm qua số điểm thi đại học cao nhất khối khoa học tự nhiên của tỉnh LL không tính điểm cộng là 718, chỉ có vài người, bao gồm cả bạn Tạ Như Nhất năm ngoái. Bây giờ các thầy cô trường mình đều tin rằng em có thể tạo nên lịch sử mới cho mốc điểm cao nhất của tỉnh, càng có thực lực cạnh tranh điểm cao nhất nước, thậm chí tạo nên kỉ lục mới cho số điểm cao nhất toàn quốc… làm vẻ vang trường học. Năm ngoái, một bạn ở Hà Bắc có tổng điểm không tính điểm cộng là 734, văn 140, anh 148, toán 150, lý hóa sinh 296 đã khiến cho mọi người thảo luận rôm rả trên mạng, em rất có hi vọng đột phá được số điểm 734 này. Tuy bây giờ em vẫn còn chưa làm đề khoa học tự nhiên tổng hợp, ba môn lý hóa sinh còn thi riêng nên tương đối đơn giản, nhưng khả năng vượt qua mốc 718 điểm là rất cao.”

Hạ Cửu Gia im lặng không đáp lại, khuôn mặt lạnh lùng xa cách.

Cô hiệu trưởng ngập ngừng một chút, lại nói tiếp: “Cho nên nếu em cần trợ giúp gì thì cứ thoải mái nói nhé, ví dụ như muốn tự học sau khi ký túc xá tắt đèn, hay hỏi bài thầy cô sau giờ học… đều có thể nói với cô Dương hoặc là thầy Trương chủ nhiệm khối.”

Hạ Cửu Gia gật đầu: “Em biết rồi ạ.”

Cô hiệu trưởng trường R cố gắng giữ vẻ mặt ôn hòa: “Ngoài ra tranh thủ ổn định điểm các môn thi, đừng để trồi sụt. Thi cuối kì lần trước môn sinh của em chỉ có 88 điểm, xem như một lần phát huy thất thường, đề cuối không đáp được… Sau này, cho dù em không biết làm cũng phải ổn định, đừng hoảng hốt, hãy tin rằng với trình độ của mình có thể giải được mấy câu hỏi nhỏ khác trong đề…”

Sắc mặt Hạ Cửu Gia biến tệ, cậu cố ra vẻ bình tĩnh nói: “Lần trước thi cuối kỳ là tình huống đặc biệt, sau này sẽ không xảy ra lần nữa.”

Cô hiệu trưởng gật đầu: “Được…” Sau đó nâng cổ tay nhìn đồng hồ, “Thôi em về lớp đi, tiết buổi chiều sắp bắt đầu rồi.”

“Dạ.”

Cậu vừa ra khỏi cửa liền thấy con trai hiệu trưởng nghênh ngang đi tới, cậu ta mặc một bộ áo khoác màu đen, vẫn là bộ dạng kiêu căng ngạo mạn.

——

Tiết đầu tiên buổi chiều là thể dục. Có lẽ vừa mới thi tháng xong nên không thầy cô nào chiếm dụng tiết thể dục, chỉ rải rác học sinh đến sân thể dục tập hợp. Sau khi nhẹ nhàng chạy một vòng sân, thầy thể dục lấy ra một cuốn sổ lớn bảo nam sinh kiểm tra hít xà. Bắt đầu học kì hai lớp 11, các thầy cô thể dục đều cố gắng tranh thủ thời gian nhanh chóng hoàn thành các bài kiểm tra, bởi không ai biết rõ trong bốn tháng này có thể có mấy tiết thể dục. Nghe nói phải hít xà, lớp 11-6 lập tức chỉ toàn tiếng kêu rên. Có nam sinh hít được một cái, có nam sinh hai cái, có người ba, cũng có người… không cái nào, đúng vậy, chính là không nhấc nổi mình lên xà.

Đến phiên Hạ Cửu Gia lên xà đơn, không ít bạn học túm tụm lại muốn xem Hạ Cửu Gia mới vừa thi được 740 điểm sẽ hít xà đơn thế nào. Nhìn qua cao cao gầy gầy, nho nhã yếu đuối, có khi một cái cũng không được? Hoặc là gồng hết sức ráng lên được một cái? Năm trước cũng không có thi hít xà… nên có thể đây là khoảnh khắc hiếm hoi học thần sẽ bị mọi người cười trêu. Ai ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu mà đúng không.

Kết quả, Hạ Cửu Gia vừa nhảy lên liền đưa xà lên mức cao nhất, sau đó dùng tư thế rất tiêu chuẩn, hít lên không hề ngửa cổ mà nâng cằm vượt qua thanh xà, thả người xuống thẳng tắp, không hề cong tay. Cậu một hơi làm 16 cái, chỉ có mấy cái cuối khi hít lên phải treo người ở xà nghỉ vài giây. Thật ra vẫn có thể làm tiếp, nhưng thôi. Hạ Cửu Gia đi đến cạnh thầy giáo, xem đối phương viết số lần.

An Chúng: “…”

Tiền Hậu: “…”

Mọi người: “…”

Đáng sợ thật.

Các bạn học không biết Hạ Cửu Gia từng luyện tập qua, tất cả đều há hốc mồm hỏi: “Hạ đại đại, cậu có tập thể hình à?”

“Cũng gần như vậy.”

Mọi người: “Làm sao còn có thời gian vậy ta…”

Thẩm Hi chen vào đáp: “Bởi vì hai tụi tớ không có lãng phí thời gian.”

“…..”

Thật ra Hạ Cửu Gia cảm thấy 16 cái không hề siêu, chỉ là người khác quá yếu. Hai năm qua cậu cũng chỉ tập luyện cơ bản, hít xà đơn, xà kéo, thỉnh thoảng tập tạ tay, tạ có quai trong ký túc xá và ở nhà, hiếm hoi lắm mới ghé chỗ tập võ.

——

Sau giờ tự học tối, Thẩm Hi hẹn Hạ Cửu Gia đến vườn hoa trong trường hẹn hò.

Bởi vì đã muộn nên cả vườn hoa đều chìm trong bóng tối. Hai người tìm một băng ghế dài, ngồi xuống tay nắm tay trò chuyện. Đèn đường nơi xa ánh vào, làm bóng người mơ hồ chẳng rõ. Cây cối um tùm xanh tươi bao bọc xung quanh ghế dài, tạo ra một không gian riêng tư kín đáo.

Thẩm Hi hỏi: “Giữa trưa gặp cô hiệu trưởng nói gì?”

“À”, Hạ Cửu Gia thản nhiên đáp, “Bảo tớ có thể đạt được số điểm thi cao nhất tỉnh, tạo kỉ lục mới, hơn nữa có thực lực cạnh tranh điểm cao nhất nước thậm chí tạo nên mốc điểm cao mới, làm vẻ vang cho trường học.”

“Ừm.”

“Còn nhắc nhở…” Nói tới điều này, Hạ Cửu Gia giận dỗi lắc chân, “Nhắc tớ ổn định điểm các môn, phong độ đừng thất thường, lý do là lần trước thi cuối kỳ môn sinh chỉ được 88 điểm.”

“À…” Thẩm Hi nhớ lại, cẩn thận đáp, “Đâu thể luôn luôn không phạm sai lầm… Tụi mình còn thi hơn mười lần nữa cơ mà.”

Thật không ngờ những lời này lại như chạm trúng bom.  Hạ Cửu Gia quay phắt sang, trợn mắt nhìn Thẩm Hi!! Tuy không hề lên tiếng, nhưng ánh mắt như bắn ra lửa!!!

Thẩm Hi sợ tới run người, nhanh chóng kiểm điểm xem mình đã nói sai cái gì, lại nghĩ mãi không ra. Một lúc sau, một ý nghĩ mà Thẩm Hi chưa từng dám nghĩ đến lại đột nhiên xuất hiện trong đầu. Cậu nhìn chằm chằm vào Hạ Cửu Gia, hơi do dự hỏi: “Cục cưng, chắc cậu sẽ không…???” Lúc trước cậu không bao giờ nghĩ đến điều này, nhưng gần đây Thẩm Hi có thể thấy được tình ý Hạ Cửu Gia dành cho mình, vì thế mới suy nghĩ lại lần thi cuối kỳ đó.

“…” Biết Thẩm Hi đang hỏi về điều gì, Hạ Cửu Gia nghiêng đầu qua hướng khác.

“Đông bảo… Cục cưng…” Hiểu được đáp án, tim Thẩm Hi đập nhanh kịch liệt. Cậu nhìn người đang ngồi dưới ánh trăng kia, đưa tay sang ôm siết rồi cúi đầu, thả từng nụ hôn nhẹ lên vai đối phương. Hạ Cửu Gia vẫn mặc đồng phục học sinh, là số ít người mặc đồng phục mà trông vẫn đẹp.

Hạ Cửu Gia hỏi: “Cậu làm gì đó…”

“Đông bảo à…” Thẩm Hi hơi ngẩng đầu, dựa sát vào người đối phương, sau đó tay trái bỗng di chuyển lên trên, sờ soạng gáy Hạ Cửu Gia, đẩy mặt đối phương quay về phía mình. Hai người cách nhau rất gần, giọng Thẩm Hi khàn khàn, “Đông bảo… Hôm nay…hôn môi được không?”

Hai người đã xác nhận tâm ý với nhau, càng mong mỏi môi lưỡi quấn quýt.

“…” Hạ Cửu Gia cũng nhìn Thẩm Hi. Môi Thẩm Hi từ từ tiến tới gần.

Trong bầu không khí ám muội này, hô hấp cả hai dần trở nên dồn dập.

Nhưng đúng lúc hai bờ môi chỉ còn cách nhau 1cm, từ bụi cây bỗng vang lên một tiếng ‘xoạt’ thật lớn, thầy giám thị ‘Hồng Tinh ERKE’ nhảy xổ ra, đèn pin trong tay thầy nhoáng lên rọi về phía này, thầy hét to: “Được lắm!! Lại bắt được một đôi!!”

“…!!” Một tiếng hét lớn lại thêm ánh đèn chói chang, dù là Thẩm Hi cũng bị dọa sợ nhảy dựng lên!!!

‘Hồng Tinh ERKE’, người mà cậu từng hứa hẹn sẽ giúp bỏ được danh hiệu ‘Ngốc nghếch No.1’, sau lại không rảnh rỗi để thực hiện.

Đợi cho đến lúc thấy rõ mặt hai học sinh lén lút muốn hôn nhau, ‘Hồng Tinh ERKE’ đơ ra ngay tại chỗ: “………..”

Hạ Cửu Gia cũng y chang: “………”

Bị phát hiện rồi.